Vị Diện Lữ Hành Của Thanh Niên May Mắn E

Chương 40: Thư Mời.

Chương 40: Thư Mời.

Itagami Island như trước yên yên lặng lặng trôi qua. Nhưng đó là đối với những người dân bình thường ở nơi đây. Cao tầng Attack Mage cùng Lion King Organization thì không phải như vậy.

Ngày hôm qua đối với họ cứ như mơ vậy. Trụ sở mới xây dựng của Lion King Organization bỗng nhiên xuất hiện một lỗ hỏng không gian và một giọng nói từ bên trong truyền ra bảo: ''Natsuki là ta Ma Nữ, nàng do ta cứu, các ngươi xen vào hay đối đầu với nàng thì biến mất như trụ sở của Lion King hôm trước'' rồi biến mất.

Đến trưa thì họ cảm nhận được Ngục Giam Kết Giới hoàn toàn biến mất. Cao tầng Attack Mage và Lion King Organization hoảng sợ. Lion King Organization hủy bỏ mọi kế hoạch giám thị hay tiếp cận Add, cao tầng Attack Mage thì âm thầm thở phào nhẹ nhõm vì Mimamiya Natsuki, Wicth Of The Void, là người quen không, phải gọi là tình lữ của người đó nên họ không cần phải lo lắng nhiều.

Thế là Ngục Giam Kết Giới đã mãi mãi trở thành truyền thuyết ở Itogami Island.

''Oáp…'' Add ngáp một cái, từ máy bán nước tự động lấy một chai nước suối, lập tức mở bình 'Ừng ực..Ừng ực' uống.

Đối với cao tầng Attack Mage hay Lion King quyết định, Add chẳn buồn quan tâm, cậu để một tay vào túi một tay cầm chai nước tiếp tục uống, chậm rãi bước đến Saikai Academy. Hôm nay cậu có tiết chỉ dẫn kĩ thuật cho lớp Akatsuki Kojou và có nhiệm vụ dẫn hắn đi đến gặp Natsuki sau khi tiết học kết thúc.

Đem chai nước uống hết, Add cũng gần như tỉnh táo đôi chút. Tối qua Add nghiên cứu về quy tắc không thời gian đến quên thời gian, mãi đến tận ba giờ sáng mới chợp mắt được chút thì đồng hồ sinh học lại không cho phép ngủ tiếp.

''Oáp…'' Một tiếng ngáp dài vang lên phía sau Add.

''Senpai, chỉ mới sáng sớm thôi, xin anh có thể lên tinh thần chút được không?'' Một giọng nói bất mãn theo sau tiếng ngáp dài.

''A…Add-Sensei, Chào buổi sáng!'' Giọng nói bất mãn lại vang lên nhưng lần này là cẩn thận và đối tượng chính là vị giáo viên trẻ tuổi trước mắt.

''A…Himeragi-san, Akatsuki-san, chào buổi sáng!'' Add thân thiện chào lại.

''Ngươi…à không…Sensei biết em?'' Chàng trai chùm áo khoát, có mái tóc và đôi mắt xanh hỏi.

''Anh trai của Akatsuki Nagisa, học sinh lớp thầy dạy mà. Hơn nữa Natsuki-chan cũng bảo thầy đặc biệt chú ý em một chút!'' Add ẩn ý nói.

''Ách…'' Katsuki Kojou ngẩn người.

''Sensei…Etou…nơi đây có rất nhiều người…Vì vậy…sensei có thể…''Himeragi Yukina nhớ lại những gì mà cô nghe được từ Tam Thánh của Lion King truyền đạt lại rằng sức mạnh của Add rất đáng sợ, cấm độ nguy hiểm vựt qua Chân Tổ Akatsuki Kojou. Yukina tưởng Add muốn động thủ nơi đây liền vội vang khuyên ngăn.

''Ha?! Himeragi-san có lẽ là lầm rồi, Sensei chỉ chào hỏi đôi chút thôi, không làm gì đâu, đừng sợ.'' Add hiểu Himeragi Yukina đang lo lắng điều gì. Dù sao Add cũng không mang tâm tình gây chuyện.

Hơn nữa, cậu mà gây chuyện ở đây thì chuẩn bị đối mặt với lửa giận của Naatsuki. Cậu đâu có ngu…

''Thì ra là vậy…'' Himeragi Yukina thở phào nhẹ nhõm.

''Yukina-chan, có chuyện gì à?'' Akatsuki Kojou đưa mặt lại gần mặt Yukina, tò mò hỏi.

''Không có gì. Ngươi không cần quan tâm!!!'' Himeragi Yukina đỏ mặt nhìn Akatsuki hét lên đồng thời không quên dùng tay đẩy mặt hắn ra.

''Ha…ha…ha…tuổi trẻ thật tốt…'' Add cười cười nhìn đôi trẻ trước mặt.

''Sensei, ngài cũng chỉ mới 17 đi….''Himeragi Yukina nói.

''Ách…''

''Ha..Ha..hai người cứ tiếp tục nha. Sensei đi trước á…'' Add nói với hai người, không để hai người nói lại liền vọt đi.

Himeragi Yukina nhìn thân ảnh nhanh chóng biến mất im lặng ngẫm nghĩ.

''Yukina-chan, chúng ta đi thôi…Oáp…'' Akatsuki Kojou vừa nói vừa ngáp dài cũng không đợi Himeragi Yukina trả lời liền đi về phía trước.

''À…Senpai, đợi một chút!!!'' Yukina ngay lập tức quăng mọi suy nghĩ ra sau đầu, chạy theo Kojou. Dù sao nhiệm vụ chính của cô là giám thị Đệ Tứ Chân Tổ mà không phải giám thị Sensei. Hơn nữa, Lion King cũng nhắc nhở cô không nên làm phiền hay giám sát Add.

………….

''Vì vậy, như thầy đã nói, nếu như các em không tính toán cùng suy nghĩ đến mọi mặt trong việc lắp đặt, lập trình thì xác suất vật phẩm sẽ xảy ra chuyện cùng không đạt được những gì đã đề ra là rất lớn.''

''Không chỉ thế, chúng ta còn phí phạm những vật liệu…''

''Khoa học-kĩ thuật thường phải làm theo các bước đã đặt ra nhưng thầy lại không cho vậy, các em phải tìm kiếm, phải thực hành tìm kiếm phương pháp, kĩ thuật tiến bộ hơn nữa. Tất nhiên phải có một bản thảo tính toán những rủ ro cùng xác suất thất bại…''

Add đứng trên bục giảng nghiêm túc giảng giải kiến thức cho các học sinh. Hôm nay là tiết học dạy về Khoa Học- Kĩ Thuật đầu tiên của Add tại Saikai Academy. Vì vậy, tiết học này chỉ là giới thiệu, cùng chỉ dẫn những kiến thức cơ bản.

Tất nhiên những kiến thức là của thế giới này. Add đã nhờ Natsuki thu thập những quyển sách về và nghiên cứu. Tuy khoa học kĩ thuật nơi đây rất phát triển nhưng Add cũng bắt ra không ít lỗi sai và sửa chữa lại để soạn giáo án.

Add giảng dạy vô cùng dễ hiểu lại hay dùng những dẫn chứng rất thiết thực nên những học sinh lớp này không hề cảm thấy khô khan, nhàm chán thậm chí một số học sinh bắt đầu hứng thú, cả lớp đều chăm chú lắng nghe….trừ một con Vampire nào đó cứ gục lên gục xuống.

''Ting…Tong…Ting…Tong…''

''A…Chúng ta kết thúc tại đây nhé. Hẹn gặp lại các em trong tiết học sao!'' Add nghe tiếng chuông thì dừng giảng dạy ngay lập tức.

Cách giáo dục ở Nhật Bản có chút khác biệt với Việt Nam. Ở Việt Nam, khi giáo viên nghe tiếng chuông giải lao giữa tiết thường hay cố dạy cho học sinh thêm một chút kiến thức của bài hôm đó.

Còn ở Nhật Bản, khi giáo viên nghe tiếng chuông giải lao thì ngay lập tức dừng lại dù bài giảng đang đến khúc quan trọng đi chăng nữa. Vì học sinh cần phải thư giản trong ít phút đó và tiếp tục chiến đấu với các môn học tiếp theo, họ không muốn học sinh quá áp lực trong việc học.

''À…Akatsuki-san, ở tiết của thầy em cứ ngủ gật mãi, nên có lẽ không nghe giảng được gì phải không! Em đi theo thầy để thẩy giảng lại cho em nào! Dù sao bây giờ cũng tới giờ nghĩ trưa rồi, đi đến phòng làm việc của thầy vừa ăn trưa vừa nghe thầy giảng nào…'' Add cầm sách bước ra khỏi lớp nhưng vừa tới cửa thì dừng lại mỉm cười nhìn Akatsuki Kojou.

''Ách…Sensei, có thể bỏ qua cho em lần này sao?'' Akatsuki Kojou lúng túng hỏi.

''Không thể a~ Đi theo thầy nào…''

''Vâng….'' Akatsuki Kojou chán nản nói.

……………..

''A…Senpai/ Onii-chan, giờ này anh đi đâu thế?'' Hai giọng nói vang lên phía sau Add cùng Kojou.

''A..Yukina-chan, Nagisa!!!''

''Chào buổi trưa, Himeragi-san, Akatsuki-san.''

''Add-sensei!!! Tại sao senpai lại đi chung với sensei?'' Himeragi Yukina hỏi.

''Chào buổi trưa, Add-sensei!!!'' Akatsuki Nagisa nguyên khí tràng đầy chào lại Add.

''Akatsuki Kojou-san ngủ gật trong tiết của thầy nên thầy dẫn em ấy đến phòng làm việc thảo luận chút ấy mà'' Add không sao cả nói.

''Hai người làm gì thế?'' Akatsuki Kojou xấu hổ tìm chủ đề khác nói.

''Baka Onii-chan, tất nhiên là đi ăn trưa rồi. Lại nói, tiết của Sensei thường rất hay, em cũng nghe nhiều người nhắc đến, anh lại ngủ gật trong lớp thầy, anh thật là…'' Akatsuki Nagisa bắt đầu mở máy hát.

''Dừng…Dừng…Dừng…Anh biết lỗi rồi, giờ anh cùng Sensei đi đây, hai người ăn trưa vui vẻ!!! Tạm biệt!!!'' Akatsuki Kojou hoảng sợ nhìn Nagisa, nói một chút liền 'thân thiện' nắm tay Add chạy đi.

''Nagisa-chan, tớ có việc gấp cần giải quyết, cậu ăn trưa một mình nha. Tớ xin lỗi!!!'' Himeragi Yukina quay qua nói vơi Nagisa liền chạy theo Add cùng Kojou.

''Ha????''

……………

''….''

''Etou…Himeragi-san, em có thể bước ra đi.'' Add liếc nhìn cây cột không xa phía sau cậu nói.

''Sensei cũng nhận rà….'' Akatsuki Kojou vô lực nói.

''…''

''Ách…Senpai, Sensei…'' Himeragi Yukina ngượng ngùng bước ra.

''Himeragi-san…có ai nói với em rằng nghệ thuật theo dõi của em nát như thế nào không?'' Add hỏi.

Thật thẳng thắn!!!

''Sensei, Yukina-chan sẽ đau lòng lắm đấy.'' Akatsuki Kojou nghiêm túc nhìn Add, nói.

''….Thế à…Thầy xin lỗi…''

Himeragi Yukina nghe hai người đối thoại mà cúi mặt, chúng ta có thể thấy mang tai của nàng đỏ chót. Trên đầu hình như còn có khói bốc lên…Xấu hổ a~

''Himeragi-san, em đuổi theo có việc gì sao?'' Add biết đáp án nhưng vẫn dùng giọng trêu trọc hỏi.

''Em…'' Himeragi Yukina chưa kịp nói xong. Đột nhiên, ở cách đó không xa ầm ầm truyền tới một tiếng nổ. Ngay sau đó, Add cùng Yukina nghe tiếng kêu thảm thiết, ''A…A…A…đây là vật gì?''

Một bóng người luống cuống tai chân tránh né, mà ở phía sau hắn là một tia sáng bạc đang truy đuổi theo. Khi mũi tên cách tim Kojou một cm thì Add đã nắm lấy tia sáng ấy.

Hào quang bạc từ từ tảng đi, lộ ra diện mục của nó, là một mũi tên bạc.

''Nguy hiểm thật nha…'' Add híp mắt nhìn Akatsuki Kojou.

''Senpai!!!'' Himeragi Yukina kinh sợ thốt lên.

''Grao…'' Mũi tên trong tay Add cựa quậy, ý đồ muốn thoát khỏi sự khống chết của Add một lần nữa tiến về phía Akatsuki Kojou.

''Sensei, mau giải quyết nó đi!!!'' Akatsuki Kojou quýnh quýnh nói.

''Ài…Akatsuki-san, nam nhi không nên nói như vậy nha. Em nên nói, 'Sensei mau buôn mũi tên bạc ra. Để em tới!!!' mới phải…'' Add nhàn nhạt liếc Akatsuiki Kojou nói.

''Được…Được…Sau này em sẽ nói, thầy mau giải quyết nó a.'' Akatsuki Kojou gấp gáp nói.

Tên này thật sự là Đệ Tứ Chân Tổ sao?

Add lạnh nhạt bóp nát mũi tên. Loại sức mạnh nhỏ nhoi này mà cũng muốn vùng vẫy khỏi tay cậu? Nằm mơ à!!!

Loảng xoảng…

Mũi tên bị bóp nát thành mảnh vụn nhưng sau đó, các mảnh vụn lại tập hợp lại với nhau thành một phong thư rơi xuống tay Add. Trên đó ghi:

Đệ Tứ Chân Tổ_ Akatsuki Kojou…