Chương 109: Huyết mạch Phượng Hoàng
"Tốt, nếu nha đầu ngươi đã muốn chết vậy đừng trách lão phu" Lệ Cửu Lôi cũng không tiếp tục nói nhảm, toàn thân bộc phá thánh lực theo đó vô số tia lôi điện như có như không từ trong thiên địa xuất hiện.
"Lệ Cửu Lôi, Lôi Phạt pháp tắc! Thật không tệ" Lăng Huyền Thiên nhẹ mỉm cười một tiếng.
Tên này đặt tên thật đúng là có ý nghĩa nha, nhưng quan trọng là hắn ta vậy mà có thể tại Phàm giới ngộ ra Lôi Phạt pháp tắc thật đúng là có chút thiên phú. Lôi Phạt cái tên đã nói lên tất cả, dùng Lôi sát phạt uy lực đáng sợ vô cùng.
"Vậy mà ẩn giấu thật sâu, ta và hắn giao hảo bao lâu nay cũng không biết được hắn cảm ngộ là Lôi pháp tắc nha" Hứa Cao ánh mắt ngưng trọng nhẹ giọng nói.
Trước giờ hắn cùng Lệ Cửu Lôi luận bàn không ít, nhưng tên kia luôn lấy lý do dùng pháp tắc sẽ ảnh hưởng đến căn cơ của mình nên chỉ so thánh lực. Nếu như hôm nay Tần Mộng Dao không xuất hiện, cũng như con trai hắn gặp nguy hiểm sợ là hắn vẫn tiếp tục giấu diếm chuyện này đi.
"Cửu Lôi Động" Lệ Cửu Lôi khẽ hô một tiếng, sau đó ba quả cầu bằng lôi điện xuất hiện bay xung quanh hắn, cùng lúc đó hắn nhanh như chớp hướng về phía Tiểu Ánh đánh tới. Hiển nhiên hắn tự tin là dùng lôi điện cùng tốc độ của mình Tần Mộng Dao sẽ không dám ngăn cản, mục đích của hắn là cứu con trai nên cũng không muốn cùng nàng tốn thời gian.
Đáng tiếc, Tần Mộng Dao sao có thể để hắn vượt qua. Nếu nàng không ra mặt thì thôi, bây giờ nàng đã ra mặt chắc chắn không thể để đám người này gây hại đến nha đầu kia. Đây không chỉ thể hiện mặt mũi mà còn giúp nàng giữ vững tín niệm của nàng, một khi đã làm chắc chắn sẽ làm được.
~ Chiếp chiếp ~
Mắt thấy Lệ Cửu Lôi sắp xuyên qua vị trí của Tần Mộng Dao thì một thanh âm vô cùng bén nhọn vang lên, cùng lúc đó một hư ảnh Phượng Hoàng lửa to lớn vô cùng từ trong người nàng bay ra.
Hư ảnh Phượng Hoàng tuy mờ ảo nhưng được hỏa diệm bao trùm khiến nó giống như có linh hồn vậy, sải cánh lửa của mình hướng Lệ Cửu Lôi bay qua.
"Ta thiên! Là Phượng Hoàng sao?"
"Thật sự là Phượng Hoàng, chẳng lẽ nữ tử này có Phượng Hoàng huyết mạch"
"Đúng là mở rộng tầm mắt nha!"
…
Mọi người đứng quan chiến thì kinh ngạc không ngừng, Lệ Cửu Lôi dùng Lôi Phạt pháp tắc có lẽ không nhiều người nhận ra nhưng Phượng Hoàng huyết mạch thì lại khác. Phượng Hoàng là một trong tứ đại thần thú, tương truyền có thể niết bàn trọng sinh, nơi chúng đi qua khắp nơi đều chìm trong biển lửa cho dù thần linh cũng không thể sống sót. Bây giờ bọn họ có thể gặp được người có huyết mạch thần thú sao có thể không kinh sợ.
"Nàng thật sự là huyết mạch thần thú sao?" Bạch Hạo kinh nghi nhìn nữ tử trên không trung sau đó hướng Bạch Vũ Hải hỏi.
Tuy lão có tuổi đời cùng tu vi cao hơn Bạch Vũ Hải nhưng kiến thức lại không thể cùng hắn so. Bởi vì Bạch Vũ Hải từ nhỏ đã được bồi dược để làm người đại diện Bạch gia làm sinh ý bên ngoài, vì vậy mà hắn được đặc quyền tiến vào những nơi như Tàng Thư Các xem điển tịch từ thần linh truyền lại, Bạch Hạo cũng không có tư cách này.
"Đúng vậy, không chỉ nàng, ta còn nghe nói lão tổ của Tần gia cũng có huyết mạch Phượng Hoàng vì vậy mà nàng rất được hắn cưng chiều" Bạch Vũ Hải thản nhiên nói.
Theo biểu hiện của hắn thì tất nhiên hắn đã sớm biết chuyện này rồi, thậm chí có rất nhiều chuyện khác liên quan đến Tần gia hắn cũng đã điều tra. Chỉ là hắn không rõ rốt cuộc huyết mạch Phượng Hoàng của đám người Tần gia là từ đâu ra đây? Hơn nữa tựa hồ không phải người nào của Tần gia cũng có được huyết mạch này, thật sự là kỳ quái.
"Thiếu gia vậy chúng ta có nên ra tay giúp bọn người Thiên môn không?" Bạch Hạo hướng Bạch Vũ Hải hỏi.
Lúc nãy bọn họ không ra tay là bởi vì Thiên môn nhân thủ ít ỏi, hơn nữa dựa trên tình thế hẳn là không thể cùng các đại thế lực chống lại. Nhưng bây giờ thì khác, không chỉ xuất hiện một nha đầu có niệm lực thậm chí ngay cả Tần gia cũng nhúng tay vào, tình thế ắt hẳn sẽ có chuyển biến. Nếu như bọn họ cùng Thiên môn hợp tác, không lý nào lại khoanh tay đứng nhìn.
~ xoạt ~
Bạch Vũ Hải gập quạt lại, cười một tiếng nói: "Ha ha, Bạch lão ngươi thật sự là không hiểu chút gì về tên tiểu tử kia rồi"
Nói đến đây hắn dừng lại đưa mắt nhìn về phía Lăng Huyền Thiên đang ngồi, sau đó mới tiếp tục lên tiếng: "Hắn cùng chúng ta hợp tác chỉ là trên phương diện làm sinh ý, nếu như bây giờ chúng ta ra tay giúp hắn thì mọi chuyện sẽ khác. Chúng ta cũng sẽ không còn hợp tác bình đẳng như trước, mà là đang muốn lợi dụng Lăng Huyền Thiên vì nhìn thấy được tiềm lực của bọn họ. Còn tên tiểu tử đó cũng sẽ không cảm kích ngươi đâu".
Nghe Bạch Vũ Hải nói vậy Bạch Hạo ánh mắt cũng có chút đăm chiêu nhìn về phía nam tử ngồi tại Thiên môn kia. Sau đó hắn lại đưa mắt khó hiểu nhìn Bạch Vũ Hải, hắn cũng không hiểu tại sao Bạch Vũ Hải nhất định phải cùng Lăng Huyền Thiên hợp tác đây.
Dường như nhìn ra suy nghĩ của hắn Bạch Vũ Hải thâm trầm nói: "Là vì ánh mắt, ánh mắt của tên đó rất đáng sợ!"
Nói đến đây hắn cũng không tiếp tục nói nữa mà tiếp tục quan chiến, cũng không lại để ý đến Bạch Hạo. Bạch Hạo có lẽ không biết ánh mắt mà Bạch Vũ Hải nói không phải là ánh mắt lạnh lẽo hay lăng lệ, mà là một ánh mắt bình thường vô cùng bình thường.
Nhưng chỉ là một cái nhìn bình thường như vậy lại khiến Bạch Vũ Hải biết Lăng Huyền Thiên tuyệt đối là một kẻ vô cùng đáng sợ.
~ ầm ầm chiếp ~
Trên không trung lúc này ba viên lôi cầu cùng với hư ảnh Phượng Hoàng điên cuồng va chạm vào nhau, đáng nói là dù Tần Mộng Dao tu vi thấp hơn Lệ Cửu Lôi một cảnh giới nhỏ, nhưng nàng lại có thể cùng hắn đánh không phân thắng bại.
"Khônggggggg"
Lúc này một thanh âm vang vọng cả bầu trời, nhìn lại thì Lệ Cửu Lôi ánh mắt đã đỏ ngầu như máu. Bởi vì toàn bộ đám người bị thực vật bao phủ đều đã chết, bao gồm cả con trai hắn, Lệ Ứng Long.
"Ngươi … ngươi! Đã vậy tất cả các ngươi đều phải chết!" Lệ Cửu Lôi ánh mắt lăng lệ nhìn Tiểu Ánh, sau đó nhìn Tần Mộng Dao cùng đám người Thiên môn nói.
~ sẹt sẹt sẹt ~
Theo thanh âm của hắn vang lên nguyên bản đang bay xung quanh hắn ba quả lôi cầu hóa liền tụ lại trước người Lệ Cửu Lôi. Sau đó từng đoán lôi điện từ trong người hắn tràn ra dung hợp vào lôi cầu, cùng lúc đó lôi cầu cũng ba hợp một hóa thành một cái trống to lớn, bên trên có từng đầu lôi điện tản ra, trông vô cùng quỷ dị.
"Lôi Đình Phụ Thể, thật không ngờ hắn lại điên cuồng như vậy, hẳn là vì chuẩn bị sau này đột phá thần cảnh đi" Yến Trường Thanh ánh mắt ngưng trọng nói.
Tại thời điểm đạt bán thần cảnh, người tu luyện sẽ có thể mượn nhờ thiên địa linh khí mà sinh ra pháp tắc để sử dụng. Nhưng cũng có một số người lại muốn tiến xa hơn trong việc cảm ngộ thiên địa pháp tắc, nhằm chuẩn bị sau này đột phá thần cảnh. Quang trọng nhất là trong một số trường hợp bọn họ có thể lấy ra pháp tắc từ trong cơ thể mình, chân chính sử dụng.
Chính vì vậy mà bọn họ lấy thân thể mình để thu thập pháp tắc, tuy nhiên chuyện này cũng không dễ dàng, vì mỗi lần lấy ra pháp tắc từ thiên địa là ít ỏi vô cùng. Hơn nữa nếu như ngươi chưa đột phá thần cảnh mà lại lấy pháp tắc ra khỏi thân thể, như vậy chẳng khác gì từ bỏ đi cảm ngộ pháp tắc của bản thân, được không bù mất nên không có mấy người để pháp tắc phụ thể. Càng không có người tình nguyện lấy pháp tắc ra trước khi đột phá thần cảnh.
"Xem ra hắn triệt để điên rồi!" Hứa Cao cũng thở dài nói, một vị bán thần cảnh sao có thể từ bỏ tất cả chỉ vì nhi tử đây. Lệ Cửu Lôi phân nửa là vì cảm thấy mất mặt cùng oán hận mà sinh ra điên loạn.
"Hắn không phải điên, mà là bị kích thích" Cố lão đưa ánh mắt nhìn về phía Hồ Nguyệt nói.
Đám người thấy vậy cũng là đưa mắt nhìn theo hắn. Lúc này Hồ Nguyệt cũng đã trở về hình dáng nhân loại, toàn thân nàng đang được từng làn khói màu tím lượn lờ xung quanh. Những làn khói này như có như không bay về phía Lệ Cửu Lôi, hiển nhiên chính nàng dùng Cực Huyễn pháp tắc mê huyễn thần trí hắn.
Tuy Lệ Cửu Lôi thực lực mạnh mẽ, thần trí cũng hơn người nhưng hắn một lúc gặp phải quá nhiều chuyện. Nhi tử bị người ta giết, người trong tông môn theo tới cũng bị diệt chỉ còn lại hai tên bán thần cảnh. Hơn nữa Tần Mộng Dao nửa đường xuất hiện khiến hắn càng mất sạch mặt mũi, tâm trạng có chút nóng nảy.
Một tiểu nha đầu giết hại con trai ngươi, ngươi trơ mắt nhưng lại không thể làm gì. Một nha đầu khác tu luyện chưa đến năm mươi năm có thể cùng lão quái vạn năm như ngươi tranh đấu, đổi lại người khác chắc chắn cũng không chịu nổi cú sốc này.
"Hahahaha, các ngươi đều phải chết!" Lệ Cửu Lôi cười như điên như dại nói.
"Cửu Lôi Quy Nhất - Lôi Đình Oanh Thiên!" theo sau tiếng nói của hắn vô số lôi đình từ trong chiếc trống kia truyền ra, hóa thành một cột sét vô cùng to lớn bắn thẳng lên thiên không.
~ ầm ầm ầm ~
Sau đó có từng đám mây kéo đến trên bầu trời, đáng nói là những đám mây này đều là từ lôi đình tạo thành trực tiếp oanh xuống đám người bên dưới. Lôi đình không phân địch ta, phàm là nơi có sinh mạng đều trực tiếp đánh xuống.
"Dừng tay, Lệ huynh mau dừng tay" Hứa Cao thấy vậy vội vàng lên tiếng.
"Hừ, cái tên điên này" Yến Trường Thanh cùng mấy người Tôn Cường cũng thầm mắng Lệ Cửu Lôi.
Nhưng mắng chỉ là mắng, bọn họ cũng không dám ra tay ngăn cản hắn, bởi vì Lệ Cửu Lôi bây giờ đúng là một vị chân thần. Không phải nói hắn có tu vi chân thần mà là những tia lôi đình kia có lực công kích của chân thần. Đây chính là điểm lợi hại của việc để pháp tắc phụ thể, khi ngươi sử dụng pháp tắc trong cơ thể uy lực có thể cùng chân thần sánh ngang.
Nhưng những pháp tắc này chỉ như phù dung sớm nở tối tàn mà thôi, một khi pháp tắc hao hết ngươi sẽ rớt khỏi bán thần cảnh.
"Chẳng lẽ ta lại bỏ mạng tại đây sao?" Tần Mộng Dao thấy những tia lôi đình kia đánh xuống cũng có chút kinh sợ, vốn lấy tu vi bán thần cảnh hoàn toàn có thể chạy trốn khỏi lôi đình. Nhưng nàng lại là người mà Lệ Cửu Lôi muốn giết nhất, khắp nơi đều bị lôi đình phong tỏa, sao có thể chạy trốn đây.
"Lôi Phạt pháp tắc lại dùng làm thứ đồ rẻ tiền này, thật sự sỉ nhục uy năng của nó!"
Đúng lúc này một thanh âm vang vọng khắp không trung.