Chương 1: Đệm chương

Tu Tiên Lộ

Chương 1: Đệm chương

Đại Hoang, Phía Đông, một mảnh đất hoang, không có bóng người, tiếng gió có thể ghé tai nghe rất rõ ràng, bán kính mười vạn dặm không có bóng người nào.

Khoảng vài phút sau, có một nam tử tóc đen, áo trắng đứng giữa trời, tư thế ngạo nghễ, oai hùng, gương mặt kiên nghị, sau lưng là một thanh trường kiếm, ánh mắt của hắn hiện tại rất phức tạp, khiến cho người ngoài nhìn vào chỉ có giật mình, hoảng sợ.

Lúc này, trên tay của hắn đang bế một đứa trẻ vừa mới sinh ra khoảng 2 tháng tuổi, vừa ngủ vừa có nước miếng chảy trên khóe miệng.Nam tử áo trắng nhìn vào đứa bé cảm thấy rất bi thương, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa.

Trong người của hài tử, có màu vàng sáng phát lên như ánh sáng bình minh chiếu rọi, không sai, đó chính là trong người đứa bé có Cốt văn thời Thái Cổ. Hay còn gọi là Cốt Thái Cổ

Cốt Thái Cổ ở Thiên Hoang từ xưa đến nay rất hiếm thấy, lục tung cả đại lục lên cũng chỉ có thể tính trên đầu ngón tay.

Những người có Cốt Thái Cổ, ai chẳng là bá chủ một phương, là một nhân vật kiệt xuất để người đời tôn sùng, nhớ mãi không quên.

Nam tử lau nước mắt đi,sắc mặt bình tĩnh trở lại, trong tay cầm Thanh Kiếm, mở vực môn ra tiến về Trung vực của Tây Hoang

Đại Hoang rất rộng, một con người bình thường dùng cả cuộc đời này để đi chưa chắc gì hết ¼ Đông Hoang chứ huống chi là cả Đại Hoang này

Đại Hoang chia ra làm Đông và Tây, ở phía Tây, Trung Vực là nơi võ giả cường thịnh, nơi này còn được gọi là Thánh Địa của người tu hành.

Sau khi mở vài lần vực môn như vậy, Nam tử này cũng đã đến Trung Vực của Tây Hoang.

Ở trong Tây Hoang Thần Tộc, bỗng phát ra một tiếng quát lớn:"Tiêu Huy, ngươi thật to gan, dám đến đây để lấy đi cốt văn Thái Cổ của Tây Hoang Thần Tộc ta, chúng ta đang truy nã ngươi khắp nơi, không ngờ ngươi lại đến đây, được lắm được lắm, haha"

Tiêu Huy sắc mặt vẫn bình tĩnh ngạo nghễ nói:"Ai nói Cốt Văn đó là của Tây Hoang Thần Tộc ngươi, không phải các ngươi cướp từ con ta sao, thật nực cười ta chỉ đòi lại công bằng cho con ta, hôm nay ta đến đây chỉ là để xóa sổ Tây Hoang Thần Tộc của các ngươi để tránh tai họa cho con ta mà thôi"

Cuộc trò chuyện vang lên khắp Trung Vực của Tây Hoang, khiến ai cũng run sợ.

Tây Hoang Thần Tộc là ai? Một trong những Thái Cổ gia tộc mạnh nhất còn truyền thừa từ xưa đến nay, lại để cho một người dám so đo với cả một gia tộc?

Chuyện nói ra thật sự chả ai tin nổi. Nhưng cũng không ai dám phản bác bởi vì người kia thật sự không ai không biết, không ai không tôn sùng….Còn trẻ tuổi như vậy, chỉ dùng hơn 600 năm đã bước vào Cực cảnh – nửa bước của Đế cảnh….Đế Cảnh hiện tại trên khắp Đại Hoang này có mấy ai đâu. Mấy lão già Đế cảnh ẩn cư, không xuất hiện thì ai ngăn nổi Cực cảnh?

Đây là một thời đại chân khí hao kiệt, mọi người đều không rõ nguyên nhân vì sao chân khí lại thiếu thốn đến như vậy.Nên tìm người đạt đến cảnh giới trên Đế cảnh hầu như không còn….

Người của Tây Hoang Thần Tộc nghiến răng nghiến lợi, quát lại:" Ngươi đừng tưởng chúng ta sợ người, nếu muốn hãy làm một trận chiến giải quyết tất cả"

Tiêu Huy cười, lạnh nhạt trả lời: "Hôm nay ta không vong chính là ngươi diệt"

Vừa dứt lời, hai bên lao vào đánh nhau, tạo nên các dị tượng siêu nhiên, không ai dám ở gần, mọi người chỉ dám ở từ xa mà quan sát cuộc chiến này.
Cuộc chiến 7 ngày sau cuối cùng cũng kết thúc.

Các Thần Vương của Tây Hoang Thần Tộc đều ngã gục, bên trên là một người chỉ toàn máu me.

Từ đó, Đại Hoang không còn Tây Hoang Thần Tộc!

Tiêu Huy cũng như vậy mà từ từ biến mất…..