Chương 2: Tu luyện giả và Võ giả

Tu La Ma Thần

Chương 2: Tu luyện giả và Võ giả

Sau hơn một canh giờ điều tức, Lạc Trần cảm thấy thương thế đã khá tốt. Hắn bắt đầu kiểm tra trí nhớ sau khi căn nuốt hai tàn hồn kia, bỗng hắn nhướng mày.

- Ồ, không ngờ lại tồn một hệ thống tu luyện khác với Thần Ma đại lục! - Lạc Trần hứng thú xem xét.

Theo như những tin tức hắn tiêu hoá từ tàn hồn bí ẩn kia thì tàn hồn ấy lúc còn sống tên là Diệp Tiêu Dao, hắn vốn đến từ thế giới khác hẳn với Thần Ma đại lục. Nơi ấy không có tu luyện giả cũng như ma thú mà chỉ tồn tại hai loại người, một là thường dân yếu đuối, mà một loại khác được gọi là Võ Giả. Thần Ma đại lục Tu luyện giả tu vi chia làm tất cả mười cảnh giới: Luyện thể cảnh, Ngưng Nguyên cảnh, Nguyên Động cảnh, Chân Nguyên cảnh, Đan Nguyên cảnh, Thần Nguyên cảnh, Khai Thiên cảnh, Dung Thiên cảnh, Hư Động cảnh, Chí Tôn cảnh. Mỗi cảnh giới phân làm 9 tầng.

Khác với Tu luyện giả hấp thụ thiên địa linh khí trong thiên địa rồi chuyển hoá thành nguyên khí tẩy luyện thân thể, Võ giả lợi dụng thiên địa linh khí và phương pháp hô hấp đặc biệt của công pháp để tăng sinh ra luồng khí bên trong cơ thể gọi là Hậu thiên chi khí phối hợp với Tiên thiên chi khí từ lúc mới sinh đả thống kinh mạch trong thân thể, Tiên thiên và Hậu thiên chi khí kết hợp với nhau gọi là Nội khí. Nội khí lại chia làm ba cảnh giới, đầu tiên là Nội kình, một người để được xem là võ giả thì phải tu luyện ra được nội kình, việc tu luyện được nội kình không phải ai cũng làm được mà phụ thuộc vào Tiên thiên chi khí của hắn phải đủ để ngưng tụ ra nội kình. Nếu Thiên thiên chi khí không đủ thì cả đời cũng chỉ có thể làm thường dân. Sau khi luyện ra được nội kình thì phải dựa vào công pháp để tăng cường nội kình trong thân thể, khi đạt đến một trình độ nhất định thì nội kình sẽ chuyển hoá thành nội lực. Nội khí đạt đến cảnh giới nội lực mới có thể bắt đầu đả thông kinh mạch bước vào con đường của Võ giả chân chính. Mà cảnh giới sau cùng của nội khí được gọi là Chân khí, chỉ có nhưng võ giả đại năng chuyển hoá nội khí thành chân khí mới đạt đến mà mọi Võ giả đều mong ước -Hoá cảnh tông sư.

Võ giả cũng phân thành nhiều cảnh giới: ngưng tụ được nội kình được gọi Nguỵ Võ giả(còn gọi là Võ đồ), Nội kình hoá Nội lực gọi là Hậu thiên cảnh phân làm ba tiểu cảnh giới(nội kình chuyển hoá thành nội lực là Võ sĩ, đả thông Âm Duy mạch cùng Dương Duy mạch thì là Võ Sư, đả thông Âm Khiêu mạch cùng Dương Khiêu mạch là Đại Võ sư), sau đó là Tiên thiên cảnh phân làm hai tiểu cảnh giới(đả thông Xung mạch là Võ Tướng, đả thông Đới mạch là Võ Vương), tiếp theo là chuyển hoá Nội lực thành Chân khí là Hoá Cảnh lại phân làm hai tiểu cảnh giới(đả thông nhâm mạch là Võ Tông, đả thông Đốc mạch là Võ Tôn), cuối cùng là Hư Cảnh nhưng rất ít người đặt chân vào cảnh giới này vì thiếu cơ duyên. Khi đạt đến Hư Cảnh(còn được gọi là Võ Hoàng) có thể phá toái hư không đi vào thế giới mới.

- Thân thể này vốn thiên phú tu luyện quá kém, trở thành tu luyện giả cực kì gian nan lại về sau cũng không thể đạt được thành tựu gì to lớn. Xem ra phải thử tu luyện Nội khí xem sao! - Lạc Trần nghiền ngẫm rồi âm thầm quyết định.

Theo kí ức từ Diệp Tiêu Dao, Lạc Trần phát đã biết hắn là Hoá cảnh đỉnh phong, tu luyện công pháp Hỗn Nguyên Vô Cực Công. Công pháp này vốn là đỉnh cao công pháp của Hỗn Nguyên Tông, được Diệp Tiêu Dao sáng tạo, lúc bắt đầu tu luyện chậm hơn so với nhưng công pháp cùng cấp khác nhưng mỗi lần xung huyệt lại tẩy luyện thân thể một lần làm nội khí tinh thuần hơn, điểm nội bật nhất của công pháp này chỉ xuất hiện Võ giả chuyển hoá nội lực thành chân khí, sinh ra Hỗn Nguyên Chân khí dung hoà tất cả loại chân khí kèm theo tính sát thương cực cao khi thôi động chân khí có thể tăng phúc lực lượng của Võ kĩ rất lớn.

Lạc Trần bắt đầu vận chuyển công pháp cùng tiến hành hô hấp đặc biệt, một chu thiên, hai chu thiên,.......tu luyện khoảng ba canh giờ hắn cảm nhận được một tia nội kình yếu ớt được hình thành.

- Kì quái, sao lại có thể tu luyện ra nội kình dễ dàng như vậy được?!- Lạc Trần cảm thấy không đúng. Bình thường để tu luyện ra nội kình cần phải mất một thời gian không ngắn khoảng một năm, Diệp Tiêu Dao là tuyệt thế thiên tài cũng phải mất hai mươi tám thiên. Vậy mà Lạc Trần chỉ mất ba canh giờ, thành tích này cho dù là Diệp Tiêu Dao cũng phải liếu lưỡi há hốc mồm. Cẩn thận dùng tinh thần lực quan sát thân thể một lần nữa, nét mặt kinh hỉ của hắn dần lộ rõ.

- Không ngờ là Hỗn Nguyên Chi Thể! Loại thân thể cực kì thích hợp với Hỗn Nguyên Vô Cực Công! Lần này thật sự nhặt được bảo!- Lạc Trần vui vẻ bất ngờ. Lấy khí chất của một chí tôn, hắn rất nhanh lấy lại bình tĩnh, tiếp tục vận chuyển công pháp.