Chương 3: Xung Đột (2)

Tu Chân Giới Saiya

Chương 3: Xung Đột (2)

Đạo thanh âm nữ tử vang lên làm Diệp Minh quên luôn cả việc thở. Ở thế giới của hắn, thì tên thanh niên mà chả nào chả biết đến phim hành động japan 2 người đóng a. Hắn đang lân lân, thì bụng trúng cú đá như trời đánh, hắn gập người tay ôm bụng lăn lộn hét:
-Tên nào dám âm lão tử.. A Đau chết ta..
Sau một lúc, Diệp Minh run run chống người dậy, nhìn hắn bây giờ không khác gì bác hàng xóm, bị lão bà hành hạ vì trộm tiền đi ăn nhậu. Mặt thì dính đầy bụi và rau, máu mũi chảy dài, tóc tai bù xù quần áo nhếch nhác. Hắn trừng mắt nhìn quanh quát:
- Là tên nào, mau bước ra đây đưa mông cho lão tử, Bạo cúc hoa..
Chợt một giọng nói yếu ớt vang lên:
-Là ta, Ta đã đạp ngươi đấy, tên tiểu tử ngươi giám lợi dụng bản tiểu thư.
Diệp Minh quay mặt nhìn về phía giọng phát ra. Ở trước mắt hắn là Mộ Dung Tuyết Nhị, khuôn mặt của nàng bây giờ tái nhợt, trên mép treo tơ máu. Diệp Minh không quan tâm trừng mắt nói:
-Con tiện nữ này giám....
"Bốp" hắn chưa nói nói được hết câu, thì một cái tác như trời giáng nện lên mặt hắn, làm đầu hắn quay cuồng như có ngàn đầu heo nái chạy qua. Vung tay tác xong, Mộ Dung Tuyết Nhi tức giận mắng:
- Đê tiện, vô liêm sỉ.
Diệp Minh sờ lên má, cảm giác vừa đau vừa rát, không kiềm được lửa giận hắn lao lên xuất chiêu "Bao" trong võ kỹ hắn vừa học lúc chiều. Mộ Dung Tuyết Nhi vừa bị trọng thương không kịp đề phòng, thì trước ngực bị vật gì đó chộp vào, Diệp Minh là lần đầu tiên đánh nhau, nên hắn không khống chế được vị trí, hắn là định đánh vào vai đấy, Tại sao lại bốc trúng đại màn thầu a, Diệp Minh tay không tự chủ bóp nhiều thêm mấy cái thầm nghĩ " xúc cảm không tệ, thật là mềm" Hắn đang hưởng thụ hương vị cuộc sống, thì thanh âm hệ thống vang lên:
- Phát động nhiệm vụ phụ tuyến. Chinh phục Mộ Dung Tuyết Nhị. Thời gian: vô hạn, Phần thưởng:5% dung hợp, khi hệ thống dung hợp với ký chủ xảy ra sự cố nên dung hợp mớ có được 90%, yêu cầu ký chủ thu thập đủ 100% dung hợp để mở khóa chức năng biến thân.

Diệp Minh nghe xong, chưa kịp chửi nhau với hệ thống thì một quả đấm nhỏ xinh nện vào mặt hắn, làm hắn một lần nữa đếm heo chạy. Đánh xong, Mộ Dung tuyết nhi hừ lạnh quay người rời đi. Chợt tên Trương Miêu bất ngờ từ trong đám người lao ra, Chém xuống một đao, đao nhanh như chớp chém xuống vai Mộ Dung Tuyết Nhi, tiên huyết vẩy ra. Nàng đã bị thương nặng, còn bị trúng chiêu nên bất lực ngã về phía sau, Diệp Minh vừa hồi phục sau cú đánh đang định đuổi theo thì lại bị đè ngã xuống đất, hắn bi đát không hiểu, hôm nay hắn dẩm phải cứt chó hay sao mà hết bị đâm, đánh, rồi bây giờ còn bị đè. Hắn đẩy người nằm trên ngực mình qua một bên, rồi đứng dậy. Bên kia tên Trương Miêu sau khi thành công đả thương Mộ Dung Tuyết Nhi, Hắn thuận thế lao lên chỉa đao về phía Diệp Minh quát lớn:
- Tên kia không muốn chết thì tránh ra.
Diệp Minh nghẹn một bụng hoả, hôm nay hắn nhịn đủ rồi, hắn lao về phía trước tay xoè ra hai ngón, tay trái nắm thành quyền. Hắn búng người lên chỉa tay phải về phía đối phương, tên Trương Miêu bất ngờ, hắn không nghĩ rằng Diệp Minh cũng là tu sĩ, nên đã trúng chiêu,hắn chợt cảm thấy đôi mắt đau nhói. Hai ngón tay phải của Diệp Minh cắm sâu vào hốc mắt Trương Miêu, Diệp Minh quyền trái tích súc đã lâu đánh thẳng vào tim đối phương. Trương Miêu đang hoảng loạn thì " Bụp" tim của hắn nhói lên vỡ vụn, ý thức của hắn dần mơ hồ, "Bịch" hắn ngã xuống đât tắt thở. Mọi người xung quanh hoảng sợ bàn tán:
-Tên kia là ai, sao hắn giám giết đệ tử của Vạn Độc Cốc.
-Đúng a Tên Trương Miêu chính là đệ tử nội môn...
-Hắn.... Hắn điên rồi
.........
Diệp Minh đang đứng yên không nhúc nhích, một làn gió thổi qua làm vạt áo của hắn tung bay, mái tóc dài bồng bềnh, khuôn mặt điển trai còn dính bụi và một ít rau, mang nét phong trần thoát tục. Không phải vì hắn thích làm màu đâu a tại hắn lần đầu tiên giết người nên sợ quá không giám nhúc nhích thôi. "Ting" Thanh âm hệ thống vang lên:
-Chúc mừng ký chủ đánh chết luyện khí trung kỳ lục tầng, nhận được: 30 điểm kinh nghiệm (exp)
Diệp Minh kiềm nén hoảng sợ thầm nghĩ "ta đã đến thế giới này, thế giới lấy cường giả vi tôn, Ta phải thay đổi nơi đây là nơi cá lớn nuốt cá bé, hắn chỉ là viên đá lót đường cho con đường cường giả của ta mà thôi, người chết rồi chỉ là một nắm đất cát, cớ gì ta phải hoảng sợ" nghĩ xong lòng Diệp Minh như khai sáng, cảm súc sợ hãi tiêu tan không còn. Hai tên đồng môn của Trương Miêu thấy người mình bị giết, thì rút đao cùng lao về phía Diệp Minh, hai thanh đao sắp chém vào thân thể Diệp Minh thì một đạo thanh âm trầm trọng vang lên:
-Muốn chết...
Cùng lúc từ trên trời có hai đạo kiếm quang bắn về ngực hai tên đệ tử Vạn Độc Cốc, kiếm quang bắn xuyên qua lồng ngực, máu tươi vẩy ra bọn chúng ngã gục trên đất kết thúc tính mạng.

Đôi lời: Vì để cho phù hợp với tình tiết tại hạ sẽ bỏ thanh hp và ki trong phần nhân vật, Cảm ơn các đọc giả đã theo dõi truyện của tại hạ.