Chương 38: Nàng Hầu Thất Sủng (Thượng)

Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ

Chương 38: Nàng Hầu Thất Sủng (Thượng)

" … "

Huy hơi có cảm giác động đậy. Phản ứng đầu tiên của cậu ta là mở mắt ra.

Xung quanh cậu ta là một khoảng không rộng lớn tĩnh mịch bao phủ bởi một màu đen vô tận. Dù cố phóng xa tầm mắt cũng không thấy được cái gì khác.

" … "

Rất nhanh cậu ta phát hiện ra trên thân thể mình không còn mảnh vải che thân. Hiển nhiên là đang trần trụi với thiên nhiên rồi.

Phản ứng đầu tiên là hơi đỏ mặt.

Phản ứng thứ hai là dùng tay thủ hộ lại người tiểu huynh đệ của mình.

Và phản ứng thứ ba là suy nghĩ.

" Mà nơi này cũng có ai đâu. Che với chắn làm gì cho mệt mỏi?"

Vốn dĩ cũng rất ngượng ngùng khi bản thân trần như nhộng mới lột xác, nhưng Huy cũng tập mãi thành quen mặt dày rồi. Thôi thì khỏi ngượng ngùng làm gì. Và cậu ta cứ tự nhiên để vị tiểu huynh đệ của mình lâu lâu được hít chút khí trời một chút.

" Đây là đâu? Chả lẽ mình đã chết rồi a?!"

Huy bước đi trong khoảng không hư vô như đạp trên đất bằng. Vừa bước đi vừa tự hỏi.

" Cảm giác rất là không thoải mái vì còn nhiều việc chưa hoàn thành với …? Cái gọng kính?!"

Huy giật mình khi phát hiện cái gọng kính không biết từ lúc nào đã không còn ở trên mặt cậu ta, mà nó là bản thể của Vị Lai. Nói đùa gì thế?



" Vị Lai … Vị Lai!!!"

" Có ai ở đây không?!'

" Đây là đâu thế?"

" … "
Huy bỗng chốc cảm thấy thật sự quá không ổn trong cái tình huống này. Không rõ hoàn cảnh đây là đâu, không có một ai đáp lại. Có phải đây là ranh giới giữa sự sống với cái chết không, chút nữa sẽ có vị thần dẫn lối tới Thiên đường hoặc Địa ngục? Cậu ta chưa muốn chết.

Trước tiên theo bản năng, cậu ta cố hô hào một điều gì đó rất quen thuộc, sau đó là những nghi vấn cứ liên tục tuôn trào như đê thác vỡ. Cậu ta không chịu nổi cái sự tịch mịch này.

Nhưng vô dụng. Chả có ai đáp lại cậu ta và cũng chả có cái gì thay đổi. Vẫn là khoảng không gian đen tối tĩnh mịch.

" Ha ~ … "

Hết hơi thì tự động im tiếng. Huy nằm nhoài ra khoảng không và nhắm mắt lại. Cậu ta cũng không biết nên làm gì trong cái tình huống kiểu này, thôi thì cứ nằm đó. Thật ra cậu ta nghĩ cứ ngủ luôn cũng được, biết đâu đây chỉ là giấc mơ. Tỉnh dậy là về hiện tại.

" Hình như hiện tại mình đang đánh nhau với Brander thì phải, còn bị đập ra bã nữa." Cứ suy nghĩ linh tinh nhiều như vậy, Huy mãi vẫn chỉ trong trạng thái nhắm mắt mà không ngủ được.

---

' Nhéo '

" Chủ nhân không có mơ đâu nhé. Tỉnh dậy đi này."

Một thanh âm nữ tính thành thục mà gợi cảm vang lên bên tai Huy. Cái mũi của cậu ta cũng bị nhéo nhéo trêu trọc, xem ra nếu không dậy ngay, chắc đối phương cũng không tha.

Vốn dĩ Huy nghĩ đó là Vị Lai nên cứ nằm yên đó để mặc cô bé nghịch ngợm. Nhưng cảm giác không đúng, cậu ta mở mắt ra và không biết tự bao giờ cậu ta đã nằm gối lên đùi một thiếu nữ gợi cảm phong tình vạn chủng vưu vật.

Thiếu nữ?!

Này không phải là Đại Cầm Nữ vị trí hỗ trợ trong trò chơi thi đấu Liên minh huyền thoại (LOL) chứ?

Nàng tên là Sona, là nhân vật anh hùng mà Huy thích chơi nhất. Vì sao thích chơi nhất vì đơn giản nàng dễ điều khiển và cũng không phải thao tác nhiều.

Nàng có mái tóc dài màu xanh lam suôn mượt dài tới quá hông buộc song đuôi ngựa. Có hai miếng mộc buộc chặt lại đỉnh hai cột tóc. Nàng tạo hình bên ngoài không khác gì Hatsune Miku là mấy. Chắc chắn nhóm làm game Liên minh đã lấy hình tượng của Hatsune Miku để phỏng tác ra Sona. Điều này làm Huy rất thích chơi nhân vật Sona hơn hẳn mấy nhân vật nữ khác.

Khuôn mặt trứng ngỗng nhỏ nhắn tuyệt mỹ, mắt to xanh lam như biết cười mà trong suốt, mũi quỳnh cao thẳng cân đối, bờ môi đỏ hồng hào căng mọng gây ra sự kích thích cho nam giới. Ẩn sau lớp tóc mai che phủ nửa bên má phải, nếu nhìn kỹ, Huy nhận ra Sona thật sự là hiện thân của cực phẩm vưu vật hại dân hại nước bởi sắc đẹp mê người của nàng.

Khí chất thoát tục, hoa phu tuyết mạo làn da trắng nõn nộn nộn đàn hồi mà co dãn có thừa lại như có thể nặn ra thủy. Khiến Huy chỉ muốn động động tay chân đi nhéo một chút kiểm chứng. Nhưng rất nhanh cái đầu nóng đang bị ' Tinh trùng dồn lên não' của Huy đã bị kiềm nhiệt.

" Gối đùi cũng đủ rồi đi." Huy thầm hưởng thụ. Cậu ta không muốn nằm dậy ngay lúc đó.

Điều khiến Sona càng đủ tiêu chuẩn trở thành cực phẩm vưu vật, không thể không kể đến thân hình ầm ầm sóng dậy của nàng. Trước sau đồi núi chập trùng rất có sức hút với cánh mày râu. Ẩn sau lớp váy áo một màu xanh lam tuyền là cả một chân trời huyền ảo rất có tính thú đối với Huy.

Nàng trang một bộ áo váy dạ hội chỉ che tới ngang ngực, vừa che vừa hở càng làm bộ ngực sữa đầy đặn của nàng bùng nổ sức quyến rũ. Lại tôn lên vẻ đẹp lộng lẫy và tinh tế trời ban xương quai xanh mềm mại, mong manh mà quyến rũ nằm yên lặng dưới cái cổ cao đầy kiêu hãnh của nàng.

Nếu để so sánh, thì đôi thỏ của nàng kém một bậc so với nữ thần Aphrodite, còn những Jenny A’rc Lavindor, Virinia Freeman, Quincy Silvia và Lux Vaninuya thì ngang ngửa hoặc trên một hai cái cấp bậc. Huy hơi say say trước Sona rồi. Cậu ta sinh cảm giác muốn thân thủ đi nắn nắn thử đôi tiểu bạch thỏ đang ở ngay trên đầu mình, nhưng vẫn kiềm chế tốt hồng hoang chi lực đi.

Còn phía vạt váy phía dưới hơi bảo thủ một chút, dài quá bàn chân, chỉ lộ ra đôi hài vải thô sơ. Trước eo nhỏ của Sona có gắn một dải lụa xanh lam viền trắng thay cho thắt lưng của nữ tử, dải lụa chia làm hai bên chạy dài lên tới hai bên vai gầy mảnh của nàng rồi mới vòng ra đằng sau và thả thõng hai mảnh lụa dài ra sau hông. Mặt trước của chiếc thắt lưng cũng thả thõng hai miếng lụa dài xuống mặt đất.

Mỗi khi Sona di chuyển, bốn dải lụa sẽ phấp phới lay động theo từng bước đi của nàng. Rất là mỹ lệ, uyển chuyển. Huy đã có kinh nghiệm nhìn nàng qua trăm trận Game, nhưng vẫn háo hức chút xíu.

Bên cạnh nàng là một cái đàn mộc cầm thiết kế khá lạ mắt. Rất tiếc là Huy chỉ mải chơi Game lên cũng không biết tên của chiếc đàn cũng như thân thế của Sona.

" Không sai! Thế này chết cũng không tiếc, giá như có thêm tiết mục vượt rào. Aizzz … " Huy khá là tiếc nuối khi vẫn còn là trai tân. Hẳn là cậu ta muốn làm đàn ông một lần rồi chết đây.

Chắc chắn cậu ta sẽ có cơ hội trong tương lai, nhưng có tặc tâm chưa chắc có tặc đảm? Trong tương lai sẽ rõ ràng.



" Chủ nhân hưởng thụ đã không sai biệt lắm rồi."

Vẫn âm thanh thành thục ấy vang lên. Nhưng Huy thì hoảng rồi, rõ ràng Sona nở nụ cười với cậu ta, miệng không hé mà nói chuyện được thì có là quỷ. Làm gì có ai vẫn mỉm cười mà nói chuyện được?

Cậu ta bật dậy và lùi ra xa Sona một chút. Cũng vì thế mà góc nhìn của Huy cũng thay đổi theo. Ẩn sau lớp áo vải áo, một khe suối sâu hút mê mẩn tâm trí Huy và hai hòn non bộ sơn cước bạch sắc đang hoàn toàn tiến vào tầm mắt của cậu trai trẻ. Rất là quyến rũ và khiêu gợi khiến Huy không nỡ rời đi ánh mắt.

" Toàn quân tiến lên!!"

Tiểu Huy- người anh em cùng mẹ cùng cha của Huy bỗng chốc bừng tỉnh và hừng hực chiến ý. Lần này không bị người huynh đệ của mình giam cầm, cậu ta có điều kiện vươn lên mạnh mẽ. Tuy rằng cũng không oai phong, lẫm liệt như ai, nhưng nhìn xuống cũng còn tốt hơn nhiều người.

" … "

Sona nhìn một màn mà mặt vẫn không đổi sắc, chỉ thấy thoáng hồng phấn một mảnh trên đôi gò má của nàng. Nàng cũng biết ngượng?

" Này! Xuống ngay!!"

Dù Sona có không ngượng, Huy thì có. Mặt mũi đỏ rát chỉ muốn tìm một cái lỗ nào đó để chui xuống. Thế này là nháo loại nào đây, cũng đừng phản chủ chứ.

" Toàn quân tổng động viên!"

Tiểu Huy không đồng ý.

" Đệt … Có cách."

Huy biết nên làm sao, mau mau ngồi quay lưng lại với Sona và chờ cho hồng hoang chi lực thoái lui.

" Ta hận Người! Chủ tướng thỏ đế!"

Rất nhanh, Tiểu Huy đã ra đi trong sự thất bại. Hắn chỉ kịp nói một câu đầy oán hận như thế.

---

Lẳng lặng một hồi, tiếng đàn du dương của Sona khẽ vang lên.

Âm hưởng của giai điệu nghe có lúc trầm buồn, ai oán, lúc lại có cao trào, ngân nga khích lệ. Chăm chú nghe tiếng đàn, Huy không biết lúc quên hết đi những suy nghĩ tiêu cực, lo lắng và xấu hổ, ngượng ngùng. Cậu ta cảm thấy rất thanh thản, khoan khoái.

Mỗi một lần Sona gảy đàn, là một nốt thanh nhạc mỹ lệ lung linh mà đẹp đẽ thánh thót ngân nga được sinh ra. Dù không hiểu âm nhạc, nhưng Huy cảm nhận đây là giai điệu được thủ khúc bởi đàn cầm hay nhất mà Huy từng được nghe. Rất là mỹ diệu tiếng đàn.
Dù rất tiếc là không có nghe thấy tiếng hát của nữ chính, nhưng đã đủ rồi.



Tiếng đàn đã ngừng, mọi thứ đã trở lại với vị trí ban đầu của nó. Ngồi ngay ngắn tại chỗ, nhưng tâm tình của Huy đã tốt hơn rất nhiều.

" Lần đầu ra mắt Chủ nhân!"

Tiếng nói thành thục của ' Sona ' vang lên từ phía sau lưng. Không mang theo tí ti sát khí hay áp lực nào. Điều đó khiến Huy thở nhẹ ra.

" Chị … là ai?"

Huy thắc mắc hỏi.

" Thiếp thân tên Sona, thưa Chủ nhân."

Sona thẳng thắn trả lời.

" Chị có phải là Sona trong trò chơi điện tử Liên minh huyền thoại Đại nữ cầm Sona?! Tại sao chị lại gọi tôi là chủ nhân? Tại sao chị không mở miệng nói gì mà tôi vẫn nghe hiểu được?"

Huy tràn đầy nghi hoặc nên có hơi nóng vội.

" Thưa đúng! Thiếp thân là được nữ thần Aphrodite triệu hoán từ trí nhớ của Chủ nhân, mục đích là phục vụ Chủ nhân. Nhưng vì một lý do nào đó, thiếp thân đã bị từ bỏ và bị phong ấn trong không gian biệt lập này. Sau đó Nữ thần tiếp tục triệu hoán Hatsune Miku mà Chủ nhân vẫn gọi nàng là Sơ Âm Vị Lai.

Còn lý do thiếp thân không nói được là do thiếp thân không thể nói cũng như không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào, thế giới của Chủ nhân vẫn hay gọi là ' Người câm' là một. Chủ nhân vẫn nghe được tiếng lòng của thiếp thân chỉ là do không gian này toàn quyền do thiếp thân khống chế. Nếu cần thiết, thiếp thân có thể nghe thấy tiếng lòng của Chủ nhân nếu Ngài cho phép."

Sona vẫn không nhanh không chậm trả lời.

" Nói vậy có nghĩa chị lẽ ra đã là tinh linh trong cái gọng kính của tôi?!"

Huy khá là kinh ngạc.

" Thưa đúng."

Sona vẫn bình tĩnh đạo như không phải chuyện gì to tát cả.

" … "

Không biết tại sao Huy lại có cảm giác rất có lỗi với nàng. Lẽ ra Sona mới chính là tinh linh duy nhất của mình, mà không phải Vị Lai. Nhưng nào có biện pháp gì thay đổi lại từ đầu, cậu ta còn chả biết ai là kẻ có lỗi mà đổ trách nhiệm trong chuyện này. Huy cảm thấy mình nên làm gì đó cho Sona, đó là trách nhiệm của cậu ta.

Nhưng cậu ta lại mê võng trong mớ bòng bong mà không một sáng có sáng ý nào. Hoàn toàn không có cái nào.

-&&&-