Chương 22: Đòi Được Tiền?! Nhưng Có Dùng Được Không Lại Là Việc Khác

Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ

Chương 22: Đòi Được Tiền?! Nhưng Có Dùng Được Không Lại Là Việc Khác

Falcon cùng Balcury khi còn trẻ, vốn chỉ là dân tỉnh lẻ, từng phiêu bạt lang thang khắp phương trời. Cuối cùng mới định cư tại khu vực ngoại thành thủ phủ God’s Landing.

Kẻ ăn nên làm ra bằng cách kinh doanh lừa đảo, sau đó mở nhà khách cho thuê trọ. Tên thì nếm mật nằm gai, thông ăn cả hắc bạch 2 nhà trong khu vực nghèo hèn này, cuối cùng trở thành 1 tên đội trưởng quèn.

Dù không hơn với đại đa số người, nhưng chí ít có thể ngẩng mặt với số còn lại.

Vốn dĩ Falcon định bao che cho bạn mình. Nhưng khi nhìn thấy Huy đã ngờ ngợ không ổn, lại nghe mấy tay hạ cấp khẳng định tin tức. Falcon biết mình không nên làm căng thẳng, rất dễ làm cả 2 bên tổn hại. Mà chủ yếu là gã và Balcury sẽ không có lợi nếu cứ tiếp tục đối đầu với Huy- Khiên Hiệp sĩ triều đình. Vậy là Falcon lạnh lùng đứng ra trung gian hòa giải.

Không thể phủ nhận Falcon là 1 tay khôn ngoan và tỉnh táo. Còn người bạn Balcury thì không chắc.

Không thể làm trái ý Falcon, Balcury ra hiệu cho nhân viên quầy mang đủ số vàng 185 đồng vàng ra và giao tận tay cho Huy.

Huy cẩn thận đếm qua số vàng 1 lượt.

" Đội trưởng Falcon, hắn và người của hắn đã ăn,trọ 1 đêm, cộng thêm chỗ hư hại kia ai tính cho tôi?!"

Một bên nhìn, gã Balcury với bản tính tham lam vẫn gặng hỏi 1 chút, chứ cả đống tổn hại kia là lão không tiếc không được.

" Ngươi im lặng 1 chút!'

Falcon trừng mắt với Balcury im lặng. Sau đó hắn mở miệng nói chuyện tử tế với Huy: " Vị anh hùng này xin bỏ quá cho đám dân lương thiện này. Cũng là do hắn tham lam mà dẫn tới có những hành động sai trái …"

Huy cười lạnh với những hành động bao che lẫn nhau của đám quan binh kia. Lúc cậu ta bị vây công chả thấy tên nào ló mặt, người nhà ăn thua thiệt thì túm lại xâu xé nạn nhân.

Nhưng Huy cũng chưa lên tiếng mà im lặng quan sát. Cậu ta tự tin là đám lính này không dám làm quá tay với mình, bởi vì danh tiếng cậu ta đã nổi như cồn trong cái thủ phủ God’s Landing này rồi.

" Chắc chắn Balcury đã nhận được bài học thích đáng. Nhưng mong anh hùng tội nghiệp cho hắn. Đổ vỡ hết thảy vật dụng trong gian nhà, sàn vách, người bị thương, lại ăn ở trong nhà của người ta 1 ngày phí dụng. Thiết tưởng nên cho hắn 1 cái công đạo."
Falcon đã lộ ra mục đích của cuộc giảng hòa này.

Bồi thường.

" … "

Gã Balcury trố mắt ngước nhìn Falcon. Gã cảm thấy cũng hơi hơi hợp lý. Dù rằng không ôm trọn được số vàng, nhưng có thể bắt lại 1 phần cũng coi như ổn.

Tuy rằng không rõ tại sao Falcon lại hạ thấp mình đối với 1 thằng ranh chơi trò anh hùng kia. Nhưng hắn cũng không quan tâm lắm. Tiền là trên hết.

" Như thế nào là ' Công đạo'?"

Huy lạnh lùng hỏi gã Falcon. Cậu ta lờ mờ đoán được yêu cầu mà Falcon đưa ra.

" Bồi thường cho chủ quán Balcury 85 đồng vàng, để y sửa chữa lại gian nhà, vật dụng hư vỡ, thuốc men cho 2 người kia là ổn."

Falcon không nháy mắt công phu sư tử ngoạm ra giá.

" … "

Huy thầm tặc lưỡi lắc đầu cho sự ma mãnh của Falcon. Cậu ta hoàn toàn hiểu số tiền 85 đồng vàng kia là quá hời cho sự bồi thường mà Falcon nhắc tới.

Số vàng kia có thể mua gần trăm bộ bàn ghế mới nguyên, sửa lại vách tường, sàn nhà và thuốc men cho 2 tên côn đồ bị thương kia. Chỉ nhiêu đó khoảng vài chục đồng vàng mà thôi.

Giá 5 vàng 1 bộ bàn ghế như lão Balcury mới than thở là không hề có. Chỉ có 5 bạc cho 1 bộ bàn ghế nguyên.

< Theo đơn vị tiền tệ của đế chế Lavindor thì 10 bạc bằng 1 vàng, 100 vàng bằng 1 kim cương >

" Anh hùng thấy thế nào?! Số tiền cũng không lớn lắm."

Falcon bình tĩnh dẫn dắt câu chuyện để đạt mục đích của mình.

' Lộp cộp'

Huy nhanh chóng lấy ra 25 đồng vàng và ném về phía gã Balcury. Cậu ta lạnh lùng đạo: " Đừng tưởng tôi không biết ông chủ báo phí chênh lệch ngày hôm qua. Với lại phí tổn hại về người và của cũng không có thế nào đắt. Cầm lấy đi."

" Cái này! Không đủ a. Anh hùng đừng làm thế a. Ít nhất phải 60 đồng mới đủ trang trải hư hại của quán."

Gã Balcury cũng không ngốc, đến cả đội trưởng Falcon còn phải hạ mình nói chuyện tử tế, gã chỉ là 1 ông chủ nhà khách thì tính là gì. Gã nhanh chóng hạ mình và thay đổi cách xưng hô để mong nhận thêm được một khoản.

Mặc dù hơi có chút mất thể diện, nhưng vì tiền tài, Balcury cũng không ngại hạ mình tranh đoạt. Còn sau đó tính sao thì tính.

" Anh hùng thương hại cho hắn, số tiền này quả thực không đủ để chi trả thiệt hại."

Falcon cũng nói thêm giúp bạn mình. Cũng không phải gã hy vọng chia chác, mà đơn thuần muốn giúp bạn mình thôi.

" Đừng vòi vĩnh thêm nữa. Số tiền đó là quá đủ rồi. Vĩnh biệt các vị."

Huy cũng chả có thời gian để lưu lại nơi này lâu. Cậu ta cứ thế đi thẳng trước ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người trong gian nhà.

" … "

Không ai trong nhà khách dám hó hé ngăn cản. Đám Falcon tự nhiên phải nhượng bộ lui binh để Huy đi ngang qua.



Chỉ đến khi khuất dạng gã hung thần kia. Falcon mới vỗ vai Balcury và nhắc nhở: " Hắn là Khiên Hiệp sĩ trong Tứ Đại Anh Hùng Hộ Quốc trong truyền thuyết. Triều đình có lệnh theo sát hắn, bảo hộ mạng sống của hắn, còn lại mặc kệ. Có điều, Thánh Khí nơi hắn không phải trò đùa. Nếu không phải vậy, ta cũng đã giúp ngươi rồi. Nhớ kỹ, gặp hắn thì tránh đi càng xa càng tốt, chớ cá chết lưới rách với hắn, thiệt thòi chỉ có ngươi thôi."

" … "

Gã Balcury thu lượm lại chỗ vàng mà cảm thấy nhục nhã làm sao.

Gã bị người đánh mặt mà không dám phản kháng, cả bạn thân của hắn cũng không dám thẳng thắn giúp hắn đòi lý lẽ. Thật mất mặt.

Mà lại có lý nào lại chịu được cái thái độ nghênh ngang của thằng ranh con đó lúc nó rời đi. Quá láo xược.

Già tuổi đời rồi mà bị thằng ranh con chơi 1 vố như thế. Thử hỏi sau này làm sao kinh doanh đây.

Lão ghi mối hận này trong lòng. Thề ngày nào đó sẽ tìm cách trả thù.

"... "

Falcon cũng không đọc được suy nghĩ của Balcury. Gã lẳng lặng nhìn về hướng mà Huy đã bỏ đi mà nghiêm nét mặt nghĩ nghĩ điều gì.

Phải công nhận nhiệm vụ hộ vệ này lương phí rất cao. Nhưng cũng cực nguy hiểm tính mạng. Bên trên yêu cầu bảo vệ tính mạng gã ôn thần đó, hắn chết, Falcon cùng thuộc hạ và toàn gia đều phải chết.

Vì bị đồng liêu ghen ghét mà gã bị chỉ đích danh nhiệm vụ này. Chứ đời nào hắn chịu nhận cái nhiệm vụ nguy hiểm này. Hắn không thiếu thốn tiền, còn vợ con và còn ham sống lắm.

Cũng mới ban nãy hắn miễn cưỡng nhận nhiệm vụ và kịp thời truy tung ra Huy, suýt chút nữa đã có đại sự. May mà mọi việc vẫn còn trong sự kiểm soát.

Hết cách …

Falcon bước đi ra ngoài, theo đó 4 tên bộ hạ cũng rời đi khỏi căn nhà khách.

---

" Ha … ha …"

Huy thở nhè nhẹ ra. Cậu ta cảm thấy rất là áp lực khi nói được những câu nói đanh thép, lạnh lùng ban nãy.

Nếu như bình thường, có lẽ cậu ta cũng chả có gan nói ra những lời nói đó. Nhưng bây giờ trong hoàn cảnh gì, cậu ta rất rõ ràng.

Không mạnh hơn người, sẽ bị người chèn ép tới chết.

Mà Huy không thể chết khi còn chưa hoàn thành lời hứa với Vị Lai và cùng trở về nhà. Huy chấp nhận thay đổi bản thân để thích ứng với cuộc sống mới này.

Là cuộc đời mới ở thế giới mới theo đúng nghĩa đen.



Đi vòng quanh khu chợ, Huy định tìm mua 1 chiếc nhẫn không gian cỡ nhỏ, một ít bánh và nước uống. Nhưng có vẻ như là người dân rất là không tình nguyện mua bán với cậu ta.

Lý do rất đơn giản là người dân truyền mồm nhau sự kiện liên quan tới Huy.

Đã không đồng ý mua bán thì thôi, Huy con phải lắng nghe rất nhiều lời xúc phạm từ mọi người, sau đó còn phải dè chừng đám trộm vặt trên phố. Với bọc vàng to tổ bố trên tay, Huy không thể không e ngại những tình huống xấu có thể xảy ra. Vất vả lắm mới thu hồi được chút tiền bạc, không lý nào lại ngu ngơ để người cuỗm mất.

Đi rất lâu mà Huy vẫn chưa mua được thứ gì. Cậu ta bắt đầu chán nản và hoài nghi có khi có tiền không bằng có thứ mình muốn.

Có tiền nhiều, chưa chắc hạnh phúc mà chỉ thêm lo. Nhưng có tiền nhiều mới có thể lo nhiều thứ.

Những dòng suy nghĩ mâu thuẫn đó cứ xoay đi xoay lại trong đầu Huy và nhờ thế mà cậu ta thôi lầm bầm vì mệt mỏi đường xa và khó nhọc. Cũng vì vậy mà cậu ta mờ nhạt dần đi trong dòng người, dù rằng người ngợm đỏ bê bết máu của cậu ta rất là nổi bật.

Nhiều người không biết Huy, còn tưởng cậu ta chỉ là mạo hiểm giả mới ăn hành ngoài thành trở về phụng mệnh.

Nhưng được một lúc, Huy đúc kết lại 1 câu không mấy lạc quan: " Đòi được tiền?! Nhưng có thể dùng được không lại là chuyện khác hẳn."

Và khuôn mặt Huy ỉu càng thêm ỉu như cái bánh mì ẩm nước.



-&&&-