Chương 27: Giải mã vụ án ở khách sạn!

Truyền KỲ Pháp Sư Ma Thần - Đồng Nhân Conan

Chương 27: Giải mã vụ án ở khách sạn!

Một hồi điều tra, vẫn chẳng có chút tiến triển gì, Norikazu Sasai đã có bằng chứng ngoại phạm hoàn hảo căn bản cảnh sát cũng không làm được gì, đành liệt hắn ra khỏi dánh sách tình nghi. Mà vụ án mà hung thủ chân thật bị liệt ra khỏi danh sách tình nghi thì còn tiến triển cái cộng lông.

Sau một hồi kiểm tra Thám tử Mori đứng ở cửa suy nói ra suy luận với thanh tra Yokomizo:

" Theo như điều tra trước đó của cảnh sát thì người chết là vì bị bắn, thời gian tử vong là vào khoảng 8 h 2, hay 3 phút tối, về cơ bản thì người tình nghi cao nhất là người cùng phòng với nạn nhân, nhưng với việc chứng cứ ngoại phạm là bức ảnh chụp ông ta lúc chữ ‘Thiên’ Được đốt căn bản đã loại trừ khả năng ông ta là hung thủ"

Thanh tra Yokomizo cũng gật đầu nói theo: "Đúng vậy, mặc dù không muốn nhưng đúng là ông ta không có khả năng là hung thủ."

"Đúng vậy chứng cứ ngoại phạm này quá hoàn hảo, hoàn hảo đến khó tin, khiến chũng ta không thể bắt bẻ ra mao bệnh." Conan nhất thời bị máu thám tử nhập, cũng ở một bên nâng lên càm nói hùa theo suy luận.

Nhưng nghênh đón hắn là một cái cóc đầu đau điếng từ Mori Kogoro, đầu lập tứng sưng lên thành bánh bao choáng váng, trang hoa nổi lên: "Đáng chết tiểu quỷ, đây là chỗ của người lớn không phải cho ngươi đùa giỡn."

Nói rồi nhấc lên ném Conan ra ngoài, Jiyo Inbun nhẹ nhàng một cái nhu kình bắt lấy Conan rồi đặt xuống, cơ hồ là cứu Conan một lần khỏi bị ngã sấp mặt.

Thấy là mình được cứu Conan ánh mắt cảm kích Jiyo Inbun, sau đó lại nghiêm túc nghiên cứu vụ án, một bên vuốt cằm nói: "Inbun ca ca, vụ án này ngươi nghĩ như thế nào?"

"A! Nghĩ thế nào là thế nào?" Jiyo Inbun ngạc nhiên hỏi lại.

"Cắt, ngươi cũng đừng có giả vờ với ta, ngươi sức quan sát tốt như vậy đừng nói là không nhìn ra được cái gì, Inbun ca ca a sao ngươi lúc nào cũng lười biếng như vậy ạ." Conan oán địa trợn trắng nhìn Jiyo Inbun.

"Ha ha! Vậy ngươi thấy được cái gì..." Jiyo Inbun làm ra vẻ hơi xấu hổ.

"Ta thấy Norikazu Sasai là đáng nghi nhất, nhưng mà hắn lại có chứng cứ ngoại phạm quá hoàn hảo, hoàn toàn không bắt bẻ được gì, có khi nào hắn cũng có võ như ngươi, như vậy trong vòng 20 phút chạy đến hiện trường hoàn toàn là có thể, ai không dám chắc nhưng ngươi thì ta chắc là 15 phút chạy đến hiện trường cũng không có vấn đề" Conan vỗ đầu phân tích, lại bắt đầu lập luận giả thuyết, ý cũng muốn trưng cầu ý kiến của Jiyo Inbun.

Jiyo Inbun nghe vậy là khóe miệng giật giật mắt cá chết nhìn Conan: "Cắt, Conan ngươi coi võ công là rau cải trắng ai cũng có thể học được sao? tùi tiện ra ngoài đường là gặp được người như ta à, với lại võ giả có khí thế khác biệt, một võ giả đến gần ta ta có thể hoàn toàn cảm giác được, ta cũng không ngại nói thẳng với ngươi, hắn ta là người bình thường hoàn toàn, võ giả cái cọng lông a!"

"Vậy thì thật khó khăn nha, theo như ta quan sát, trên miệng nạng nhân còn dính bọt đánh răng, miệng ngậm bàn chải, điều đó chứng tỏ hung thủ phải quen thân với nạn nhân đến nỗi nạn nhân không hề để ý vẻ ngoài của mình. mà quen thân đến trình độ đó chỉ có người bạn cùng phòng của nạn nhân, nhưng mà tên kia lại có chứng cớ ngoại phạm thuyết phục, Ah...! thật là đau đầu nha" Conan bực mình vò đầu bức tai, ai oán.

"Ngươi một cái tiểu thí hài, sui nghĩ nhiều làm gì, việc này để cho người lớn không được sao?" Jiyo Inbun cười cười, trêu đùa Conan một chút.

Nhật thấy mình thất thố Conan bắt đầu chuyển sang giả ngây chế độ, ngây thơ cười nói: "Ah, ta đây không phải là đang học tập bác Mori phá án sao, ha ha, nhìn dáng vẻ cũng rất ngầu nha ha ha..."

Jiyo Inbun trừng liếc con hàng này một chút, thầm mắng ‘Trang, ngươi lại tiếp tục cho ta giả trang a! Mẹ nó làm như ta là người ngu không bằng, hở chút là đẩy Mori ra lãnh đạn’, nhưng ngoài mặt vẫn chỉ cười, hắn cũng muốn chỉ điểm cho Conan một chút, hắn đợi nãy giờ cũng có chút nạn, định ra ngoài tiếp tục dự hội ngắm mấy em gái xinh đẹp đây.

Đời trước hắn thần tiên mỹ nữ tuyệt thế gì đều thấy qua, nhưng mà tâm niệm tình cảm quá mạnh, để bao nhiêu thánh nữ bảo thủ chờ mong, giờ tâm niệm thả xuống nên cũng sảng khoái một chút.

Với lại đời trước là đời trước, tu vi thôn thiên phệ nguyệt, nuốt tinh cầu, nhưng đời này tu vi không còn, còn xàm đời trước cái cọng lông a! Còn ánh mắt cao như đời trước lấy thần nữ làm tiêu chuẩn cái cọng lông a! Vẫn là nên thành thành thật thật đi ngắm mấy em mỹ nữ phàm trần đi thôi, cũng không nên đi xàm đời trước có bao nhiêu phong quang dễ tổn thọ @@.

Hắn đời trước lúc ở địa cầu có đọc mấy tiểu thuyết đô thị tiên tôn trùng sinh, lúc đó tâm niệm hắn rất là ác tha, muốn chửi má nó, mấy thắng tiên tôn kia trùng sinh về sau lúc nào cũng mắt cao hơn đầu, nhìn chúng sinh như sâu kiến, rồi cứ thỉnh thoảng lại tự sướng " Ta đời trước có bao nhiêu phong quang vô hạn, há là những giun dế phàm trần này có thể so với" Rồi là "Ta ánh mắt cao các ngươi đâu biết được!" mẹ nghe sởn cả gai ốc.

Còn có mấy thằng Tiên Tôn trùng sinh thì là " nhớ lại ta đời trước tay diệt nguyên anh, chân dẫm Hợp Đạo vô số, há có thể là kẻ nghe thấy kim đan, nguyên anh liền sợ sao? Buồn cười", mà lúc đó thằng Main mới chỉ tay vừa chạm đến cảnh giới trúc cơ @@, Jiyo Inbun đọc đến là một trận ác tha.

Mẹ đời trước là đời trước, đời này là đời này, giờ tu vi không có, xàm cái cọng lông, có tin một phút xàm ngôn, Kim Đan nó đi qua nghe thấy chụp chết không.

Nếu đổi lại là Jiyo Inbun nghe tới lão tổ của mấy tên kia là Kim Đan, hay Nguyên Anh thì không nói hai lời liền quay đầu chạy, mặt mũi tiên tôn cái cọng lông, chọc vào nó lão tổ nó ra chụp phát chết, ở đó mà tiên tôn với chả mặt mũi, cái mạng hay mặt quan trọng hơn, về sau tu vi mạnh lên quay lại trả thù sau, trước mắt thì cứ cười trừ nhịn tụi nó @@ (Gian vãi, Main ghi hận trong lòng sau này trả hận @@!)

Mấy cái thằng Main kia chẳng qua là được tác giả buff cho aura bất tử nên có xàm ngôn, đánh chết mấy đứa cháu đích tôn của bọn lão tổ Kim Đan, Nguyên Anh kia mà vẫn chưa bị chụp chết ngay, mà đợi đến mấy chục tháng sau cho thằng Main tu vi bằng bọn lão tổ rồi mới thấy lão tổ lao ra đánh [email protected]@. (Bọn lão tổ này hiền [email protected]@)

Nếu là đời trước Jiyo Inbun dám xàm ngôn láo lếu, hay là đánh chết bọn núi dựa lớn, tin chắc 2 phút một bàn tay trên trời giáng xuống chụp hắn chết, nên kết luận lại là không có tu vi đừng xàm, đi ngắm mỹ nữ, trêu gái thôi @@@.

(Sori đoạn này tự sự hơi dài dòng, anh em thông cảm)

Jiyo Inbun liếc mắt nhìn Conan cười nói: "Thật ra ngươi suy luận là rất thông minh, Norikazu Sasai đích thị là hung thủ, chỉ cs là phương pháp của ngươi truy tìm chưa đúng mà thôi."

"Inbun ca ca ngươi nhìn ra được gì rồi sao?... Nhanh nói a! Gấp chết ta" Conan kích động 2 tay cầm lấy tay của Jiyo Inbun dùng dằng.

"Ngươi một cái tiểu thí hài gấp cái gì! Hung thủ cũng đâu có chạy mất" Jiyo Inbun trợn mắt, cốc đầu Conan một cái, mắng.

"Ah! Ta đây không phải là hiếu kỳ sao, Inbun ca ca mau nói a!" Conan xoa xoa đầu, lại cười ngây thơ đáp.

Jiyo Inbun liếc một cái, cũng không tiếp tục để ý, lại làm một bộ cao nhân tư thế: "Kỳ thực cũng không có gì, cái tên lúc đầu tiến vào nhìn thấy xác chết, trên mặt thì biểu hiện là thống khổ nhưng mà khóe miệng hơi nhếch lên một chút, chỉ thoáng qua nhưng ta vẫn thấy được. Đó là cảm xúc sung sướng không che dấu nổi, và khoái ý, ngươi nghĩ bạn thân thấy bạn chết sẽ như vậy sao?"

"Thứ 2, khi mới vào phòng mọi người đều biểu hiện kinh ngạc khi nhìn thấy xác chết tử trạng, như Ran vậy, biểu hiện đó là cơ chế tự nhiên chỉ kéo dài tầm 1 giây đó là ngạc nhiên từ tận đáy lòng, mà tên kia biểu hiện của tên kia lại nhiều hơn 1 giây, đó là giả tạo. Ngươi đừng có nghe mấy cái văn tiểu thuyết hay nói rằng, ‘vẻ kinh ngạc vẫn không biết mất khỏi khuôn mặt của tên’ này nọ, đó chỉ là biểu hiện dui trì biểu cảm ngạc nhiên của khuôn mặt mà thôi, cái quan trọng là biểu hiện của khuôn mặt lúc đầu mới đúng, một biểu hiện thoáng qua trong việc co dãn cơ mặt rồi hơi chùn xuống."

" Thứ 3 cũng là quan trọng nhất đó là khi hắn nghe thấy tên Mori Kogoro, hắn lập tức cả kinh, lo lắng rõ trên nét mặc dù cố che dấu nãy giờ, Cái tên Mori Kogoro này vẫn là có tác dụng trong việc đánh đòn tâm lý tội phạm mà ha ha."

Conan nghe phân tích liên tục gật đầu, cảm thấy rất hợp tình hợp lý, mà hắn càng kinh ngạc nhìn Jiyo Inbun, hắn thật không thể ngờ trong khoảng thời gian Jiyo Inbun đã quan sát tỉ mỉ đến vậy, nói vậy Jiyo Inbun đã biết hung thủ ngay từ đầu, chỉ là bản thân lười biếng không muốn làm việc không có lợi nên không chịu vào điều tra a! Đúng thật là người hơn người bị tức chết mà.

"Nhưng bây giờ muốn bắt hắn sao đây, dù sao cũng cần chứng cứ nha!" Conan đau khổ địa.

Jiyo Inbun cười tà: "Cái này cũng đơn giản, hắn đã là hung thủ, vậy là vấn đề nằm ở chứng cứ ngoại phạm của hắn không phải sao? Hăc hắ[email protected]@"

Nghe đến đây Conan linh quang khẽ dộng, giống như là người trong tăm tối nhìn thấy ánh sáng chỉ đường, lập tức não bổ nhanh nhảu chạy đến bên đóng ảnh chứng cứ ở trên bàn kia, nhặt lên hai tấm ảnh quan sát.

Thấy Conan đại thám tử này đã tìm ra phương hướng Jiyo Inbun cũng không muốn ở lâu, lập tức âm thầm di chuyển nhanh ra khỏi nhà khách sạn, tiền về chỗ lễ hội náo nhiệt kia.

_________

Trong lúc Jiyo Inbun đang ăn mỳ Unđon, dạo chơi, ăn vặt ngắm mỹ nữ thì trong nhà khách sạn, nơi xảy ra vụ án.

Mori Kogori đa tiến vào chế độ ngủ gật "phá án".

"Norikazu Sasai tiên sinh, ngươi còn gì để nói sao, bức ảnh kia là được chụp từ 1 năm về trước, nếu không tôi rất vui lòng nghe về dấu ngấn dồng hồ trên tay anh xuất hiện như thế nào. Anh có thể từ từ mà suy nghĩ lời giải thích hợp lý, tôi cũng không vội."

Norikazu Sasai là cũng rất muốn nghĩ ra lời giải thích, nhưng lại không thế nghĩ ra được câu trả lời nào hợp lý, nói đùa vết ngấn trắng da quai đồng hồ kia là do thời gian dài đeo đồng hồ mới có, làm sao có thể xuất hiện trong vòng một hai tiếng mới đây được, ngươi cho mình là thần tiên a! Cuối cùng hắn thở dài một hơi, cúi đâu:

"Ông thắng rồi ngài Mori, đúng vậy tôi đã chuẩn bị kế hoạch giết Imatake từ một năm trước, kế hoạch rất hoàn hảo, chỉ là dui nhất một sai lầm đó là kiếm ngài làm nhân chứng, trời xui đất khiến thế nào mà tôi lại đụng phải gia đình ông rồi lấy mấy người làm nhân chứng, đúng là lưới trời lồng lộng tuy thưa nhưng khó thoát." Nói đến câu cuối Norikazu thở dài, như là đang tiếc hận cho kế hoạch hoàn hảo của mình.

"Nếu như không giết Imatake tôi không thể trở thành một nhà văn nổi tiếng được, chỉ có giết anh ta, tôi mới mất đi một kẻ ngáng chân trên con đường sự nghiệp cả mình. Nhưng cuối cùng thì!..." Norikazu vò mẻ đã không sợ nứt, tiếp tục giãi bày lý do giết người của mình.

"Chỉ vì như vậy mà anh giết người sao?" Thanh tra Nokomizo có chút bất bình nói ra.

"Chẳng lẽ không đúng sao? Vì tương lai sự nghiệp của mình thì có gì sai cơ chứ, nếu không giết anh ta, tôi mãi sẽ là một vùng tăm tối." Norikazu Sasai kích động nói lớn.

"Không! Anh hoàn toàn sai rồi." Lúc này đang ở phía sau Mori, Conan dùng nơ con bướm lên giọng giảng dạy.

"dù sao đi nữa giết người cũng là sai trái, đâu phải chỉ có một con đường để thăng tiến sự nghiệp, cũng đâu phải chỉ có một việc để làm, đâu phải chỉ mỗi viết văn mới có tương lai? Nếu anh có tài năng anh có thể bắt đầu với việc viết ở trên mạng, hoặc cũng có thể trình bày thương lượng với Imatake, dù sao 2 người cũng là bạn thân, biết đâu anh ta sẽ giúp anh một cơ hội, chưa chắc Imatake đã ác độc như anh nghĩ, tất cả chỉ là suy nghĩ phiến diện, tiêu cực của anh thôi."

"anh đã bao giờ thử làm như tôi nói chưa, hay là chỉ ngồi đổ thừa cho số phận, bây giờ thử nhìn lại xem, anh làm vậy thì được cái gì, một người thì chết, công danh để lại chẳng ai hưởng, một người thì trở thành kẻ sát nhân tra tay vào còng số tám, từ nay sự nghiệp tiêu tùng, đây là thứ anh muốn sao? Chẳng lẽ sinh mạng con người với anh rẻ rúm như vậy, không bằng mấy đồng tiền công danh sao?"

"Tôi!..." Norikazu bị Conan thuyết giáo cho cứng họng, không nói được gì, cuối cùng xấu hổ cúi đầu: "Tôi... sai rồi!"

Nhưng tất cả đã muộn, dưới cái ra hiệu của ngài thanh tra, rất nhanh 2 viên cảnh sát lập tức tra tay hắn vào còng số tám áp giải đi.

Conan lúc này mới thở ra một hơi, đạp chân một cái cho mori tỉnh lại, nhận lấy mấy lời khen ngợi từ thanh tra, rồi Conan lại phụ họa lấp liếm cho qua như thường lệ.

Lúc ra về Conan mới để ý tìm kiếm Ran, nhưng mà lại không thấy Ran đâu, nãy giờ theo phá án hắn cũng không có để ý.

"Ah cháu bảo là cô bé tóc dài con của ngài Mori đấy hả, lúc nãy Cô bé nghe nói ở dưới huyện đang tổ chức lớn bắt hung thú nên hiếu kỳ bắt xe đi theo rồi." Một viên cảnh sát nghĩ ngợi một lúc liền trả lời Conan.

"Cái gì, Có phải là làng Okanasu không?" Conan lập tức lo lắng hỏi lại, hắn hi vọng mình đoán sai.

"ah! Đúng là vậy rồi, cháu cũng biết sao?" Người cảnh sát kia ngạc nhiên.

"Không hay!" Conan nhảy dựng lên, nghĩ tới tình cảnh thảm án lúc chiều kia, hắn tim liền nhảy lên, Ran rất mạnh nhưng mà lại rất nhát gan, đối mặt với mấy thứ kỳ dị chắc chắn sẽ run rẩy không động được, huống chi đó là một con khỷ lớn biến dị, nếu ran mà có chuyện gì thì sao?

Hắn lập tức bắt lấy tay của viên cảnh sát, ánh mắt cầu xin: "Chú cảnh sát chị Ran hiện đang gặp nguy hiểm, các chú nhanh cùng cháu đi cứu viện ah."

"Nguy hiểm! Cái gì nguy hiểm không phải là đi bắt thú sao?" người cảnh sát kia có chút bị quay mồng khó hiểu nhìn Conan.

"Bác mori lúc chiều đã nói tình cảnh dưới kia không đơn giản như mọi người nghĩ vậy đâu, là cực kỳ nguy hiểm không nên sơ sót, bây giờ chị Ran đến đó là mười phần nguy hiểm nha." Conan đẩy ra Mori tên tuổi nói.

"Là ngài Mori nói sao?" hiển nhiên tên tuổi mori rất là có uy lực, viên cảnh sát kia lập tức nghiêm túc, quay người đi bàn bạc với mây tên cảnh sát, sau đó cùng với Conan và 3 tên cánh sát khác lái xe đi đi cứu viện.

_______

Mà Conan đi được một hồi lâu thì ở chỗ lễ hội đang dạo mát Jiyo Inbun liếc tay nhìn đồng hồ, khóe miệng câu lên một vệt độ cong:

"Là thời điểm làm việc a!"

Nói rồi tựa như u linh biến mất ở góc khuất, nhanh chóng trở về khách sạn tắm rửa, thay một bộ đồ Màu đen như Ninja, trùm kín mặt để lộ ra 2 mắt. Ngắm nghía xong xuôi liền từ lầu 5 của khách sạn lao ra khỏi cửa sổ, đạp tường, bay nhảy nhẹ nhàng mà di chuyển, hắn tốc độ cực nhanh băng băng trên từng tòa cao ốc như là trên đất bằng vậy, người không để ý lại tưởng là cơn gió xẹt qua, người để ý từ dưới đất nhìn lên, thì run rẩy như là thấy đước quỷ, nhìn bóng người cực tốc bay nhảy qua từng tòa cao ốc.

~~~~~~~!!!!!!!!!!~~~~~~
Đơn giản là chương mới @@, buồn ngủ vãi đái @@, muốn lúc nào tinh thần sung túc để viết truyện, nhưng mà lâu ngày chẳng có ngày nào được tinh thần sung túc, nên thôi đành phải nén nhịn đầu não mệt mỏi cùng buồn ngủ viết vậy, không anh em lại rủa ta a @@@ nói thật vừa viết vừa buồn ngủ, đầu não chả thanh tỉnh mà viết tình tiết cho nó hấp dẫn, nghĩ ra tình tiết cũng quá sơ sài và không hợp logic quá đi a!!, anh em thông cảm a! @@@
~~~~~!!!!!!!!!!!~~~~~~~~~~