Chương 2: Tới Fairy Tail

Truyền kì Fairy Tail

Chương 2: Tới Fairy Tail

Về tới nhà. Hắn cất xe thay quần áo xong rồi ngồi vào máy vi tính. Bật máy vi tính lên trong lòng háo hức chờ xem Fairy Tail có chap mới không. Tuy nhiên, vẫn chưa có chap mới. Đã ba ngày rồi vẫn chưa có chap mới.

Chắc ai nghe thấy sẽ vô cùng buồn cười. Bởi lẽ một thiên tài hoàn mĩ như hắn lại thích đọc truyện tranh. Ngồi trên màn hình, bỗng có một thông báo quảng cáo của một hãng game.

" Nếu cho bạn chọn, bạn muốn bạn có năng lực gì? "

Lúc này, hắn đứng lên và nằm dài trên giường. Hắn tự hỏi bản thân:
" Nếu là mình có thể lựa chọn, mình nên chọn năng lực gì nhỉ. "

Hắn tên là Bảo- Vũ Hoàng Bảo. Hắn từ nhỏ đã không có ước mơ. Từ lúc sinh ra, hắn đã được áp đặt là chắc chắn phải làm chủ tịch đời sau của công ty Pepsico. Chính vì thế bố mẹ hắn luôn bắt hắn phải học hành. Tuy hắn cũng không thích học lắm nhưng đi học thì bản thân hắn không cho phép thua kẻ khác. Cộng với bản năng thiên tài thì hắn tuy không học hành nhiều ở nhà vẫn có thể trở thành thủ khoa. Sách vở thì hắn chỉ cần liếc qua một cái thì thuộc. Còn mấy môn tự nhiên như Toán, Lý, Hóa thì hắn học một hiểu mười. Thậm chí nhiều khi hắn tuy chưa học những định lý đó nhưng hắn vẫn tìm được và suy ra những định lý đó qua quá trình học tập và một bộ não tư duy cực cao.Còn tiếng anh thì khỏi nói, bố hắn là người nước ngoài.Từ nhỏ hắn đã được học song ngữ, chính vì thế tiếng anh đối với hắn rất bình thường. Học tiếng anh quan trọng hết vẫn là tự vựng và ngữ pháp. Mấy thứ đó hắn liếc qua phát thuộc luôn thì nói làm gì nữa.

Đúng là người giàu thì có cái khổ của người giàu. Người nghèo thì có cái khổ của người nghèo.

Bỗng hắn nghĩ đến một năng lực. Đó chính là trọng lực. Ngoài mấy biệt tài kể ở chương 1 thì hắn cũng có thể gọi là nhà thiên văn. Hắn luôn thích ngắm những vì sao trên bầu trời. Chính vì thế hàng đêm, ở ban công tầng thượng hắn luôn ở đó. Có khi hắn còn thức cho đến khi không thấy những vì sao trên bầu trời nữa. Hắn cũng thích bay ra ngoài không gian, chinh phục vũ trụ.

Nhưng có lẽ cả đời hắn cũng không được đi. Bởi lẽ hắn phải là chủ tịch công ty Pepsico. Phải lo toan, đốc thúc suy nghĩ về những dự án làm ăn hay nghĩ về tương lai của chính hắn nữa. Hắn chắc chắn cũng phải cưới vợ rồi có một gia đình. Làm sao có thể như người khác vứt bỏ mọi thứ hay không phải lo nghĩ gì đi du ngoạn năm châu bốn bể hay bay lên mặt trăng.

Chính vì thế hắn thích trọng lực. Nếu hắn có thể điều khiển trọng lực thì hắn chỉ cần điều khiển trọng lực của trái đất và xung quanh thành con số 0. Lúc đó, bằng đầu óc thiên tài của hắn có thể phát minh máy chạy với trọng lực 0 nhưng tốc độ khổng lồ. Lúc ấy hắn chỉ mất khoảng vài ngày để đi một hành tinh chẳng hạn. Sau đó lại về làm việc như bình thường. Rảnh thì lại đi tiếp. Đúng là ước mơ hão huyền nhưng hắn vẫn luôn nuôi một tia hy vọng. Hy vọng rằng trên đời này vẫn còn phép lạ.

Đang nằm suy tư thì bỗng nhiên nghe tiếng gõ cửa kính. Hắn nhìn về phía cửa kính thì không có ai. Hắn tưởng mình tưởng tượng nên thôi lại nhắm mắt suy tư tiếp. Nhưng lần này lại nghe tiếp tiếng gõ cửa nữa.

Hắn ngồi dậy và đi tới bên cửa sổ. Mở kính ra và dòm đầu ra rồi nhìn xung quanh. Vẫn không có gì nên hắn thò đầu vào. Đang định đóng cửa kính lại thì một cơn gió cực mạnh thổi vào. Do không kịp chuẩn bị gì cả nên hắn bị thổi bay vào. Lưng hắn đập vào tường rồi văng ra giường. Trời bất chợt tối lại. Một con mắt to hiện lên giữa một đám mây đen. Đám mây áp sát lại cửa sổ hắn.Hắn bỗng nghe thấy tiếng nói phát ra từ đám mây:
-" Đúng là lão quỷ kia không lừa ta. Thật có người phù hợp đến trùng hợp.Từ hơi thở cho đến nhịp đập trái tim. Được lắm tiểu tử ta sẽ cho ngươi hai món quà làm lễ làm quen. À quên tặng kèm một thứ nữa chứ. Tiểu tử ngươi thích năng lực gì nhất và thích đi đâu. Ta sẽ tác thành cho ngươi. Có điều ngươi phải nhận quà tặng kèm của ta. Không nhận thì nó không sống được bao lâu nữa đâu."

Đang trong cơn hoảng sợ rồi đến kinh ngạc cuối cùng là vui mừng. Hắn lên tiếng:
- Ta muốn tới Fairy Tail. Ta muốn có trọng lực còn món quà của ông là gì cho dù có hại hay có lợi ta đều nhận cả."
Bởi hắn đã rất rất muốn tới Fairy Tail. Hắn muốn cùng Natsu chiến đấu, cùng Gray tán gẫu,...
-" Ha ha được lắm. Tiếp nhận xong món quà này ngươi sẽ được đưa đến nơi mình muốn. "
Bỗng dưng hai mắt hắn đau đớn. Sau đó không biết bao lâu hắn tỉnh lại.