Chương 1: Người chơi "Ai đó,đừng hòng doạ được tôi,tôi... tôi... không sợ đâu"

Trường Học Ninja

Chương 1: Người chơi "Ai đó,đừng hòng doạ được tôi,tôi... tôi... không sợ đâu"

" Ồ,cậu nhóc tỉnh lại rồi sao,ta còn nghĩ ngươi sắp đi rồi chứ,suýt chút nữa ta mang ngươi đi ngâm thuốc rồi,haha"

Long vừa mới mở mắt liền nghe được giọng nói quái gở vang lên bên tai,cái gì mà sắp chết trù ẻo hả,còn nữa ngươi có phải biến thái hay không mà định đem ta đi ngâm thuốc.Hắn mở mắt bật dậy muốn liều mạng với tên khốn kiếp kia nhưng cả người hắn không cử động được,hắn cúi đầu nhìn phát hiện cả người hắn băng bó kín toàn thân,hắn còn nghĩ mình là biến thành xác ướp,ân không đúng tên kia nói muốn đưa hắn đi ngâm thuốc.

"Dừng lại,đồ biến thái,ác quỷ.Bớ người ta có kẻ điên muốn giết người ngâm thuốc.Ta nói cho ngươi biết đừng có làm càn nếu không ngươi sẽ bị pháp luật trị tội..."

Long hoảng hồn hò hét liên tục.Một bàn tay nhăn nheo đột nhiên đưa ra sờ lấy đầu hắn sau đó giọng nói vừa rồi lại vang lên.

"Không ổn rồi,không chết nhưng mà thần kinh lại bị tổn thương.Xem ra tên nhóc này chỉ có thể làm kẻ điên hết đời rồi.Haiz..."

" Ngươi mới điên đó,mau thả ta ra,nếu không ta báo cảnh sát."

Long lắc đầu tránh bàn tay kia sau đó lại bắt đầu hăm doạ,hắn lúc này mới nhìn thấy tên điên kia lại là một ông lão tóc trắng mặc một cái áo dài cũ bạc màu,trông khá giống mấy tên lập dị.Hắn lại nhìn xung quanh căn phòng phát hiện một điều kì dị khác,nơi này vậy mà còn là một căn nhà cổ,tất tần tật đều là tre trúc a.

" Cảnh sát là ai,tại sao ta chưa từng nghe tới tên của hắn,chẳng lẽ là một cao thủ ẩn thế lâu năm sao.Mà mặc kệ đi,ta nói cho ngươi biết ngươi là được ta nhặt trên núi về,nếu không có ta có lẽ lúc này ngươi đã ở trong bụng của bọn thỏ rừng rồi."

Ông lão nhìn Long nói.

" Cái gì? Tôi bị thương ở trong rừng,làm sao có thể,thành phố có rừng từ khi nào vậy.Còn có... ông nói thỏ mà cũng muốn ăn thịt tôi sao,ông đang đùa tôi đó à ông lão,cho dù là thỏ rừng cũng sẽ chỉ ăn cỏ thôi.Đúng là điên mà,chém gió cần có cơ sở nghe chưa?"

Long đầu tiên giật mình sau đó lại khinh bỉ nhìn ông lão kia nói ra.Ông lão lại không nhận hắn khinh bỉ mà chỉ giật mình sau đó cau mày chỉ chích.

"Hả,thỏ rừng ăn cỏ sao,ngươi là nghe ai nói như vậy.Quả đúng là dạy hư thế hệ mà,ai cũng như ngươi vậy cho rằng thỏ là ăn cỏ thì chẳng phải con người tuyệt chủng sao?Thật vô lý mà."

Long há hốc mồm,mẹ kiếp có cần khoa chương như vậy hay không,quả nhiên chém gió chém luôn cả lão rồi.Lời như vậy mà ông ta cũng nói ra được,con thỏ mà đã như thế chẳng lẽ con sói liền có thể vô địch thiên hạ.

" Này này ông lão,tóm lại là ông muốn gì ở tôi,tôi không có hứng thú nghiên cứu với ông thỏ có thể hay không hủy diệt thế giới đâu.Còn nữa,mau cởi trói cho tôi,thật muốn đưa tôi ngâm thuốc sao hả?"

Ông lão lại nhìn Long thật kĩ,đúng a tên nhóc này không phải bị thương rất nặng đến hôn mê sao,làm sao đột nhiên tỉnh lại rồi không thế kêu đau chút nào,còn có vẻ như rất khoẻ mạnh nữa.Kì quái.

" Ngươi không cảm giác cơ thể đau sao?"

"Đau cái đầu ông,tôi hoàn toàn khoẻ mạnh"

" Thât không đau à,chẳng lẽ lại giống như những dũng sĩ đột nhiên xuất hiện kia,trọng thương mấy chỉ cần ăn chút đồ ăn uống chút thuốc là khoẻ"

"Này này,lại lên cơn hả,cởi trói cho tôi trước đã rồi hãy lên cơn"

"A,được được"

Lần này ông lão cũng không nói nhiều liền giúp hắn tháo băng,sau đó lại ngồi đó ngẩn ngơ lẩm bẩm gì đó.Long lắc lắc đầu,xem ra là bị điên giai đoạn cuốn rồi haiz...
"Ách" Long bỗng kêu một tiếng,hắn phát hiện mình từ trên xuống dưới hơi mát,hắn cúi đầu xem,mẹ nó là ở truồng đó.

" Này ông lão,quần áo của tôi đâu sao lại lột sạch như thế.Muốn làm gì tôi hả"

" Ồ,quần áo cậu rách rưới như vậy sao mặc được,tôi có mua cho cậu một bộ đồ để kia đó."

Ông lão ngẩng đầu nhìn Long một chút sau đó chỉ chỉ một bộ quần áo trên bàn rồi lại cúi đầu lẩm bẩm.Long nhìn thấy là một bộ quần áo trắng hắn liền nhanh chóng vồ lấy sau đó mặc vào,bộ quần áo này có vẻ như là một bộ quần áo võ sĩ đó.Hắn đánh thử mấy chiêu mèo cào sau đó vận khí thu tay như phim chưởng rồi cười hì hì.
Ngay lúc này bên tai hắn đột nhiên vang lên giọng nói của ai đó,nghe rất dễ thương.

"Xin chào đến với thế giới ninja,người chơi vui lòng đăng kí tên nhân vật của mình"

"Ai đó,đừng hòng doạ được tôi,tôi... tôi... không sợ đâu."

Long quay người nhìn xung quanh không thấy ai,hắn thấy hơi lạnh,giọng nói cũng có chút run run.

" Tên nhân vật đã được thiết lập,người chơi có thể xem thông tin nhiệm vụ và hướng dẫn chức năng hệ thống.Chúc bạn chơi vui vẻ.Đặt tên thật kì dị"

Giọng nói kia một cách máy móc trả lời hắn,cuối cùng còn nói nhỏ một câu khiến hắn mộng bức.Cái quái gì vậy,cái gì mà tên nhân vật người chơi,còn cái cái gì là hệ thống.
Hắn vừa nghĩ tới hệ thống trước mặt hắn liền xuất hiện một cái màn hình trong xuất giống như là một cái máy tính hiện đại vậy.Hắn giật mình ngã xuống đất.

" Cái quỷ gì vậy trời."

Hắn nhìn lại trước mặt cái màn hình,phía trên đó có hinh ảnh một người đang đứng,trông tên này rất quen.Trên đầu của hắn còn có dòng chữ "Ai đó,đừng hòng doạ được tôi,tôi... tôi... không sợ đâu.",phía dưới là từng cột giống như thuộc tính nhân vật hắn rất quen thuộc.
Trình độ:1
Lớp: chưa vào lớp
Hp: 50/50
Mp: 40/40
Tốc độ: 4
Tấn công: 15-16
Hoả chống: 0
Băng chống: 0
Phong chống:0
Giảm sát thương: 0
Độ chính xác: 5
Khả năng né đòn: 7
Chí mạng: 0
Phản đòn cận chiến: 0
Cường khắc: 0
Hạ khắc: 0

" Ồ,rất quen thuộc,giống như là bảng thông tin nhân vật của trò ninja school đó.Đây là ý gì thế nhỉ?"

Long gãi gãi đầu tự hỏi,sau đó hắn bắt đầu nhớ lại những truyện vừa rồi kể cả khi trò truyện với ông lão kia.

" Đầu tiên đó là cái bảng hệ thống này,cùng với cái giọng cô gái kia nói thì có vẻ như mình là người chơi rồi,còn ở đây là thế giới ninja.Và một điều nữa đó là thỏ không ăn cỏ mà là ăn thịt người.AAA... mình đang mơ,phải đang mơ..."

Hắn ôm đầu hò hét sau đó lấy tay bẹo má thật mạnh,hắn lại hét một tiếng,là thật không phải mơ,vậy là mình biến thành một tên nhân vật trong game ninja school rồi sao,cái quỷ gì xảy ra.Hắn đột nhiên nghĩ tới lúc trước khi đến nơi này.

...........

"Mẹ kiếp mấy thằng gà này dám giết người cướp boos của tao.Tao mà là boos tao sẽ băm chúng mày thành từng mảnh"

Long nhìn vào màn hình điện thoại chửi thề một câu sau đó hắn đưa nhân vật của mình về làng nghỉ dưỡng.Đột nhiên màn hình của hắn sụp cái đen xì,hắn nhấn nhấn phím nguồn không thấy phản ứng,hắn bực mình ném mạnh xuống đất.

" Cả mày cũng bắt đầu chống đối tao có phải hay không.Cả ông trời cũng chống lại tôi có phải hay không."

Long chửi cái điện thoại sau đó chửi cả trời.
" Đoàng" một tiếng sét đánh vang lên khiến hắn giật mình rụt cổ lại.

" Ấy đùa,làm gì mà tức giận vậy,không may chết người đó"

" Đoàng" lại một tiếng sét nữa vang lên,Long lần này là bực mình rồi,hắn chỉ lên trời định mắng một tiếng.Đột nhiên lại " Đoàng" một tiếng nữa một tia sét từ trên trời đánh xuống đúng ngón tay hắn,sau đó tia sét liền to dần bao chùm cả người hắn và cái điện thoại dưới chân.
Hắn chỉ cảm giác toàn thân như bị cái gì nâng lên liền ngất đi,khi tỉnh lại thì....

...........

A,Long ôm lấy đầu mình quỳ xuống,vậy là hắn thật sự bị tia sét kia đưa tới đây,hơn nữa còn suýt bị thỏ rừng ăn thịt nữa.

" Này ngươi không sao chứ? Ta đã nói ngươi nhất định bị bệnh mà,thấy chưa hiện tại mới bộc phát đó"

Ông lão liền lên tiếng nói,ông là nhìn thấy hắn đột nhiên hò hét sau đó lại ôm đầu lại bẹo má lại quỳ gối gào thét không khỏi vui vẻ.Đấy đã bảo nó chắc chắn bị bệnh mà không tin,giờ nhìn đi trông khác gì mấy thằng trong trại tâm thần hay không.

"Có ông mới bị bệnh đó."