Chương 3: Chế tạo

Trùng Sinh Chi Đấu Ma

Chương 3: Chế tạo

Ngồi trong phòng khách sạn tu luyện đấu khí khoảng ba giờ, Lý Minh mở mắt ra thần thái có chút hài lòng. Hắn đã sơ bộ luyện hóa ra được một tia mỏng manh đấu khí, dùng nội thị sẽ có thể thấy trong đan điền đang lưu động một sợi mờ nhạt khí lưu.

Đây còn là hắn dựa vào người trùng sinh ưu thế, sớm đã quen với việc tu luyện nên mới có thể nhanh như vậy luyện ra đấu khí.

Thực tế cho dù là một đời trước mới vào game các người chơi cũng phải mất hơn một tuần lục lọi, mới có thể tìm ra cách như thế nào có thể tu luyện đấu khí. Hắn hiện tại chỉ là đứng trên bờ vai của cự nhân, biết trước tương lai ưu thế sẽ theo thời gian ngày càng mất đi. Trước khi mất đi tất cả tiên cơ hắn cần tận khả năng đem mình trở nên cường đại nhất có thể.

Đơn giản sửa soạn qua mới mua trang bị, đem dao găm gắt vào bên hông, đem cung nỏ cùng mũi tên treo ở sau lưng, cầm một ít thuốc sơ cứu bỏ vào túi quần.

[Dao găm]

Phẩm chất: thông thường

Sát thương: kém

Thuyết minh: đây là vũ khí do thợ rèn cảng cua bạc tạo nên.

[Thợ săn nỏ]

Phẩm chất: thông thường

Sát thương: kém

Thuyết minh: đây là vũ khí do thợ rèn cảng cua bạc tạo nên.

Cùng với 50 cây mũi tên, cũng là loại bình thường, thân tên làm bằng gỗ, mũi tên bằng sắt.

Sẵn tiện về trang bị phân chia:
Thông thường - thanh đồng - huyền thiết - sử thi - thần thoại - truyền thuyết - thần khí, và loại khác trang bị gọi kỳ vật loại.

Trên Đấu Ma đại lục, trong chiến đấu là như trong thực tế như vậy, sinh tử tương giao trong chớp mắt, đánh vào các yếu điểm thân thể như trái tim, đầu, cổ, sương sống... như thường sẽ lập tức chết.

Đánh vào người sẽ không có sát thương chữ số hiện lên, có chỉ là màu đỏ máu và chỉ có máu. Vì như vậy bạo lực huyết tinh nên Liên bang quy định vì thành niên 18 tuổi trở lên mới có thể tham gia game.

Nhưng cho dù chỉ có người đủ 18+ trở lên mới có thể vào game, thì số người cũng lên đến 8 tỷ người (Liên bang thống kê nhân số thế giới có 12 tỷ người). Bất quá hiện tại game mới mở cũng không có nhiều người như vậy tiến vào.

Bước ra cửa khách sạn, hiện tại hắn dự định đi trước bến cảng, thăm dò xem trong thời gian tới có thương thuyền đi ra biển hay không.

=====Ta là đường phân cách=====

Lúc này đã 10h sáng.

Bên ngoài bờ hải cảng, mặt biển xanh biếc lấp lánh cùng bãi biển trắng xóa, bãi đỗ neo lác đác có vài con thuyền nhỏ còn có hai con đại hình thương thuyền. Người người qua lại tấp nập, Lý Minh cũng không dự định đi quán rượu nghe ngóng cái gì, như vậy hiệu xuất thật là thấp còn chưa hẳn có thể nghe đến tin tức mà mình muốn biết.

Cách tốt nhất là tìm con chuột mua thông tin.

Nơi nào có người nơi đó có giang hồ, trong trấn nhỏ cũng có thế lực ngầm, thủ lĩnh là một cái đã tẩy trắng hải tặc. Lý Minh muốn tìm là một cái đứa trẻ chừng 14 tuổi hành nghề móc túi tiểu trộm, loại này con chuột là cô nhi từ nhỏ được hắc bang đem về huấn luyện.

Đi một vòng quanh hải cảng rốt cuộc tìm thấy đối tượng, một bộ non nớt lấm lem gương mặt, hai mắt láo liên đang tìm kiếm đối tượng để móc túi. Như thế nhỏ con chuột thường hay tổ thành một nhóm hai đến ba tên. Hắn nhìn một chút cũng không vội tiến lại.

Một cái giả vờ va chạm thu hút sự chú ý, một tên nhân cơ hội cuỗm ví tiền còn có một cái đứng ngoài cảnh giới, phối hợp rất nhuần nhuyễn, cả ba chuồn đi sau khi thằng xui xẻo mới phát hiện ra mình bị trộm hét ầm lên nhưng cũng chẳng làm được gì.

Ba tên nhóc tụ tập lại trong một góc nhỏ chuẩn bị kiểm tra thu hoạch, thì thình lình Lý Minh xuất hiện, làm bọn chúng giật mình tưởng bị bắt tại trận muốn lập tức bỏ chạy.

" Con chuột khí quan ". Lý Minh lập tức nói ra mật ngữ.

Quả nhiên, nghe mật ngữ sau khi ba thằng nhóc cũng yên tĩnh quay lại nhìn hắn.

" Ngươi muốn tìm ai à? " một đứa có vẻ là dẫn đầu trong ba tên lên tiếng hỏi.

" Ừm, ta muốn tìm các ngươi bên trong con chuột [miệng]." Con chuột [miệng] là ám chỉ người mua bán thông tin của tổ chức này, lại ném ra 10 ngân tệ coi như phí dẫn đường.

Nếu đã biết mật ngữ vậy thì là khách quen của bọn họ, ba tên nhóc cũng không nói nhiều, lấy tiền sau đó một tên dẫn Lý Minh đi gặp người hắn muốn. Sỡ dĩ phải rườm rà như vậy là vì con chuột [miệng] thường xuyên thay đổi địa điểm giao dịch.

Lại vòng vèo một hồi lượn qua vài con phố quanh co phức tạp, Lý Minh biết đối phương là không thực tin mình, muốn phòng ngừa còn có người theo đuôi nhưng hắn cũng không có tất yếu nói cái gì.

Đến trước một gian nhà ẩn nấp trong góc khuất của thị trấn, Lý Minh gặp được con chuột [miệng], một cái có vẻ mặt hèn mọn nụ cười bỉ ổi trung niên.

Ở trong một gian phòng ngoại trừ một bộ bàn ghế thì cái gì cũng không có. Hai người ngồi xuống đối diện với nhau.

" hí hí, thằng nhóc nói ngươi biết mật ngữ đâu, nhưng là trong số những người có mật ngữ của chúng ta thì ta không biết có ngươi nha." Chuột [miệng] mặt cười mắt không cười, hai tay xoa xoa vào nhau cảnh giác nhìn Lý Minh.

" Ngươi có thể gọi ta là Thanh Ma, Còn vì sao ta biết mật ngữ là thông qua một người gọi Ba Đức mạo hiểm giả." Lý Minh sớm đã chuẩn bị đầy đủ lý do, cái gọi Ba Đức NPC là hắn kiếp trước từng làm một nhiệm vụ liên quan đến con chuột ở giữa chuyện tình, còn hiện tại Lý Minh cũng không có thời gian đi làm cái kia nhiệm vụ, nhưng hắn có thể thông qua đó biên ra lý do hợp lý.

" Ha! Ba Đức người này thì ta biết, hắn là khách quý của chúng ta, nếu hắn đã cho ngươi biết mật ngữ thì có nghĩa là ngươi có thể tin được." Không cần Lý Minh nói thêm thì chuột [miệng] đã tự mình bổ não rồi. Có thể thấy Ba Đức có uy vọng khá cao ở tổ chức này.

" Ta lần này đến là muốn mua thông tin cùng muốn bán một cái có giá trị rất quan trọng tin tức." Lý Minh lập tức ra đại chiêu.

" Lớn! Đến mức nào?." Chuột [miệng] vẻ mặt hơi không tin, hơi ngã người ra phía trước đối mặt Lý Minh.

" Đến cảng Cua Bạc tồn vong." Lý Minh cũng hơi nhướng lại gần, nói vẻ thâm trầm.

Chuột [miệng] ánh mắt loạn chuyển nghi ngờ. Thực ra hắn cũng nghe phong phanh có một nhóm hải tặc đang âm thầm liên thủ muốn tấn công cướp bóc thị trấn, khổ nỗi tìm mãi cũng không thấy có chứng cứ gì cho việc này.

Ngươi hỏi vì sao hắc bang lại quan tâm đến thị trấn an nguy à, bởi vì mỗi cái tổ chức ngầm sau lưng đều có bóng dáng của quý tộc, mà thị trấn nếu bị cướp bóc thì sẽ ảnh hưởng đến quý tộc lợi ích đương nhiên bọn họ sẽ không cho phép chuyện đó sảy ra. Cũng có ngoại lệ là quý tộc không quan tâm đến an nguy của thị trấn chỉ biết bo bo giữ mình.

May mắn cảng Cua Bạc có một vị bá tước quản lý rất tốt cũng rất biết kinh doanh nếu không thị trấn nhỏ này cũng không phát triển được tốt như vậy.

" Có chứng cứ xác thực sao?." Nếu chuyện này là thực thì hắn sẽ lập được công lớn.

" Có, ta biết ai là gián điệp, nhưng..." Lý Minh ánh mắt chớp động kiểu ngươi hiểu.

Chuột [miệng] biết đối phương muốn ra điều kiện rồi nhưng cũng không có cách nào khác vừa vào giao dịch thì hắn bị quăng cho một cái đại tin tức, sau đó là bị đối phương kéo theo tiết tấu. Khiến hắn trong giao dịch ở thế hạ phong.

" Ta muốn biết vài ngày tới có không thương thuyền ra biển, hơn nữa đường đi ngang qua lôi đình vùng biển?, chỉ có vậy!." Hắn chỉ cầu có thương thuyền đi ngang qua mà thôi, vì lôi đình vùng biển là nơi thường xuyên xảy ra bão lớn, căn bản không có thương đội dám băng thẳng qua nơi đó.

" Chỉ có vậy?" Chuột miệng có chút bất ngờ, cái này yêu cầu nói khó không khó nói dễ không dễ, bởi đa số thương đội khi ra khơi thường hay giữ bí mật lộ tuyến nhằm phòng ngừa hải tặc mai phục đột kích. Nếu gặp thương đội tính cảnh giác cao thì hắn cũng không thể moi được tý thông tin nào.

Bất quá hắn chỉ phụ trách bán ra tin tức, còn thương thuyền ra khơi có bị người mua được tin tức sau đó bị hải tặc cướp thì hắn cũng chẳng liên quan gì đến hắn.

" Tốt, ngươi chờ một chốc."

Sau đó chuột [miệng]đứng dậy đi vào cánh cửa phía sau gian phòng. Một lát sau lại đi ra ngồi xuống ghế nói:" Ngươi vận khí không tệ, quả thật có, là một ngày sau thương đội Cá Heo sẽ khởi hành đến thành Avit. Nếu thông tin về gian tế là thật thì tin tức này ta cho ngươi miễn phí."

" Giá cả tin tức không tương xứng nha~". Lý Minh lơ đễnh nói sau đưa ra 5 ngón tay.

" 5 ngân tệ?"

" Không phải."

" 5 kim tệ?"

" Ngươi cho ăn mày sao, là 50 kim tệ, 50 kim tệ! ". Lý Minh tay đập bàn trợn mắt nói.