Chương 27: ALIEN 1 (tiếp)

Trọng Sinh Vào Vô Hạn Khủng Bố

Chương 27: ALIEN 1 (tiếp)

Trịnh Xá và ba người nhìn nhau cười khổ, nói:

"Xem ra anh rất thuộc cốt truyện Alien, có thể kể cho chúng tôi nghe trước không?"

Sở Hiên nâng mắt kính của mình lên và bắt đầu tóm tắt cốt truyện cho mọi người nghe. Đám Trương Kiệt và Trịnh Xá đã xem qua mắt kính điện tử mà Hồ Du phát cho bộ phim Alien này rồi nên bây giờ hỏi lại để chắc chắn anh chàng đeo kính này có nhớ tri tiết tác phẩm điện ảnh này hay không. Nếu anh ta nhớ được không sai biệt lắm thì rất xứng đáng gia nhập đội ngũ của Trịnh Xá.

"Nếu các bạn muốn.. Câu truyện xảy ra trên một con tàu vũ trụ, theo luật lúc đó, bất kỳ một tàu vũ trụ nào bắt được tín hiệu điện tử chưa biết có nghĩa vụ phải thám sát tín hiệu đó xem có phải một chủng tộc trí tuệ phát ra không. Con thuyền trong câu chuyện bắt được một tín hiệu lạ, cấu tạo bằng các phù hiệu, rất có khả năng do một trí tuệ ngoài hành tinh phát ra. Theo luật, trên tàu có lắp đặt theo dõi điện tử tự động, nêu không đến thám sát, trở về sẽ bị phạt nặng nên bất đắc dĩ thuyền viên trên tàu phải tiến đến kiểm tra hành tinh phát tín hiệu.

Quả nhiên họ phát hiện di tích một con tàu vũ trụ và những sinh vật khổng lồ, có lẽ đã chết hàng vạn năm, di cốt đã hóa thạch, họ còn phát hiện một loại kén, bên trong có vật chất hữu cơ. Một thuyền viên do tò mò đã chạm vào cái kén, anh ta bị một sinh vật dạng như sao biển, có tính ăn mòn mạnh trùm lên mặt, sau đó anh ta được đồng đội đưa về tàu. Sinh vật đó chính là Alien, nói chính xác là dạng ấu thể, nó không có tính sát thương, tôi gọi là sơ kỳ, nó không tự sinh tồn được mà phải ký sinh trên một sinh vật nào đó.

Thuyền viên kia đã bị ký sinh, bên ngoài không thay đổi gì nhưng bên trong có Alien đang không ngừng tiến hóa. Tiếp đó, sau khi tở về tàu vũ trụ, Alien đã trưởng thành, phá ngực thuyền viên thoát ra, đúng vậy, người đó đã trở thành trứng của Alien, lúc này nó có hình dang như con rắn nhưng sức tấn công mạnh hơn nhiều, tuy vậy không phải là không thể tiêu diệt. Tiếp đó cốt truyện rất đơn điệu, Alien rình mò, lẩn trốn, bắt mọi người trên tàu ăn thịt cho đến khi phát triển thành hình thái trưởng thành thứ ba...Khi đó Alien đã trở nên hầu như hoàn hảo, vỏ giáp xác kiên ngạnh đạn bắn không thủng, dịch thể ăn mòn như acid, tốc độ, phản xạ và bản năng săn mồi khiến nó trở thành không thể tiêu diệt. Lúc này thuyền viên trên tàu mới biết mình đối mặt với cái gì, tín hiệu từ di tích không phải là tín hiệu cầu cứu mà là cảnh báo:" không được lại gần, tránh xa di tích".. Tiếp theo..."

"Được rồi, mới sáng sớm đã nói cái chó chết gì thế, chỗ này là chỗ mả mẹ nào?"
Một giọng nói rất dễ ăn đòn vang lên cắt đứt lời Sở Hiên, Bọn Trịnh Xá ngẩng đầu lên nhìn, không biết từ lúc nào, đám người mới đã tỉnh dậy ngồi la liệt xung quanh, trong đó có ba thanh niên đầu tóc nhuộm xanh đỏ, mặt mũi hằm hằm nhìn họ, người cầm đầu có cái môi dày thâm sì, mũi đeo khuyên, môi cũng đeo vòng nói với giong huyênh hoang:
"Chúng mày là bọn nào? Chúng ông đang lên mạng ở hàng nét, làm sao lại đến đây?"

Hồ Du cũng để ý đến ba người giả vờ bất tỉnh đang loay hoay ngồi dậy. Nàng cam đoan ba người đàn ông này có thể chất, tinh thần hơn xa đám tân nhân khác. Trong đó một người đàn ông có vẻ còn ít tuổi đang ngồi khoanh chân vòng tròn mắt nhắm nghiền như đang ngủ. Hồ Du đoán chừng hắn ta cùng lắm chưa đến 20 tuổi.

"Chắc hơn Lý Tiêu Nghị vài tuổi mà thôi có thể cũng là sinh viên như mình" Hồ Du nhìn anh chàng nghĩ thầm. Trịnh Xá biết rằng bất kỳ ai, chỉ cần chon Yes đều sẽ bị đưa đến đây, chủ thần chẳng cần biết anh là ai nên dù tổng thống Mỹ có xuất hiện thì hắn cũng không kinh ngạc.Đối diện ba tay thanh niên tóc tai nhuộm lòe loẹt, Trịnh Xá lớn tiếng nói:

"Xin mọi người yên lặng, chúng tôi sẽ giải thích sau, bây giờ hãy để Sở Hiên nói nột đã"
Sở Hiên từ nãy vẫn nhìn và đánh giá bọn Trịnh Xá, sau lại nhìn những người mới, nghe nói gật đầu bình tĩnh tiếp tục:
"Khi đó các thuyền viên tìm cách tiêu diệt Alien, theo ấn tượng của tôi, họ không có nhiều vũ khí, hình như chỉ có súng phun lửa, loại vũ khí sát thương tầm gần đó không uy hiếp chút nào đến Alien có tốc độ cao, chưa kịp tấn công họ đã bị xé xác rồi."

Mấy tay thanh niên bị Trịnh Xá làm giật mình, thấy Sở Hiên không thèm quan tâm tiếp tục nói thì tức giận, mặt mũi đỏ bừng, tay đeo khuyên khắp mặt nhảy lên gào hét:

"Đ.mẹ, mày là thằng nào, dám ra lệnh cho chúng ông? Ông biết mày rồi, có tin ông gọi người đến chém chết cha cả nhà mày không?"

"Phanh!"

Một tiếng vang lớn đánh gãy suy nghĩ mọi người, ngẩng đầu lên thấy, tay thanh niên tóc vàng vừa hổ báo đang ôm cánh tay bị đứt lìa lăn lộn gào thét, cách đó không xa Trương Kiệt giơ súng, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn trên mặt đất thanh niên đang đau đớn khóc lóc, họng súng còn bay một làn khói nhẹ...

Xung quanh đám tân nhân đều hoảng sợ duy có 2 người đàn ông trung niên mặc comple màu đen và anh chàng thanh niên ngồi xếp chân vòng tròn là không thái độ gì. Hồ Du nhìn thấy anh ta vẫn nhắm mắt như không nghe thấy tiếng súng vừa nãy của Trương Kiệt. Trịnh Xá chú ý thấy có mấy người hết sức bình tĩnh, chỉ lẳng lặng nhìn. Hắn ngầm gật đầu, người mới đợt này rất khá, ít nhất có mấy người bình tĩnh là đủ rồi.

Trương Kiệt gật đầu, đút súng vào áo, lạnh lẽo nói:
"Dùng bông băng cầm máu cho nó.. còn nữa, những người mới đừng có thái độ bố láo, tôi sẽ mất bình tĩnh, làm gì không biết đâu!"

Sở Hiên đột nhiên hướng về đám người mới hỏi:
"Có lẽ mọi người đều thấy trên màn hình máy tính câu hỏi: " Muốn hiểu ý nghĩa cuộc sống ư? Muốn thật sự...sống..không?" phải không?"

Mọi người đều ồn ã trả lời, đủ kiểu đủ dạng nhưng chung quy tất cả đều chon Yes. 2 gã trung niên áo comple đen cũng nói chỉ riêng tay thanh niên ngồi nhắm mắt là chẳng phản ứng gì. Sở Hiên nhìn phía anh chàng đó một lúc. Hồ Du quan sát thấy đôi mắt của Sở Hiên qua cặp kính trắng ánh lên một tia nhìn nghi hoặc không biết hắn đã phát hiện ra điều gì.

"Lúc đó tôi đang viết chương trình máy tính, tự nhiên câu hỏi đó hiện ra trên màn hình, quan trọng là lúc đó máy tính của tôi không nối mạng và tôi cũng rất tin tưởng rằng không một virus máy tính nào vướt qua được firewall do tôi viết và sử dụng. Vì thế tôi bắt đầu phá giải mã gốc của đoạn chương trình này, nhưng mọi người đoán xem tôi phát hiện thấy cái gì?"

Sở Hiên nâng nâng mắt kính bình tĩnh nói tiếp:
"Đoạn mã này không cấu tạo bằng số nhị phân 0 và 1 mà mã gốc cũng không phải là trình tự điện tử mà do một loạt phù hiệu văn tự cấu tạo nên. Những văn tự này bao gồm chữ giáp cốt, chữ tiết hình (kiểu chữ loan khúc vùng Trung Đông) và chữ chỉ thảo (kiểu chữ tượng hình Ai Cập) cấu tạo thành, đây là ba loại chữ viết cổ nhất thế giới, ngoài ra có rất nhiều phù hiệu nhưng do không có đối chiếu nên không thể phiên dịch được. Tôi rất hiếu kỳ, mọi người nên biết, khi máy tính vượt qua giới hạn nhị phân thì nó đã trở thành trí tuệ nhân tạo rồi, đừng nói đến việc đoan văn này lại dùng rất nhiều dạng văn tự như thế, vì thế tôi tuyển cho số lượng ký hiệu rất nhiều là Yes mà bỏ qua ký hiệu ít hơn No, kết quả thật đáng kinh ngạc, tôi xuất hiện ở đây. Đây là nơi nào không rõ nhưng chắc chắn rất xa Bắc Kinh mới đúng phải không?"

Trịnh Xá nhìn mọi người đang há mồm trợn mắt xung quanh, hắn cũng rất ngạc nhiên, lần này người mới quả là không thể chê được, chàng linh mới này là ai vậy nhỉ? Hắn nghi hoặc hỏi:
"Anh là ai, vì sao lại nghĩ rằng nơi này rất xa Bắc Kinh?"



Sở Hiên lại nhếch mép nói: "Bằng IQ cao đến 220 của tôi mà không suy luận được vấn đề này thì sống hơi bị thừa rồi. Tự giới thiệu nhé: Sở Hiên...đại tá Giải phóng quân nhân dân Trung Hoa, trước khi đến đây tôi đang ở căn cứ ngầm tại Bắc Kinh, là căn cứ mật đứng hàng thứ hai tại Trung Quốc, chỉ sau Long Hưng, tôi không tin là có ai có thể bắt cóc tôi ra khỏi đó, huống hồ máy định vị của tôi thông báo tôi vẫn còn ở trong căn cứ. Tôi suy nghĩ rất lâu chỉ có một kết luận, rõ ràng tôi đã rời khỏi căn cứ mà máy định vị vẫn nêu rằng tôi không di chuyển..."

Sở Hiên giơ tay ra, theo hắn nói thì chiếc đồng hồ đã được cải tạo, có thể liên lạc với máy tính chủ của căn cứ cũng như cho biết rời khỏi căn cứ bao xa, là một cách để phòng ngừa một nhân viên nghiên cứu cấp quốc bảo khỏi bị gián điệp bắt cóc.
"... Đó là trong nháy mắt, tôi đã rời khỏi không gian của mình, tại không gian khác, đồng hồ không thể thu tín hiệu phát ra từ căn cứ, vì thế nó cho rằng tôi không hề di chuyển đi đâu.Đó là lý do duy nhất tôi có thể suy luận. Hiên tại xem ra suy luận điên khùng đó có vẻ là sự thật."

Trịnh Xá và Trương Kiệt ba người nhìn nhau, Trịnh Xá nói:
"Chiêm Lam, em giải thích cho mọi người đi, đây là nơi nào và vì sao chúng ta xuất hiện ở đây."



Đôi mắt Chiêm Lam lóe sáng, cười hì hì nói:
"Như thế cảm ơn mọi người nhiều, bao giờ về sẽ xuống bếp nấu mấy món cho mọi người, con gái yếu ớt khó kiếm điểm, này sau này sẽ dùng hết cho tế bào hoạt lực và sức mạnh cơ bắp."

Tiếp theo Chiêm Lam giải thích cho mọi người nghe mọi chuyện cơ bản như Chủ thần, luân hồi trong phim kinh dị, 1000 điểm thưởng cơ bản, đổi cường hóa và vũ khí, tác dụng của đồng hồ, bộ phim hiện tai là Alien và nhiệm vụ phải làm. Tất nhiên là không nói ra việc liên quan đến Chi tiết kịch tình vì đó là tài sản chung của 4 người. Những người mới nghe nói hoặc tỏ ra không tin, hoặc sợ hãi kinh hoàng, chỉ có Sở Hiên, hai người nữa là bình tĩnh lắng nghe và một thanh niên mặc sơ mi trắng tóc đen đang ngồi nhắm mắt xếp chân vòng tròn. Trịnh Xá kinh ngạc nhận ra một trong hai người đó là một người da trắng cao lớn. Trịnh Xá tiến đến trước hai người chìa tay nói:

"Hai vị họ là...? Vị này có thể nghe hiểu tiếng Trung Quốc không?"
Người gầy gầy nhưng toàn thân cực kỳ rắn chắc, có vẻ luyện tập thường xuyên, không bắt tay mà lùi lại nói:
"Có thể gọi tôi là Zero, còn những vấn đề khác xin phép không trả lời."

Người da trắng thì hào sảng bắt tay nói:
"Mikhail Laposcov, có thể gọi tôi là Mikhail, tất nhiên là nghe hiểu, có điều không quen nói, chà, tay anh bạn thật khỏe..."

Lúc này Hồ Du đã đoán ra thân phận của hai người đàn ông trung niên mặc comple đen này. Một người là lính đánh thuê quốc tế Bá vương một người là sát thủ chuyên nghiệp bắn tỉa Zero. Vậy chỉ còn anh chàng trẻ tuổi kia là nhân tố mới bí ẩn không có trong cốt truyện mà thôi.

"Liệu cậu ta có phải là người xuyên việt giống mình không nhỉ?" Hồ Du không khỏi thắc mắc trong đầu.

Trịnh Xá lại nhìn những người khác, ngoài ba tay lưu manh đang quỳ ra còn 6 người khác, trong đó có hai trung niên bụng to, đầu tóc bóng loáng, vẫn còn ôm cặp tài liệu, nhìn họ đứng cùng nhau chắc là những người thành công trong sự nghiệp và quen biết nha. 4 người còn lại 3 nam 1 nữ, 3 nam đều khoảng 20, một người khá linh lợi, nhìn khắp bốn phía, một người thì ra sức tán tỉnh cô gái nhân viên văn phòng, họ có vẻ như những nhân viên văn phòng cùng một công ty, qua thời hiểm hoảng hốt ban đầu khá bình tĩnh. Còn một người nữa thì nãy giờ nhắm mắt ngồi xếp chân vòng tròn như đang nhập định trong chùa.

Trịnh Xá lắc đầu nói lớn:
"Bây giờ xin quý vị nói ra nghề nghiệp trước đây, có sở trường gì không? Để chúng tôi còn phân chia nhiệm vụ."

Sở Hiên bỗng nói:

"Tuy quý vị nói như vậy, nhưng có gì đảm bảo rằng quý vị nói thật? Chẳng hạn như những vật quý vị đã mua hay tố chất thân thể."

Trương Kiệt cười lạnh:
"Anh bạn tưởng sống sót ở đây dễ lắm hả, cửu tử nhất sinh cũng không đủ để hình dung đâu, nếu có ai đó sống qua 20 bộ phim may ra chứng minh được, những người như thế một quyền đấm thủng tường sắt là bình thường."

Sở Hiên lắc đầu nói:
"Anh hiểu nhầm rồi, tôi không có ý đinh phúng thứ quý vị, chỉ là chúng ta sắp hợp tác, tôi chỉ muốn chúng ta không còn nghi ngờ gì nhau nữa"

Nói đoạn liếc nhìn Zero và Mikhail, đoạn tiếp:
"Chỉ cần quý vị đưa ra thuốc xịt cầm máu và bông băng cao hiệu cho chúng tôi xem là được rồi."

Trương Kiệt nhìn Lý Tiêu Nghị gật đầu, chàng thanh niên đưa bông băng và thuốc của mình cho Sở Hiên, anh chàng này bỗng nói:
"Ai có dao găm cho tôi mượn."

Bảy người Trịnh Xá nhìn nhau, lúc ấy Mikhail rút ra một con dao săn còn nguyên bao bằng da cá mập đưa cho Sở Hiên, lúc này mọi người mới nhận ra cả hai người còn lại đều chăm chú nhìn Sở Hiên. Sở Hiên xắn tay áo, kiên quyết cắt một nhát như thể đó không phải tay mình, động mạch bị cắt đứt, máu tuôn ra như suối, Chiêm Lam và cô gái văn phòng đều ré lên, nhưng người khác chép miệng hít hà. Sở Hiên lấy thuốc xịt xịt vào vết thương, thật thần kỳ, vết thương lập tức khép miệng, chỉ vài giây sau đã ngừng chảy máu, Sở Hiên nhanh chóng dùng bông băng quấn lại, tiếp đó đưa thuốc và dao cho Mikhail. bảy người Trinh Xá lúc bấy giờ mới thấy Mikhail và Zero cũng làm y hệt như vậy. Sau khi xong hết, Mikhail mới nói:

"Tôi là thành viên của công ty lính đánh thuê quốc tế, là tay súng hỏa lực đính cấp, mấy người có thể gọi biệt hiệu của tôi là Bá vương, nói thật tôi hy vọng mấy người nói dối, chỗ này thật là vô cùng tệ."

Zero trả thuốc và bông băng cho Lý Tiêu Nghị, nhìn vay chỗ tay quấn băng lúc lâu mới nói:
"Tôi không có tên, cứ gọi tôi là Zero, sát thủ chuyên nghiệp, sở trường là bắn tỉa tầm xa, đang tiếc bộ phim này không cần đến sở trường này, và tôi cũng không có súng bắn tỉa trong tay."

"Tôi có món quà bất ngờ dành cho anh đây. Hy vọng anh sẽ thấy thích!" Hồ Du vừa nói vừa cầm khẩu Remington M24 súng bắn tỉa tiêu chuẩn hàng đầu từ balo của Boy đưa cho Zero cùng với 4 băng đạn linh lực mà nàng nhờ hệ thống Red Queen hỗ trợ chế tạo. Loại đạn linh lực này có tác dụng khi ra khỏi nòng sẽ tự tăng tốc độ nhanh hơn gấp 3 lần. Kẻ địch trúng đạn sẽ bị đóng băng máu và nội tạng tùy theo kích cỡ và thể trạng.

Zero cầm khẩu M24 trong tay như không tin vào mắt mình. hắn hô lớn mừng rỡ:

"Lạy chúa! Tôi không biết nói gì hơn! Cám ơn cô gái xinh đẹp. Với khẩu súng này có thể nói đối với tôi như cá gặp nước vậy!"

Chiêm Lam lại nói tiếp về việc sau khi về không gian chủ thần cường hóa và trao đổi, sau đó cười rất tươi, xem ra đã nhận được. Sở Hiên nâng nâng kính, chỉ Trịnh Xá nói:
"Tại sao trong bốn người, anh ta lại mạnh nhất vậy?"



Sự thật, Zero và Bá vương đều luôn chú ý Trịnh Xá, chỉ không lên tiếng thôi. Trịnh Xá cười nói:
"Thật sự nói ra cũng không sao, mỗi bộ phim Chủ thần đều thưởng cơ bản 1000 điểm, nhưng ngoài ra còn đua ra một số nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ sẽ có điểm thưởng thêm và Chi tiết kịch tình, lần trước tôi may mắn hoàn thành một nhiệm vụ, kiếm được thêm điểm nên sau khi cường hóa mơi hơi mạnh hơn họ một chút."

Sở Hiên dường như còn muốn hỏi, nhưng đúng lúc đó, cánh cửa từ từ mở ra, mọi người đều quay nhìn, nhưng bên ngoài không có gì.
"Phim đã bắt đầu rồi!"

Trương Kiệt rút phắt súng ra, chĩa về phía cửa, nhưng mấy phút sau cũng không thấy gì xảy ra. Trịnh Xá mấy người thở phào, bỗng lúc ấy hai tay trung niên ôm cặp tài liệu nghênh ngang đi ra, hắn vội nói:

"Từ từ, đây là bộ phim đầu tiên của mấy người, so với chúng tôi còn rất yếu, muốn trinh sát thì để chúng tôi đi, hãy ở lại đây."
Zero bên cạnh cười lạnh một tiếng:
"Câu nghĩ là họ đi trinh sát à?"

Trong lúc đó, mấy nhân viên văn phòng cũng kéo nhau ra, ba tay lưu manh thì vội vàng bỏ chạy, Trịnh Xá còn láng máng nghe mấy người nói nhỏ:
"Tùy tiện bố trí một cái trường quay mà cũng đòi lừa tiền à? Sát thủ chuyên nghiệp mà trông bần thế kia, nó là sát thủ thì ông là siêu nhân rồi."