Chương 57: Nhiệm vụ

TRỌNG SINH TỪ OROCHIMARU BẮT ĐẦU.

Chương 57: Nhiệm vụ

Orochimaru một tay kết ấn, chận đạp đại địa một bức từng đất nổi lên chặn lấy bùa nổ phi tiêu.

" Thổ độn – thổ vách tường."

Địch nhân thấy hắn dùng thổ tường đón đỡ, trên mặt lộ ra nụ cười mỉm.

Chỉ thấy phi tiêu va chạm tường đất, bạo tác diễn ra mang theo lực trùng kích là tường đất sụp đổ.

Nhưng tiếp theo đấy, không biết xuất hiện từ bao giờ phi tiêu xuyên qua vụ nổ, đuôi buộc lá bùa tiếp cận.

Đối mặt với như vậy công kích, sớm mở ra sóng siêu âm năng lực Orochimaru đã sớm lường trước, hắn ta dựng thổ tường chỉ hòng trì hoãn thời gian sau đó cả người dịch chuyển.

Mang theo Hatsu và Haru dịch chuyển đến phía sau tên vừa dùng thủy độn Ninja, bỏ lại hai nàng mang theo tên dùng thủy độn ninja dịch chuyển về vị trí.

Đến nơi bỏ lại hắn ở đó một mình dịch chuyển để lại phía sau hòn đá cùng tên ninja làm bạn.

Bất ngờ không kịp đề phòng tên ninja mộng bức, đến khi tỉnh hồn lại, đón chào hắn là phi tiêu mang bùa nổ, như phản xạ có điều kiện giơ hai tay che mặt, nhưng đã muộn.

" Không lão tam..." phẫn nộ tiếng hô.

" Bùm..." đáp lại là tiếng nổ mạnh.

Orochimaru sử lý địch nhân đã đến nước này, đến bây giờ hắn không có ý định tiếp tục nhúng tay vào bởi vì không cần thiết, cho nên cả người di chuyển đến cạnh Đại Lãng làm ra thủ hộ tư thế.

Minh bạch ý nghĩ của Orochimaru, làm người thông minh nàng, Naru Hatsu như thế nào không hiểu, với lại sao có thể không biết xấu hổ trở thành đồng đội gánh nặng, chính vì vậy nàng rút ra khổ vô – phi tiêu, thẳng tiến đến tên có vẻ như là đội trưởng cầm đầu.

Haru cũng vậy, rút ra phi tiêu đối với tên ninja còn lại tấn công, ngay sau đó nàng kết ấn.

" Bí thuật - tâm chuyển thân chi thuật." định cướp lấy thân thể đuối phương.

Sớm đã có phòng bị đối với Haru, tên ninja bỗng nhiên cả người hóa bóng trắng tan biến, Haru ý thức trở lại cơ thể, mới biết được mình thi thuật thất bại.

Nguyên lai đối tượng chúng phải nhẫn thuật của nàng chỉ là một phân thân bình thường trong tam phân thân thuật, động vào liền phá loại kia.

Tên ninja kia đã xuất hiện, cùng đông bọn cộng đồng đối phó Hatsu.

" Đội trưởng chúng ta rút lui thôi, nhiệm vụ lần này coi như thất bại.!" Hắn đối với tên ninja cong lại gọi là Đội trưởng nói.

" Không được, là một người ninja ta không cho phép..."

Ai ngờ được rằng trong lúc hai người phân tâm nói chuyện họ đã bị trúng lấy không chế từ Ảnh trói buộc của Hatsu.

" Các ngươi không nên tiếp lấy nhiệm vụ này, người đàn ông kia mang theo hy vọng của cả làng, liều lấy thân mình vận chuyển đầu này Phật thủ đem đến nơi xa xôi đi bán, mong hằng kiếm tiền cứu lấy cuộc sống đói khổ dân làng.!" Hatsu cảm giác được không có thêm địch nhân, thoáng hơi thả lỏng, một bên đối với địch nhân nói, một bên cố sức khống chế hai người dùng chính mình trong tay Khổ vô – phi têu, dưới sự chống cự hòng cướp đoạt lại cư thể quyền khống chế của mình, nhưng hai thanh phi tiêu tốc độ vẫn chậm rãi đi đến vị trí cổ mình.

" Đây không phải là lý tưởng của một Ninja nên có!"

" Lý tưởng ư, nói cho ngươi biết ta chỉ chiến đấu vì nhẫn đạo của mình thôi, chấp hành nhiệm vụ ninja thì có gì sai, tương lai cũng vậy ta sẽ không thay đổi lý tưởng của mình." Đội trưởng ninja không hề bị ảnh hưởng vẫn nỗ lực chiếm lại thân thể mình.

Sau đó chỉ thấy tay cầm lấy khổ vô hắn mượn lực đâm lấy bên cánh tay tránh đi phương yếu hại.

Nhận lấy cơn đau kích thích, thân thể hắn như bộc phát hết thảy tiềm năng thoát khỏi trói buộc.

" Vô ích thôi, cánh tay của ngươi đã bị thương, không còn khả năng kết ấn nữa, bây giờ chiến lực của ngươi coi như đã bị phế." Hatsu thấy đối phương thoát khỏi trói buộc không hoảng loạn nói.

" Đội trưởng! đi thôi chúng ta không thể đấu lại họ." tên ninja còn lại thấy được đội trưởng bị thương, nhanh chóng tiến đến đỡ lấy hắn.

" Không ta muốn hoàn thành lần này nhiệm vụ" đội trưởng kiên định nói, tay còn lại rút ra tùy thân chi kiếm.

" Không đội trưởng!" thấy đội trưởng xông lên tên kia bất đắc dĩ đi theo.

Hatsu thấy vậy định dùng ảnh trói buộc tấn công ai ngờ rằng đã có phòng bị tên đội trưởng dễ dàng tránh thoát tiếp cận nàng, quá nhanh là nàng không thể chuyển sang thể thuật quyết đấu.

Haru định lên hỗ trợ, nào ngờ khi nàng muốn kết ấn, lại bị đánh gãy.

" Đối thủ của ngươi là ta." Tên ninja nổi giận gầm lên không cho nàng cơ hội thi triển nhẫn thuật.

Thế là đôi bên dựa vào giằng co chi thế, tên đội trưởng tuy rằng thể thuật tinh diệu hắn, nhưng do thương một tay dẫn đến thực lực không thể phát huy hết khả năng.

Nhìn đến quấn thành một đoàn bốn người, hai người một phe có công có thủ, có tiến có thối theo thời gian ngắn khó mà phân lấy thắng bại.

" Đội trưởng tại sao chúng ta không rút đi? Phải chăng ngài vì chi phí điều trị cho con gái mình?" tên ninja đối với đội trưởng của mình hỏi.

" Đúng vậy." khi nghe đến đồng đội hỏi như vậy cơ thể đội trưởng run lên, nhưng vẫn tập trung vào chiến trận.

" Con gái ta, nàng khó mà qua khỏi, nếu như không có đủ kinh phí chữa bệnh, chỉ cần nhiệm vụ lần này hoàn thành là ta sẽ gom đủ tiền cho nàng chữa bệnh," Nói đến đây tên đội trưởng mặt nhan sắc ngày một điên cuồng, công kích càng hữu lực, càng liều mạng.

Bất quá cuối cùng do có thương thế bên mình, thân thể hắn vẫn bị chậm nửa nhịp, tạo nên sơ hở.

Hatsu thấy được cơ hội không nói hai lời nhất đao Khổ vô đâm xuyên, thẳng ngay tim đối phương.

Đội trưởng vì đau đớn lộ ra sơ hở, nhưng rất nhanh hắn làm ứng đối tránh đi yếu hại, Khổ vô chỉ thương tổn bên ngực, đau đớn đến hắn ôm ngực lui về phía sau.

" Ta rất tôn trọng ngươi, nhưng là một ninja việc chấp hành nhiệm vụ là điều phải làm, cho nên kết thục rồi." Hatsu mang trong tay khổ vô thừa thắng sông lên, nàng muốn nhất kích mất mạng đối phương.

" Đội trưởng!" tên ninja còn lại thấy đội trưởng gặp nguy hiểm dứt ra dây dưa, thuấn thân đến trước thay người đội trưởng của mình gánh lấy vết thương chí mạng.

" Lão nhị!" tên đội trưởng mặt dại ra.

" Đội trưởng hãy sống thật tốt, cùng với con gái mình sống hạnh phúc, ta là một cô nhi nên ta hiểu cảm giác cô độc nó như thế nào." Tên ninja vừa nói vừa ho ra máu, gắt gao giữ lấy trong tay Hatsu khổ vô.

" Lão nhị, cảm ơn." Tên đội trưởng vẻ mặt đắng chát, sau đó trở nên điên cuồng, cầm trong tay chi kiếm mãnh lực về phía trước chém, mặc kệ thân thể đồng đội.

" Ngươi ngay cả đồng đội cũng chém sao!" Hatsu kinh ngạc, nhưng vì tay bị giữ lại khó thoát ra cho nên đành mang theo cả tên ninja né tránh.

" Ngươi may mắn vì hắn ta đã chết, cho nên ngươi mới có thể di chuyển." tên đội trưởng khuôn mặt trở nên đặc biệt lãnh khốc.

" Từ bỏ đi, với vết thương trên người như vậy ngươi không có khả năng thắng được ta!" Hatsu nói.

" Ta biết nhưng ta sẽ không bỏ cuộc, vì đồng đội đã hy sinh và vì con gái ta." Tên đội trưởng mặc cho thương thế trên cơ thể chảy máu, vẻ mặt quyết ý.

" Thật là vô dụng!" Bỗng nhiên nơi xa một đoàn người tiến đến, trong tay cầm theo đao thương, cung nỏ vũ khí, có vẻ vũ trang rất đầy đủ tên côn đồ.

" Là ngươi.!" Tên đội trưởng quay mặt lại đối diện hắn thấy được đó là người thuê hắn.

" Đúng vậy là ta, vốn tưởng tham rẻ mời được thượng nhẫn, thật không ngờ bị lừa, ngươi còn thổi phồng mình là thượng nhẫn, vậy mà ngay cả trung nhẫn dẫn đội đều không thể giải quyết được." hắn nói như thế bởi vì biết được tài chính trong làng không thể nào mời được thượng nhẫn áp tiêu, cho nên hắn đoán chắc chỉ có trung nhẫn.

" Nhưng không sao, ta vốn dĩ không trông chờ vào ngươi thành công, bây giờ cũng tốt chỉ cần giải quyết được các ngươi ta thậm chí không mất một đồng nào lại còn được thêm tượng vàng." Tên đó đắc ý, vốn dĩ hắn đã có ý để hai bên lưỡng bại câu thương, sau đó mang theo thủ hạ vũ trang đầy đủ là chim sẻ, ai ngờ thuê tới ninja không cấp lực.

Nhưng không sao, nhìn phía sau thủ hạ đứa nào đứa đấy đều có vũ trang đầy đủ có thể đồ sát Hạ nhẫn, tuy không địch lại trung nhẫn, nhưng hắn thắng ở chỗ người nhiều.

" Có lẽ cuộc chiến của chúng ta dừng lại tại đây thôi, ta không có lý do gì để chiến đấu nữa cả." tên đội trưởng vẻ mặt bình tĩnh nói.

Bỗng nhiên tên cầm đầu nhóm đạo tặc tiến đến, bước qua ninja thi thể đồng đội của hắn, thậm chí khi qua tiện chân cho một cú đá vẻ mặt khinh thường, nhổ nước bọt nói. " Hư đúng là phế vật."

" Sao ngươi dám!" đội trưởng nộ mục.

Sợ tới mức làm thủ lĩnh đạo tặc lùi về phía sau, bất quá thấy được mình thất thố, thẹn quá thành giận, đối với chắn trước mình thủ hạ ra lệnh.

" Bắn tên, cho ta bắn chết hắn." thủ hạ nghe lời bắn tên, một màn mưa tiễn xuất hiện bao phủ đầy trời.

Nhưng đối với thượng nhẫn ninja đội trưởng như hắn chỗ này mưa tiễn đã nhằm nhò gì, cho dù bị thương nhưng bằng thân thủ vẫn có thể lao vào trận địa một bên đồ sát.

" xin lôi ta muốn đem thi thể đồng đội của mình về." sau khi đồ sát xong tất cả, tên đội trưởng kéo lê thân thể bị thương mệt mỏi của mình đến trước mặt Hatsu nói.

" Được thôi." Đã đến nước này nàng cũng thông cảm cho hắn

" Cảm ơn!" cảm ơn một tiếng, mang theo thi thể đồng đội hắn lết trên quãng đường đất dài, ánh mặt trời chiếu vào thân ảnh thấy được sự cô độc.

" Quả là một người đáng thương, chắc bây giờ hắn khổ sở lắm, vừa mất đồng đội, lại mang theo thương thể trong nỗi tuyệt vọng không thể cứu được con gái mình." Ba người cảm thán.


Orochimaru một tay kết ấn, chận đạp đại địa một bức từng đất nổi lên chặn lấy bùa nổ phi tiêu.

" Thổ độn – thổ vách tường."

Địch nhân thấy hắn dùng thổ tường đón đỡ, trên mặt lộ ra nụ cười mỉm.

Chỉ thấy phi tiêu va chạm tường đất, bạo tác diễn ra mang theo lực trùng kích là tường đất sụp đổ.

Nhưng tiếp theo đấy, không biết xuất hiện từ bao giờ phi tiêu xuyên qua vụ nổ, đuôi buộc lá bùa tiếp cận.

Đối mặt với như vậy công kích, sớm mở ra sóng siêu âm năng lực Orochimaru đã sớm lường trước, hắn ta dựng thổ tường chỉ hòng trì hoãn thời gian sau đó cả người dịch chuyển.

Mang theo Hatsu và Haru dịch chuyển đến phía sau tên vừa dùng thủy độn Ninja, bỏ lại hai nàng mang theo tên dùng thủy độn ninja dịch chuyển về vị trí.

Đến nơi bỏ lại hắn ở đó một mình dịch chuyển để lại phía sau hòn đá cùng tên ninja làm bạn.

Bất ngờ không kịp đề phòng tên ninja mộng bức, đến khi tỉnh hồn lại, đón chào hắn là phi tiêu mang bùa nổ, như phản xạ có điều kiện giơ hai tay che mặt, nhưng đã muộn.

" Không lão tam..." phẫn nộ tiếng hô.

" Bùm..." đáp lại là tiếng nổ mạnh.

Orochimaru sử lý địch nhân đã đến nước này, đến bây giờ hắn không có ý định tiếp tục nhúng tay vào bởi vì không cần thiết, cho nên cả người di chuyển đến cạnh Đại Lãng làm ra thủ hộ tư thế.

Minh bạch ý nghĩ của Orochimaru, làm người thông minh nàng, Naru Hatsu như thế nào không hiểu, với lại sao có thể không biết xấu hổ trở thành đồng đội gánh nặng, chính vì vậy nàng rút ra khổ vô – phi tiêu, thẳng tiến đến tên có vẻ như là đội trưởng cầm đầu.

Haru cũng vậy, rút ra phi tiêu đối với tên ninja còn lại tấn công, ngay sau đó nàng kết ấn.

" Bí thuật - tâm chuyển thân chi thuật." định cướp lấy thân thể đuối phương.

Sớm đã có phòng bị đối với Haru, tên ninja bỗng nhiên cả người hóa bóng trắng tan biến, Haru ý thức trở lại cơ thể, mới biết được mình thi thuật thất bại.

Nguyên lai đối tượng chúng phải nhẫn thuật của nàng chỉ là một phân thân bình thường trong tam phân thân thuật, động vào liền phá loại kia.

Tên ninja kia đã xuất hiện, cùng đông bọn cộng đồng đối phó Hatsu.

" Đội trưởng chúng ta rút lui thôi, nhiệm vụ lần này coi như thất bại.!" Hắn đối với tên ninja cong lại gọi là Đội trưởng nói.

" Không được, là một người ninja ta không cho phép..."

Ai ngờ được rằng trong lúc hai người phân tâm nói chuyện họ đã bị trúng lấy không chế từ Ảnh trói buộc của Hatsu.

" Các ngươi không nên tiếp lấy nhiệm vụ này, người đàn ông kia mang theo hy vọng của cả làng, liều lấy thân mình vận chuyển đầu này Phật thủ đem đến nơi xa xôi đi bán, mong hằng kiếm tiền cứu lấy cuộc sống đói khổ dân làng.!" Hatsu cảm giác được không có thêm địch nhân, thoáng hơi thả lỏng, một bên đối với địch nhân nói, một bên cố sức khống chế hai người dùng chính mình trong tay Khổ vô – phi têu, dưới sự chống cự hòng cướp đoạt lại cư thể quyền khống chế của mình, nhưng hai thanh phi tiêu tốc độ vẫn chậm rãi đi đến vị trí cổ mình.

" Đây không phải là lý tưởng của một Ninja nên có!"

" Lý tưởng ư, nói cho ngươi biết ta chỉ chiến đấu vì nhẫn đạo của mình thôi, chấp hành nhiệm vụ ninja thì có gì sai, tương lai cũng vậy ta sẽ không thay đổi lý tưởng của mình." Đội trưởng ninja không hề bị ảnh hưởng vẫn nỗ lực chiếm lại thân thể mình.

Sau đó chỉ thấy tay cầm lấy khổ vô hắn mượn lực đâm lấy bên cánh tay tránh đi phương yếu hại.

Nhận lấy cơn đau kích thích, thân thể hắn như bộc phát hết thảy tiềm năng thoát khỏi trói buộc.

" Vô ích thôi, cánh tay của ngươi đã bị thương, không còn khả năng kết ấn nữa, bây giờ chiến lực của ngươi coi như đã bị phế." Hatsu thấy đối phương thoát khỏi trói buộc không hoảng loạn nói.

" Đội trưởng! đi thôi chúng ta không thể đấu lại họ." tên ninja còn lại thấy được đội trưởng bị thương, nhanh chóng tiến đến đỡ lấy hắn.

" Không ta muốn hoàn thành lần này nhiệm vụ" đội trưởng kiên định nói, tay còn lại rút ra tùy thân chi kiếm.

" Không đội trưởng!" thấy đội trưởng xông lên tên kia bất đắc dĩ đi theo.

Hatsu thấy vậy định dùng ảnh trói buộc tấn công ai ngờ rằng đã có phòng bị tên đội trưởng dễ dàng tránh thoát tiếp cận nàng, quá nhanh là nàng không thể chuyển sang thể thuật quyết đấu.

Haru định lên hỗ trợ, nào ngờ khi nàng muốn kết ấn, lại bị đánh gãy.

" Đối thủ của ngươi là ta." Tên ninja nổi giận gầm lên không cho nàng cơ hội thi triển nhẫn thuật.

Thế là đôi bên dựa vào giằng co chi thế, tên đội trưởng tuy rằng thể thuật tinh diệu hắn, nhưng do thương một tay dẫn đến thực lực không thể phát huy hết khả năng.

Nhìn đến quấn thành một đoàn bốn người, hai người một phe có công có thủ, có tiến có thối theo thời gian ngắn khó mà phân lấy thắng bại.

" Đội trưởng tại sao chúng ta không rút đi? Phải chăng ngài vì chi phí điều trị cho con gái mình?" tên ninja đối với đội trưởng của mình hỏi.

" Đúng vậy." khi nghe đến đồng đội hỏi như vậy cơ thể đội trưởng run lên, nhưng vẫn tập trung vào chiến trận.

" Con gái ta, nàng khó mà qua khỏi, nếu như không có đủ kinh phí chữa bệnh, chỉ cần nhiệm vụ lần này hoàn thành là ta sẽ gom đủ tiền cho nàng chữa bệnh," Nói đến đây tên đội trưởng mặt nhan sắc ngày một điên cuồng, công kích càng hữu lực, càng liều mạng.

Bất quá cuối cùng do có thương thế bên mình, thân thể hắn vẫn bị chậm nửa nhịp, tạo nên sơ hở.

Hatsu thấy được cơ hội không nói hai lời nhất đao Khổ vô đâm xuyên, thẳng ngay tim đối phương.

Đội trưởng vì đau đớn lộ ra sơ hở, nhưng rất nhanh hắn làm ứng đối tránh đi yếu hại, Khổ vô chỉ thương tổn bên ngực, đau đớn đến hắn ôm ngực lui về phía sau.

" Ta rất tôn trọng ngươi, nhưng là một ninja việc chấp hành nhiệm vụ là điều phải làm, cho nên kết thục rồi." Hatsu mang trong tay khổ vô thừa thắng sông lên, nàng muốn nhất kích mất mạng đối phương.

" Đội trưởng!" tên ninja còn lại thấy đội trưởng gặp nguy hiểm dứt ra dây dưa, thuấn thân đến trước thay người đội trưởng của mình gánh lấy vết thương chí mạng.

" Lão nhị!" tên đội trưởng mặt dại ra.

" Đội trưởng hãy sống thật tốt, cùng với con gái mình sống hạnh phúc, ta là một cô nhi nên ta hiểu cảm giác cô độc nó như thế nào." Tên ninja vừa nói vừa ho ra máu, gắt gao giữ lấy trong tay Hatsu khổ vô.

" Lão nhị, cảm ơn." Tên đội trưởng vẻ mặt đắng chát, sau đó trở nên điên cuồng, cầm trong tay chi kiếm mãnh lực về phía trước chém, mặc kệ thân thể đồng đội.

" Ngươi ngay cả đồng đội cũng chém sao!" Hatsu kinh ngạc, nhưng vì tay bị giữ lại khó thoát ra cho nên đành mang theo cả tên ninja né tránh.

" Ngươi may mắn vì hắn ta đã chết, cho nên ngươi mới có thể di chuyển." tên đội trưởng khuôn mặt trở nên đặc biệt lãnh khốc.

" Từ bỏ đi, với vết thương trên người như vậy ngươi không có khả năng thắng được ta!" Hatsu nói.

" Ta biết nhưng ta sẽ không bỏ cuộc, vì đồng đội đã hy sinh và vì con gái ta." Tên đội trưởng mặc cho thương thế trên cơ thể chảy máu, vẻ mặt quyết ý.

" Thật là vô dụng!" Bỗng nhiên nơi xa một đoàn người tiến đến, trong tay cầm theo đao thương, cung nỏ vũ khí, có vẻ vũ trang rất đầy đủ tên côn đồ.

" Là ngươi.!" Tên đội trưởng quay mặt lại đối diện hắn thấy được đó là người thuê hắn.

" Đúng vậy là ta, vốn tưởng tham rẻ mời được thượng nhẫn, thật không ngờ bị lừa, ngươi còn thổi phồng mình là thượng nhẫn, vậy mà ngay cả trung nhẫn dẫn đội đều không thể giải quyết được." hắn nói như thế bởi vì biết được tài chính trong làng không thể nào mời được thượng nhẫn áp tiêu, cho nên hắn đoán chắc chỉ có trung nhẫn.

" Nhưng không sao, ta vốn dĩ không trông chờ vào ngươi thành công, bây giờ cũng tốt chỉ cần giải quyết được các ngươi ta thậm chí không mất một đồng nào lại còn được thêm tượng vàng." Tên đó đắc ý, vốn dĩ hắn đã có ý để hai bên lưỡng bại câu thương, sau đó mang theo thủ hạ vũ trang đầy đủ là chim sẻ, ai ngờ thuê tới ninja không cấp lực.

Nhưng không sao, nhìn phía sau thủ hạ đứa nào đứa đấy đều có vũ trang đầy đủ có thể đồ sát Hạ nhẫn, tuy không địch lại trung nhẫn, nhưng hắn thắng ở chỗ người nhiều.

" Có lẽ cuộc chiến của chúng ta dừng lại tại đây thôi, ta không có lý do gì để chiến đấu nữa cả." tên đội trưởng vẻ mặt bình tĩnh nói.

Bỗng nhiên tên cầm đầu nhóm đạo tặc tiến đến, bước qua ninja thi thể đồng đội của hắn, thậm chí khi qua tiện chân cho một cú đá vẻ mặt khinh thường, nhổ nước bọt nói. " Hư đúng là phế vật."

" Sao ngươi dám!" đội trưởng nộ mục.

Sợ tới mức làm thủ lĩnh đạo tặc lùi về phía sau, bất quá thấy được mình thất thố, thẹn quá thành giận, đối với chắn trước mình thủ hạ ra lệnh.

" Bắn tên, cho ta bắn chết hắn." thủ hạ nghe lời bắn tên, một màn mưa tiễn xuất hiện bao phủ đầy trời.

Nhưng đối với thượng nhẫn ninja đội trưởng như hắn chỗ này mưa tiễn đã nhằm nhò gì, cho dù bị thương nhưng bằng thân thủ vẫn có thể lao vào trận địa một bên đồ sát.

" xin lôi ta muốn đem thi thể đồng đội của mình về." sau khi đồ sát xong tất cả, tên đội trưởng kéo lê thân thể bị thương mệt mỏi của mình đến trước mặt Hatsu nói.

" Được thôi." Đã đến nước này nàng cũng thông cảm cho hắn

" Cảm ơn!" cảm ơn một tiếng, mang theo thi thể đồng đội hắn lết trên quãng đường đất dài, ánh mặt trời chiếu vào thân ảnh thấy được sự cô độc.

" Quả là một người đáng thương, chắc bây giờ hắn khổ sở lắm, vừa mất đồng đội, lại mang theo thương thể trong nỗi tuyệt vọng không thể cứu được con gái mình." Ba người cảm thán.