Chương 189: Trận chiến cuối cùng (1)
Tuy nhiên khi xem xong nội dung tin nhắn, hắn lại không khỏi nhíu chặt đôi chân mày, vì tình huống bây giờ đã có chút nguy cấp rồi.
Đầu óc nhanh chóng suy nghĩ ra phương án ứng đối.
Rất nhanh ngay sau đó không lâu, như đã có phương án ứng đối, đôi mắt của Đình Tấn lóe lên một vẻ tàn nhẫn quyết tuyệt. Bắt đầu sắp xếp gửi mệnh lệnh cho ba người đồng đội của mình.
...
Cũng tại thời điểm này, cơ lốc xoáy mà con Griffin triệu hồi ra dần dần đi đến hồi kết. Sức gió đã yếu lại, những tảng đá lớn và cành cây, bụi cỏ cũng bắt đầu rơi xuống mặt đất.
Duy chỉ có những tên người chơi trong đội cận chiến của [The Throne] bị cuốn vào trước đó là không còn nhìn thấy bóng dáng đâu. Ắt hẳn cả đám, hơn nghìn người, đều đã bị giết chết tiễn đưa về thành cả rồi.
Trong khi đó, HP của con Griffin cũng đã khôi phục dần dần lại sau khi xém chút nữa thì đã bị đám người [The Throne] đánh giết. Hiện tại lượng HP của nó đã vượt trở lại con số 3000 và vẫn còn đang cấp tốc tăng lên.
Nhìn thấy tình cảnh như vậy, Đình Tấn âm thầm gật đầu hài lòng. Tuy rằng kế hoạch có nhiều điểm sơ suất và thậm chí là xảy ra thất bại, nhưng cũng may những điểm quan trọng đều đã thành công.
Bây giờ hắn chỉ còn trông chờ vào trận chiến cuối cùng quyết phân thắng bại này. Sau đó thì kẻ thắng sẽ ôm trọn Boss, người thua sẽ phải gánh chịu thiệt hại quay trở về thành.
Nghĩ đến đó Đình Tấn lại không tự chủ nghiêng đầu đưa ánh mắt nhìn về phía lối vào vùng đất trũng, nơi đám người [The Throne] do Henry dẫn đầu vẫn còn tụ tập tại đó.
…
Tại thời điểm đám người Hồng Môn Hội đã toàn quân bị diệt, tên Henry cũng nhanh chóng nhận được tin tức này.
Thất bại trong phút chốc ngay trước đó khi bỏ lỡ cơ hội kết thúc sinh mạng của con Griffin thì đã đủ làm cho hắn tức muốn hộc máu.
Hiện tại lại thêm tin xấu của đám người Hồng Môn Hội làm hắn không nhịn được phải chửi mắng một lúc lâu.
Ngay lúc Henry đang điên cuồng tức giận la hét, gã linh mục Long đột nhiên lại chen lời.
- "Thôi đi! Bây giờ không phải là lúc để mắng chửi, ngươi tốt nhất là nên tập trung suy nghĩ tìm cách giết con Boss kia trước khi nó kịp khôi phục lại đầy HP đi."
Giọng nói lạnh lùng của Long như một gáo nước lạnh dội lên đầu Henry, làm hắn không khỏi cứng họng, há mồm mà không nói lên một lời nào nữa.
Henry đưa mắt xung quanh đó, nhìn những tên đội trưởng và ông lão quản gia Tim đều đang cúi thấp đầu xuống ngực không dám nhìn mình. Hắn có một loại cảm giác như mình đã tìm được người đáng tin cẩn.
Không chần chừ chút nào, Henry lập tức hướng về phía Long nhìn tới rồi mở miệng đặt câu hỏi.
- "Long! Kế tiếp phải làm thế nào?"
Thanh niên Long nghe Henry nói xong thì chỉ im lặng, ánh mắt liếc nhìn qua hắn một chút rồi cúi đầu trầm tư suy tính.
Cả hai người cùng lúc im lặng làm cho bầu không khí nơi này càng có vẻ trầm trọng thêm.
Đến một hồi lâu sau đó, gã linh mục Long mới thận trọng mà trả lời vấn đề của Henry.
- "Chúng ta hiện tại đang rơi vào thế yếu, dù cho có hơn 1000 người nhưng tất cả đều là nghề nghiệp viễn trình.
Nếu bây giờ ngươi muốn quyết chiến xông lên, dù cho có giết được kẻ địch thì cũng sẽ thiệt hại rất nhiều. Nhất là khi đối phương có đám vong linh mạnh đến khủng bố kia.
Dù cho có thắng được bọn chúng thì sau đó cũng không đủ sức để nuốt con Boss kia. Cho nên bây giờ ta đề nghị rút quân trở về thôi."
Long vừa nói xong, tên Henry liền lập tức phản bác.
- "Không thể nào! Chúng ta đã mất rất nhiều công sức mới đến được đây không thể nào quay về tay trắng được!"
Giọng nói của hắn quả quyết như không hề cho phép phương án mà Long vừa nói xảy ra.
Gã linh mục Long chỉ âm thầm lắc nhẹ đầu, không biết phải làm thế nào cho vừa lòng Henry.
- "Thiếu gia, ta nghĩ chúng ta cứ chờ đợi thôi. Tình hình đám người [The Alliance] kia chắc gì đã tốt hơn chúng ta, nếu bọn chúng kéo dài thời gian để cho con Boss kia khôi phục lại thì công sức mà bọn chúng bỏ ra cả buổi sáng đến giờ đều sẽ phí phạm thôi."
Ngay khi trông thấy mọi người rơi vào bế tắc, tên đội trưởng Ai Kiu Ai lúc này mới mở miệng lên tiếng.
Cả đám người xung quanh nghe hắn nói xong cũng không khỏi âm thầm nghĩ đi nghĩ lại. Nhất là Henry thì càng cảm thấy điều hắn nói cũng rất có lý.
Vậy là cả đám người cũng nhanh chóng chấp thuận phương án chờ đợi tình hình của đối phương.
...
Cũng trong lúc đám người này đang suy tính thì cơn bão của con Griffin đã dần dần yếu đi, bán kính ảnh hưởng chỉ còn lại khoảng 10 mét. Lượng HP của nó cũng đã khôi phục đến hơn 5000 điểm.
Đình Tấn thấy đám người của gã Henry vẫn chưa chịu rời đi mà tiếp tục nhởn nhơ, như một đám linh cẩu đang rình mồi thì không khỏi cười lạnh một tiếng.
Bàn tay đặt lên sách, hắn bắt đầu thao tác cho việc triệu hồi vong linh, chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến kế tiếp.
Cũng may có lẽ do sử dụng kỹ năng Triệu Hồi Gió Lốc nên con Griffin không thể di chuyển chỉ có thể đứng tại chỗ sử dụng kỹ năng.
Chính nhờ điều đó mà khi cơn lốc giảm xuống bán kính chỉ còn 5m, Đình Tấn liền lập tức tung ra vòng tròn triệu hồi xuống mặt đất bên dưới mà không hề sợ hãi con Griffin có thể chém giết hết những con vong linh của mình.
Liên tục không ngừng nghỉ, ba phép triệu hồi được hắn lần lượt tung ra. Trên mặt đất liên tục có những con Tang Thi, Bộ Xương Chiến Sĩ và Bộ Xương Cung Thủ thay phiên nhau bò ra khỏi hố đen.
Rất nhanh sau đó một tiếng gào thét thật lớn của con Griffin vang dội lên khắp cả vùng đất trũng này như để bày tỏ sự phẫn nộ và báo hiệu sự trở lại của nó.
‘Ki…a quát quát…’
Mà tại thời điểm này, cơn lốc cũng đã biến mất như chưa từng xuất hiện.
Ánh mắt của con Griffin lập tức nhìn về phía những đội vong linh của Đình Tấn đang đứng gần nó nhất.
‘Phần phật… phần phật…’
‘Lưỡi Đao Gió’
Không ngần ngại chút nào, nó lập tức vỗ cánh tung ra kỹ năng về phía đám vong linh. Hai lưỡi đao gió sắc bén, khổng lồ lướt ngang qua cả đội vong linh của Đình Tấn, biến bọn chúng từ những bộ xương và xác chết thành bụi phấn.
Đình Tấn cũng không hề chậm trễ một chút nào, lập tức ra lệnh cho đám vong linh tản ra, bỏ chạy về phía đám người [The Throne] đang há miệng chờ sung, tụ tập đứng ở phía xa.
Long vừa trông thấy hành động của đám vong linh thì lập tức đoán ra được ý đồ của Đình Tấn. Gương mặt hốt hoảng của hắn hướng về phía Henry và những người bên cạnh mở miệng rống lên.
- "Khốn nạn! Chạy mau, hắn muốn dẫn con Griffin đến đây chơi chúng ta."
Henry cùng với đám đội trưởng và hộ vệ cũng bị tiếng hét này của Long làm cho hồn bay khỏi xác. Ngay khi hiểu được ý đồ của Đình Tấn, hắn lập tức hướng về phía những tên đội viên ở phía sau ra lệnh.
- "Rút quân, mau rút quân ra khỏi vùng lãnh thổ của Boss."
Tuy nhiên, với hơn 1000 người muốn chạy đi cũng không phải là chuyện dễ dàng, nói là làm như vậy.
Dù cho hai tên đội trưởng Ai Kiu Ai và Ollay cũng đã ngay tức khắc làm ra phản ứng, điều động những tên thuộc hạ dưới tay mình làm ra hành động, thế nhưng cũng phải 3 - 4 giây sau đoàn người mới kịp cất bước chạy ra khỏi vùng lãnh thổ của con Griffin.
‘Rắc rắc rắc... Ầm ầm…’
-11290
-23400 (Điểm yếu)
…
Lại thêm hai lưỡi đao gió đánh xuống mặt đất xới tung cát đá lên khắp nơi.
Những con vong linh của Đình Tấn đang liều mạng chạy đi, đưa lưng về phía con Griffin nên không thể làm ra phản ứng né tránh hay đón đỡ, bị đánh trúng thì chỉ có một kết cục trở thành bột xương.
Bất quá cũng may Đình Tấn đã ra lệnh cho chúng nó tản ra, không tụ tập cùng một chỗ, thế nên hai ‘Lưỡi Đao Gió’ đánh xuống đều chỉ có thể giết tối đa hai hoặc ba con.
‘Quát Quát…’
Con Griffin giận dữ kêu lên, đôi cánh liên tục đập mạnh, chân cũng bắt đầu cất bước gia tốc xông về phía những con Bộ Xương Chiến Sĩ đang chạy sau cùng.
Nhưng tốc độ của những tên Bộ Xương Chiến Sĩ làm sao sánh được với con Griffin, không đến 3 bước con Griffin đã tiếp cận được phía sau của 8 con Bộ Xương Chiến Sĩ.
Hai chân sau đạp mạnh xuống đất, cả thân thể khổng lồ vồ tới. Đôi cánh của nó cũng liên tục đập mạnh, làm ra những trận cuồng phong bão táp.
‘Rầm rầm rầm…’
-12300 (Điểm yếu)
-24600 (Chí mạng)
…
Vẫn còn đeo bám trên cổ của con Griffin, Đình Tấn tận mắt chứng kiến từng con Bộ Xương Chiến Sĩ bị dẫm nát nhưng không hề có một chút tiếc nuối nào.
Ánh mắt của hắn vẫn luôn tập trung nhìn về phía đám người của Henry đang chen lấn xô đẩy nhau mà chạy ra khỏi vùng đất trũng này.
- "Nhanh lên! Làm sao còn chưa tới nữa..."
Miệng hắn cứ mỗi một lúc thì lại lẩm bẩm một lần, dường như đang hối thúc ai đó.
Đám người của Henry tuy rằng hiện tại đang rất chật vật vì gấp rút ra lệnh mà những tên đội viên đều phải chen lấn lộn xộn không có thứ tự. Nhưng khoảng cách của bọn họ với con Griffin vẫn còn khá xa đến hơn 50 - 60 mét.
Mà lối ra khỏi vùng lãnh thổ của con Griffin đã chỉ còn cách chưa đến 15 mét ngay trước mặt bọn họ.
Thấy mọi chuyện diễn ra thuận lợi như vậy, Henry không khỏi thở ra một hơi dài nhẹ nhõm. Nhưng ngược lại, gã linh mục Long vẫn là giữ gương mặt nhăn nhó, đầy lo lắng.
Long là cảm giác dường như hắn đã bỏ quên mất thứ gì đó, mà cảm giác nguy hiểm của hắn vẫn đang nhắc nhở bản thân nhưng khổ nỗi hắn lại không tài nào nhớ ra được.
Trong lúc hắn đang thất thần suy nghĩ thứ mình đã quên, thì quả thật ở ngay trước mặt bọn họ đột nhiên xuất hiện một đám người.
Chính là Louis và Ameerah cầm đầu một nhóm đội viên, với khoảng 70, 80 người bao gồm những tên võ sĩ và thích khách còn lại sau trận chiến với Hồng Môn Hội, làm thành một hàng rào chặn lại đường lui của đoàn người [The Throne] đang tháo chạy.
Bọn họ ngay khi nhận được mệnh lệnh của Đình Tấn thì lập tức dẫn đội, dùng hết tốc độ mà chạy đến nơi này, lập thành vòng vây chờ đợi đã lâu.
Ngay khi trông thấy đoàn người của tên Henry đã không còn cách mình bao xa, Louis bước lên đứng đối diện với đám đội viên này, rồi lớn giọng nói.
- "Đây là nguyên văn mệnh lệnh của đội trưởng dành cho các ngươi: ‘Dùng mọi cách ngăn cản bọn người này rời khỏi nơi đây, kể cả khi có bị con Griffin giết chết thì các ngươi cũng không được lùi bước. Cảm tạ!’ Ta tại đây cũng thay mặt đội trưởng, cảm tạ sự hi sinh của các ngươi vì anh em, vì [The Alliance]."
Nói đoạn, Louis đứng thẳng sống lưng, nắm tay siết chặt, đặt ngực mình. Ánh mắt nghiêm trang nhìn lấy những người đội viên trước mặt.
Hơn 70 người, kinh ngạc nhìn Louis, rồi lại nhìn lẫn nhau. Một luồng lửa nóng nhiệt huyết đột nhiên dâng trào trong tim bọn họ.
Không biết là ai dẫn đầu, đám người này thay nhau bắt chước hành động chào này của Louis.
Không hề có một lời nói ra, thế nhưng mọi người đều hiểu được ý nghĩ của đồng đội mình lúc này.
Louis nhìn quanh bọn họ một vòng, khóe miệng nhếch lên nở một nụ cười, nắm tay vung mạnh về phía sau hét lớn một tiếng.
- "[The Alliance] XUNG PHONG!"