Chương 16: Chuyển chức

Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 16: Chuyển chức

Trở về làng cũng là đã tiếp cận 7 giờ tối, Ameerah cùng Đình Tấn quay lại khách sạn hôm qua ăn một bữa tối thịnh soạn để chúc mừng.

Ở hiện thực, tình hình kinh tế gia đình của Ameerah cũng thuộc hạng khá giả, thế nên thiết bị chơi trò chơi mà nàng sử dụng, đồng dạng giống Đình Tấn, đều là cabin trò chơi.

Chuyện ăn uống khi chơi game không cần phải quá lo lắng, nhưng ngược lại, nếu như sử dụng mũ trò chơi thì cứ cách khoảng 2 - 3 tiếng, hệ thống lại sẽ thông báo người chơi nên đăng xuất đi ăn uống giữ gìn sức khỏe, bảo trì trạng thái cơ năng thân thể.

Hôm nay thu hoạch rất nhiều, rất đa dạng thế nên Ameerah và Đình Tấn đều không có bất kì tiếc rẻ nào, lựa chọn những món ăn ngon nhất, yêu thích nhất mà gọi. Người chơi xung quanh cũng trố mắt khi xem hai người phung phí.

Sau một tiếng chiến đấu vật lộn cùng đống thức ăn, rốt cuộc hai người đều ôm cái bụng đã phình lớn một vòng của mình, bước nặng nề từng bước lên cầu thang vào phòng thuê.

Như thường lệ Ameerah rèn luyện [Cơ Bắp Cường Hóa], cùng với [Dẻo Dai Cường Hóa], Đình Tấn cũng rèn luyện [Cơ Bắp Cường Hóa], sau đó lại tĩnh tọa tu luyện [Minh Tưởng Thuật].

Do Ameerah chỉ mới có 16 tuổi, trước giờ lại không có tu luyện qua [Minh Tưởng Thuật], nên trải qua năm vòng rèn luyện [Cơ Bắp Cường Hóa] cùng 2 vòng [Dẻo Dai Cường Hóa], nàng muốn tu luyện suốt đêm lại bị Đình Tấn bắt đi ngủ.

Dù sao, thể chất của nàng vẫn là đang ở tuổi trưởng thành, phải có thời gian nghỉ ngơi điều độ. Nếu có tu luyện đi chăng nữa thì cũng phải cần có thời gian thư giãn, nghỉ ngơi cho cơ bắp phát triển và phục hồi.

Phản lại, Đình Tấn thì không cần như vậy, tu luyện xong 5 vòng [Cơ Bắp Cường Hóa], thời gian đều đã tiếp cận đến 1 giờ đêm. Hắn thúc Ameerah đi ngủ xong liền quay trở lại tiếp tục tu luyện [Minh Tưởng Thuật] đến sáng.

Minh tưởng thuật là một loại môn pháp thu luyện, đưa đại não tiến vào trạng thái nghỉ ngơi tẩm bổ, tựa như người nửa ngủ nửa tỉnh. Cơ thể của người tu luyện trong khoảng thời gian ấy cũng sẽ hoạt động như lúc hắn đi ngủ.

Chính vì vậy, Đình Tấn không hề lo lắng cho cơ thể mình có thể sản sinh phản ứng bất thường hay lao lực quá độ mà mệt nhọc.

Một đêm trôi qua 5 vòng [Cơ Bắp Cường Hóa] cùng 6 vòng [Minh Tưởng Thuật] làm cho chỉ số nhân vật của Đình Tấn thay đổi đáng kể.

---- Thông số ----

Lực lượng: 34
Nhanh nhẹn: 20
Thể lực: 33 (+2)
Tinh thần: 60 (+2)
Điểm tự do: 0

---- Chi tiết ----

Level: 10
HP: 700/700 (+1/s)
MP: 720/720 (+2.48/s)
EXP: 0/8900

Sát thương vật lý: 34 – 34
Sát thương phép t huật: 62 – 71
Phòng thủ vật lý: 6,0
Phòng thủ pháp thuật: 9.3
Phụ trọng: 13/51kg


Lên cấp 10 nếu chưa rời đi tân thủ thôn thì kinh nghiệm sẽ bị hạn chế lại ở mức 0 điểm, không tăng lên thêm được nữa. Trong khí đó, thuộc tính tinh thần của Đình Tấn đã đột phá cánh cửa 60 điểm, khiến tâm tình hắn cũng khá vui vẻ.

Với con số đó, Đình Tấn đã có thể triệu hồi 6 tên Bộ Xương Chiến Sĩ đồng loạt xuất chiến. Tuy nhiên, hắn vẫn là khá quan tâm đến vấn đề duy trì được chúng nhiều hơn.

Trong game không nói, thế nhưng tương lai khi chiến đấu tại hiện thực, khả năng sẽ làm hắn khó có thể duy trì triệu hồi được quá lâu. Không có trang bị hỗ trợ, cũng chẳng có MP thuốc, đây khẳng định là một điều rất bất lợi đối với hắn.

Bên cạnh đó, thuộc tính nhanh nhẹn cũng là một điểm yếu của hắn, nếu nhanh nhẹn không trưởng thành, lại thiên hướng về tinh thần quá nhiều sẽ làm cho hắn bị mất đi cân đối.

Đình Tấn thực sự muốn khắc phục điểm yếu này của Pháp Sư, bởi hắn biết rõ, tương lai có một vài loại quái vật phi hành giữa không trung hoặc ẩn hình, độn thổ, lưỡng cư đều có cả.

Một khi không thể tự né tránh, hay thậm chí chạy trốn khi gặp nguy hiểm thì lúc đó hắn chết chắc rồi. Đình Tấn bắt đầu đánh chủ ý lên Ameerah, hoặc nói chính xác hơn là quyển sách kỹ năng [Dẻo Dai Cường Hóa] trong tay nàng.

Rất nhanh thì bầu trời cũng đã sáng, thời gian ước chừng có 6 giờ hơn, Đình Tấn đứng dậy vươn mình giãn gân cốt, sau đó đánh thức Ameerah. Cả hai người nều nôn nóng và chờ đợi cho kế hoạch hôm nay.

- "Tối nay phải dành chút ít thời gian luyện tập dẻo dai cường hoá tăng lên một ít nhanh nhẹn cơ thể mới được."

Nội tâm thầm suy tính, Đình Tấn đã bắt đầu lên lịch trình cho buổi tu luyện tối nay.

Bước ra khỏi khách sạn, Đình Tấn dắt theo Ameerah nhanh chân đi đến NPC Trưởng Làng ở cây đại thụ trung tâm làng, trong khi người chơi thì cắm trại khắp nơi xung quanh quảng trường, một số vẫn còn đang say giấc nồng.

Bên cạnh đó, tại đây thỉnh thoảng lại xuất hiện ánh sáng trắng lấp loé, biểu trưng cho người chơi mới giáng lâm tân thủ thôn này.

Hiện giờ, trong trò chơi đã là ngày thứ hai, thế nhưng hiện thực mới chỉ qua một ngày một đêm mở cửa sever Anh Hùng mà thôi. Người chơi đến chậm vì mua không được mũ trò chơi hoặc cabin cũng là chuyện bình thường.

Bước nhanh đến trước mặt lão trưởng làng, Đình Tấn nhanh chóng đối thoại.

- "Xin chào trưởng làng, ta và đồng đội hiện đã đạt đến đẳng cấp giới hạn. Xin hỏi ngài có thể chỉ cho ta phương hướng để rời khỏi làng không?"

Lão trưởng làng hai mắt kinh ngạc ồ lên, sau đó cảm khái nói.

- "Dũng sĩ tiến bộ thật nhanh, ta chúc phúc cho ngài và đồng đội ngài thuận lợi trên con đường trở thành cường giả. Xin mời bước vào đây đi thẳng, ngài sẽ được truyền tống đến EL Thành. Nhớ không được quay lại."

Nói đoạn, lão Trưởng Làng hướng thủ chưởng về phía hốc cây đại thụ phía sau, bên trong tối om om không thấy gì.

Đình Tấn không hề do dự, nhanh chân tiến vào, Ameerah cũng vội vão đuổi theo sau, hai người cơ hồ đã nóng lòng muốn học và thử nghiệm vong linh phép thuật lắm rồi.

Tiến vào hốc cây, một vùng tăm tối không thấy được năm ngón tay, Ameerah có chút sợ, tay nhỏ ôm chặt lấy cánh tay phải của Đình Tấn.

Thấy vậy, tay trái của hắn thuận thế vỗ vỗ vai trấn an nàng, để nàng bình tĩnh lại.

Một hồi bước đi giữa hầm tối trên đoạn đường khoảng 20 mét, rốt cuộc Đình Tấn bắt gặp tia ánh sáng đầu tiên.

- "Nhanh, đến nơi rồi."

Hắn nhẹ giọng nhắc nhở rồi nhanh chóng lôi kéo Ameerah hướng tới nơi đấy. Phỏng chừng là do ở trong hầm tối khá lâu, nên khi bước ra ngoài, ánh mắt hai người có chút không thích nghi được.

Đợi một hồi mắt đã thích nghi với ánh sáng bên ngoài, đập vào mắt Đình Tấn là một cây đại thụ tựa như ở trung tâm làng, xung quanh hai bên đâu đâu cũng có nhà với nhà, to to nhỏ nhỏ nằm san sát nhau.

Xa xa có những toà cao ốc, mà đường đi được lại được lót xi măng đều thẳng tắp. Nhà cửa xung quanh đường đa số đều là một tầng, quy hoạch chẳng khác là bao so với những cửa hàng ở hiện thực.

Kì lạ là nhà cửa ở đây đa phần đều bị bỏ trống, không gian rộng lớn mà lại chẳng có người ở, cũng chẳng có ai mở cửa kinh doanh gì nhiều.

Đơn giản chỉ có ngay ở khu vực gần quảng trường xung quanh cây đại thụ là có một số cửa hàng đại chúng như Lò Rèn, Tiệm May, Khách Sạn, Quán Ăn, Hiệu Thuốc…

Đứng ở cạnh đại thụ cũng là một lão giả, trên đầu có chữ [Quản gia thành EL thành] chắc hẳn là người hướng dẫn cho người mới đến, sau lưng của lão giả có một tảng thuỷ tinh màu đỏ trông rất bắt mắt.

Đình Tấn chậm rãi hướng lại gần hỏi thăm lão ta.

- "Xin chào ngài, chúng ta là người mới tới EL Thành xin ngài hướng dẫn chúng ta muốn chuyển chức."

Lão quản gia nhìn Đình Tấn từ trên xuống dưới đánh giá hắn, giọng tán thưởng nói.

- "Tốt, rất tốt. Ngươi là người đầu tiên rời đi làng tân thủ để tiến đến EL Thành này, đó xem như là minh chứng tốt nhất cho thực lực. Đi thẳng phía trước, ngươi sẽ đến Đại Sảnh Chức Nghiệp, gặp gỡ các vị huấn luyện viên của các loại nghề nghiệp khác nhau mà ngươi mong muốn chuyển chức.
- Một khi làm xong nhiệm vụ hoặc thử thách mà huấn luyện viên giao cho, ngươi sẽ có chức nghiệp. Chức nghiệp không giới hạn nhưng ngươi nên nhớ, tạp nghệ không tinh không bằng nhất tinh nhất nghệ. Lời ta đã hết, chúc các ngươi thuận buồm xuôi gió."

Đình Tấn cúi người cảm tạ lão quản gia. Hắn hiểu lão quản gia ý gì, dù sao khi quái vật xâm lấn, không phải ai cũng có cơ hội để trở thành một tên ma pháp sư.

Bọn họ thường phải trở thành một tên chiến sĩ trước tiên, hiểu được cận chiến, sau khi đã đảm bảo được an toàn của bản thân mới tiến tới một chức nghiệp khác nghiên cứu.

Trước kia Đình Tấn cũng đồng dạng giống như vậy, hắn không phải không muốn làm một tên chỉ huy thiên quân vạn mã, mà chỉ đơn giản là hắn không có cơ hội ấy.

Lúc mới bắt đầu hắn phải lăn lộn từ tần dưới chót, từ một tên lưu dân không có sức chiến đấu, hắn phải học cách chém giết, vật lộn với từng con vật nhỏ cho đến mấy con quái thú khổng lồ, nhờ vậy mới có được thành tựu như bây giờ.

Chắc chắn rằng, dù sau này có là một tên Vong Linh Pháp Sư cường đại thế nào đi chăng nữa, hắn sẽ không bao giờ quên đi thân phận một tên Chiến Sĩ của mình.

Tạp nghệ không tinh chính là hàng rào chặn lại bước tiến đi tới đỉnh phong của sức mạnh, Đình Tấn muốn chuyển chức thành một tên Chiến Sĩ và Vong Linh Ma Pháp Sư, đó là điều đã khẳn định.

Riêng Ameerah và những người đồng đội sau này, hắn quyết tâm không muốn bọn họ lạc lối, phải nhanh chóng tìm được họ, hướng dẫn họ đi theo chức nghiệp thiên phú của mình.

Tựa như Ameerah, nàng cơ bản đã là một tên Võ Sư - Đấu Sĩ, bắt nàng cầm lên vũ khí tầm xa đối chiến kẻ địch, vất bỏ đi lợi thế của mình, đó mới là hại nàng nhiều hơn.

Hoặc cũng như Terrell, hắn thiên sinh đã là một tên Cuồng Chiến Sĩ. Thân hình, sức mạnh thiên phú dị bẩm của hắn chính là lợi thế mà ông trời ban cho.

Còn Katelyn kiên nhẫn, nhanh nhẹn cùng tỉ mỉ, nàng là điển hình cho một tên sát thủ nhất kích tất sát, nhất kích trí mạng.

Kế hoạch không có gì thay đổi, đã có phương hướng định sẵn, Đình Tấn liền dẫn dắt Ameerah hướng đại sảnh chức nghiệp mà đến. Men theo con đường xi-măng rộng lớn, Đình Tấn rốt cục đến được nơi gọi đại sảnh chức nghiệp.

Nơi đây đúng nghĩa là một đại sảnh, một sảnh nửa vòng tròn với đường kính hơn 25 mét. Xung quanh là những căn phòng xếp đều nhau tạo thành vòng cung của đại sảnh.

Vòm mái che to lớn với trần nhà được điêu khắc hoa văn trán lệ, cùng với ánh đèn vàng từ những chiếc đèn kiểu nghệ thuật làm cho đại sảnh càng có khí thế.

Trước những căn phòng trong sảnh đều đứng một người với những trang phục khác nhau, trên đầu hiển thị danh tính như để xác minh cho thân phận của họ.

Đình Tấn tiến đến một tên mặc bộ áo choàng xám trùm kính thân thể vào bên trong, danh tính hiển thị "Giáo Viên Triệu Hồn Sư", đứng ở một góc bên phải ngoài cùng.

Trong khi đó, Ameerah thì lại hướng đến một tên đàn ông trung niên phanh ngực, chỉ đeo găng bao trùm cánh tay, giày và bảo vệ đùi bằng thép đứng giữa đại sảnh. Mặt bị che khuất hoàn toàn bởi một tấm mặt nạ, cả người như bùng nổ sức mạnh, hắn dĩ nhiên là "Giáo Viên Đấu Sĩ".

Chức nghiệp đầu tiên Đình Tấn muốn chuyển dĩ nhiên là Vong Linh Pháp Sư, mà Ameerah thì đơn giản muốn thử lựa chọn nghề nghiệp Đấu Sĩ.

- "Xin cho phép ta được trở thành một tên Triệu Hồn Sư ta nguyện sẽ dùng sinh mệnh mình chiến đấu vì nhân loại."

Tiến lại gần tên pháp sư, Đình Tấn cúi người thành khẩn nói.

Tên giáo viên Triệu hồn sư không nói gì, hướng một bên tránh qua đệ lộ ra cánh cửa căn phòng phía sau. Đình Tấn ngẩn đầu lên liền nghe được một giọng khàn khàn từ trong áo choàng phát ra.

- "Vào đi, dùng tinh thần và ý chí của ngươi chứng minh cho ta thấy ngươi xứng đáng trở thành một tên Triệu Hồn Sư."

Đình Tấn gật đầu một cái, bước chân dứt khoát đi vào cánh cửa đang tự động mở ra. Tiến vào bên trong như đi vào một không gian khác, cánh cửa tự động đóng lại khiến cho không gian xung quanh Đình Tấn chìm vào trong bóng tối, chẳng có lấy một tia ánh sáng hay âm thanh nào lọt vào.

Không gian yên tĩnh đến làm cho người ta run sợ. Đình Tấn không nhanh không chậm từ từ bước đi. Hắn đã từng rơi vào cảm giác này khi lần đầu tiên triệu hồi ra Bộ Xương Chiến Sĩ cách đây không lâu. Hắn biết chỉ có vượt qua vô biên hắc ám thì bản thân mới có thể làm chủ được nó.

Liền cứ như vậy, Đình Tấn lặng lẽ bước đi về phía trước...

Không biết qua bao lâu, cũng không biết đã bước được bao nhiêu bước, hai chân Đình Tấn cũng dần đã cảm thấy đau mỏi, thế nhưng hắn vẫn kiên trì bước tới, giữ vững cước bộ không giảm tốc độ.



Lại một quãng thời gian dài trôi qua, nhưng không rõ là dài bao nhiêu, Đình Tấn dường như đã mất đi cảm giác từ hai chân của mình. Xung quanh khắp nơi chỉ toàn là một màu đen, không ánh sáng, không âm thanh, khủng bố đến làm người muốn phát điên.

Đình Tấn không biết, liệu hắn có thể bước ra khỏi nơi này hay không, bởi nó chẳng có dấu hiệu gì là đã đạt đến điểm cuối cùng của con đường cả. Ấy thế nhưng, hắn vẫn tiếp tục gắng gượng, dùng ý chí của mình cưỡng ép hai chân cứ bước đi.



Từng giây từng phút trôi qua, Đình Tấn cảm thấy rất lâu, một ngày, một tháng, mà cũng có thể là một năm cũng không chừng. Hắn hoàn toàn đã mất đi khái niệm về thời gian và không gian, chỉ có cảm giác lạnh lẽo từ trên sàn nhà truyền tới mới làm cho hắn biết mình thật sự còn tồn tại.

Lúc bấy giờ, hắn gần như đã không còn sức để nhấc chân nữa, hai chân hắn như đã bị chặt cụt mất rồi vậy, không hề cảm giác được bất cứ sự tồn tại nào từ đó. Thế nhưng Đình Tấn vẫn dùng sức hai tay kéo lê thân thể mình đến phía trước.

Cắn răn trường tới, từng centimet một, rốt cuộc ngay khi Đình Tấn sắp không chống đỡ được nữa, hắn cảm giác như đụng vào một thứ gì đó. Chợt lúc này ánh sáng rọi lên làm hắn không kìm được nhắm mắt lại.

Đến khi mở mắt ra thích ứng được với ánh sáng, hắn mới nhận ra là mình đã nằm ngoài đại sảnh, trước mặt lại có một bóng người đang đứng.

Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, giọng nói khàn khàn của tên giáo viên Triệu Hồn Sư đột ngột truyền tới.

- "Ngươi là người đầu tiên đến đây, cũng là người đầu tiên chứng minh cho ta thấy ngươi xứng đáng nhận được sức mạnh này. Triệu Hồn, bên trên nữa chính là Vong Linh nơi mà ngươi có thể dùng ma pháp tiến nhập thế thới của người chết, mời bọn họ trở về chiến đấu thay cho ngươi. Hãy nhớ kỹ, dùng nó vào tín niệm của ngươi, thực hiện những lời ngươi đã nói với ta."

Keng! – Chúc mừng ngài đã chuyển chức thành công. Hiện tại chức nghiệp của ngài là "Vong Linh Ma Pháp Sư"

Keng! – Học được kỹ năng Nguyền Rủa Suy Nhược
Keng! – Học được kỹ năng Cốt Giáp
Keng! – Học được kỹ năng Cốt Thứ

Keng! – Chúc mừng ngài là người đầu tiên chuyển chức thành công. Thưởng cho EXP +2000, Tiền đồng +1000, túi kĩ năng chức nghiệp 1 phần.
Keng! – Chúc mừng ngài là người đầu tiên chuyển chức thành công. Hệ thống thông báo đến toàn thế giới.

Thế giới thông báo: Chúc mừng người chơi The Dawn là người đầu tiên hoàn thành chuyển chức. Xin mời nâng ly chúc mừng. (x3)

Cùng lúc đó, hệ thống vừa thông báo Đình Tấn chuyển chức thành công lại vang lên thêm 3 đầu thông báo khác.

Thế giới thông báo: Chúc mừng người chơi Siêu cấp Ammida là người thứ hai hoàn thành chuyển chức. Xin mời nâng ly chúc mừng. (x3)

Ameerah cũng vừa vặn từ bên căn phòng đi ra, mặt cười hớn hở đang đối thoại với giáo viên Đấu Sĩ của nàng.

Đình Tấn mỉm cười thoả mãn, hiện tại chỉ vừa có hai người bọn họ chuyển chức thanh công, tiên cơ nhiệm vụ bọn họ đều có thể dẫn trước người chơi khác. Thế nhưng, dị biến phát sinh.

Thế giới thông báo: Chúc mừng người chơi The King là người thứ ba hoàn thành chuyển chức. Xin mời nâng ly chúc mừng. (x3)

Có hơi ngạc nhiên, Đình Tấn không ngờ lại có người có thể nhanh như vậy đuổi kịp bọn họ.

Phải biết Đình Tấn cùng Ameerah là 2 người đơn độc hoàn thành phụ bản [Hang Ổ Coywolf], chém giết hai con Boss Panthiger và đồng thời nhận thưởng vài lần từ hệ thống mới nhanh vứt bỏ người chơi khác số lượng exp chênh lệch.

Điều này làm hắn không khỏi cảm khái, thiên hạ quả thật người tài đâu đâu cũng có, thật không thể xem thường.