Chương 1: Không gian Phong Bạo:

Trọng Sinh Chi Đấu La Đại Lục

Chương 1: Không gian Phong Bạo:

Thần giới, 10 năm từ khi Long Thần Đường Vũ Lân phi thăng, tính theo lịch thần giới.

- Nương tử, chúng ta trốn đi chơi đi. - Hải Thần Đường Tam đang rủ rê nương tử của mình trốn việc.

- Nhạc phụ đại nhân ngài mà trốn việc sẽ có người khó chịu đó.... - Tình tự chi thần Hoắc Vũ Hạo ngửi được có kẻ trốn việc,bèn phi thân ra tay ngăn cản, ai chứ vị này mà trốn việc trăm phần trăm công việc sẽ bay lên cái đầu của hắn.

- Hoắc Vũ Hạo con rể đáng kính à, ngươi lâu chưa ăn đòn khó chịu đúng không!? -

Đường Tam trừng mắt mỉm cười 1 cách đáng sợ. Hoắc Vũ Hạo đáp trả lai, vừa nhìn vào 1 góc của Thần giới:

- Nhạc phụ đại nhân, nên nhớ ta vẫn còn giữ nghịch lân của ngài - Hoắc Vũ Hạo nhìn vào đúng là nhà của Cha mẹ Đường Tam, tức là Ông bà bên vợ.

- Ngươi được - Đường Tam lầm bầm, bỏ luôn ý muốn đi chơi lén.

Từ lúc lên Thần Giới, Hoắc Vũ Hạo đã sớm lập mưu gần gũi với ông bà bên vợ,lôi kéo họ về bên chiến tuyến của bản thân, từ đó cứ mỗi lần bị vị "Nhạc phụ đáng kính" này cho ăn hành, Hoắc Vũ Hạo lại lết sang kể tội, kết quả trăm lần như 1 chính là Đường Tam bị mắng máu chó đầy đầu.

2 người chiến tranh lạnh như thế này đã được 2 năm, tính theo lịch Thần giới, trong khi đó Điệp Thần Đường Vũ Đồng và Long Thần Đường Vũ Lân ngồi 1 bên uống nước ngọt ăn bỏng ngô quan sát cuộc chiến và lấy đó làm vui.

Đột nhiên cả 2 người căng cứng lại,ngay lập tức mở ra cổng quan sát Thần giới, đích đến: Đấu La Đại Lục.

- Là Thời Không Loạn Lưu!?

Thời Không Loạn Lưu là 1 thảm họa, rất lâu về trước từng có những tài liệu về những vị diện cỡ lớn bị Thời Không Loạn Lưu tấn công, kết quả chính là.. không ai sống sót
Đấu La Đại Lục chỉ là một mảnh nhỏ bé, bị Thời Không Loạn Lưu tấn công, hủy diệt viễn cảnh tuyệt đối không thể tránh khỏi.
Tạm không nói đến vị diện gì hết, duy nhất Thần Giới từng bị Không gian loạn lưu tiến công 2 lần, lần thứ nhất trực tiếp chết hết 7 thành Thần chi, lần 2 càng là khiến Thần giới bị đánh bật ra khỏi vị trí hiện tại.

Hải Thần Đường Tam một mặt thất kinh lập tức thúc dục thần lực quan sát. Đột nhiên trên gương mặt hắn xuất hiện một nụ cười thở phào.
- Là Thời Không Loạn Lưu cỡ nhỏ, không đủ để hủy diệt toàn bộ Đấu La vị diện. Bất quá vẫn cần ngăn chặn... Di!?

- Có chuyện gì vậy cha? - Long Thần Đường Vũ Lân bước đến, hỏi.

- Thời Không Loạn Lưu đồng thời xảy ra ở Đấu La Đại Lục, nhưng ta không cảm nhận được dù chỉ là 1 tia dấu tích của nó. Hiền tế, ngươi có dò ra nó không!?

Hoắc Vũ Hạo sử dụng Thần chi Tham Trắc quan sát toàn bộ Đấu La Vị Diện, thậm chí dùng cả Sinh Mệnh Chi Nhãn, kết quả:

- Nhạc Phụ, không tìm ra, Thời Không Loạn Lưu vẫn diễn ra nhưng ta không thể tìm thấy nó xảy ra ở đâu cả, có khi nào là báo động giả, cảm giác chúng ta sai lầm!? - Nói ra những lời này Hoắc Vũ Hạo còn không tin, Thần cảm giác sai lầm?
Nói đùa.

Đường Tam suy nghĩ, nói ra:

- Hoặc là thế, hoặc là có kẻ nào đó.. giấu nó khỏi chúng ta. Hửm!? Thánh Ma Đại Lục cũng có tồn tại Thời Không Loạn Lưu!? Thực sự trùng hợp như vậy!?


Đấu La Đại Lục, 1 vị diện nằm trong Tam Thiên Vị Diện, trực thuộc sự cai quản của Thần Giới.

1 con thuyền thương nhân trôi dạt theo dòng hải lưu, cột buồn đã bị gãy làm đôi, lửa cháy ngùn ngụt.

Trên thân thuyền vẫn còn cắm lấy vô số những sợi xích Huyền thuyết vô cùng nặng nề, tựa hồ như muốn ké con thuyền xuống biển sâu trăm dặm.

Mà sự thật là con thuyền đã dần dần không thể chèo chống được, dần dần chìm xuống.
Thế nhưng... con thuyền này hết sức quỷ dị.

Yên tĩnh.

Chính là qúa yên tĩnh, ngoại trừ tiếng lửa cháy hừng hực và thi thoảng có tiếng những mẩu vụn rơi xuống, cũng không có bất cứ 1 âm thanh nào cả. Trong khi đó, con thuyền này được định là có thể chứa đến hàng ngàn người.

Quá Yên tĩnh,quá ư là... quỷ dị.

Trên thân thuyền loang lổ vết máu, đông 1 bãi, tây 1 bãi, trên sàn thuyền thậm chí còn có nhiều máu hơn, tựa hồ như 1 trận đại chiến đã trải qua nơi đây.

Cột buồm thuyền thì... càng kinh khủng hơn. Tựa hồ thứ mà nó trải qua không phải là 1 trận đại chiến, mà là 1 cơn mưa máu vậy, cánh buồm, cột buồm thuần 1 sắc đỏ rực.

Đáng sợ nhất chính là trên cột buồm nổi lên hình dáng 1 người đàn ông.. đang gào thét, nhưng lại bị gỗ và sắt thép bao phủ, cứ như là hắn đã nhìn thấy cái gì đó kinh khủng vô ngần, sau đó.. không có sau đó, chính là khoảng khắc hắn cất lên tiếng kêu gào cuối cùng đã bị cố định lại vĩnh viễn.

Tựa như con thuyền này từ trong Địa ngực trồi lên.

Tựa như người ta có thể lờ mờ nghe ra được tiếng khóc than xé trời của vô số oan hồn đã tắm máu trong đó, và tiếng la hét thảm thiết của 1 người đàn ông bị cố định lại.
Đột nhiên biển động.

5 luồng nước rẽ sóng, song song mà tiến về phía con thuyền, cùng lúc 5 luồng nước này tiến về hướng con thuyền, trong không khí phảng phất ngâm lên 1 bài ca dao nào đó, vui vui tai, như 1 bài đồng ca cổ xưa từ thời đại những vị thần còn cất bước chốn nhân gian.

Ầm ầm ầm... Luồng nước đầu tiên đến chỗ cách con thuyền 12 mét, nó nổi lên, hiện ra nguyên hình là 1 con rắn nước khổng lồ màu đen óng ánh pha sắc đỏ, phần đầu ngẩng lên của nó đã cao tới 30 mét, đủ thấy phần thân của nó dài như thế nào, trên đầu của nó tại có 1 cái vạch màu vàng kim, trông rất bắt mắt.

Con rắn nước này nhìn về phía con thuyền đang trôi, trong mắt chỉ có hiếu kì và tò mò, vô cùng.. nhân tính hóa.

- Thanh, ngươi nghĩ đây là gì!?

Con rắn nước mở miệng phun tiếng người, nói với luồng sóng nước thứ 2 vừa tới.

Lại thêm 1 đầu rắn.. không đúng, là 1 đầu lươn khồng lồ, trên thân có 1 chấm kim quang, nó nhấc đầu lên nhìn con thuyền 1 cách tò mò, đáp lại:
- Là 1 con thuyền, hẳn là huyết thuyền,ca ca có kể về những con thuyền mất tích ngoài khơi xa, đã bị phá hủy, sau đó lại quay trở về. Thế nhưng...

Lộp Bộp Lộp Bộp - 1 loạt tiếng bước châm vang lên, từ trong nước nhảy ra 1 đạo bóng đen, đạo bóng đen nay đồng dạng có 1 vạch kim quang, nhưng là ở vùng lưng.

16 cái chân, toàn thân màu đen,đầu mọc ra 16 con mắt, là 1 con thủy tri chu, tức nhện nước.
- Bách thú đảo không có thuyền, cũng không cần thuyền, càng không nên có thuyền, vậy con thuyền này.. là từ đâu mà ra?? Và thứ ghi trên thân thuyền là cái gì!?

Roẹt,... roẹt... 1 tia chớp xẹt qua, 1 con sói to bằng 1 căn nhà hiện ra, toàn thân màu đen bóng lấm tấm những sợi lông màu trắn, trên trán nó có tới 2 vạch màu vàng kim:
- Là ngôn ngữ Nhân Loại, chỉ Nhân loại mới có thuyền, cũng chỉ Nhân Loại mới cần thuyền, mùi máu này cũng đồng dạng là của Nhân Loại.

- Vậy thứ ngôn ngữ này nó nói gì, tam ca!?
Ầm ầm, xì xì xì, 1 con Ngô Công khổng lồ không kém những con khác trồi lên khỏi mặt nước, trên đàu có tận 4 vạch kim quang, toàn thân nước biển chạm vào liền đổi thành màu xanh lục, liếc nhìn chữ trên thân thuyền 1 hồi rồi nói:
- 1 thứ ngôn ngữ mà ta học hồi trước, nó viết chính là " Vũ Hồn Điện".

Nếu có bất kì ai đi qua đây nghe thấy cuộc đối thoại này hẳn sẽ vô cùng kinh ngạc.

Một, là vì 5 con này, toàn bộ đều có thể nói tiếng người, nghĩa là... 5 đầu Thập Vạn Niên Hồn Thú, ở cùng 1 chỗ.

Hai, Vũ Hồn Điện.. đã bị Tu La Hải Thần Đường Tam hủy diệt cách đây trọn vẹn... 3 vạn năm.

- Khoan, từ từ hình như có tiếng khóc..
Đột nhiên con sói nói, kế đó nó thọc vuốt vào trong con thuyền, trong con thuyền thoát ra 1 tầng ánh sáng phòng hộ, thế nhưng con sói này chỉ coi như là đậu hũ, hay phải nói là 1 lớp giấy mỏng tang, trực tiếp đâm xuyên qua, phá hủy con thuyền này.

Lúc rút móng ra, nó lại thập phần cẩn thận, bên trong móng vuốt của nó.. là 1 đứa trẻ đỏ hỏn, được quấn trong 1 cái tã tơ lụa có thể nói là hàng thượng hạng.
Ôm trong tay đứa trẻ là 1 cái ngọc bội, tỏa ra 1 thứ ánh sáng thanh thoát, bảo hộ đứa trẻ.
Ngoài ra còn có 1 cái mẩu giấy viết vội 3 chữ.

- Là Trần Ngọc Lâm.
- Tên nghe dở thiệt. - Con rắn nước nói.
- Không, nghe hay mà,Ngọc Lâm, ngọc thụ lâm phong. Bất quá nhóc này là trai. - Đại Ngô Công bắt đầu tranh luận.
- Đủ rồi đó, có 1 Nhân Loại đến Bách Thú Đảo, việc này cần phải thông báo cho các vị Quân Vương..- Con sói lớn ngắt ngang cuộc cãi vã.
- Không cần, 1 vị Quân Vương đã đến rồi, không, là 1 vị tiên hoàng?- Đại Ngô Công nói, đồng thời nhìn lên trên trời.

Đột nhiên 1 giọng nói xuất hiện từ trong không gian, vang vọng khắp biển hồ:
- 1 Nhân tộc Hài tử đến từ Hư Vô Loạn Lưu!? Lại còn sống sót!? Thời gian vị đạo thực không tệ!! Được đó,đã lâu không có đồ chơi, vậy đưa cho ta chơi đi.


Thánh Ma Đại Lục.
1 kẽ nứt không gian nhỏ đến mức mắt thường không thể thấy, mở ra rồi đóng lại trong thoáng chốc.
1 con nhền nhện nhỏ hơn hạt bụi bò ra từ đó, liếc nhìn mảnh đất này, nói:
- Rồi, giờ thì con thằn lằn đó ở đâu.!?