Chương 211: Kibasen
Sena đang lui ra đột nhiên trông thấy Kyoko thì nói:
-Đúng rồi Kyoko, cậu hãy chạy mình đi.
Kyoko đang đứng ngoài quan sát bỗng nhiên được Sena đề nghị chạy cùng thì tỏ ra bối rối.
-Vậy có được không… bọn họ đang tranh giành để được chạy với cậu mà…
Sena nói:
-Chờ mấy người này giành nhau xong thì cuộc đua đã kết thúc rồi. Nếu không muốn đội đỏ thua thì chúng ta nên ra sân ngay thôi.
Sở dĩ Sena lựa chọn Kyoko là bởi vì trong số các cô gái thì độ thân mật của Kyoko tăng lên chậm nhất.
Bây giờ sau một mùa hè mới gặp lại thì độ thân mật của Kyoko mới chỉ tăng từ 68 lên 69 mà thôi.
Từ lúc ngày hội thể thao bắt đầu thì Sena vẫn chưa thể nhận thưởng từ nhiệm vụ lần nào cả.
Phần thi phối hợp đầu tiên là kéo co thì đương nhiên là không có con gái tham gia.
Phần thi ném bóng vào rổ thì đội đỏ thua trắng nên Sena chẳng nhận được phần thưởng nào hết.
Phần chạy 100 mét thì Sena thi một mình nên không có thưởng.
Bây giờ Sena rất mong cùng Kyoko chiến thắng trò chạy hai người ba chân để có thể nhận được phần thưởng.
-Kyoko, cậu hãy thay bộ đồ này vào đi.
Sena thì mặc vào bộ đồ cáo còn Kyoko thì mặc bộ đồ Tanuki. Ngoại trừ phần mũ hình thú ra thì phần còn lại của trang phục chỉ giống như một bộ đồ liền mà thôi.
-Chúng ta là cặp tiếp sức cuối cùng đấy, khi chúng ta chạy thì hãy cùng hô trong, ngoài, trong, ngoài nhé.
Sena buộc chân trái của mình vào chân phải của Kyoko.
-Đừng lo, mình chạy không nhanh bằng Sena-kun nhưng mà trò hai người ba chân này mình thường xuyên chơi cùng Nii-san nên mình rành lắm.
Có thể chạy cùng một người không biết chậm lại như Ryohei thì Sena đoán là Kyoko chắc cũng rất khá.
-Haha, là Sena phải không? Dù ngươi có đội mũ cáo ta cũng có thể nhận ra được!
Sena nghe tiếng quay sang mới thấy Ren cùng với Yamamoto đang đứng cùng nhau.
Hai người này có tốc độ chạy 40 yards là 4.6 và 4.7 giây, vô cùng suýt soát. Để hai người bọn họ cùng chạy chắc chắn là ý của Hiruma rồi.
-Xin lỗi nhé Sena, Hiruma-senpai nói nếu tớ không thắng thì sẽ phải bị phạt.
Yamamoto vừa nói xong thì cặp chạy của đội trắng đã tới. Là Mamori và Hana.
-Ha ha, bọn ta đi trước đây Sena!
Ren lập tức lớn tiếng cười. Nhưng ngay sau đó tiếng cười liền ngừng lại.
-Khoan, từ từ đã! Sao cậu lại bước chân đó!
-Ngươi không phải nói chúng ta hô trái, phải, trái, phải thì sẽ bước chân đó sao?
Yamamoto và Ren hoàn toàn không thể phối hợp được.
Lúc này bên đội đỏ cặp của Ishimaru cũng đã tới nơi và chuyển gậy tiếp sức cho Sena.
Có tấm gương xấu ở ngay trước mặt thì Sena và Kyoko phối hợp rất nhịp nhàng.
Việc Sena cần làm không phải chạy cho nhanh mà là điều chỉnh tốc độ sao cho khớp với Kyoko.
Dù Kyoko chạy không nhanh nhưng bọn hắn không mất bao lâu đã vượt qua Yamamoto và Ren rồi giành được 100 điểm cho đội đỏ.
-Thắng rồi!
Sena cũng nhận được thông báo phần thưởng của hệ thống.
Nhận được 30 exp
Sasagawa Kyoko tăng 10 điểm thân mật
Nhận được 30 exp
Anezaki Mamori tăng 10 điểm thân mật
Nhận được 30 exp
Kurokawa Hana tăng 10 điểm thân mật
Liên tiếp có ba tấm bảng thông báo xuất hiện khiến cho Sena ngạc nhiên.
Không phải là chỉ có người nào cùng tham gia với Sena thì hắn mới có thể nhận được phần thưởng hay sao? Vì sao Mamori và Hana ở đội trắng cũng có thưởng?
Chẳng lẽ chỉ cần là cùng hắn tham gia vào một trò chơi thì bất kể là đội nào thì cũng được tính?
Điều này khiến cho Sena vui mừng vô cùng. Như vậy phần thưởng mà Sena có thể nhận được cũng sẽ tăng lên rất nhiều.
Nhưng mà Sena nhận ra là trong những ván thi đấu theo lại không có tên mình.
Hai trò chơi vào đầu giờ chiều là nhảy dây nhóm. Sau đó học sinh năm hai sẽ bắt đầu cuộc thi chạy marathon. Còn học sinh năm ba thì tham gia thi bóng né (dodgeball).
Phải chờ tới khi cuộc thi chạy marathon kết thúc thì học sinh năm nhất như Sena mới có cơ hội tham gia vào Kibasen (騎馬戦 Kỵ Mã Chiến, cuộc chiến cưỡi ngựa).
Một điều khiến Sena càng thất vọng hơn chính Kibasen sẽ chỉ có con trai tham gia. Cũng phải thôi, con gái tham gia trò này sẽ rất bất lợi trước đám con trai, hơn nữa trường học cũng không cho phép một đám nam nữ sinh quần nhau giữa sân trường như thế được.
Sena liền mất đi hứng thú với cuộc chiến cưỡi ngựa vào buổi chiều. Hắn thản nhiên ngồi nghỉ ngơi và ăn trưa chờ tới phần thi đấu buổi chiều.
-Sena, phần thi đấu Kibasen chiều nay chị sẽ cổ vũ cho em đấy.
Dorothy, Pano và Chaton tới gần Sena mà nói. Cả ba người bọn họ đều ở đội trắng cùng với Mamori và Hana.
Đa số những người ở chung lớp sẽ được xếp vào một đội chỉ có một ít người mới bị tách ra mà thôi.
Dorothy cũng không để quan tâm lắm tới chuyện đội mình có thắng hay không. Điều mà cô ấy chú ý tới nhất chỉ có Sena.
Thời gian buổi chiều trôi qua rất nhanh khi mà Sena không phải tham gia cuộc thi nào ngoại trừ Kibasen ở cuối. Hắn chỉ cùng những người khác nói chuyện và quan sát cuộc thi.
Lúc này cuộc thi chạy marathon cũng đã tới lúc kết thúc. Đội trắng là đội về đích trước nên bọn họ đã vươn lên dẫn trước dù rằng phần nhảy dây nhóm và bóng né đội đỏ đều nhỉnh hơn.
-Kibasen là cơ hội để chúng ta lật ngược thế cờ! Đội đỏ nhất định sẽ thắng!
Các nam sinh bây giờ cực kỳ hăng máu.
Kibasen sẽ do hai hoặc ba người cùng chụm lại công kênh một người khác lên. Người ngồi ở trên "ngựa" sẽ phải phụ trách giật lấy băng trên đầu của đối thủ hoặc đơn giản là đẩy người đó ngã ngựa là xong.
Ba người Juumonji thì cõng theo Ryohei khí thế hừng hực đi đầu.
Theo sau đó là Komusubi cùng vài người khác cõng theo Monta đi theo.
-Sena, lên đây đi!
Kurita ra hiệu cho Sena trèo lên lưng mình. Hắn liền nghe theo mà leo lên lưng Kurita.
Kurita cõng theo Sena mà hóa thành một cỗ xe tăng lao về phía trước.
-Kurita đẩy tạ!
Kurita húc bụng về phía trước dùng sức nặng của mình đẩy ngã những người phía trước. Dù không thể dùng hai tay thì Kurita vẫn vô cùng lợi hại.
-Nhưng như vậy thì mình có việc gì để làm đâu?
Sena còn chẳng phải làm gì Kurita đã húc ngã đối thủ rồi. Hắn chỉ cần đưa tay ra giật lấy cái khăn quấn trên đầu những người đã ngã xuống là xong.
-Kia rồi, Sena ở bên đó! Mau tấn công hắn!
Ren được Yamamoto và hai người nữa bên đội trắng cõng theo thì chỉ về phía Sena mà nói.
-Đừng đùa chứ, nếu lao vào Kurita-senpai như thế thì sẽ chết đấy.
Nhưng Ren hoàn toàn không thèm để ý tới lời nói của Yamamoto mà thúc giục bọn họ tới gần.
Nhưng mà Kurita không quan tâm là ai đến thì chỉ với một cú húc bụng là sẽ đẩy ngã được đối phương.
Ba người Yamamoto bị ngã ra sau thì Ren lập tức dẫm lên vai một người lấy đà nhảy lên.
-Chỉ cần chưa chạm chân xuống đất thì ta vẫn chưa thua! Nhận lấy này Sena!
Ren nhảy lên không và lao về phía Sena.
Sena đang định đem cậu ta hất văng sang một bên thì ngay lúc này Ren lại hắt xì một cái.
-Hắc xì!
Một làn khói trắng hiện lên bao phủ lấy Ren và cũng che đi tầm mắt của Sena.
Hắn bình thường không thể lúc nào cũng mở ra thấu thị được nên không kịp nhìn thấy thứ gì.
Sena chỉ cảm thấy một thứ gì đó rất mềm mại đập vào mặt mình sau đó thì bị hất khỏi lưng của Kurita.
Cùng lúc đó tiếng còi báo kết thúccũng vang lên khi mà các thành viên đội trắng đều đã ngã ngựa hết rồi.
-Đội đỏ chiến thắng!
-------☆☆☆☆-------