Chương 129: Eleonore
Sena đi tới gần để xem rốt cuộc là kẻ nào cả gan đánh lén mình.
Lúc này sương mù đã bị vụ nổ vừa rồi thôi bay đi một ít giúp cho Sena nhìn thấy được những kẻ vừa tấn công mình.
Người đầu tiên Sena chú ý tới chính là một cô gái tóc vàng. Cô ấy mặc một chiếc váy màu tím dài tới mắt cá và một chiếc áo trắng, trên cổ có quấn một cái khăn màu hồng. Trên mặt cô gái này có đeo một chiếc kính hình tam giác rất giống mấy bà cô khó tính.
Sena trông thấy rõ mặt cô gái này thì cảm giác cô ta trông rất giống Louise.
-Eleonore?
Sena nhớ tới chị cả của Louise, Eleonore. Ngoại hình của cô gái này vô cùng giống với Eleonore. Bây giờ Sena đã chắc chắn tới chín phần người này chính là Eleonore rồi.
-Dù không biết tại sao cô ta tấn công mình nhưng mình cũng không thể để mặc chị gái Louise nằm ở đây được.
Sena đi tới gần và đỡ lấy Eleonore đang bất tỉnh. Vừa rồi cô ấy bị hất văng ra thì đã va vào một cái cây. Sena dùng thấu thị để nhìn một chút thì thấy Eleonore không có tổn thương bên trong nào.
Hắn kéo áo của Eleonore lên thì chỉ thấy một vết bầm đỏ thành một mảng ở sau lưng.
-May mà chỉ là vết thương ngoài da thôi.
Sena triệu hồi Kayle để trị thương cho Eleonore. Holy Arm của hắn đã tặng cho Tabitha mất rồi. Vì thế nên dù là một vết thương nhỏ Sena vẫn phải dùng tới Kayle.
Cũng may vết thương không nặng nên việc chữa trị tiêu tốn rất ít ma lực. Tính cách Sena cũng không vị ảnh hưởng do dùng rất ít sức mạnh của Kayle.
Sau khi làm xong hắn vỗ vỗ vào mặt để đánh thức Eleonore.
Eleonore trong cơn mơ đang phải trải qua một giấc mơ ngắn ngủi.
-Bá tước Burgundy, anh nói hủy bỏ hôn ước là có ý gì!?
Eleonore lớn tiếng quát một người đàn ông chừng ba mươi tuổi có mái tóc và bộ ria mép rất nực cười. Ngoại trừ cái đó ra thì anh ta cũng có vẻ ngoài không quá tệ. Người này chính là bá tước Burgundy, người có hôn ước với Eleonore.
-Tôi đã chịu đựng sự bạo lực của cô đủ lắm rồi. Tôi không thể kết hôn với một người phụ nữ bạo lực như cô!
Đây là lời nói cuối cùng mà Eleonore nghe được trước khi tỉnh lại.
Eleonore nghe được tiếng gọi bên tai thì dần mở mắt ra. Thứ đầu tiên mà cô nhìn thấy lại là khuôn mặt của một người thanh niên có mái tóc đen.
Màu tóc đen rất hiếm có tại Halkeginia khiến cho Eleonore chú ý đến. Sau đó Eleonore lại nhìn thấy đôi mắt nâu đang lo lắng nhìn mình.
Sena thấy Eleonore mở mắt thì hỏi:
-Này… cô tỉnh rồi sao? Cô có sao không?
Eleonore lúc này mới nhớ ra vừa rồi mình bị một vụ nổ thôi bay đi và va vào thứ gì đó rồi ngất đi.
-Người này đã cứu mình sao?
Eleonore cố gắng ngồi dậy thì mới nhận ra rằng cô đang được Sena đỡ lấy.
-Tôi… tôi không sao. Là anh đã cứu tôi sao?
Sena hiểu ra là Eleonore không nhận ra mình. Dù không biết tại sao vừa rồi Eleonore lại tấn công Sena nhưng hắn cũng sẽ không nói ra chuyện này để tránh việc có quan hệ không tốt với chị gái Louise.
-À… tôi vừa nghe được tiếng nổ lớn nên mới chạy tới xem. Cô bị thương không nhẹ ở sau lưng nên tôi đã giúp cô trị thương rồi.
Eleonore quả thực thấy sau lưng hơi ngứa do da non mới được sinh ra để thay thế phần da bị dập nát.
Dựa vào điểm này Eleonore có thể khẳng định rằng Sena là một pháp sư. Chỉ có phép thuật mới có thể chữa trị vết thương nhanh như vậy.
-Cảm ơn anh đã chữa thương giúp tôi. Liệu tôi có thể biết tên anh được không?
Sena thấy việc hỏi tên người đã cứu mình cũng không có gì lạ nên đáp:
-Tôi tên là Kobayakawa Sena. Cô có thể gọi tôi là Sena.
Eleonore hỏi:
-Sena-san, tôi tên là Eleonore, không biết anh là người tới từ đâu vậy?
Bỗng nhiên bị Eleonore hỏi xuất thân thì Sena cảm thấy hơi khó trả lời. Hắn không thể nào nói mình từ thế giới khác đến với một người mới quen biết chưa quá một phút được.
Nói ra điều này không khéo người ta sẽ cho rằng hắn bị điên.
Sena chỉ có thể nói:
-Hiện tại tôi đang ở lại học viện ma thuật Tristain.
Eleonore lại nhìn Sena một chút thì hỏi:
-Anh là học sinh sao?
Sena lắc đầu:
-Không phải.
Eleonore lập tức hỏi lại:
-Vậy thì chắc hẳn anh là giáo viên trong trường phải không? Với phép thuật trị thương cao cấp như vậy thì quả thực chỉ là học viên thì không thể làm được.
Eleonore là người nghiên cứu về phép thuật nên có thể nhận ra được cấp độ phép thuật trị thương mà Sena dùng không thấp hơn cấp Triangle.
Sena bị Eleonore ép tới bằng những câu hỏi dồn dập như là tra cứu nhân thân thì khi cô ấy dừng lại một chút để lấy hơi Sena cũng không nhớ mình đã trả lời những cái gì. Hầu hết các câu hỏi hắn chỉ có thể trả lời có hoặc không mà thôi.
-Bây giờ tôi cũng đang có việc tới học viện Tristain, anh có muốn đi nhờ xe ngựa của tôi quay về không?
Chỗ này cách lâu đài khá xa nên Sena cũng không từ chối lời đề nghị của Eleonore. Eleonore đánh thức mấy tên người hầu để bọn họ đánh xe.
Do ở cách xa vụ nổ nên những người này chỉ ngất đi mà không ai bị thương.
-Eleonore-san, cô tới học viện Tristain là để thăm em gái sao?
Sena bắt buộc phải giả vờ không biết Eleonore là chị gái của Louise.
Trên đường đi Eleonore tỏ ra rất thân thiện không giống như hình ảnh nghiêm khắc và khó tính mà Sena nhớ.
Cả hai tới trong sân lâu đài thì mặt trời cũng mới ló dạng không bao lâu.
Hiện tại chỉ mới tương đương với khoảng bảy rưỡi tới tám giờ sáng ở trái đất nên rất nhiều nữ sinh còn chưa dậy.
-Tôi có chút việc phải đi tìm em gái mình. Hẹn gặp lại anh sau nhé Sena-san.
Sena định nói gì đó nhưng sau đó lại thay đổi ý định mà đáp:
-Tôi tin chúng ta sẽ gặp lại nhau sớm thôi.
Eleonore mỉm cười đáp:
-Tôi cũng mong như thế.
Sena thấy Eleonore đi vào trong ký túc xá nữ sinh thì cũng không đi theo.
Nếu hắn đoán không nhầm thì Eleonore tới là để kéo Louise về nhà. Việc các nam sinh bị đưa ra chiến trường và các nữ sinh lại bị bắt phải diễn tập quân sự trong trường đã truyền tới tai các quý tộc.
Không phải ai cũng hài lòng với quyết định này của nữ hoàng. Nhất là những gia đình quý tộc cao cấp như nhà Valliere.
Từ nhỏ Louise chưa bao giờ sử dụng phép thuật thành công nên không người nào trong nhà muốn để cho Louise tham gia vào mấy chuyện nguy hiểm như là việc liên quan đến chiến tranh.
Lần này Eleonore tới là để mang Louise quay về nhà.
Quả nhiên Sena đứng ở ngoài cửa ký túc xá nữ sinh một lát thì đã thấy được Eleonore kéo Louise đi xuống.
-Khoan đã Onee-sama, chị muốn đưa em về thì cũng phải chờ em để em mang tsukaima của mình đi cùng chứ!
Louise đang không ngừng phản kháng khi bị Eleonore kéo đi thì Sena mới đi tới trước mặt hai người họ.
Eleonore nhìn thấy Sena thì tỏ ra mừng rỡ nói:
-Sena-san, anh là ở đây chờ tôi sao?
Louise lúc này đột nhiên vùng ra được khỏi tay Eleonore đang bị phân tâm và chạy tới bên cạnh Sena:
-Sena, anh đây rồi!
Eleonore nhìn thấy Louise bỗng nhiên chạy tới bên cạnh Sena thì hỏi:
-Louise, em biết Sena-san sao?
Louise quay lại nói:
-Đương nhiên rồi, Sena chính là tsukaima của em.
Eleonore dường như bị sốc mà hỏi lại:
-Nhưng mà tsukaima của em không phải thường dân sao?
Louise giải thích:
-Không phải như vậy, Sena đã được nữ hoàng Marianne phong tước hiệp sĩ, bây giờ anh ấy chính là quý tộc.
Louise sợ gia đình sẽ phản đối việc mình ở cùng với Sena nên vội nói cho Eleonore việc Sena đã là quý tộc.
Eleonore như trút được gánh nặng đặt tay lên ngực thầm nói:
-Là hiệp sĩ cũng không sao… chỉ cần là quý tộc là được…
Louise nghe được Eleonore lẩm bẩm thì vui vẻ hỏi:
-Chị không phản đối chuyện của em và Sena sao?
Eleonore phản ứng lại mà nói:
-Em vừa nói gì sao Louise?
Phản ứng của Eleonore rất lạ làm Louise cảm thấy kỳ quái.
-Mà đừng nói nhiều nữa, còn không mau theo chị về nhà!
Eleonore lớn tiếng với Louise xong bỗng nhiên quay sang dùng giọng nhỏ nhẹ nói với Sena:
-Sena-san cũng đi cùng nhé. Anh là tsukaima của Chibi-Louise mà.
Thái độ hoàn toàn tương phản của Eleonore khiến cho Louise và cả Sena cũng không hiểu nổi.
Sena chỉ cho rằng Eleonore thường hay tỏ ra lịch sự đối với người ngoài và chỉ hay tỏ ra nóng giận với Louise mà thôi.
Sena cũng không suy nghĩ nhiều mà đồng ý cùng hai chị em Louise lên đường quay về nhà Valliere.
Sena đã xác định quan hệ với Louise rồi. Dù chưa có ý định kết hôn với cô ấy vào lúc hiện tại nhưng mà ít nhất vẫn phải tới nhà để gặp cha mẹ Louise một lần.
Do xe ngựa mà Eleonore chuẩn bị khá nhỏ nên chỉ có thể cho phép hai người ngồi mà không cảm thấy chật chội.
Sena đành phải ngồi một mình trên xe ngựa khác đi theo phía sau.
Dù xe ngựa bắt đầu khởi hành vào lúc sáng sớm nhưng phải tới tối thì bọn hắn mới tới được dinh thự của nhà Valliere.
-------☆☆☆☆-------