Chương 512: Nguy Hiểm Thường Trực

Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 512: Nguy Hiểm Thường Trực

Trong khi mọi người đang phát cuồng về Thịnh Thế, Vân Tú đang điều hành tiến độ xây dựng hai trụ sở mới, hai căn cứ mới của Thịnh Thế ở Nha Trang và Phú Quốc, thì Dương Tuấn Vũ đang đơn độc một mình đi đến địa điểm E để tìm Mộc Linh.

Không có sự trợ giúp của Triệu Cơ, hắn hoàn toàn là dựa vào may mắn mà tìm, mà dù có Triệu Cơ đi nữa cũng không phải muốn là tìm được, vì bản thân loài người thế kỷ 22 cũng mới chỉ có tin đồn về nó mà thôi, chứ chưa ai nhìn thấy hình dạng thật hoặc địa điểm có Mộc Linh.

Muôn vàn khó khăn nhưng không thể làm hắn chùn bước.

Địa điểm E nằm ở lưu vực Amazon.

Khu vực này, được gọi là Amazonia hoặc Lưu vực Amazon bao gồm một diện tích 7 triệu km², trong đó rừng mưa chiếm 5,5 triệu km². Khu vực này nằm trong lãnh thổ của 9 quốc gia: chủ yếu là Brasil (với 60% rừng mưa), Peru (13 %), và phần còn lại thuộc Colombia, Venezuela, Ecuador, Bolivia, Guyana, Surinam cùng Guyana thuộc Pháp.

Đây là rừng mưa nhiệt đới lớn nhất và phong phú nhất về loài trên thế giới. Đồng thời, theo Triệu Cơ đã từng nói, đây cũng là một trong những hiểm địa nguy hiểm nhất của Trái Đất.

Sở dĩ nói vậy là vì mấy điểm, thứ nhất, những cây ở đây đều thuộc dạng cổ thụ trăm năm, nghìn năm, tán rộng, độ che phủ cao tới mức vào ban ngày nắng lớn đến mấy thì bên dưới cũng chỉ có một chút tia sáng lọt xuống. Tầm nhìn bị hạn chế rất nhiều.

Thứ hai, sự phát triển mạnh mẽ của thảm thực vật cũng khiến việc đi lại và phân biệt đường đi cũng gặp rất nhiều khó khăn.

Thứ ba, ở đây có thể gặp loài cây ăn thịt, cây phun khí độc.

Thứ tư, động vật vô cùng đa dạng, kèm theo đó tất nhiều là nhiều loài dã thú, nhiều loài con người có thể chưa từng biết tới, và đặc biệt là những loài có độc. Ở Amazon, những loài mang trên mình độc dược chết người vô cùng nhiều. Loài nhện góa phụ đen, nhện lang thang Brazil cũng chỉ là một phần rất nhỏ trong số các loài có độc ở đây mà thôi.

Và, một khó khăn nữa chính là ở đây diện tích quá rộng, muốn tìm kiếm một thứ ở trong rừng mưa nhiệt đới, lại chỉ có một mình, nếu tìm được chính là cực kỳ may mắn, còn không tìm được cũng không có gì lạ.

Nhưng tất cả chưa là gì, Triệu Cơ cảnh báo hắn, sự nguy hiểm lớn nhất chính là tới từ người dân bản địa nơi đây.

Ở trong rừng Amazon, có không ít các dân tộc thiểu số cư trú, bọn họ đều là những bộ lạc tồn tại lâu đời nhưng đa số đều cách biệt với văn minh hiện đại của loài người. Tập tục sinh sống man rợ: ăn thịt người, chặt đầu, thiêu sống … vẫn tồn tại cho tới ngày nay.

Sinh sống nhiều năm, tuy trình độ khoa học không cao nhưng khả năng săn bắn, làm bẫy rập lại rất mạnh mẽ. Không chỉ thế, nơi đây còn có cả một số phù thủy rất tà đạo.

Biết là nguy hiểm vẫn đi một mình, Dương Tuấn Vũ cũng không ngu ngốc tới thế, cái hắn quan tâm chính là nơi đây có diện tích rừng cũng như các giống loài động thực vật phong phú nhất Trái Đất, việc tìm kiếm Mộc Linh có lẽ sẽ có nhiều hi vọng hơn.

Chuẩn bị đầy đủ hành trang, hắn đã lên đường tới đây được 1 tháng. Trong thời gian này, Dương Tuấn Vũ cũng chỉ đi được trong vùng ngoại vi của rừng Amazon mà thôi.

Chặt xong đám bụi gai mở đường, đang bước qua bụi, đột nhiên hắn dừng lại cảnh giác nhìn xung quanh.

- Tơ?

Hắn nhíu mày, tinh thần tản ra, kết hợp với các giác quan cảm nhận mọi thứ trong phạm vi 5m.

Treo lơ lửng trên một tán cây, cặp mắt đen lớn đang nhìn chằm chằm vào hắn, những cái chân đầy lông khẽ di chuyển không phát ra một chút tiếng động nào, cứ thế tiến gần đến con mồi phía trước.

Dương Tuấn Vũ cẩn thận bước từng bước, con dao găm đã vào tư thế sẵn sàng giải quyết kẻ mang tới nguy hiểm. Ở một nơi nguy hiểm thế này, suốt một tháng qua hắn chủ yếu dành thời gian để luyện tập và thích nghi với môi trường rừng mưa nhiệt đới.

Ngay khi còn cách khoảng 2m, con nhện chừng 50 cm đột ngột lao thẳng về phía cổ con mồi.

Ngay khi con nhện lao tới tưởng như đắc thắng với nọc độc kinh khủng của mình, thì "vút", một nhát chém cực nhanh cắt nó làm đôi, con nhện rơi xuống, giãy giãy mấy cái rồi bỏ mình.

Dương Tuấn Vũ chém xong con nhện này, trong lòng vẫn cảm thấy nguy cơ đang rình rập, y như rằng, chưa quá mấy giây lại có thêm 2 con nhện nữa từ hai hướng đối lập lao về phía hắn, lần này bọn chúng khôn hơn nhiều, trước khi tới đã phun ra nọc độc, nếu trúng độc, không chết cũng mất một lớp da bởi vì độ acid trong nọc cực mạnh.

Dương Tuấn Vũ biết không tránh được, hắn lập tức quay lưng về phía nọc độc làm nó chỉ dính được vào balo, đồng thời, tay cực nhanh đâm thẳng vào con nhện phía trước, rồi không ngừng một giây, mũi giày bật ra lưỡi dao, hắn tung người quay lại đá thủng con nhện phía sau.

Sau khi kết liễu xong kẻ địch hắn vội vàng rời đi, đây nhất định là hang ổ của lũ nhện Avantus này, nếu chậm chân, một nhóm nhện nữa có thể xuất hiện bao vây hắn.

Nhện Avantus là loài nhện hiếm hoi sống thành bầy đàn, chúng thường đi săn cũng theo nhóm chứ không đơn lẻ như các loài khác. Sở dĩ đi săn thành tập thể không phải vì bọn chúng yếu đuối mà là do bọn chúng thích săn những con mồi có kích thước lớn hơn bản thân rất nhiều. Mãnh thú như hổ, báo, hoặc nhìn con vật lớn như trâu rừng, nai, hoẵng cũng là con mồi ưa thích của loài nhện này. Độ háu ăn của nó phải nói cực cao.

Với nọc độc với một lượng nhỏ vài miligam cũng đủ giết một con voi, kết hợp với tính chất acid của nọc, nếu dính vào da nhất định sẽ bị ăn mòn cực sâu, trong thời gian đó, nọc độc cũng ngấm vào mạch máu, đi tới tim và làm tim ngừng đập chỉ sau vài giây.

Đây được coi là loài nhện vô cùng hiểm ác, không một ai muốn gặp nó trong rừng cả.

Dương Tuấn Vũ vừa chiến đấu, mồ hôi lạnh cũng đồng thời chảy ra, thực sự quá hung hiểm.

Đi được một đoạn, hắn mới phát hiện sau lưng thật nhẹ, dừng lại kiểm tra mới phát hiện toàn bộ đồ đạc cùng lương khô đã bị rơi mất. Nhớ lại khi nãy quay lưng đi tránh độc, hắn nhìn lỗ thủng to bằng 2 bàn tay ở đáy balo thì cười khổ. Đây đâu phải là độc bình thường, phải biết, balo này hắn chế tạo vô cùng bền chắc, còn có khả năng chống đạn đấy, thế mà vẫn bị thứ chất lỏng này ăn mòn dễ dàng. Nghĩ lại cảnh khi nãy nếu để nọc dính vào người, hắn không khỏi kinh hãi.

Nếu giờ mà quay lại để mua đồ đạc thì sẽ tốn mấy tuần nữa, hắn quyết định tiếp tục đi, dù sao hắn cũng đã học được nhiều kiến thức sinh tồn mà Triệu Cơ từng bắt buộc hắn phải biết, giờ thì tốt rồi, đây chính là cơ hội hoàn hảo để thử nghiệm. Nhớ lại ngày trước Triệu Cơ từng nói hắn muốn phát triển thì cần luyện tập ở các hiểm địa trên khắp thế giới, và Amazon chính là một trong những nơi đó, Dương Tuấn Vũ không khỏi cảm thán, đúng là cầu được ước thấy a.

Bỗng sau lưng rung rung lên liên hồi, Dương Tuấn Vũ nhíu nhíu mày:

- Độc Long, đừng quậy.

Nhưng Độc Long Thương sau lưng hắn vẫn không dừng lại, Dương Tuấn Vũ vừa định nói gì đó thì cảm nhận được sát khí, không nghĩ thêm gì, hắn lập tức rút ra cây thương của mình. Tinh thần một lần nữa lại được đẩy lên cao.

Không thể khống nói, trực giác của hắn cực mạnh, mặc dù không nhận ra kẻ địch ở đâu, nhưng hành động cảnh giác của hắn đã khiến những kẻ dị hợm kia không dám manh động.

Hai phía cứ giằng co như vậy suốt mấy chục phút đồng hồ, nhưng tuyệt nhiên không động thủ, kẻ đi săn và con mồi đều có tính kiên nhẫn rất cao.

Dương Tuấn Vũ với thị giác được tăng cường, hắn đã lờ mờ nhận ra ở phía xa đang có nhiều đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào mình, chỉ chờ hắn sơ hở sẽ lập tức tấn công chớp nhoáng.

Nhưng nếu cứ so bình tĩnh với bọn chúng, hắn sẽ càng ngày càng bất lợi, bởi vì dù sao hắn cũng chỉ là một kẻ ngoại lai, còn bọn chúng lại đang chơi trên sân nhà, lợi – hại thế nào không cần nói nhiều cũng biết.

Hắn nắm chặt tay quyết định nhắm thẳng một hướng nhanh chóng chạy đi.

Thấy hắn động, tất cả đám này liền hành động, bọn chúng hơi ngạc nhiên vì tính cảnh giác và khả năng phát hiện của con mồi, nhưng điều này không khiến chúng sợ hãi, ngược lại càng trở nên điên cuồng.

- Thật nhanh.

Dương Tuấn Vũ vừa chạy đi vừa nhíu mày, giờ hắn đã nhận ra, đây chính là một bộ lạc sống trong rừng Amazon, những kẻ còn đáng sợ hơn bất kỳ loài sinh vật nào nơi đây.

Càng chạy hắn càng giật mình nhận ra lũ người này có tốc độ không chậm hơn, ngược lại, việc quen thuộc từng ngóc ngách, từng cành lá, tán cây ở đây khiến bọn chúng dần dần thu hẹp lại khoảng cách với hắn. Còn Dương Tuấn Vũ thì vừa chạy lại vừa phải cảnh giác mọi thứ trước mặt, vừa chạy phải vừa phá cây, phá bụi, tránh các hố và các bẫy rập.

Đúng vậy, rõ ràng hắn biết mình đang chạy vào khu đã có sẵn bẫy của lũ người man rợ này.

Bẫy chông, bẫy dây gai, bẫy bằng cả các loài côn trùng như ong rừng, hoặc bẫy rắn,... con đường hắn đi càng ngày càng hung hiểm. Nhưng nếu không muốn phá bẫy thì chỉ còn cách quay lại chiến đấu với bọn chúng. Bình thường hắn sẽ không sợ, nhưng với kẻ địch hoàn toàn lạ lẫm, thủ đoạn tàn nhẫn, man rợ, và nhất là chỉ cần trầy xước một chút là mất mạng vì các loại kịch độc được tẩm vào vũ khí của lũ người này không phải chỉ để cho vui.

Những kẻ đuổi theo luôn tục hú hét những âm thanh quái dị, dường như là phấn khích, vui vẻ cũng có thể là phẫn nộ, tức giận, đang ngày càng áp sát con mồi.

Nhưng bọn chúng cũng kinh ngạc không ít, con mồi này dường như rất thông thạo việc phá bẫy, bọn chúng không phải chưa bao giờ săn người, nhưng chưa từng gặp một kẻ nào khó ăn như tên này. Tuy vậy, càng khó lại càng kích thích tính hoang dã trong máu của những thành viên của bộ lạc này.