C4: Đọ tửu

Tõm

C4: Đọ tửu

Đây căn phòng thuộc tầng cao nhất của khách sạn NTD tầng thứ 5. Căn phòng này được bố trí như một cái đấu trường lòng chảo vậy. Hiện giờ cậu và giám đốc Phong cũng người đàn ông trung niên ngồi đối diện kia chính là tâm điểm của mọi ánh nhìn. Sự căng thẳng lúc này làm cậu không dám thở mạnh, nhìn sang giám Phong, cậu có thể cảm nhận được một chút lo lắng đang bị đèn nén trong ánh mắt của anh ta. Đạt nhớ rất rõ khi người đàn ông người Tàu có tên Lưu Cát kia bước vào anh Phong có vẻ rất kinh ngạc và kích động, cậu còn nhìn thấy một chút thất vọng và buông xuôi từ anh ta. Như có gì thôi thúc, cậu thì thầm vào tai anh.
- Chúng ta sẽ thắng.
Cặp lông mày đang nhíu chặt của giám đốc Phong giãn ra, cơ thể anh cũng thả lỏng, anh lấy lại sự tự tin mỉm cười nói:
- Sẽ thắng, nhất định sẽ thắng.
Phía trên khán đài Trần Ngọc Mỹ quay sang hỏi bố của cô:
- Trang phục của ba người kia thật đặc biệt, chỉ khác nhau mỗi về màu xanh và đỏ. Đọ tửu lượng cũng cần mặc đồng phục hả bố.
Bố của cô khẽ cười.
- Tuyển thủ tham gia vào thi đấu trước khi ngồi vào bàn rượu, đều có yêu cầu nghiêm ngặt, cũng phải mặc trang phục đồng bộ theo quy định, trên người không được mang theo bất kỳ máy móc hoặc thiết bị liên lạc nào, nếu bị phát hiện sẽ bị huỷ bỏ tư cách thi đấu. Dù có là thắt lưng trên người, cũng được cài vừa người, trong quá trình uống rượu không được nới lỏng, khi bị phát hiện cũng sẽ bị huỷ bỏ tư cách thi đấu.
- Ra là thế, con không quy tắc lại nghiêm ngặt vậy.
- Con gái ngốc, còn nhiều thứ mà con không biết lắm.
Bị bố gõ đầu, Trần Ngọc Mỹ nhăn cái mũi đáng iu.
- Hừm
Ngồi một bên của bố Trần Ngọc Mỹ là anh trai cô Trần Văn Tuấn. Lúc này anh ta lên tiếng.
- Đối thủ của Nguyễn Phong kia có phải là người từng xuất hiện ở Izakaya không bố.
- Đúng, là tửu thần Lưu Cát.
Trọng tài cất tiếng: "Cuộc họp dự án của tập đoàn SamSung chính thức bắt đầu. Hai bên thi đấu là tập đoàn Vingroup và tập đoàn Hoà Phát. Vòng 1 bắt đầu. Bây giờ mời tuyển thủ hai bên chọn rượu"
Trần Ngọc Mỹ thắc mắc.
- Chọn rượu?
Trần Văn Tuấn giải thích.
- Trước khi bắt đầu đọ rượu, giữa những loại rượu khác nhau như rượu mạch nha, rượu nho, rượu trắng, rượu Rum và bia. Hai bên phải chọn ra 5 loại rượu khác nhau dùng làm rượu thi đấu. Khi nếm rượu, có thể gọi được tên của rượu và nơi sản xuất của chúng thì mới được tính là quan vòng này.
- Uống một ngụm thì sao có thể phân biệt là rượu gì chứ. Thế thì chơi khó nhau quá.
- Sai rồi, người thật sự am hiểu rượu thì trong khoảng khắc hương rượu bay vào khoang mũi, thì đã biết được rượu trong tay mình là rượu gì rồi.
Bố của Trần Ngọc Mỹ chỉ ngồi nghe và mỉm cười.
Giám đốc Phong nhìn Đạt. Trước đó anh cũng đã phổ biến rõ ràng cho cậu mọi thứ rồi. Anh sẽ là người chọn rượu, việc mà cậu cần làm đó là uống và uống. Đạt khẽ gật đầu ra hiệu đã sẵn sàng.
Trọng tài phát tay lên và nói:
- Mang rượu ra.
Những nữ tiếp viên lần lượt bưng những khay rượu ra, sau đó bày rất nhiều những cốc rượu màu sắc khác nhau lên bàn của 2 bên. Từ lúc vào tới giờ, thái độ của Lưu Cát kia vẫn rất điềm nhiên, có vẻ nhưng hắn hoàn toàn lắm chắc cục diện này vậy.
-Giám đốc Phong là người chọn rượu trước. Hai người sẽ chọn rượu xen kẽ nhau.
- La Guillotine - Bỉ.
- Chateau Latour năm 1993.
- Metelka - Cộng Hoà Séc - miền trung Bohemia
-Glenfiddich 12 năm - Anh, cao nguyên Speyside Scotland.
- Jack Dianiel's Tennessee Whiskey năm 1988
- Rượu phần - Thôn Hoa Hạnh, Phần Dương, Sơn Tây, 53 độ.
Cuộc đối thoại những người quan sát.
- Nếu đều là 5 chai rượu, sao không phải là chọn loại rượu có số độ nhẹ nhất, hàm lượng nhẹ nhất để uống nhỉ?
- Đã uống rượu tới mức này rồi, thì nồng độ rượu không còn là tiêu chuẩn phán đoán xem ai gục trước, mà là uống lẫn các loại rượu. Thành phần rượu trộn lẫn với nhau, đòi hỏi người dự thi phải có tố chất cơ thể tốt, thể chất mỗi người khác nhau thì chọn rượu khác nhau. Nó thể hiện mức độ hiểu biết về cơ thể của mình.
- Bên phía của giám đốc Phong là 2 người, 1 người chọn rượu, 1 người uống, thế thì thật khó mà có thể thống nhất được.
- Tôi xem cục diện này, tập đoàn Hoà Phát có vẻ yếu thế hơn rồi.
- Không chỉ là không có sự thống nhất giữa người uống và người chọn rượu không đâu, mọi người biết người mà tập đoàn Vingroup thuê về lần này là ai không.
- Là ai.
- Tửu thần của Hồng Kong Lưu Cát. Tôi vừa được biết hắn mới nhập quốc tịch Việt Nam chỉ 1 ngày trước, tập đoàn Vingroup sử dụng thủ đoạn lách luật như thế này e là Hoà Phát lần này đụng phải đá rồi.
Mọi người đều gật gù.
- Theo tôi được biết Nguyễn Phong này tửu lượng cực kỳ tốt, tại sao anh ta không trực tiếp thi đấu. Hơn nữa còn chọn một cậu thanh niên mặt búng ra sữa thế kia. Dự án lần này vô cùng lớn đó nha.
- Haizz, nhất định là có ẩn ý, người ngoài cuộc như chúng ta không đoán biết được gì đâu. Quan sát đi, vòng 2 bắt đầu rồi.
Trọng tài lên tiếng: "Bên cạnh tuyển thủ 2 bên có 1 máy bấm giờ, một bên ngừng, một bên khác hoạt động. Thời gian uống theo quy định là trong vòng 35 phút. Ai dùng hết thời gian thi đấu trước thì người đó thua. Ai không trụ được thì thua. Ai say nôn ra trước, tinh thần không tỉnh táo thì thua. Bây giờ, tôi xin tuyên bố vòng 2 bắt đầu".
Lưu Cát là người bắt đầu trước
- Tôi Lưu Cát của tập đoàn Vingroup mạn phép uống trước, Tàu Khựa chúng tôi ngôn ngữ rượu có câu:" Uống trước tỏ lòng tôn kính".
Lưu Cát cầm lấy chai rượu Phần rồi đổ đầy 5 chiếc cốc sau đó một mạch uống cạn.
Mấy người trên khán đài bình luận.
- Uống vội vàng như thế trong hoàn cảnh này, cái tay Lưu Cát cũng quá là hung hăng rồi.
- Nhầm rồi, ông ta chọn loại rượu trắng mạnh nhất để bắt đầu. Rượu nặng sẽ là tê liệt cổ họng, sau đó thì dù có uống bao nhiêu rượu, mức độ kích thích thực quản cũng sẽ giảm xuống.
- Sao anh Phong ngơ ra thế, chẳng lẽ sợ rồi à.
- Anh ấy đang làm gì vậy?
- Cái này, tay cậu ấy luôn giấu trong túi quần, chẳng lẽ...
Khi mọi người còn đang suy nghĩ thì Nguyễn Phong đã rút tay khỏi túi quần, anh bắt lấy chén rượu cầm lấy một thoáng, sau đó đưa cho Đạt uống.
- Thì ra là lợi dụng hơi nóng từ lòng bàn tay để làm ấm rượu, điều này sẽ giúp cho dạ dày được thả lỏng và đạt được hiệu quả đánh thức dạ dày.
Lưu Cát thấy vậy có chút kinh ngạc, không kìm được nói:
- Dùng lòng bàn tay để làm ấm rượu, quả nhiên tôi không nhìn lầm cậu, ông già kia cũng không nhìn lầm cậu. Cậu đúng là kỳ tài uống rượu có điều thằng nhỏ kia không biết có theo kịp không.
- Ông lắm lời quá, tới lượt rồi.
- Chàng trai trẻ đừng vội đắc ý.
Lưu Cát cầm lấy chai rượu vang giơ lên quá đầu sai đó rót thẳng rượu từ trên cao xuống chiếc ly to.
Khăn giả bình luận.
- Đây là...
- Lợi dụng thời gian tiếp xúc giữa rượu là không khí làm cho rượu vang bị oxi hoá chỉ trong 2s bay giữa không trung loại rượu vang này đã đạt hiệu quả như để ngoài trong 4h đồng hồ.
- Lợi hại vậy sao.
- Đúng vậy, cốc rượu kia giờ chẳng khác gì một cốc nước màu đỏ vậy.
Cứ thế hai bên cứ người này uống xong sau đó bấm nút rồi dừng lại đợi người kia uống tiếp đúng như một trân đấu cờ vậy. Chẳng mấy chốc 5 chai rượu đã cạn.
- Lưu Cát kia nhìn vẫn dửng dưng như chưa uống vậy.
- Cậu nhóc kia cũng cừ thật.
- Đúng vậy, đã 5 chai rượu rồi mà vẫn còn rất tỉnh táo.
Nguyễn Phong có chút lo lắng quay sang hỏi Đạt:
- Em sao rồi?
- Em vẫn tiếp tục được, có điều bụng bắt đầu thấy khó chịu.
Trọng tài "Thời gian thi đấu của 2 bên trong vòng 2 khó phân thắng bại. Bắt đầu vòng thứ 3. Mời 2 vị chọn 5 chia rượu cho đối phương. Tiếp tục thi đấu".
Sau khi chọn rượu cho đối phương, Nguyễn Phong nhìn bộ dáng thoải mái của Lưu Cát không khỏi suy tư:
- 5 chai rượu rồi mà người này vẫn điềm nhiên như thường, như kiểu rượu đã bị ông ta ép hết ra ngoài cơ thể vậy. Làm thế nào mới có thể thắng đc ông ta. Chắc chắn là có kẽ hở. Chắc chắn là thế. Nhưng rốt cuộc sơ hở là nằm ở đâu. Dạ dày của Đạt đã bắt đầu phản ứng rồi, chỉ sợ 1,2 chai nữa là cậu ấy không trụ được mất.
Nhìn ra vẻ suy tư lo lắng trong lòng Nguyễn Phong, Lưu Cát lên tiếng công kích.
- Cậu tưởng cậu và thằng ranh kia có thể đánh bại tôi sao?
Sau đó, Lưu Cát cầm chai rượu lớn tu một mạch khiến cả khán đài đứng bật dậy trầm trồ.
- Một ngụm thôi sao, đó là 700ml Whiskey đấy.
- Má ơi
- Thật kinh khủng
Lúc nãy đã uống hết 5 chai rồi mà vẫn có thể 1 hơi uống cạn 700ml Whiskey.
- Quá bá rồi.
Hành động của Lưu Cát càng khiến Nguyễn Phong bồn chồn, anh không khỏi nhìn sang Đạt.
- Không biết tình trạng cơ thể của Đạt bây giờ thế nào? Không biết hiện giờ cậu ta đã tới mức độ nào rồi, không biết đã chạm tới giới hạn chưa.
Lưu Cát đắc ý nói:
- 12 năm trước, lần đầu tiên tôi ngồi vào vị trí cao nhất, tới giờ vị trí đó vẫn sẽ thuộc về tôi. Cậu muốn thách đấu người đã bất bại trong 12 năm liền ư. Có biết thần là gì không? Muốn thách thức sự tồn tại của thần sao? E là cậu chưa có bản lĩnh đó đâu.
- Không thể nào, ông ta không phải là thần, ông ta chỉ là một người bình thường.