Đây là đâu? Đó là câu hỏi cứ văng vẳng trong đầu hắn lúc này. Hắn không biết mình đang ở

Tôi Là Ai?

Đây là đâu? Đó là câu hỏi cứ văng vẳng trong đầu hắn lúc này. Hắn không biết mình đang ở

Không, hắn không thể dễ dàng chết như vậy được. Hắn phải sống...sống để làm, để làm gì mà ngay cả hắn lúc này cũng không biết....bỗng hắn có cảm giác ai đó đang gọi hắn, đang chạm vào hắn gọi hắn dậy?

Hắn cố mở mắt ra, hắn cố lắm mới từ từ mở được mắt ra...Một ánh sáng nhẹ ập vào mắt của hắn...nhưng cũng đủ làm cho hắn chói mắt...hắn nhắm lại rồi lại tiếp tục mở ra...hắn lần này mở được mắt được lâu hơn...hắn cố quan sát xung quanh...nhưng hắn quá mệt để có thể lật người, hay giơ cánh tay của hắn lên...hắn yếu...hắn thấy mình rất yếu. Hắn dùng sức tàn còn lại để quay nhẹ cái đầu về phía hắn muốn nhìn....
Một cô bé chừng 6 tuổi đang nhìn hắn chằm chằm. Bỗng cô bé la lớn lên: " Ông ơi, chị ơi...anh đẹp trai dậy rồi" và cô bé chạy ra ngoài.

Hắn cố gắng giơ cánh tay lên để gọi cô bé nhưng không đủ sức...nhưng từ trong tâm hắn thấy mến cô bé lắm.

Chưa đầy 3 phút sau...hắn thấy một ông cụ tóc bạc phơ đang đi vội vào phòng. Đằng sau ông là một cô gái. Hắn không kịp nhìn kỹ nhan sắc của cô thì bị ông cụ che mất tầm nhìn rồi(trường hợp là mình, mình ức chế vãi...dù sắp die...nhưng dại gái vẫn được mà)

Ông cụ nhìn rất phúc hậu, ánh mắt rất có thần...tuy nhìn ông đã cao tuổi nhưng vẫn rất phong độ. Hắn cố gắng trấn tĩnh nhìn ông cụ trước mặt vì hắn không quen cũng không biết gì ông cụ cả. Tự nhiên hắn có cảm giác rất lạ, hắn không biết hắn đang ở đâu và những người trước mặt hắn là ai?

Ông cụ nhìn hắn và nở nụ cười...ông lại gần ngồi bên cạnh hắn...rồi ông khẽ hỏi...cháu thấy trong người ra sao??? Nhà cháu ở đâu??? Cháu tên gì???

Nghe xong nhiwngx câu hỏi đó. Hắn bỗng trầm ngâm...hắn đang tự hỏi...hắn là ai?hắn từ đâu tới??? Hai câu hỏi đó cứ vang đi vang lại trong đầu hắn khiến hắn chóng mặt và...hắn cảm thấy quay cuồng...bỗng hắn nghe được một câu nói nhẹ nhàng: Ông ơi ảnh mới tỉnh để cho ảnh nghỉ ngơi đi ông, ông hỏi nhiều vậy sao anh trả lời??? Đó cũng là câu nói hắn nghe thấy trước khi hắn bất tỉnh.(xl mọi người chứ main đang trong giai đoạn yếu lắm)

Khi hắn tỉnh lại, trong đầu hắn là một mớ hỗn độn, hắn thấy một hình ảnh..mà mỗi khj nhớ lại làm hắn sợ hãi. Hắn thấy một thanh niên trôi dạt trong lòng biển, thanh niên đó cứ trôi mãi...cho tới khi bị một luồng ánh sáng bao phủ...lấy anh ta...và sau đó...người thanh niên đó...dường như bị nguồn ánh sáng đó chiếu liên tục vào người...và nguồn ánh sáng đó làm cho người thanh niên đó đau đớn vô cùng, cảm giác như ai đó cắt từng miếng thịt trên người vậy.....người thanh niên trong ký ức đó có phải là hắn..hắn thấy hoang mang. Hắn thấy sợ...

Hắn là ai??? Nếu hắn là người thanh niên đó...thì rõ ràng trong ký ức còn sót lại đó, người thanh niên đó đã chết và trôi dạt trong lòng biển mà hắn thì đang sống. Chuyện này rốt cuộc là sao??

Đang khi hắn còn mải suy nghĩ về vấn đề đó thì hắn nghe thấy tiếng bước chân, tiếng bước chân như đang tiến về phía hắn...hắn ngoảnh mặt và nhìn về phía tiếng bước chân đang phát ra......