Chương 1: Chết Đi Và Xuống Địa Phủ.

Tối Cường Xuyên Không

Chương 1: Chết Đi Và Xuống Địa Phủ.

Thành Phố Hồ Chí Minh.

Quận 1.

Ở trong một khu hẻo lánh, trong khu này chỉ có lác đác vài căn nhà.

Những người sinh sống ở đây thường là những người cực kỳ nghèo và không có tiền để mua hay thuê nhà nên chỗ đây là chỗ lý tưởng dành cho bọn họ.

Các căn nhà ở đây cũng không phải là
nhà gì mà chỉ là những khúc gỗ chấn trụ rồi ấy thêm mấy tắm tôn vào thôi.

Lúc này cũng đã giữa trưa một ông trung niên cỡ 45-50 tuổi ra ngồi gốc cây đã rồi lấy một cái vỏng ông tự chế mà treo lên cái cọc cách cây đa khoảng 1m5 và cột dây còn lại lên cây đa.

Làm xong ông liền nhảy lên cái vỏng nằm đung đưa.

Qua một hồi lâu ông trung niên đó bắt tay lên tráng như đang suy nghĩ cái gì đó.

Ông trung niên này tên là Thanh Tiềm Long.

Thanh Tiềm Long thật ra ông ấy là người tàu chớ không phải là người kinh.

Tên của ông ấy là do khi mới sinh ra ông được đưa vào viện trẻ mồ côi và trong cái bộc bao quanh ông đó có ghi rõ họ tên của ông vì thế nên đặt tên ông là vậy luôn.

Thanh Tiềm Long năm nay đã 47 tuổi nhưng trên đầu ông không có một cọng tóc bạc vì lúc nào ống ấy cũng lạc quan.

"Hôm này là sinh nhật mình trọn 47 tuổi, hay chiều nay minh mua một cái bánh kem sinh nhật về đãi mọi người ở đây đi."

Nghĩ một hồi lâu Thanh Tiềm Long trèo xuống vỏng rồi đi vào nhà lấy mấy cuốn sách dầy cầm ra vỏng ngồi đọc.

Mấy cuốn sách này là những cuốn tiểu thuyết nhưng thể loại của nó không thuộc về trinh thám hay hiện đại gì hết mà nó thuộc về thể loại kiếm hiệp, huyền huyễn,...

Lúc này cũng đã đến chiều Thanh Tiềm Long đọc sách khpong biết trời chăn mây gió, nhưng hắn vẫn biết giờ giấc.

Canh đồng hồ đúng 5 h hắn liền thu xếp đồ lại rồi chạy đi ra ngoài phố để mua một cái bánh kem.

...

Thấy một ông lão ăn mặt rách rưới đi vào tiệm bánh một cô thấy vậy vơ miệng nói: "xia ba cái ăn sinh rách rưới mà cũng đòi đi mua bánh."

Nhưng cạnh cô đó liền có một cô đánh cô gái cái chân rồi hiền hoà nhìn Thanh Tiềm Long hỏi: "ông ơi muốn mua gì hả?"

"Cô ơi bán tui một cái bánh kem cỡ 200 ngàn." Thành Tiềm Long bước đi vào tiệm bánh nhìn lên cô bán hàng nói.

Cô cái không nói nhiều nữa gật đầu rồi đi vào lấy một cái bánh kèm tầm trung ra đưa cho ông.

Nhân được bánh kem Thanh Tiềm Long Liền móc trong túi ra 200 ngàn tiền lẻ đưa cho cô gái.

Lấy được bánh kem Thanh Tiềm Long liền đi về chỗ mình sống.

Nhưng lúc này hắn thấy một cô bé gái đang chạy ra đứng giữa đường đúng đó có một chiếc xe BEN đang tốc độ cao mà lao tới.

Mẹ cô bé thấy vậy liền rống lên: "KHÔNG... Tuyết ơi chạy vào đây lẹ đi con."

Mặc dù biết nói như vậy cũng vô vong nhưng mẹ cô bé vẫn nói.

Thanh Tiềm Long thấy vậy liền nói: "thội kệ nó đi."

Nhưng rồi một mặt khác đối lập suy nghĩ: "Hãy cứu nó đi, đứa bé đó còn có một tương lai trước mặt còn mình thì tương lai đã hết thật rồi, bé còn có mẹ có ba liệu ra sao khi bé đó mất ba, mẹ..."

Không nghĩ nhiều nữa bưng cái bánh kem đi qua mẹ em bé rồi đưa cái bánh kem, lúc đó mẹ của em bé đó liền sững sờ định quăng cái bánh kem rồi chửi Thanh Tiềm Long bị khùng thì lúc này hắn nói.

"Hãy giúp ta đưa bánh kem tới địa chỉ này."

Nói xong Thanh Tiềm Long chạy một mạch lao về phía em bé rồi xô đứa bé ra.

Ầm...

Một tiếng nổ nhỏ một thân xác bị xe BEN đụng văng ra.

Xác của người này không ai khác là của Thanh Tiềm Long.

Xác của Thanh Tiềm Long đã một dạng máu thịt be bét không còn nhìn ra hình người nữa.

Còn em bé hờ nãy bị điến quá ngồi đó giật mình không biết cái gì hết cả.

Mẹ em bé thấy vậy một trận ngạc nhiên rồi sau đó một trân thất lạc nói chung là tâm thần thất thường.

Mọi ngươi chứng kiền vụ việc không khỏi ồ lên một trận ngạc nhiên.

Một số người trong đám đó liền lấy điện thoại gọi cảnh sát, bệnh viện tới.

Lúc này linh hồn của Thanh Tiềm Long từ xác xuất ra, linh hồn của hắn bắt đầu du tẩu mà không theo điều khiển của hắn.

Rồi cuộc đến một độ cao nhất định thì linh hồn của Thanh Tiềm Long dừng lại để cho hắn chứng kiến hết thảy những gì mình đã chết.

"Ồ... ta đã chết rồi sao, cái này là linh hồn sao."

Thanh Tiềm Long trong tận sâu linh hồn đang suy tư rồi nhìn khung cảnh mọi ngươi đang tấp nập trước mắt.

Mặt dù hắn chết nhưng hắn vẫn vui vẻ bởi vì hắn đã làm được điều tôt...

Rột cục một ngày sau linh hồn của Thanh Tiềm Long đã hết du tẩu mà đã trả lại sự từ do điều khiển linh hồn của hắn.

Lúc này đột nhiên trong đầu hắn nảy ra một ý định vô...vô cùng táo bạo là: Đi xem body khoả thân của các cô thiếu nữ khi tắm.

Thanh Tiềm Long nghĩ xong một trận hình dung ra body của các cô gái thò lúc này mắt đã sáng lên như các vì sao.

Nhưng đời thì cũng đâu được như mơ Thanh Tiềm Long đi theo một cô gái sinh đẹp về nhà ẻm thì mới tới trước cửa nhà liền bị một người cao to đuổi đi...

Khi mới đối mặt với người cao to đó Thanh Tiềm Long liền muốn một trận xông xáo vào nhà của cô gái đó nhưng mới khi đi vào công định chạy một phát vượt mặt ngươi cao to đó thì Thanh Tiềm Long liền một trận đòn no đủ.

...

Thanh Tiềm Long một đường du tẩu đường suốt 49 ngày.

49 ngày này hắn liền đã hiểu hết của thế giới ma này.

Trong 49 ngày hắn thường bị những đứa trẻ con bao vây đánh.

Thâm chí khi đói bụng quá hắn còn liều đi giành giật đồ cúng với bọn nhỏ để ăn.

Lúc này Thanh Tiềm Long đang nghĩ mát dưới bóng râm thì thấy một con ma đang định gạt chân cho người đang ông kia té sml mà chết thì liền chạy ra nói: "Ê... cái thăng khốn nạn kia mày làm clgt hả?"

Thấy Thanh Tiềm Long chạy qua cản chuyện đại sự của mình con ma liền thể hiện ra một bộ dáng đáng sợ nhìn Thanh Tiềm Long la lên: "ngươi là ai muốn cản chuyện đại sự của ta hả? Muốn ta kêu những co quỷ khác tới bắt ngươi làm thịt không?"

Thanh Tiềm Long một bộ không sợ trời không sợ đất liền xông nhào tới cản con ma gạt chân người đàn ông kia.

Sau nữa ngày giằng co thì ông lão đã đo xa con ma kia thấy vậy liền một trận tiếc nuối nhìn Thanh Tiềm Long giận lên nói: "ngươi... ngươi... dám làm như vậy, ngươi cứ chờ đi ta sẽ kêu đại ca ta bắt ngươi làm thịt."

Thanh Tiềm Long nghe vậy cũng không quan tâm nhiều liền du tẩu một đường đi thì đúng lúc này từ dưới đất xuất hiện lên đồ án âm dương.

Từ cái đồ án Âm Dương đó Hắc Bạch Vô Thương trồi lên nhìn Thanh Tiềm Long rồi nói.

"Đã tới giờ rồi ngươi chuẩn bị xuông Diêm Vương diện tội" Thanh Tiềm Long liền bị một trận hú hồn hú vía nhưng rất nhanh liền bình tĩnh lại đi theo Hắc Bạch Vô Thương.

Hắc Bạch Vô Thường lúc này cũng không nhiều lời nữa liền hất tay một cái thì liền xuất hiện một con đường vàng kim, ở trên con đường đó hiện tại du tẩu không biết bao nhiêu là linh hồn.

Thanh Tiềm Long mới nhìn thì hắn liền nhận ra con đường này là Hoàng Tuyền không do dự nữa Thanh Tiềm Long liền bước lên con dường đó mặc cho nó du tẩu.