Chương 3: Sáng thế thần

Toàn Năng Thường Dân Tổ Đội

Chương 3: Sáng thế thần

Sau khi giết 2 tên kia xong, Shava lười không thèm nộp thi thể cho quân lính để kiếm vàng mà dùng một lá bùa khiến cho thi thể của 2 tên đều tan biến. Sau đó ung dung đi đến chỗ nhân viên quản lý nhiệm vụ, đưa ra một tấm bản đồ, nói: " Hầm ngục mới này khá nguy hiểm, vừa rồi ta tiến vào gặp phải một con [Rồng xác sống loại sơ sinh], thật không tưởng đến cả tộc rồng cũng có trong hầm ngục này. Đây là bản đồ trinh thám mà Thiên Ưng hội chúng ta vừa làm, ta nghĩ tốt nhất là chỉ cho những người chỉ số sức mạnh 50 trở lên đi vào hầm ngục…"

- Cảm ơn Shava đại mạo hiểm giả và Thiên Ưng hội, nếu quý ngài không có việc gấp xin ở lại để chúng tôi tiếp đãi được chứ!?

" Thôi khỏi, ta không có thời gian, ngươi biết đó, Thiên Ưng hội chúng ta lấy việc trinh sát làm chính, luôn luôn phải di chuyển thám thính mọi nơi, đặc biệt là lần ra dấu vết của bọn Quỷ giáo. Lòng thành của các người ta xin nhận, hiện tại thứ lỗi cho ta phải đi rồi tạm biệt." Từ chối lời mời, Shava đứng lên đi ra khỏi Công Hội.

Khác vơi mọi công hội khác Thiên Ưng hội là một hội được hoàng gia lập ra, tụ tập các mạo hiểm giả hay những người có năng lực nhưng không đăng ký làm mạo hiểm giả. Tên của hội ý nghĩa là đại bàng của bầu trời, vua của bầu trời quán sát tất cả mọi thứ, không gì không biết. Hội lấy việc trinh sát, tiêu diệt các lực lượng thù địch với quốc gia làm chính, mỗi tháng các thành viên sẽ nhận được một khoản tiền lương khấm khá cho dù không làm nhiệm vụ ở "Công hội Mạo Hiểm Giả".

Nhưng nếu vừa trinh sát vừa nhận nhiệm vụ ở "Công hội Mạo Hiểm Giả" sẽ được tăng điểm đánh giá. Điểm đánh giá càng cao thì số lượng tiền nhận được hàng tháng sẽ tăng lên, đặc biệt là còn được phong làm quý tộc và vô vàn phần thưởng hấp dẫn. Nghe nói rằng có một người được thưởng một quyển sách ma pháp cực xịn, trong đó có những ma pháp cấp 3-4 cực quý hiếm.

Khi một mạo hiểm giả hoàn thành nhiệm vụ, họ phải có một dụng cụ để ghi lại quá trình chiến đấu của họ. Dụng cụ này phổ biến là những viên ngọc ghi hình, được công hội cung cấp cho bất cứ mạo hiểm giả nào cần với giá 2 đồng vàng. Còn nếu không có dụng cụ ghi hình, vậy thì bọn họ sẽ phải đợi thành viên của Thiên Ưng hội tới để xác minh, đương nhiên bọn họ cũng phải chiết khấu 20% phần thưởng nhiệm vụ cho những thành viên Thiên Ưng hội tới xác minh này. Chính vì sự phiền phức như vậy, nhân loại đã tạo ra một loại dụng cụ gọi là [Nhẫn không gian].

Một chiếc nhẫn con con nhưng có thể đựng được đồ đạc rất nhiều, chiếc nhẫn này có thể cho vào mọi thứ lớn hơn nó gấp nghìn lần. Diện tích đựng đồ của nhẫn tùy thuộc vào số lượng MP của người dùng và chất lượng nhẫn. Loại nhẫn cấp thấp thì phải dùng MP của người dùng để duy chỉ không gian của nhẫn, nếu không có MP duy trì thì nhẫn sẽ chỉ có diện tích 3m khối mà thôi, còn nếu có thì sẽ tăng được không giới hạn, nhưng chất lượng của nhẫn dởm thì sẽ không nhận được MP quá cao, nhận quá cao thì sẽ phát nổ và số lượng đồ đạc trong nhẫn rớt hết ra ngoài.

Nhẫn từ tầm trung trở lên có tác dụng là tự động hút MP của môi trường xung quanh để duy trì, vì vậy không tốn chút MP nào của người dùng, và diện tích không gian của nhẫn tối thiểu là 5m khối. Tuy nhiên không phải muốn nhét gì đều nhét được, chỉ cần một con vật nào hay bất kì ai đi vào không gian của nhẫn, lượng MP của người đó sẽ trừ dần, khi hết MP thì sẽ trừ thì coi như xong đời nhà ma, không chỉ vây, ở trong đó còn không có không khí để thở vì nó là môi trường chân không. Đây là điểm yếu duy nhất của [Nhẫn không gian]


……………………………………………………


Tại một căn phòng có phạm vi không giới hạn, bồn phía đều là một màu đen chỉ còn thấy rõ cái nền nhà họa tiết bởi 2 loại gạch đen trắng xen kẽ nhau cùng một chiếc giường. Trên giường là đang có một thanh niên ngáp ngủ, mặt ngoảnh hướng đông, đầu ngoảnh hướng nam, người phải nằm nghiêng, một tay ôm bụng một tay dùng để gối đầu.

Không bao lâu sau, nguời này mở mắt ngáp cái rồi bật dậy, không gian chuyển sang cảnh một vườn hoa đẹp đẽ giống như trong truyện cổ tích. Ở trước mắt của cậu hiện ra mọi món ăn, đang định cho một miếng vào mồm thì lại dừng lại, để xuống. Ở nơi này thật chán, cậu không biết phải làm gì cả, thời gian vẫn cứ trôi đi. Cậu không ăn vẫn sống, chẳng qua ăn để cho có vị cho sướng mồm. Có lần cậu ăn thức ăn liên tiếp tận 4 năm, ăn không ngừng nghỉ.

Đây là Sáng thế thần Shiva, sinh linh đầu tiên có ở trong không gian không giới hạn và là người sáng tạo ra các hành tinh, vũ trụ và các vị thần khác. Nói cách khác Shiva chính là đấng tối cao, không gì có thể sánh bằng. Đang lúc chán nản, Shiva ý nghĩ chuyển đến các vũ trụ hình ảnh thu nhỏ. Dùng ngón tay trỏ gạt gạt từng vũ trụ tựa như gạt ứng dụng giao diện điện thoại cảm ứng, miệng vừa lẩm bẩm:

- Nơi đây chưa tiến hóa… Ồ, nơi này có loài mới… Lại chiến tranh sao? … Heh!?

Shiva ngạc nhiên dừng ngón tay lại ở một vũ trụ, sau đó phóng to hình ảnh vũ trụ này lên tiếp đó là phóng to một hành tinh lên, hành tinh này rất lớn. Ở phía bắc thì lạnh giá, toàn bộ đều bao phủ bởi tuyết, các nơi khác là những mảnh châu lục rất lớn, dân số đông đúc, cảnh đẹp khắp mọi nơi. Không chỉ thế hành tinh này trên trời còn có một số thành phố trôi nổi trên không trung, các loài sinh vật đa dạng, hành tình này lớn gấp 36 lần trái đất, lúc này sự chú ý của Shiva vào một điểm nhỏ đang bốc khói đen cùng với vô số người ở nơi cửa vào, bỗng sự chú ý của cậu đặt vào một cô gái ở trong một cánh rừng.

Cô gái này chính là Rose, bên hông chính là thanh kiếm cũ mà cô mua được từ Rakka, thấy thanh kiếm này Shiva liền thầm nghĩ:

< Không ngờ món đồ bỏ ta vứt đi phiêu dạt đến trong tay cô gái này? Hmm, trở thành một Mạo hiểm giả có thể phiêu lưu mọi nơi, khám phá những vùng đất chưa ai biết đến. Cũng thú vị lắm..>

Shiva lập tức khóa lại một số quyền năng, những quyền năng đó tất cả là những quyền năng làm cho cậu biết mọi thông tin về tất cả mọi thứ. Shiva nghĩ trang phục mình nên mặc là gì bây giờ, hiện tại cậu đang không mặc gì cả, nghĩ một lát cậu liền chọn được một bộ quần dài, áo da, giày bạc, áo choàng và một chiếc mũ hình đầu rồng.

Về vũ khí thì vẫn đang phân vân vì quá nhiều, Shiva nghĩ thầm:

< Kiếm răng cưa, không được, kiếm ánh sáng thì sao nhỉ, ahh thế thì lại giống đồ cô bé kia rồi... Nỏ thần thì cũng quá mức, chỉ còn sự lựa chọn là khiên và thương, hmmm… Ra rồi, ta sẽ dùng khiên. Mà cũng chán thiệt, hay là làm một võ sư nhỉ, lâu rồi không bị người được tầm quất.>

Thỏa mãn với trang bị hiện tại của mình, Shiva liền dịch chuyển tại chỗ, nơi cậu chọn dịch chuyển là sau lưng Rose.