Chương 2: Hiện tượng vong quốc

Tiểu Hoàng Đế Tại Dị Giới

Chương 2: Hiện tượng vong quốc

Bành Thiên Lang bất đắc dĩ, chỉ được như vậy an ủi mình, vốn là đột nhiên thông suốt, cho rằng có thể cứu chính mình, lại phát hiện là cái vô bổ. Con đường này thật không dễ đi, đi nước nào thì tính nước đó.
Rửa mặt, đặt mông từ Long trên giường ngồi dậy, đưa ra muốn đi hướng điện nhìn
Cung nữ Ngọc Nhi cùng tiểu thái giám đều vô cùng vui mừng, đại thở phào nhẹ nhõm, sau đó theo sát ở phía sau.
Hoàng cung không phải rất lớn, nhưng vẫn tính tinh xảo, hồng tường hoàng ngói, họa đống điêu lương, cung điện lầu các đầy đủ mọi thứ, tràn ngập hoàng thất xa hoa khí tức, quả thực chính là một thu nhỏ lại bản cố cung
Dọc theo đường đi, ở Thiên Lang hỏi dò bên dưới, Ngọc Nhi nói cho hắn, toàn bộ hoàng cung xây dựng ở 30 năm trước, lúc trước Tiên Đế cắt cứ một phương, thành lập Hàn quốc, tiêu tốn thời gian 5 năm mới xây tòa Hoàng cung xây dựng xong, tiêu hao gần 30 vạn lượng bạc trắng.
Mà toàn bộ Hoàng cung, chia làm 3 bộ phận ở ngoài triều, cung Vua cùng Hậu cung.
Ở ngoài triều lấy Thanh Điện làm chủ là Hoàng Đế vào triều xử lý chính sự, Cung Vua gồm Vạn Thọ Cung, Thần Điện là nơi Hoàng Đế bãi triều sau xử lý chính vụ, phê duyệt tấu chương, Tử Ngọc Điện là tổ chức cung đình tiệc rượu, một ít nghi thức, mà Vạn Thọ Cung là chổ Hoàng Đế tẩm cung, Thiên Lang trước tỉnh lại địa phương chính là Vạn Thọ Cung.
Hậu Cung là nơi ở của các phi tần của Vua lấy Phượng Nghi Cung làm chủ, ngoài ra còn có mấy cung nhỏ đều là nơi ở của các phi tần.
Khiến Thiên Lang kinh ngạc chính là, hắn vẫn còn có một mẫu thân, hiện nay Thái Hậu, ở trong Ý Nhân Cung
Khoảng mười mấy phút, Thiên Lang mang theo một đám người, mênh mông cuồn cuộn đi tới Thanh Điện
Thanh Điện là chỗ Hoàng Đế vào triều, tự nhiên là toàn bộ trong Hoàng Cung kiến trúc cao nhất, nguy nga đại khí, hùng vĩ đồ sộ, lấy ngọc tảng đá làm cơ sở toà, từng cấp từng cấp thềm đá nối thẳng cửa điện, trái phải là từng vị Thần Thú tượng đồng, cổ điển uy nghiêm.

-Bệ hạ, ngài có thể coi là đến rồi.

-Lão thần cả gan, khẩn cầu Bệ Hạ vì là cuộc sống bá tánh Hàn Quốc, hiến thành đầu hàng.

-Vi thần liều mạng, cũng phải bảo hộ bệ hạ không việc gì.
Thiên Lang vừa mới bước vào đại điện, một đám trên người mặc quan phục người lại như là nhìn thấy cha như thế, tất cả đều quỳ trên mặt đất, một cái nước mũi một cái lệ, khóc lớn lên

Giời ạ, đây chính là hiện tượng vong quốc hay sao?
Không phải vừa bắt đầu,nên hô to "Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế" sao?
Thiên Lang kinh ngạc đến ngây người, này cùng tưởng tượng không giống nhau a, tốt xấu là một đám có thân phận phần tử trí thức cao cấp đi, khiến cho cùng cái khóc phần tự, ảnh hưởng có phải là không tốt lắm?

Lúc này, một uy mãnh âm thanh truyền đến:
-Lão thần cả gan, khẩn cầu bệ hạ dời bước, tạm lánh tai hoạ.
Thiên Lang đưa mắt, nhìn thấy một người mặc áo giáp, ước chừng hơn năm mươi tuổi tướng quân chính ở làm lễ chào mình, người tướng quân kia bên hông mang theo một thanh kiếm báu, cổ điển dày nặng, vỏ kiếm bên trên còn chảy máu xuống.
Thiên Lang ánh mắt sáng lên, cả triều lũ lụt bên dưới, hiếm thấy còn có một xem ra khá là bình tĩnh người, nếu như đoán không lầm, đây chính là Mông Điền—— Mông lão tướng quân,theo lời của Ngọc Nhi.
Liên quan với vị lão tướng này quân,Thiên Lang ở trên đường cũng nghe Ngọc Nhi nói qua, lão tướng quân vốn là Tiên Đế một thân vệ, khi còn trẻ bị Tiên Đế cứu, vẫn trung thành tuyệt đối chưởng quản binh mã của 5 tòa thành trì Hàn Quốc.
Nói chung có thể hoàn toàn tin cậy.
Thiên Lang hỏi:
-Ngươi là Mông Điền, Mông lão tướng quân
Lão tướng quân gật đầu, ngay ở vừa nãy, cơ Linh Nhi đã nói rõ với hắn tình huống, bệ hạ bị kinh sợ doạ, thần trí có chút dị thường nói:
-Chính là lão thần
-Mông lão tướng quân, chúng ta còn có bao nhiêu binh mã có thể dùng?
-Tính cả Hoàng Cung cấm quân, tổng cộng tám ngàn binh mã.
-Vậy quân địch có bao nhiêu quân, ai thống soái?
-Chính là Trịnh Quốc Tam Hoàng tử Trịnh Khang, suất lĩnh phong ấp dưới toàn bộ binh sĩ, tổng cộng 2 vạn.
Thiên Lang thở phào nhẹ nhõm, từ xưa tới nay, công thành một phương ở tác chiến trên trên căn bản đều ở thế yếu, thường thường muốn tập trung vào vài lần binh lực mới có thể đánh hạ một tòa thành trì, như vậy tính ra, song phương binh lực chênh lệch cũng không phải đặc biệt lớn, tình thế không có đến không cách nào không cứu được.
-Mông lão tướng quân, ngươi nói thật, nếu là ta quân tử thủ, có mấy thành dành phần thắng.
Lão tướng quân chần chờ một chút, nói:
-Chưa tới một thành
-Cái gì!!
Thiên Lang cả kinh, rốt cục ý thức được cái gì vội hỏi:
-Lão tướng quân sao lại nói lời ấy?
-Khởi bẩm Bệ Hạ, quân địch bất kể là vũ khí vẫn là trang bị, đều muốn vượt qua quân ta một bậc, hơn nữa hiện nay đến, năng lực tác chiến phi thường mạnh mẽ trái lại quân ta, bên trong không vũ khí, ở ngoài không cường viện, ngắn thì nửa ngày, chậm thì một ngày, thành tất phá.
-Vì lẽ đó
Dương Mộc hoảng sợ, muốn nói lại thôi
Lão tướng quân một mặt bi phẫn, quỳ xuống đất khẩn cầu:
-Vì lẽ đó, lão thần cả gan, khẩn cầu bệ hạ di giá, suất lĩnh bách quan đi đầu ra khỏi thành, lão thần nhận hoàng ân, tất nhiên liều mạng chống lại, bảo đảm bệ hạ không việc gì.
Mông lão tướng quân này một quỳ, hướng điện bên trong văn võ bá quan cũng dồn dập noi theo, tất cả đều quỳ trên mặt đất, dập đầu không ngừng, lớn tiếng khuyên can.
Nhìn quỳ trên mặt đất chư vị đại thần, Thiên Lang bừngtỉnh
Tỉnh lại sau té máy bay không chết, vất vả ngồi làm Hoàng Đế, lập tức phiêu bạc tứ xứ, bỏ mạng cho trời
Còn có nhiều như vậy cung nữ cùng thái giám, dân chúng cả thành, chẳng lẽ muốn bị phá thành mà vào quân địch chà đạp, chết thảm đồ đao bên dưới?
Không
Tuyệt đối không
Thiên Lang bốc lên nắm đấm, như là hạ quyết tâm:
-Mông lão tướng quân, lấy địa đồ đến
Mông Điền chần chờ nói:
-Bệ Hạ
-Nhanh Đi
-Tuân Chỉ
Lão tướng quân thở dài một hơi, bắt chuyện một hồi bên người một tiểu tướng, mang tới một bộ địa đồ
Thiên Lang tiếp nhận, mở ra trên đất
Trên bản đồ hơn nữa cùng trong ký ức còn hơi có chút khác biệt, xem một hồi mới hiểu những ký hiệu đánh dấu
Đây là một phần rất tỉ mỉ bản đồ quân sự, cụ thể đến đánh dấu từng toà từng toà núi nhỏ, từ trên bản đồ có thể thấy được, toàn bộ Hàn Quốc tổng cộng có 8 tòa thành trì, diện tích cũng thì tương đương với 1 tỉnh nhỏ một thành phố cỡ trung- nhỏ thời hiện đại, Hoàng Thành vừa vặn ở vào phía Bắc, Trịnh Quốc nếu là xâm lấn, Hoàng Thành đứng mũi chịu sào.
Mông lão tướng quân quỳ một chân trên đất, ngón tay địa đồ, giảng giải:
-Lần này mang binh Trịnh Khang, chính là Trịnh Quốc Tam Hoàng Tử, phong ấp vừa vặn cùng ta Hàn Quốc tiếp giáp, từ lúc Tiên Dế thì, cũng đã đoạt được nước ta Bắc Phương hai tòa thành trì, kiêu ngạo mấy vị hung hăng mấy năm qua, Trịnh Quốc Thái tử vị trí tranh cướp càng lúc càng kịch liệt, liền một tháng trước, Trịnh Quốc Nhị Hoàng tử suất binh tấn công Thân quốc,chiến thắng, danh vọng tăng mạnh Trịnh Khang không cam lòng bị huynh trưởng làm hạ thấp đi, liền liền suất binh xuôi nam, ý đồ diệt nước ta lấy đoạt lại thanh thế hiện nay, Trịnh Khang 2 vạn đại quân đều đóng quân ở Hoàng Thành ở ngoài, tuyên bố hôm nay chạng vạng trước liền muốn công thành.
Thiên Lang gật đầu, một bên nhìn địa đồ.
Trịnh Quốc quốc thổ diện tích là gấp 3 lần Hàn Quốc, nhân khẩu có 150 vạn dân, vẻn vẹn là Tam Hoàng tử Trịnh Khang một phong ấp, thì có 20 vạn nhân khẩu, gần 2 vạn quân.
Cái gọi là quân Trịnh Khang, kỳ thực chính là một nhánh kiêu binh, ỷ vào người đông thế mạnh, vây nhốt Hoàng Thành, mà chỗ ở mình Hàn Quốc, vốn là mình có năng lực đối kháng, thế nhưng mấy cái Vương Gia không chịu phát binh cứu viện.
Vì lẽ đó, đây là một hồi liên quan đến sống còn, chỉ có thể căn cứ "Địch mạnh ta yếu" mới có lấy ít thắng nhiều cơ hội
Một cái kế hoạch, chậm rãi ở trong đầu thành hình, Thiên Lang nghĩ đến cổ đại, một phi thường kinh điển, mà phi thường tương tự trận điển hình.
Mặc kệ phần thắng, ít nhất phải dùng một cái