Chương 18: Đi vào sâu trong rừng

Tiêu Dao Thiên Hạ

Chương 18: Đi vào sâu trong rừng

Cứ như vậy, không chút khó khăn mà mây trôi nước chảy đột phá!

Cảm nhận trong cơ thể cuộn trào chân nguyên lực, mỗi lần hít ra thở vào đều tràn đầy sảng khoái.

Vui mừng rộn ràng trong lòng Minh, dĩ nhiên bất thình lình đột phá ngoài dự đoán khiến hắn rất vui. Vốn hắn nghĩ muốn đột phá đến cảnh giới Khai Quang tầng tám, ít nhất cũng còn cần thêm 10 ngày tu luyện nữa....

Hưng phấn vui mừng quanh quẩn trong lòng Minh một lúc lâu, rồi dần bình tĩnh lại.

Trong đan điền, chân nguyên chi lực đang sôi trào. Trong cái không gian sôi trào nhộn nhạo đó, Minh cảm thấy rõ độ hùng hậu của chân lực nhanh chóng được tăng cường. Minh cũng thấy rõ thân thể hắn đang bộc phát ra một lực hút rất mạnh, tham lam cắn nuốt thiên địa sinh cơ, được Dưỡng Sinh Khí Quyết luyện hóa, trở thành tia chân nguyên lực dũng mãnh tiến vào lỗ chân lông.

Cảm giác thoải mái khi trong đan điền chân nguyên lực được tăng cường nhanh chóng lan ra khắp cơ thể.

Minh đưa sáu phần năng lượng trong cơ thể theo kinh mạch trở về đan điền, còn bốn phần dung nhập vào cơ thể, hắn cũng tự biết rằng đây đã là giới hạn của bản thân hắn tại thời điểm này. Nếu còn tái tu luyện thêm nữa, thì tám đến chín phần kinh mạch của hắn sẽ phân liệt phá khai, hắn cũng không hề muốn phải nếm trải tư vị kinh mạch phân khai chút nào. Minh liên tưởng đến cảm giác đau đớn khi kinh mạch bị phá vỡ, vốn vô cùng to gan lớn mật như hắn, cũng cảm thấy lạnh toát sống lưng.

Hiện tại Minh đã nhập môn được một năm thời gian rồi, kỳ thu hoạch đệ tử mới cũng đã trải qua cách đây hai tháng.

Có thể chính thức gia nhập tông môn tỉ lệ rất thấp, đại bộ phận đều không vượt qua được khảo hạch, bọn họ không thể làm gì được hơn nữa là hạ sơn làm tạp dịch đệ tử.

Trong phương viên mười dặm bên ngoài Phong Lâm, tại nơi nhiều mây mù, đó chính là nơi tụ tập yêu thú.

Bây giờ hắn đã có thể một tay chống ba trăm cân đá, hai tay phát lực, tảng đá nặng ngàn cân cũng được nâng lên đỉnh đầu một cách dễ dàng.

Trừ tiến bộ nhảy vọt trên phương diện thân thể, Minh phát hiện, sức lực đầy đủ, thi triển kiếm pháp càng thêm thuận buồm xuôi gió, tốc độ và lực khống chế bạo tăng, tùy ý vung một kiếm là có thể chém mảnh lá rụng thành bảy tám miếng, đâm xuyên qua thân đại thụ, để lại trên đá những vết kiếm sâu bốn tấc.

"Đến lúc tôi luyện năng lực thực chiến rồi."Minh thầm nghĩ.

Minh tự cảm thấy đã đạt đến cực hạn, tiếp tục rèn luyện thêm cũng không phải không thể cao hơn được nữa nhưng lại quá nhàm chán, chi bằng đi tăng gia kinh nghiệm thực chiến, tôi luyện kĩ xảo cao thâm đối địch, như vậy mới có thể phát huy một trăm phần trăm ưu thế bản thân.

Vô số năm nay, cổ nhân chia yêu thú thành các đẳng cấp, yêu thú Hoàng cấp đối ứng Võ giả Luyện Khí, yêu thú Huyền cấp đối ứng Võ giả Khai Quang, yêu thú Địa cấp đối ứng Trúc Cơ Kỳ võ giả, yêu thú Thiên cấp trở lên trên cơ bản rất hiếm gặp, chỉ có một số rừng sâu núi thẳm mới có khả năng xuất hiện.

Giao chiến với yêu thú không hề thua kém giao chiến với người, tương phản, khí thế của yêu thú lúc nào cũng mạnh hơn con người, một con mãnh thú đã từng vồ chết vô số động vật và người xuất hiện trước mặt ngươi, chỉ một ánh mắt có thể khiến ngươi sợ đến da đầu tê đi, mười phần thực lực chỉ có thể phát huy được năm phần.

Cho nên Minh định đi tới chỗ sâu ngoài mười dặm Phong Lâm, tìm yêu thú tu luyện. Ở đây cũng chỉ có Hoàng cấp yêu thú qua lại nên cũng không quá nguy hiểm.

Cất Diệt Thiên Kiếm vào tủ đồ, Minh sửa sang quần áo, đi ngủ.

....

Năm giờ sáng hôm sau,

Nhanh chóng quét sân, Minh một mình đi vào rừng rậm.

Tầm tám giờ, tìm được phương hướng, Minh càng sải bước nhanh hơn.

Tầm tám rưỡi, Minh đến được vòng ngoài sơn mạch, yên tĩnh, bắt đầu có một số Hoàng Cấp yêu thú xuất hiện. Loại hung địa này, võ giả Khai Quang Cảnh bình thường ít ai dám vào, dù là Hoàng Cấp Yêu Thú nhưng số lượng cũng không phải một võ giả Khai Quang có thể đối phó, cho nên Minh cũng trở nên cẩn trọng hơn, bàn tay lúc nào cũng đặt trên chuôi kiếm, chỉ cần có nguy hiểm là lập tức xuất kích.

Cả quãng đường, Minh không gặp yêu thú quá cao cấp, thỉnh thoảng có gặp một con Hoàng cấp yêu thú, trình độ cao thì cũng chỉ là một con Huyền cấp yêu thú Xích Hỏa Điểu, hơn nữa còn bị trọng thương, nếu như nó vẫn đang bay trên trời, Minh cũng không ngại tỷ thí với nó.

Hành tẩu tại nguy hiểm lạ lẫm khu vực, Minh chỉ cảm thấy toàn thân cao thấp từng cái lỗ chân lông đều bị dựng lên.

Vèo!

Theo một cây đại thụ dưới đáy chui ra, một đầu dài nhỏ bóng xanh bỗng nhiên bắn về phía Minh với tốc độ cao.

Thời khắc mấu chốt, Minh phản ứng phi thường, thò tay bắt được.

Đây là một đầu Sơ Cấp Hoàng Yêu Thú Lục Xà, bị Minh nắm ngay mõm, toàn thân run rẩy lấy.

"Một con Sơ Cấp Yêu Thú Hoàng Lục Xà, thực lực ngay cả Luyện Khí cảnh nhất trọng võ giả đều so ra kém, nhưng là nọc độc có thể hạ độc chết Luyện Khí cảnh sáu bảy trọng võ giả."

"Phong lâm so với ta trong tưởng tượng muốn nguy hiểm nhiều."

Minh tự nhận là, nếu như không có thực lực cường đại Khai Quang hậu kỳ, không nhất định có thể sớm bắt lấy Lục Xà.

Tiếp tục hành tẩu, Minh so ngay từ đầu còn muốn cẩn thận rất nhiều, ngũ giác tại chân nguyên ủng hộ xuống, kích phát đến cực hạn, chỉ cần có một tia gió thổi cỏ lay, đều chạy không khỏi hắn cảm ứng.

"Ồ, là dược thảo!"

Minh ánh mắt thoáng nhìn, trong tầm mắt cách đó không xa trên gò núi, mọc ra một tán lá màu xanh lam, đây chính là dấu hiệu của Lam Sắc Tiểu Hoa trị giá 200 đồng tiền.

Hai trăm đồng không phải một cái số lượng nhỏ, Minh tuy nhiên là tạp dịch của tiên nhân, nhưng một tháng tiền công cũng tựu 1000 đồng tiền.

Ngắt lấy Lam Sắc Tiểu Hoa, Minh đặt ở trong tủ đồ, tủ đồ chính là có chức năng dùng thời gian dài bảo tồn dược thảo nguyên khí.

Thời gian cứ thế trôi qua, Minh đi xung quanh tìm kiếm yêu thú.

Đi một đoạn đường, chém giết mấy con yêu thú, Minh đột nhiên dừng bước chân, "Có tiếng đánh nhau!"