Chương 3: Hyuga Hinata

Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn

Chương 3: Hyuga Hinata

Lúc này Ichiro cùng Naruto đang đứng trên một bãi đất trống cạnh thác nước sau làng lá.Nơi này trông khá là lớn,ước lượng cũng phải lớn gấp 3 lần sân bóng quốc tế a. Ichiro nhìn xung quanh nơi này rồi hít một hơi thật sâu sau đó quay về phía Naruto nói

" Hoàn cảnh nơi này rất không tệ,cho nên từ hôm nay trở đi em sẽ luyện tập tại đây. Buổi sáng sau khi khởi động,chạy bộ ra nơi này sau đó bắt đầu đánh thái cực. Sau đó anh sẽ có bài tập khác cho em. Được rồi bây giờ chúng ta sẽ tập luyện cường lực một chút. Trước khởi động"

"Vâng anh hai"

Sau đó Naruto đứng dậy bắt đầu khởi động,còn Ichiro hắn chạy đi lấy đồ nghề. Đó là những dụng cụ mà lúc trước vì luyện tập mà hắn tạo ra,mạc dù chỉ đơn giả là một chút quả tạ hay là túi cát chắc cũng đủ Naruto dùng khá lâu. Sau đó hắn cũng tự đeo lên người mười cân phụ trọng,đây là bài tập trước kia hắn không dám tập vì sợ ảnh hưởng không tốt tới cơ thể. Sau khi chuẩn bị xong hắn hướng về phía Naruto vẫy tay gọi.

"Bây giờ hít đất một trăm lần sau đó chạy hai vòng quanh bãi đất,chạy xong quay về hít đất tiếp. Hai mươi lần như vậy thì ngồi nghỉ ba mươi phút rồi sau đó nâng tạ 200 lần gập bụng 200 cứ như vậy đến 5 giờ chiều nghỉ hiểu chưa"

Ichiro nghiêm túc nhìn Naruto dặn dò,mặc dù nó mới có bốn tuổi nhưng với cơ thể của nó hiện tại có thể làm không đến nỗi mệt chết.
Sau khi dặn xong Ichiro bắt đầu bài luyện tập của mình,hắn mang trên mình phụ trọng với những bài luyện khá đơn giản như chạy vòng quanh 100 lần,sau đó lại hít đất vài nghìn lần rồi sau đó là gập bụng,hắn cũng không nghĩ ra được cách hiệu quả hơn.

"Tiểu hồ ly,khi nào cơ thể của ta không chịu được ngươi hãy dùng chakra của ngươi giúp ta hồi phục một lần được chứ"

" Nhóc con đừng có gọi ta tiểu hồ ly,nếu không ta sẽ không giúp ngươi"

Ichiro nghiêm túc gật đầu nói " ta biết,tiểu hồ ly"

Thời gian rất mau đến 5 giờ chiều,Ichiro dừng lại tập luyện hắn nhìn lại Naruto đã thấy nó nằm ì trên bãi đất thở không ra hơi,xem ra cũng không có lười biếng. Hắn cũng lại gần Naruto rồi nằm xuống lẳng lặng nhìn bầu trời,nghỉ ngơi gần 20 phút Ichiro đứng dậy đá vào Naruto nói.

" Được rồi đứng lên đánh một lần thái cực quyền sau đó sẽ nghỉ"

" A...còn phải tiếp tục sao? Anh hai à,em đã không còn sức lực nữa rồi,nghỉ được không anh hai?"

Naruto đau đớn than vãn nhưng nhìn thấy Ichiro ánh mắt kiên quyết không thể làm khác hơn là gian nan bò dậy,khều khều cánh tay đánh lên thái cực quyền. Xong sau khi đánh xong Naruto cảm thấy cơ thể dường như tốt hơn nhiều,vậy là hắn lại cố gắng đánh thêm một lần nữa mới dừng lại nói.

" Ồ thoải mái hơn rất nhiều rồi"

Ichiro gật đầu sau đó cởi bỏ quần áo nhảy xuống hồ nước bên cạnh bắt đầu tắm. Nước lạnh tràn vào người làm thấy thấy tỉnh táo tinh thần,sảng khoái hét một tiếng.

Naruto thấy vậy cũng học theo nhảy xuống nước,thế là hai người bắt đầu đùa nghịch lên. Lúc trở về Ichiro tiện tay bắt vài con cá mang về,ân đây là thói quen khi luyện tập xong hắn thường săn một ít thức ăn mang về, bằng không với ít tiền trợ cấp hắn không thể nào mua thức ăn để tẩm bổ.

...........

Thời gian lại trôi nhanh,lại một năm nữa,bây giờ Ichiro đã có thể vác trên người hơn trăm cân mà bước đi nhẹ nhàng như thường.Đó là nhờ có cửu vĩ chakra hỗ trợ hắn khi luyện tập cùng với sự khắc khổ của mình.

Về phần Naruto hiện tại cũng có thể mang trên người cũng có được 30 cân dù sao hắn cũng phai dùng thời gian khá lâu để đánh cơ sở.Mặc dù vậy hiện tại hắn cũng có thể đánh bại những genin cùi bắp nhất. Còn về Ichiro hắn tự tin mình có thể đánh bại những genin lão làng,dù sao hắn cũng không ngốc mà xông bừa như Naruto.

Trong một gian phòng lớn trông giống như phòng làm việc,trên bàn với một đóng giấy tờ và quyển trục một lão giả đang ngồi sau cái bàn trước mắt là một quả cầu thủy tinh. Thình lình bên trong quả cầu là hai người đang chơi đùa ở trong suối nước.

Ân là hai đứa trẻ tầm năm thổi đang tắm,chúng là một đôi song sinh chỉ khác mỗi màu tóc.Một đứa tóc đỏ nhìn khá là trững trạc so với tuổi của nó,một đứa khác thì có mái tóc vàng mặt khá là non nớt. Chính là anh em nhà Uzumaki của làng lá. Còn lão giả này chính là hokage đệ tam,còn được biết đến là già còn vô sỉ yêu thích nhìn trộm.

"Hai đứa nhóc này thật làm người ngạc nhiên a. Nhất là thằng nhóc Ichiro này có cách tập luyện khá mới lạ,có vẻ như đầu óc nó rất bình thường không có gì là bị tổn thương"

Đệ tam gật đầu,sau hắn đó xoa xoa tay,cười lên bắt đầu vô sỉ vô cùng " giờ thì đi xem khảo sát tình hình dân làng thế nào a. Làm hokage thật cực nhọc."

Chỉ thấy hình ảnh của quả cầu thay đổi, xuất hiện là những cô gái đang đùa nghịch trong hồ nước. Ân chắc là suối nước nóng rồi,đệ tam nhìn chăm chú hình ảnh mà không để ý máu mũi đang nhỏ giọt.Quả nhiên là khổ cực ngài đệ tam mà.

.........

Trong rừng cây,Ichiro cùng với Naruto đang trên đường về nhà,giờ hai người đã cao gần một mét,mặc dù thường xuyên đeo phụ trọng nhưng cũng không thấp hơn cùng lứa bao nhiêu.Hiện tại đang là mùa đông cả khu rừng bao bọc bởi tuyết trắng xoá,nhìn cả khu rừng đều cảm giác trống vắng.

Bỗng phía trước hai người nhìn thấy một đám người,hình như là một đám con trai đang bắt nạt một cô bé.Ichiro suy nghĩ một chút cũng đã đoán được hẳn là nội dung kịch lần đầu của Naruto và Hinata,ân lần đầu gặp mặt. Đúng như hắn nghĩ chỉ thấy bọn con trai bắt đầu trêu chọc cô bé kia.

" Mày là người của tộc hyuga không phải sao,biểu diễn cho chúng ta xem byakugan xem nào"

" Đừng có nhìn tao như thế"

" Ánh mắt mày thật kinh khủng"

" Mày đúng là yêu quai kinh tởm"

" Đồ yêu quái byakugan"

" Hahaha...hahaha..."

Cô bé tui thân bật khóc ngồi thụp xuống ôm hai đầu gối không dám mở miệng,có lẽ tính cách của nó vốn là nhu nhược như vậy.Ichiro nhìn Naruto một chút lại nhìn về bóng lưng đang không ngừng run rẩy của Hinata,hắn thở dài một chút,sau đó lạnh lùng lên tiếng.

" Cút ngay trước khi tao đổi ý."

Đang cười vui vẻ bọn con trai kia bỗng khựng lại nhìn về phía hai người vừa đến.Hinata cũng giật mình quay đầu lại nhìn,trên mặt vẫn còn vương chút nước mắt.Ichiro hề muốn nghe bọn chúng nói nhảm chù nào,hắn quay sang phía Naruto nói.

" Đi lên giáo huấn cho bọn chúng một bài học,chỉ cần ba mẹ chúng không nhận ra là được"

" Được anh hai".

Naruto gật đầu với Ichiro rồi chỉ về phía bọn con trai kia.

" Nghe cho kỹ ta là Uzumaki Naruto,tương lai sẽ làm hokage vĩ đại nhất của làng lá".

Nói xong hắn xông về phía bọn nhóc kia với tốc độ cực nhanh như một con báo,chỉ với ba cú đấm đã đấm bay kẻ địch ra xa ba mét ngã chổng vó trên mặt đất.

"Hehehe nhớ kỹ tên ta Uzumaki Naruto"

Naruto quệt mũi cười to chỉ vào ba người kia,chỉ thấy ba người chật vật bò dậy ánh mắt sợ hãi nhìn về phía Naruto rồi cắm đầu chạy mất bóng vẫn không quên doạ nạt.
" Mày đợi đấy oát con".

Ichiro lúc này đã đi đến bên cạnh Naruto,sau đó hắn quay sang nhìn một chút Hinata chuẩn bị nói gì.Bỗng hắn ngẩn người ra nhìn chằm chằm mặt cậu ta không nói gì cả.Hinata lúc này cũng nhìn về phía hai người,có chút cúi đầu xuống hướng về Ichiro nói.

" Cảm...cảm ơn cậu"

" Không có gì đâu chuyện nhỏ ấy mà, phải không anh hai"

Naruto gãi gãi đầu cười nói với Hinata sau đó quay sang nhìn Ichiro,thấy Ichiro lúc này vẫn còn đang ngẩn người nhìn Hinata không nói gì.Hắn lại gãi đầu nhìn về phía Hinata "anh hai làm sao ấy nhỉ,sao nhìn cậu ta như vậy".Sau đó đến gần Hinata nhỏ giọng hỏi.

" Nè cậu quen anh hai hả?"

Hinata thình lình thấy có người tới sát mình như thế thì mặt đỏ lên,lùi lại một bước nói nhỏ.

" không...không quen"

Naruto hết nhìn Hinata lại nhìn Ichiro "hai người này thật kỳ lạ"

Hinata lúc này cũng cảm giác được Ichiro ánh mắt càng cúi đầu sâu hơn,hai ngón tay chỉ chỉ vào nhau,khuôn mặt đỏ chót đáng yêu hướng Ichiro lí nhí.

" Cảm.. cảm ơn... cậu... cậu tên là gì?"

" Hả! Uzumaki... không có gì. Đi thôi Naruto"

Ichiro đang ngẩn người theo phản xạ trả lời,nhưng được một nửa hắn bỗng dừng lại hướng về phía Naruto nói một câu rồi quay người bước đi,có vẻ như hắn đang rất vội vậy.

Naruto không hiểu nhìn Ichiro sau đó nói nhỏ với Hinata.
" Anh hai là Uzumaki Ichiro thiên tài số một của làng lá đấy" sau đó chạy nhanh về phía trước " Anh hai chờ một chút... anh hai tối nay ăn gì vậy... anh hai anh hai em muốn ăn thỏ nướng..."

" Thì ra cậu ấy tên là Uzumaki Ichiro"

Hinata mỉm cười nhì về phía hai người kia bóng lưng nói thầm.

Ichiro lúc này chính như người điên hắn không ngừng lẩm bẩm một mình " là cô ấy,đúng là cô ấy.Không phải,đó không phải.Thật giống,có lẽ cô ấy cũng đến đây. Không có lẽ chỉ là giống nhau thôi..."

Naruto chính đi bên cạnh nhìn không ngừng lẩm bẩm Ichiro mặt mê man không biết vì sao anh hai lại lên cơn điên rồi.Hắn ghé tai sát lại gần Ichiro để nghe xem anh hai đanh nói gì sau đó quay mặt lại hỏi.

"Anh hai đang nói ai vậy,cô bé vừa nãy hả".

Chính đang nhập thần niệm thần chú Ichiro giật bắn mình lùi lại phía sau một bước quắt lên "A.. Ai" sau đó trừng mắt nhìn Naruto.

"Naruto... em đang làm cái gì vậy hả,muốn hù chết người sao"

Naruto cười cười gãi đầu sau đó hơi lùi lại một chút nghĩ "anh hai thật lạ,chắc không phải bị điên chứ,ừm có khả năng mình phải cẩn thận hơn mới được,đúng cách xa chút
........

Màn đêm buông xuống,cả làng lá chìm trong yên lặng,chỉ thấy thỉnh thoảng có một vài bóng đen bay nhảy qua lại giữa các mái nhà,hẳn là ninja đi tuần của làng lá.

"Lưu Hạo cầm lấy số tiền này rồi cút khỏi đây đừng xuất hiện trước mặt con gái ta"

Một người đàn ông trung niên cầm một xấp tiền ném vào mặt một chàng trai lạnh lùng nói.Chàng trai kia không hề phản ứng chỉ nhìn về cô gái đứng phía sau người đàn ông đó,nhìn cô ấy nước mắt chảy dài liên tục lắc đầu với hắn.Chàng trai cảm thấy tim mình đau thắt lại,hắn nắm thật chặt tay lại sau đó dứt khoát quay người rời đi.

Một con đường vắng,có một người đang bước đi,bước chân hắn siêu vẹo như kẻ vô hồn,có lẽ hắn thật vô hồn.Bỗng trước mặt hắn xuất hiện một đám du côn cầm trong tay gậy gộc chặn đường của hắn.

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía họ sau đó mỉm cười,cười mỉa mai. Đáp lại hắn là một cú đấm trời giáng vào mặt làm cho hắn ngã ngửa ra sau. Không đợi hắn bò dậy đám du côn cầm lấy gậy gộc tay chân lại chào hỏi hắn,hắn chỉ biết cong mình chịu đựng tất cả.

"Nếu xuống địa ngục đừng trách bọn tao,bọn tao chỉ nhận tiền làm việc thôi. Có trách thì trách mày không yên phận,chèo cao có ngày ngã đau"

Tên cầm đầu bọn chúng ghé vào tai hắn mà nói,sau đó hắn bị một cái chày vào đầu.Hắn chết.

Ichiro bỗng ngồi nhổm dậy,cả người hắn ướt đẫm một cách khó chịu nhưng hắn không để ý.Ichiro thở dốc nặng nề,hắn cảm giác như có một cánh tay đang bóp chặt lấy cổ họng hắn vậy.

Hắn vừa nằm mộng,thật khủng khiếp một ác mộng,hắn không bao giờ muốn gặp lại cảnh như vậy nữa.Bỗng hắn cảm thấy đôi mắt của mình đau dữ dội,đau đớn làm hắn không hô lên được. Sự đau đớn dường như đến từ linh hồn,chỉ thấy hai mắt hắn từ từ mất đi con ngươi thay vào đó là từng vòng từng vòng tròn.
Nhưng không kết thúc ở đó,vòng tròn mất dần,con mắt trở lên đỏ ngầu hiện lên những hoa văn kì dị màu đen.Lúc này Ichiro đã không còn ý thức nữa rồi,hắn ngất đi nhưng người vẫn run lên nhè nhẹ hẳn là ngất đi nhưng cơn đau vẫn còn.

Lại nhìn về mắt hắn,hoa văn màu đen đã dần dần co lại sau đó hoá thành ba câu ngọc,lại một hồi câu ngọc ẩn đi chỉ còn lại một câu ngọc ở mỗi mắt. Đến lúc này mắt hắn mới ngừng biến hoá,cơ thể hắn cũng ngừng run rẩy, đến khi hắn cạn kiệt chakra con mắt cũng tự động ẩn đi trở lại bình thường.

Sáng hôm sau Ichiro mơ hồ tỉnh dậy,hắn ôm đầu lắc lắc vài cái,đầu hắn rất đau,cơ thể hắn cũng hơi mệt mỏi. Hắn nhớ được tối qua mình có một giấc mơ sau đó hắn đột nhiên cảm giác mắt của mình đau đớn,lại sau đó là đầu như nổ ra rồi hắn mất đi ý thức " Ân... mắt của mình".

Ichiro bỗng nhiên bật dậy chạy vào nhà tắm,hắn nhìn mình trong gương hai mắt vẫn bình thường không có gì khác. Hắn lại chăm chú nhìn một lúc sau đó thở dài " có lẽ do luyện tập quá nhiều,nghỉ ngơi một chút vậy".

Hắn lắc đầu đi ra phòng phát hiện Naruto đã không thấy đâu,hẳn là nó đi tập luyện,tuy rằng hiện tại hắn sức mạnh lớn nhưng nhẫn thuật lại vẫn cứ không thể sử dụng.
Không phải do hắn không có năng khiếu mà là Ichiro yêu cầu cửu vĩ quấy rối một chút,hắn muốn Naruto giống như kịch bản tự sáng tạo thuật cho riêng mình. Vì với tính cách của hắn không thể sử dụng nhẫn thuật một cách hiệu quả. Ân đặc biệt như vậy Naruto mới được đệ tam cho mượn sách phong ấn.