Chương 591:Tầm Yên ra tay
"Bây giờ chúng ta ra ngoài thực tại, ta sẽ đón hai ngươi các ngươi luôn."
Nguyệt Lung Linh bỗng nhiên lên tiếng nói:
"Không được, hai người này có tài năng như thế sao có thể rời đi Nguyệt Quang giáo được, bọn họ nên được mang về tổng bộ."
Băng Thần thả Băng Linh xuống lông mày nhíu chặt lại ánh chăm chăm nhìn về phái Nguyệt Lung Linh, đi đến trước mặt Nguyệt Lung Linh Băng Thần mỉm cười nói:
"Ngươi có tin ta mang trang bị ta kiếm được bán hết cho ngoài công hội để họ đè đầu cưỡi cổ Nguyệt Quang công hội không?"
Nguyệt Lung Linh vẻ mặt tức giận nói:
"Ngươi dám "
Băng Thần nhìn thẳng vào mắt nàng, tay hắn nắm lấy cằm của nàng trầm giọng nói:
"Con người ái cũng có điểm mấu chốt, nếu bị đụng vào thì ta không tiếc phá hủy công hội chứ đừng nói chỉ làm chút chuyện như thế, nói cho ngươi biết mẹ ngươi còn chưa dám úy hiếp ta chứ đừng nói ngươi."
Nói xong Băng Thần xoay nhẫn đi ra ngoài Tân Sinh, Hồng Phất Nữ vỗ vai Nguyệt Lung Linh nhẹ giọng nói:
"Những người lúc nào cũng tươi cười vui vẻ như Băng Thần thì khi tức giận nên mới càng đáng sợ, người tốt nhất đứng nói gì cả còn những chuyện khác thì để hắn bình tĩnh lại rồi tính tiếp."
Nguyệt Lung Linh cắn môi rồi nói:
"Xin lỗi nhưng ta không thể nào bỏ qua được chuyện này, tăng thời gian trong Tân Sinh thật sự quá quan trọng, đặc biệt là với những người lãnh đạo như chúng ta thì càng quan trọng hơn tất cả.
Thực lực trong Tân Sinh có thể ảnh hưởng tối thực tại thế nên trong trận chiến với Hắc Nguyệt giáo thì càng cần tăng thêm sức mạnh nhanh hơn dù chỉ một chút, Lý Tầm Yên kéo tay Hồng Phất Nữ ra rồi nói:
"Ngươi đừng khuyên nàng như thế, để ta khuyên cho."
Hồng Phất Nữ vẻ mặt cực độ ngạc nhiên nhìn Lý Tầm Yên gương mặt tràn đầy lạ lẫm nói:
"Ngươi khuyên nàng, được không đấy?"
Lý Tầm Yên mỉm cười nói:
"Ngươi cứ yên tâm ta có cách để nàng nhận ra mình phải làm gì ngay lập tức."
Hồng Phất Nữ rời đi sau đó thì Lý Tầm Yên mới đi tới gần Nguyệt Lung Linh kề tai nàng nhỏ giọng nói:
"Bữa hôm trước khi ta tới sớm hơn ngươi thì thấy mẹ ngươi cùng Băng Thần đang hôn nhau, họ đi thương lượng kiểu gì ta không biết nhưng Nguyệt Nga cô cô bỏ ra cái giá hơi lớn thì phải."
Nguyệt Lung Linh mắt trợn lên nói:
"Ngươi nói cái gì cơ, mẹ ta cùng Băng Thần hôn nhau, làm sao có chuyện đó được nàng ta lòng tự tôn còn cao hơn ra cả vạn lần."
Lý Tầm Yên nhỏ giọng nói:
"Ta đã xác minh rồi ngươi yên tâm đó chắc chắn là sự thực, theo như suy đoán có lẽ Băng Thần đã bỏ ra một cái giá khiến cho nàng ta không thể chống cự được."
Nguyệt Lung Linh nhìn Lý Tầm Yên hỏi:
"Hằn thì có thể bỏ ra cái gì khiến mẹ ta phải khuất nhục?"
Lý Tầm Yên khẽ nói giọng càng lúc càng nhỏ:
"Ví dụ hắn có thể cho ngươi huyết mạch cùng thế chất thay đổi tốt hơn, hắn sẵn sàng cho toàn bộ trang bị khi giết Ỷ Thiên Nghĩ hay một loại công pháp khiến tốc độ tu luyện của ngươi tăng cả trăm lần."
Nguyệt Lung Linh bỗng nhớ tới mẹ mình có đưa cho mình một cuốn công pháp là Nguyệt Thần Giáng Thế tăng tốc độ tu luyện cả trăm lần, nàng ngồi sụp xuống than thở:
"Bây giờ ta phải làm sao?"
Lý Tầm Yên nhỏ giọng nói:
"Nguyệt Nga cô cô đã hi sinh lớn như thế thì ngươi cứ để mọi chuyện như bình thường thôi là được rồi."
Nguyệt Lung Linh nhìn qua Lý Tầm Yên hơi nhíu mày hỏi:
"Đừng nói với ta ngươi cũng đa bị hắn ta bắt giữ rồi đấy."
Lý Tầm Yên nghe Nguyệt Lung Linh nói thế thì cả người đều bối rối, nàng xua tay nói:
"Ta.... ta..... ta "
Nguyệt Lung Linh nhìn thẳng ánh mắt của Lý Tầm Yên nghiệm túc nói:
"Rốt cuộc có hay không?"
Lý Tầm Yên thở dài một hơi nói:
"Đúng thế nhưng thực ra ta thích hắn từ trước rồi."
Nguyệt Lung Linh nhìn Lý Tầm Yên rồi hỏi:
"Hắn cho ngươi được cái gì? Với lại trinh tiết của ngươi vẫn còn chứ?"
Lý Tầm Yên nhìn Nguyệt Lung Linh thẹn thùng nói:
"Hắn ta bảo chừng néo ta sẵn sàng thì nói với hắn, còn hắn sẽ không ép ta, thời gian qua hắn đã thay thế cho ta huyết mạch lẫn thể chất tốt hơn thế nên tu vi ta đang tăng như vũ bão.
Hình như ngươi không để ý chứ ta đã tăng ba cái tiểu cảnh giới liên tục trong vòng một tháng, trong đó hắn tìm ra cho ta một công pháp cực kỳ phù hợp khiến ta bây giờ giống như hổ mọc thêm cánh."
Nguyệt Lung Linh thở dài nói:
"Thôi được rồi, ta nghe bằng đó thì đã quá đủ rồi, ngươi đi ra ngoài trước để ta một mình suy nghĩ có được không."
Lý Tầm Yên biết những lời mình nói đã có tác dụng thế nên chỉ dặn dò một câu:
"Ngươi làm gì thì làm chứ thời gian trong Tân Sinh không còn nhiều đâu."
Nguyệt Lung Linh búng trán nàng rồi nói:
"Ngốc cô nương ta còn sáu tiếng nữa do có tấm bùa kia, không ngờ có ngày ta lại cần ngươi khuyên nhủ, thôi ngươi đi ra ngoài trước đi, ta suy nghĩ thật kỹ cành rồi mới đi ra."
Lý Tầm Yên ôm trán nói:
"Ngươi cùng hắn đều như thế, chẳng lẽ cứ thông minh thì được quyền búng trán những người ngốc như ta sao, ta ra ngoài trước ngươi ngẫm nghĩ có thật kỹ càng đi."