Chương 575: Đột biến
"Ngươi rõ ràng đã nói dùng Hắc Nguyệt giáo công pháp để hút đi sức mạnh của chúng ta thôi, tại sao bây giờ......"
Nàng còn chưa kịp nói hết câu thì nàng cùng con trai tan thành hai bãi nước đen ngòm, hai luồng sinh lực màu xanh nhập vào Lam Hiên khiến cho cả người hắn thư khoái vô cùng, thế nhưng cảm giác thư khoái lại chỉ tiếp diễn vài giây sau đó muôn vàn luồng sát khí đổ ấp đến vị trí của hắn.
Biết đại sự không ổn thế nên Lam Hiên ngay lập tức muốn bỏ chạy nhưng tất nhiên không thể cứ thế chạy ra, hắn cần một con tin để uy hiếp những người xung quanh, gần hắn nhất chính là hoàng hậu.Theo bản năng sinh tồn cho hắn ta biết rằng chỉ cần tóm được nàng thì khả năng chạy thoát của hắn ta rất cao.
Nghĩ là làm ngay, tay hắn vươn ra pháp thuật tuôn trào, thế nhưng hắn ta còn chưa tình đến chuyện nàng ta cũng là một pháp sư có thực lực không kém hắn ta là mấy, một bên tay của hắn bị nàng ta thổi bay.
Thế nhưng tay khác của hắn thì đã khống chế được nàng, kìm nén lại đau đớn của mình hắn ta cao giọng nói:
"Ai dám tiến tới thì ta sẽ cùng nàng đồng quy vu tận, còn hoàng hậu muốn sống thì nuốt viên thuốc này vào."
Một viên thuốc từ trong túi áo của hắn ta chậm rãi bay ra ngoài sau đó lơ lửng trước mặt của hoàng hậu, vì tính mạng hoàng hậu nuốt viên thuốc vào.Mấy người bên ngoài mày nhíu chặt lại khi thấy viên thuốc.
Hoàng đế nhíu mày nói:
"Phong Ma Đan, Lam Hiên ngươi muốn chết ư?"
Lam Hiên cười gằn nói:
"Hôm nay hoặc ta sống nàng sống còn nếu không thì cả hai cùng chết, các ngươi có dám mạo hiểm hay không?"
Hắn ta lấy ra một quả cầu màu đen ném ra, một cái kết giới khổng lồ bao trùm khắp nơi, Lam Hiên cười như điên rồi nói:
"Ta đã đặt ra kết giới, bất cứ ai xài phương pháp nào cũng không ra được, thời gian tồn tại của kết giới thì cũng hiện rõ, sau một thời gian ta sẽ đặt nàng lại một nơi nào đó để các ngươi đón, ai dám đuổi theo thì đi lượm xác của nàng nhé."
Nói xong hắn ta chụp lấy không thể phản kháng hoàng hậu bay lên không trung, những người khác đặc biệt là Hoàng Đế gấp muốn chết nhưng vì an toàn của hoàng hậu thế nến không ai dám đu theo, nếu không nàng ta có chuyện thì phiền to.
Băng Thần thông qua liên kết sót lại với hai hình nhân cũng đoán ra tình hình, chuyện không thể đi theo hướng đó được, nếu hoàng hậu bị bắt làm con tin mãi về sau thì Hắc Nguyệt giáo chẳng phải sẽ không bị hoàng gia công kích nữa hay sao.
Hắn ta nhíu mày lại nói:
"Ngươi đi về nhà trước ta có chuyện cần giải quyết, bên kia có biến rồi."
Không kịp để Lam Ngọc phản ứng Băng Thần mở ra vết nứt không gian sau đó ngay lập tức biến mất, Lam Ngọc tuy lo lắng nhưng cũng biết không giúp được gì, nàng đành phải chờ đợi tin tốt từ hắn ta thôi.
Nắm Hoàng Hậu bay trên không trung Lam Hiên ánh mắt bỗng sáng lên, hắn lấy ra một viên thuốc khác nhét vào mồm nàng ta, Hoàng Hậu giật mình nói:
"Ngươi nhét cho ta thứ gì?"
Lam Hiên cười như điên nói:
"Xuân dược chứ gì nữa, ta thèm muốn ngươi đã lâu, thời gian để kết giới biến mất phải mất đến tận hai canh giờ, khi đó ta cũng đã thưởng thức xong ngươi rồi."
Hoàng Hậu tức giận nói:
"Ngươi đáng chết, không sợ hoàng gia cùng Hắc Nguyệt giáo khai chiến thì giáo chủ của các ngươi sẽ giáng tội ngươi hay sao?"
Lan Hiên cười gằn nói:
"Ngươi nghĩ ta ngốc thế sao?"
Hoàng Hậu nhìn nụ cười âm hiểm của hắn ta thì giật mình, Lam Hiên cười nói:
"Chỉ cần mang ngươi về làm con tin thì tên hoàng đế kia làm sao dám động, như thế ta không những không có tội lại còn lập được đại công, chúng ta tìm một nơi vắng vẻ một chút mới được."
Không lâu sau hắn ta hạ xuống một hang động miệng cười gắn nói:
"Nào chúng ta tới nơi động phòng rồi ngươi chắc bây giờ cũng muốn nam nhân lắm rồi đúng không?"
Hoàng Hậu đang kiềm thế nên chả nói thành lời, Lam Hiên tính phóng tay tới thì bỗng cảm thấy bên cạnh mình không gian xung động nhè nhẹ, hắn ta muốn né tránh nhưng đã quá trễ bởi thông đạo quá gần.
Nhưng khi quay qua thì hắn chỉ thấy một khuôn mặt khẽ mỉm cười nhìn mình, thông đạo biến mất thì vài giây sau một thanh niên ngồi trên một cái cây gần đó nhìn xuống phía dưới.Lan Hiên hét lên:
"Ngươi là ai?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta là ai có quan trọng không? Ngươi không cảm giác tới da thịt mình làm sao ư?"
Lam Hiên cảm giác da thịt mình cực độ ngứa ngáy thì cau mày hỏi:
"Ngươi rốt cuộc là ai có biết thân phận của ta là ai không?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Biết chứ, đệ nhất đường đường chủ của Hắc Nguyệt giáo, thân phận thật sự uy vũ đó."
Lam Hiên nhìn Băng Thần nắm lấy cổ của Hoàng hậu rồi gằn từng chữ:
"Ngươi không muốn nàng chết thì mau giao ra giải dược."
Băng Thần quan sát hắn
Tính danh: Lam Hiên (Trúng độc cực nặng)
Thực lực: Hư Vô Cửu Trọng Thiên
Huyết mạch: Dung Hỏa Huyết mạch (Thần huyết)
Thể chất: Dung Hỏa Thể Chất (Thần thể)
Đẳng cấp: 102
Lực lượng: 150 triệu
Tốc độ: 60 triệu
Trí lực: 22
Thiên phú: 88
Hồn lực: 21 tỷ
Pháp lực: 81 tỷ
Nguyên tố: Hỏa
Độ thiện cảm: 0 (Không đợi trời chung)
Tuổi thọ: 23 phút
Danh hào: Hư vô (Viễn siêu thường nhân áp chế từ Siêu Thần trở xuống người một cách mạnh mẽ, huyết mạch càng cao áp lực càng giảm.)
Hắn ta nhìn Lam Hiên sắp tử vong cười nói:
"Ngươi giết nàng đi như thế hoàng gia sẽ cùng Hắc Nguyệt giáo rạch mặt như thế quá có lợi cho ta."
Lam Hiên trợn mắt sửng sốt nhìn hắn, Băng Thần thì nhắm ngay vào giờ khắc này dịch chuyển tới một tay đâm xuyên thân thể Lam Hiên nhưng Lam Hiên không gục ngay mà dùng hết pháp lực cùng sinh lực còn lại niệm chú.
Băng Thần vội vã lui ra bởi nghĩ rằng tên kia tự bạo nhưng Lam Hiên lại rút ra một miếng ngọc bóp nát, miệng nôn ra máu cười gằn nói:
"Ngươi hãy đợi đấy sau khi giáo chủ chữa trị cho ta thì ngươi sẽ biết tay."
Băng Thần cười khì một tiếng khi Lam Hiên biến mất.