Chương 1033: Nguyện vọng của Băng Thần
Nếu hắn ta có thể vừa đạt Vũ Thần Đỉnh Phong lại đạt cấp một ngàn trong Thiên Đạo thì sẽ được chuyển trực tiếp lên trung cấp vi diện. Đang tính đăng nhập thì tiếng gõ cửa lại vang lên, hắn ta nhẹ giọng:
"Vào đi."
Đông Phương Hữu Tình hơi đẩy cửa nhưng cửa bị khóa từ bên trong, Băng Thần nhớ tới mình vừa mới khóa của nên vội vàng nói:
"Muội đợi ta một chút."
Hắn khẽ phất tay thanh chốt cửa bị kéo ra, Đông Phương Hữu Tình nhẹ giọng hỏi:
"Huynh chuẩn bị đi vào trong Thiên Đạo phải không?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Đúng thế, muội tìm ta có chuyện gì?"
Đông Phương Hữu Tình khẽ giọng nói:
"Muội nghe nói nhà huynh ở Thiên Vương Tinh bị người ta tấn công, Đông Phương gia tộc không có tham gia vào chuyện này."
Băng Thần nghĩ nghĩ sau đó cười lên:
"Theo ta đoán thì đám người tấn công nhà của ta chết không còn một mống đúng không?"
Đông Phương Hữu Tình ngạc nhiên hỏi:
"Huynh đã đi vào Thiên Đạo bởi Hoàng Kỳ tỷ rồi sao?"
Băng Thần lắc đầu thản nhiên nói:
"Cái này thì cần gì phải hỏi, tất cả đều đã nằm trong tính toán của ta rồi, còn muội sao phải vội vàng đến đây giải thích, không làm thì có gì phải lo lắng."
Đông Phương Hữu Tình tâm tư chuyển động:
"Muội sang đây muốn nhờ huynh chỉ bảo ta tu luyện."
Băng Thần khẽ phất tay:
"Muội nhắm trả giá được như người của Chiến Vũ gia tộc hay không, ta nghĩ muội đi năn nỉ Hắc Dạ thì hơn. Nàng ấy tu vi lúc đỉnh phong cũng vô cùng khủng khiếp, có thể nói nàng ấy đã gần tiếp cận mức độ Thần thánh rồi."
Đông Phương Hữu Tình không cho là đúng hỏi:
"Thế huynh lúc đỉnh phong có mạnh hơn tỷ ấy không?"
Băng Thần không kịp trả lời thì Hắc Dạ từ bên ngoài đi vào đã lên giọng:
"Một vạn cái như ta cũng không đấu lại một đầu ngón tay của huynh ấy."
Hắc Dạ ngồi xuống bên cạnh Băng Thần khẽ cười nói:
"Nhưng ta đảm bảo nếu có ta chỉ dạy thì tu vi của muội cũng lên nhanh như diều gặp gió, còn Băng Thần mang trong mình trọng trách quá lớn, để sắp xếp cho chúng ta huynh ấy đã hoang phí một đoạn thời gian rồi."
Đông Phương Hữu Tình nhìn Băng Thần vẻ mặt không cam tâm, nhưng hắn ta đã đi vào Thiên Đạo rồi nên nàng cũng đành chịu.Hắc Dạ nheo mày nhìn Đông Phương Hữu Tình nghiêm túc hỏi:
"Ngươi thích Băng Thần phải không?"
Nghe Hắc Dạ chất vấn Đông Phương Hữu Tình thở dài, nhưng tính cách nàng vốn cứng rắn nên thẳng thắn:
"Đúng vậy."
Đông Phương Hữu Tình thừa nhận thì Hắc Dạ thở dài một tiếng sau đó sâu kín nói:
"Nếu thế ngươi biết trong đám nữ nhân của hắn chúng ta xếp thứ tự bao nhiêu không?"
Đông Phương Hữu Tình giật mình hỏi:
"Ta đã điều tra qua......."
Hắc Dạ khẽ cười nói:
"Ngươi điều tra được hắn có khả năng khiến cả Chiến Vũ gia tộc đi nhờ cậy hay không? Ngươi có điều tra được ta từ đâu xuất thân không?"
Đông Phương Hữu Tình câm nín bởi nàng quả thực chẳng biết gì cả:
"Mong tỷ chỉ bảo."
Hắc Dạ nheo mày nói:
"Trước tiên ngươi lập huyệt thệ thì ta mới có thể cho ngươi biết những chuyện kia."
Đông Phương Hữu Tình ngơ ngác bởi nàng còn chẳng biết huyết thệ là gì, nhìn ánh mắt mê mang của nàng thì Hắc Dạ thở dài nói:
"Để ta chỉ ngươi, có điều ngươi phải biết một khi đã thề mà lại tiết lộ thì Huyết Thệ lập tức sẽ trừng phạt ngươi, gia tộc ngươi sẽ vĩnh viễn bị nguyền rủa. Ở hạ vị vi diện thì Huyết Thệ ứng nghiệm thì chỉ có diệt tộc, cái này ngươi không cần phải nghĩ ta hù dọa ngươi. "
Dù rất sợ hãi nhưng Đông Phương Hữu Tình không cam tâm, càng khó khăn nàng càng muốn chinh phục. Nàng cắn răng khẽ nói:
"Ta không sợ. Huyết Thệ này ta sẽ lập."
Hắc Dạ thấy thế cũng đành chịu, nàng chỉ cho Đông Phương Hữu Tình làm huyết thệ, khi vừa thệ nguyện xong thì toàn bộ máu tươi bốc hơi. Phía trên bầu trời sấm sét vang dội như chứng giám những gì nàng thề ước, lúc này Đông Phương Hữu Tình cũng rõ ràng đây không phải chuyện vui đùa.
Hắc Dạ nhìn Đông Phương Hữu Tình cười khổ nói:
"Băng Thần chuyển kiếp để cứu ta với một người nữa, vợ của hắn thì đã có hơn trăm người rồi, mà ta thấy hắn có vẻ vẫn chưa hết đào hoa thì phải."
Đông Phương Hữu Tình trợn mắt tức giận:
"Hơn một trăm ngươi, huynh ấy tưởng mình là hoàng đế chắc."
Hắc Dạ hừ một tiếng rồi nói:
"Huynh ấy lúc đỉnh phong thì một cái hoàng đế ở hạ vị vi diện chẳng khác nào con kiến, bản thân ta lúc đỉnh phong chỉ cần giáng lâm hạ giới khẽ thả ra khí tức đã đủ chấn vỡ một hành tinh."
Đông Phương Hữu Tình mộng bức:
"Thế thì còn là người sao?"
Hắc Dạ thở dài nói:
"Có lẽ muội còn thiếu hiểu biết về thế gian này nhiều lắm, đầu tiên vũ trụ chia làm bốn phân tầng, hạ, trung, thượng, siêu. Vũ Thần tuy có vẻ kinh khủng nhưng vẫn chưa phải đỉnh cao của hạ vị vi diện, ta kiếp trước đã gần leo tới đỉnh phong của siêu cấp vi diện.
Theo tính toán của ta thì khoảng hai năm nữa ta sẽ đi ra khỏi hạ vị vi diện, Băng Thần thì có khi còn nhanh hơn. Có điều huynh ấy chưa vội vã thì bởi vì Thiên Đạo cấp độ cũng phải ngang hàng với tu vi đời thực mới có thể phi thăng mà không phải gặp quá nhiều cản trở."
Đông Phương Hữu Tình há hốc mồm, toàn những thứ nàng ta chưa từng nghe qua bao giờ, lý do thì quá đơn giản bởi nàng hay người trong gia tộc chưa đủ cấp độ để hiểu. Nàng khẽ giọng hỏi:
"Thế huynh ấy còn mạnh hơn cả tỷ nhiều lần như vậy phải chăng đã đứng ở đỉnh của Siêu cấp thế giới?"
Hắc Dạ cười cười:
"Đứng ở đỉnh Siêu cấp thế giới thì cũng chẳng đáng là gì, đứng đầu trong đám tỷ muội là Đế Thiên Lan, nàng ấy là Thần linh sức mạnh đã hoàn toàn siêu thoát tứ giới đứng đầu Thần giới. Thế nhưng nàng ấy nghe nói ở thời kỳ đỉnh phong cũng không đánh lại Băng Thần, huynh ấy nghe nói đã có cửu kiếp làm Thần Đế sức chiến đấu mạnh đến khó tưởng."
Đông Phương Hữu Tình vẫn cảm giác khó có thể tin tưởng:
"Cái này thật sự quá sức tưởng tượng của ta."
Hắc Dạ cười nói:
"Ngươi đã gặp qua Thượng Nhân vẫn cảm giác khó tưởng tượng sao, Thượng Nhân đủ sức bắt Băng Thần phải chuyển thế đi vào thế giới này sau đó vào Thiên Đạo tham gia trò chơi của họ. Bọn họ còn ở một đẳng cấp cao hơn chúng ta rất nhiều, ngươi biết nếu Băng Thần không đi đến đích hoặc bước chân quá chậm thì hậu quả sẽ là gì không?"
Đông Phương Hữu Tình lắc đầu hỏi:
"Sẽ có chuyện gì?"
Hắc Dạ thở dài nói:
"Thế thì thế giới kia sẽ bị hủy diệt, chẳng còn một ai sống sót cả, Băng Thần từng nói đối với Thượng Nhân thì chúng ta chẳng là gì thế nên huynh ấy muốn chinh phục cả thế giới kia. Huynh ấy muốn dùng tính mạng của mình để bảo vệ chúng ta những người luôn đi theo bước chân của huynh ấy."
Hắc Dạ khẽ cười rồi nói:
"Thế muội có muốn là một phần trong số " chúng ta " không? "