Chương 1017: Bắt lại

Thú Tu Thành Thần

Chương 1017: Bắt lại

Chiến Vũ gia tộc nghị sự đường, các trưởng lão đều vẻ mặt cực kỳ căng thẳng, một cô gái ngồi ở chủ vị vẻ mặt cũng khó chịu vô cùng.

Một vị lão phu nhân ngồi kế bên hắng giọng nói:

"Các vị trưởng lão giải pháp không tệ, ngươi suy nghĩ thế nào tiểu Lan, có thấy ai vừa mắt không?"

Chiến Vũ Lan Anh nhìn lướt qua mấy trưởng lão vẻ mặt khinh thường, muốn thông qua phương pháp này để ép nàng phân chia quyền hành gia tộc thì thật quá đáng.

Có điều nàng biết họ không có ý xấu, dù sao huyết mạch của dòng chính quá quan trọng. Nếu nàng không may vẫn lạc mà Chiến Vũ gia tộc không có người nối dõi thì gia tộc này sẽ sụp đổ.

Tổ tin của tứ gia nhận được sức mạnh vô biên từ Thượng Nhân nhưng cũng kéo theo hệ lụy không nhỏ. Chúng giống như lời nguyền khiến cho họ thở cũng khó khăn.

Chiến Vũ gia tộc thì càng bị ảnh hưởng lớn hơn khi vấn đề của họ chính là khó sinh đẻ, đời này Chiến Vũ gia tộc dòng chính chỉ còn một nữ nhân là nàng thì có thể hiểu tình trạng đang khủng khiếp như thế nào.

Các trưởng lão muốn giành lấy quyền chỉ huy gia tộc để nàng để nàng chuyên tâm tạo người nối dõi, khi nàng có con rồi thì họ muốn quyền lực thì nàng cũng có thể dùng vũ lực để giành lại.

Bây giờ nàng đuối lý lên phải nghe họ góp ý, có điều với tính cách của nàng sao có thể dễ dàng chịu nghe lời người khác, huống chi mấy người này chẳng có ai vừa mắt nàng cả.

Ý trung nhân của nàng không có tu vi xuất sắc thì ít ra vẻ ngoài cũng phải thật đẹp mới được. Mấy người kia nàng hắt xì cũng đủ để giết họ, đã thế nhan sắc còn tầm thường.

Đế Vương tinh không thiếu người đạt tiêu chuẩn của nàng nhưng vì rất nhiều lý do nàng không dám để ý họ. Để không xảy ra vấn đề thì nàng chỉ có thể chọn người không có gia thế gì cả, mấy người được các trưởng lão chọn cũng là những kẻ thân cô thế cô từ các thể giới khác phi thăng lên chẳng có chút hậu trường nào cả.

Những người này chưa vừa mắt Chiến Vũ Lan Anh nhưng ở thế giới phía dưới họ chính là thiên tài trong các thiên tài được vạn người truy phủng. Chiến Vũ Lan Anh lắc đầu nói:

"Mấy người này ta nói không được là không được, mấy vị trưởng lão có thể cho ta thêm thời gian có được hay không?"

Mấy trưởng lão quay qua nhìn nhau sau đó đồng thời nảy sinh ra cùng một ý nghĩ trong cùng một lúc:

"Con bé này lại muốn kéo dài thời gian."

Đại trưởng lão Chiến Vũ Hồng Thiên nghiêm giọng nói:

"Tiểu thư nói câu này lần đầu cách đây đã cả ngàn năm, bây giờ chúng ta đã không còn đủ kiên nhẫn nữa rồi. Bọn ta cho tiểu thư đến hết ngày hôm nay, nếu ngài không tìm được người phù hợp thì phải từ bỏ vị trí tộc trưởng.

Sau đó thì ở trong trạch viện của mình cho đến khi ngài thay đổi suy nghĩ của mình thì thôi, tổ huấn để lại dù muốn hay không cũng phải nghe. Còn ngài thân là dòng chính càng không được phép vi phạm, mong tiểu thư hiểu cho chúng ta. "

Chiến Vũ Lan Anh bất lực phất tay:

"Cũng được thôi, các ngươi muốn nhanh thì cũng phải cho ta một hai ngày chứ."

Chiến Vũ Hồng Thiên không đợi nàng dứt lời liền nói:

"Thế thì ngày mai nữa là hai ngày. "

Chiến Vũ Lan Anh hừ một tiếng sau đó đứng lên bỏ đi, mấy trưởng lão nhìn qua bà lão kia lên tiếng:

"Lão phu nhân."

Vị lão phu nhân này cũng đành chịu chỉ biết thở dài, từ khi nàng làm tộc trưởng thì đã trải qua mười hai thế hệ rồi. Điều đáng sợ nhất là vì chiến đấu đời nào cũng vẫn lạc vô số thành viên, thế nhưng khi tộc trưởng đời thứ 39 được Thượng Nhân ban ơn thì gia tộc trở nên hùng mạnh vô cùng.

Có điều khó sinh để nên một đời chỉ có một người nối dõi, tộc trưởng cũ phi thăng thì người sau phải có nối dõi, đã thế nếu có người vẫn lạc thì coi như xong.

Chiến Vũ Lan Anh về đến phòng của mình thì hầu gái của nàng tiểu Yến mới nhỏ giọng nói:

"Ta có kế sách này giúp tiểu thư có thể giải quyết được rắc rối đang gặp phải. "

Nghe thế Chiến Vũ Lan Anh mắt sáng lên hỏi:

"Ngươi có kế sách gì thì mau nói."

Tiểu Yến khẽ cười nói:

"Tiểu thư vẫn chưa gặp được người mình thích thì có thể khống chế một bù nhìn dưới danh nghĩa phu quân của ngài. Đợi ngài phi thăng lên trung cấp thế giới khi đó tìm ý trung nhân cũng không muộn, còn kẻ ở đây thì chỉ cần không làm mất mặt ngài thôi là được.

Có điều người này tu vi phải cực thấp để cho dù ngài phi thăng thì hắn vẫn còn ì ạch, chuyện này cũng không khó giải quyết, chỉ có điều phi thăng lên đây kẻ nào không phải tâm cao khí ngạo, những kẻ như thế thực ra cực khó khống chế. "

Chiến Vũ Lan Anh tu luyện cực kỳ nhanh có điều về phần mưu kế thì nàng gần như chẳng biết nhiều, đến khi làm tộc trưởng thì hoàn cảnh ép buộc nên nàng mới dấn thân vào những cuộc tranh đấu.

Tuy nhiên phần lớn sự việc vẫn do tiểu Yến người đi theo nàng từ bé bày mưu nghĩ kế, tiểu Yến híp mắt lại liếm mép rồi nói tiếp:

"Có điều hôm qua khi thu tiền thuê của Đại Ngọc khu thì ta bỗng nghe người quản lý nói có ba người đến thuê tuổi lại rất trẻ, mà kẻ có tu vi cao nhất lại chỉ có Vũ Vương. Thấy chuyện lạ ta liền đi hỏi đám quản lý nhân khẩu thì họ nói ba người này theo lỗ hổng không gian thành công vào Đế Vương Tinh. "

Chiến Vũ Lan Anh nhíu mày hỏi:

"Thì sao?"

Tiểu Yến khẽ cười nói:

"Ta nhắc tới chuyện này bởi trong ba người có một nam nhân trẻ tuổi, hắn ta hiện tại chỉ khoảng gần hai mươi tuổi rất dễ để chúng ta khống chế. Đã thế còn dẫn theo hai nữ nhân chắc là bạn gái, nếu tiểu thư dùng các nàng để uy bức lợi dụ hắn ta thì không phải hắn chỉ có thể nhất nhất nghe theo hay sao."

Chiến Vũ Lan Anh hưng phấn nói:

"Thế còn đợi gì nữa cho người bắt ba người này mang về đây cho ta, có chuyện gì xảy ra ta chịu trách nhiệm."

Tiểu Yến khẽ giọng nói:

"Cái này thì ta nghĩ không cần, chỉ cần ngày mai tiểu thư cũng ta dẫn theo người đi ra ngoài, người trong gia tộc không phải muốn tiểu thư tìm chồng hay sao, chúng ta bắt lấy một người về là được.

Chỉ có điều nếu chúng ta trùng hợp bắt trúng hắn ta là được, mọi vấn đề những kẻ kia sẽ phải lo, như thế nhưng ta chẳng phải vừa hoàn thành được mục tiêu lại không chịu vấn đề gì hay sao. "

Chiến Vũ Lan Anh vẫn còn một điều thắc mắc:

"Vẻ ngoài của hắn ta như thế nào?"

Tiểu Yến im lặng một chút sau đó khẽ giọng nói:

"Ta nghe nói ra rất đẹp, khi đó ta cũng chỉ có một chút hiếu kỳ nên cũng không đi xem mặt, có điều chắc chắn đẹp hơn mấy kẻ mà các trưởng lão giới thiệu cho ngài, với lại xấu đẹp không quan trọng bằng dễ không chế."

Hai người sau đó bàn luận chuyên sâu hơn về một số vấn đề còn mục tiêu bị nhắm tới là Băng Thần thì dự định ngài mai cùng hai cô nàng đi xin việc để làm. Dù sao bọn họ tới đây thì cũng phải nghĩ đến tương lai làm sao để có thể sống tốt, chứ chỉ ăn sau đó vào Thiên Đạo cày cấp thì làm sao mà có tiền đóng thuế.

Tối hôm đó nhờ Băng Thần có thói quen mang theo đồ đạc trong giới chỉ thế nên ít ra trong phòng vẫn có hai chiếc giường. Đông Phương Hữu Tình nằm một cái còn hai người Băng Thần thì tất nhiên nằm chung, dù sao xưa kia Băng Thần đã từng hứa với Hắc Dạ nếu có duyên gặp lại sẽ thanh toàn nàng.

Tuy chưa thực sự làm gì nàng nhưng ít ra sẽ không ngại ngùng như phải nằm chung với Đông Phương Hữu Tình, còn chuyện nằm dưới đất thì Băng Thần hoàn toàn không nghĩ tới bởi phòng nhỏ cũng chỉ đủ nhé hai cái giường, hắn không muốn ra cửa hay xuống dưới gầm gường.

Sáng hôm sau Băng Thần và hai cô gái vừa đi ra đến cổng của khu dân cư thì đằng sau bỗng nghe thấy tiếng gọi to:

"Bắt lại."

Cảm thấy người tới rõ ràng muốn uy hiếp mình thế nên dù biết không đánh lại nhưng ba người Băng Thần vẫn đi vào trong tư thế chuẩn bị chiến đấu. Công lực chưa kịp phục hồi nên Hắc Dạ cũng nhanh chóng lẩn trốn đến sau lưng Băng Thần để tránh việc cản trở chiến đâu.

Băng Thần thì hóa hình lấy ra Sát Thần Kiếm còn Đông Phương Hữu Tình cũng lăm lăm kiếm trên tay, cả ba người lướt tới phía trước giãn khoảng cách trước khi quay lại nhìn đối phương.

Có điều khi vừa quay lại thì hai chiến lực chính là Băng Thần và Đông Phương Hữu Tình đã bị đối phương gác kiếm lên cổ.