Chương 1 - Thức Tỉnh

Thứ Nguyên Hành Giả

Chương 1 - Thức Tỉnh

"Ách!.. Ta đang ở đâu thế này?!?"

Kent khẽ lắc nhẹ cái đầu đang đau nhức từng cơn của mình rồi cố gắng mở mắt nhìn xung quanh.Hắn lúc này đang nằm giữa một vùng không gian trắng xóa vô hạn, trên cao là những điểm sáng nhiều màu đang trôi nổi nhấp nháy.

Cái quái gì đây.... Sững sờ trước cảnh tượng hết sức... ma huyễn và kỳ dị Kent dụi mạnh hai mắt như không tin vào những gì mình đang thấy.

"Cái gì.... sao ta tự nhiên lại xuất hiện ở đây...."

Hắn cố gắng nhớ lại ký ức cuối cùng của mình, khi ấy là buổi tối, Kent cùng gia đình đang ở trên sân thượng ngắm mưa sao băng,, sau đó...

Những ký ức như chợt ùa về... đúng rồi! Kent chợt ôm đầu và gục mặt vào hai tay. Vốn khi đó cả gia đình đang vui vẻ trò chuyện đợi ngắm sao thì đột nhiên cả mặt đất như run rẩy từng cơn. Những tia sáng vốn dĩ đang xẹt qua trên bầu trời bỗng dưng đổi hướng lao nhanh xuống mặt đất kèm theo hàng loạt tiếng nổ mạnh và từng đám mây lửa lan tràn.

Khi ấy cả bầu trời như bị nhuốm một màu huyết sắc, những đám mấy xám bị ánh lửa từ mặt đất hắt lên như trở thành từng cụm máu trôi nổi.

Tiếng la hét, tiếng than khóc hòa vào những tiếng nổ và báo động như rung chuyển cả thành phố. Kent cùng phụ mẫu đang cố gắng bám trụ vào lan can trên sân thượng vì những cơn động đất càng lúc càng trở nên thô bạo. Hắn khi đó còn nhìn thấy từng tòa nhà cao tầng phương xa run rẩy và sụp xuống hàng loạt mang theo hàng tấn khói bụ cuồn cuộn như những cơn sóng nuốt chửng cả vùng trời.

Cố gắng vươn người đến gần phụ mẫu để kéo họ đi di tản, khung cảnh xung quanh đột nhiên trở nên sáng rực, Kent vội ngửa mặt lên thì chỉ thấy một quả cầu lửa sáng chói với kích thước như một sân bóng đang lao nhanh thẳng xuống phía họ.

Cảm giác thiêu cháy, cả người như bị đập mạnh xuyên qua hàng trăm mét đất là những điều cuối cùng hắn còn nhớ được.

"Không!!... Không...!!! Tại sao lại như vậy.. không thể nào!!!"

Kent co quắp trên mặt đất, gia đình của hắn...phụ mẫu...quê nhà...thành phố...cuộc sống.. tất cả lúc này chỉ còn tồn tại trong ký ức.

Từng cơn đau nhức như đến từ sâu trong linh hồn khiến hắn trở nên càng mệt mỏi và tuyệt vọng. Kent nằm gục trên mặt đất không biết bao lâu rồi đột nhiên đúng dậy.

" Đúng vậy... nếu bây giờ ta vẫn còn sống... có lẽ mọi người cũng như vậy... có lẽ vẫn còn cách cứu vãn..." Kent tự nói với bản thân mình, nó như một tia hi vọng chợt lóe, Kent vùng vằng cố gắng đứng dậy quan sát xung quanh.

" Chúc mừng ngươi tìm lại được bản thân." Một giọng nói chợt vang lên khiến hắn giật mình tìm kiếm.

Lúc này, một vật hình hộp với kích thước khoảng một trái bóng bay đến gần hắn. Trên mặt hộp vuông là từng cơn sóng dao động màu xám bạc như thể chất liệu của nó hoàn toàn bằng thủy ngân.

" Ngươi là ai... và đây là đâu?" Kent chăm chú nhìn chiếc hộp rồi hỏi.

" Đây là chủ hệ thống không gian hỗn độn....và ta sẽ là người phụ trách hướng dẫn cho ngươi trong suốt những hành trình về sau..."

" Chủ hệ thống? Hành trình!?" Kent kinh hãi trong lòng... không phải là một dạng giống như chủ thần trong vô hạn lưu chứ... hắn giật mình lo lắng nghĩ tới những thủ đoạn máu tanh người ăn người trong tiểu thuyết và đồng thời những vô hạn năng lực có thể đạt được.

" Ngươi có thể giải thích kỹ hơn được không? Chủ hệ thống là gì và hành trình là gì?" Hắn chăm chú hỏi.

Chiếc hộp lúc này bay lại trước mặt hắn và phát ra âm thanh

"Mỗi giây, mỗi phút trong đều có những thế giới được sinh ra và diệt vong, đây là quy luật bất biến của vũ trụ, thậm chí cả bản thân vũ trụ cũng có một ngày phải tiêu vong nếu những thế giới trong nó hoàn toàn sụp đổ.

Để tránh việc vũ trụ diệt vong xảy ra, vũ trụ bản nguyên tạo ra Chủ Hệ thống và hàng trăm đại diện như ta để huấn luyện những cứu vớt giả như ngươi Riverman Kent."

Chiếc hộp lơ lửng ngừng lại một lúc rồi nói:

"Điển hình như thế giới của ngươi, Địa cầu V1223N diệt vong là do một Cứu vớt giả thất bại và ngã xuống."

"Cái gì!!" Kent kinh hãi hét lên. Hắn chỉ nghĩ rằng thành phố nơi mình ở bị mưa sao băng hủy diệt chứ không nghĩ là... toàn bộ thế giới...

" Đúng vậy, cơn mưa sao băng kia thực chất là do một nền văn minh khác tạo nên để tiêu diệt một chủng loại trên hành tinh của ngươi, tuy nhiên bọn chúng cuối cùng không chỉ không đạt được mục đích của mình mà còn châm ngòi một cuộc chiến tranh liên hành tinh và kéo theo sự hủy diệt hàng loạt.

Theo tính toán, vũ trụ của ngươi sẽ diệt vong do chiến tranh liên hành tinh, nó sẽ dẫn tới toàn bộ sự sống trong vũ trụ biến mất và cuối cùng chỉ còn là một thế giới chết chóc."

Kent đau khổ nhắm mắt lại, giọng khẽ run hỏi:

"Vậy ta có thể làm gì để cứu vãn không? Chẳng phải đấy là nguyên nhân ta xuất hiện tại đây sao? Hệ thống có thể cải tử hoàn sinh sao?"

"Hoàn toàn có thể!" chiếc hộp trả lời,

"Miễn là thế giới chưa diệt vong, mọi sinh mệnh bên trong đều có thể được hệ thống cứu sống, chẳng qua cái giá phải trả không hề nhỏ."

"Dù giá có lớn bao nhiêu!" Kent nắm chặt hai tay " Ta cũng sẽ trả được!!"

"Tuy nhiên..." hắn chợt nói" không phải ngươi nói Địa cầu đã hủy diệt, vậy làm sao hệ thống có thể can thiệp được?"

"Địa cầu đúng là đã hủy diệt, về mặt sự sống đúng là như vậy, nhưng vũ trụ V1223N thì chưa, chỉ là theo diễn toán, trong 100 năm nữa do chiến tranh liên hành tinh nếu không có sự can thiệp của Cứu vớt giả thì nó sẽ bị hủy diệt.

Chính vì vậy, nếu ngươi muốn hồi sinh phụ mẫu, thậm chí thay đổi kết cục của địa cầu thì phải thực hiện trước thời gian này, càng muộn cái giá phải trả càng lớn, và cuối cùng là không thể."

"Vậy.." Kent hốt hoảng " Sao hệ thống không cử một cứu với giả khác đến?"

" Một thế giới hệ thống chỉ có thể gửi một Cứu vớt giả vào, nếu gửi nhiều hơn sẽ làm mất cân bằng trong hỗn độn. Chính vì vậy, Hệ thống mới lựa chọn ngươi, một cá thể đến từ bản thân thế giới V1223N để ngươi có thể quay lại cùng tác động lên thế giới của ngươi mà không làm mất cân bằng."

Kent im lặng một lúc lâu để tiêu hóa những thông tin này rồi nói:

" Như vậy ta cần phải làm gì để trở thành Cứu vớt giả?"

"Đương nhiên là cứu vớt những thế giới khác, trở nên mạnh mẽ, tích lũy năng lượng và thực hiện điều ngươi mong muốn." Chiếc hộp trả lời.

Kent lo lắng nhìn hai tay, hắn đi cứu vớt thế giới sao, thật vừa trung nhị bệnh vừa áp lực. Nếu bình thường ai mà nói với hắn rằng trách nhiệm của hắn là cứu vớt thế giới chắc Kent sẽ gọi ngay cho bệnh viện tâm thần rồi.

"Trước hết là ký kết để trở thành một Cứu vớt giả, sau đó ta sẽ giải thích nhiều hơn. Hiện tại ngươi hãy đưa tay về phía trước." Chiếc hộp phát ra âm thanh.

Kent mau chóng làm theo, lúc này chiếc hộp bỗng nhiên rung động rồi tan ra thành một chất lỏng màu xám bạc. Nó nhanh chóng bao phủ lấy tay hắn rồi dần dần lan ra toàn thân. Kỳ lạ là Kent không hề cảm thấy bất kỳ một điều gì xảy ra, không có cảm giác trên da, không có mùi, không cản trở hô hấp, thậm chí nếu nhắm mắt lại chắc hắn cũng không hề biết mình đã bị bao phủ trong một cái kén màu xám bạc.