Thứ Nguyên Chi Vô Hạn Vương

Chương 5: Kiana

- Cứu chúng ta, ngươi điên rồi nhân loại ngu xuẩn à. Ngươi không biết mình đang đối đầu với ai đâu.
Kiana nhìn Lâm Vũ Minh một cách đầy trêu trọc nói
- Vậy sao ta sẽ chứng minh lời của mình là thật.
Lúc này Lâm Vũ Minh nắm chặt thường kiếm vì đây là thứ vũ khí duy nhất hắn có hiện nay. Cũng chỉ có nó mới hấp hấp thu được cái lực lượng The Scoure ra khỏi những cô gái tội nghiệp này. Ít nhất hắn cho là vậy
Hắn lúc này kĩ năng có "Vạn pháp tinh thông " thế nhưng trừ kĩ năng một chưa biết hiệu quả. Tất cả điều chỉ đây là khả năng ma pháp nghịch thiên nhưng ma pháp tấn công hắn không có còn ma pháp phụ trợ hắn biết nhưng tác dụng không cao. Rốt cuộc phải làm sao.
Không cho hắn thêm thời gian suy nghĩ thêm các cô gái kia bắt đầu tấn công hắn. Dưới chân hắn bỗng hình thành một vòng xoáy từ đó hai bàn tay kim loại vỗ vào hắn.
- Lôi tốc
Lâm Vũ Minh vì có được một bộ phận kí ức của cô gái tên Mei nên hắn cũng dùng được một phần kĩ năng của Mei. Hắn thành công tranh né đòn đánh này. Nhưng chưa kịp thở phào Kiana đã xuất hiện trước mặt hắn để cho hắn một cú đá vào ngực hắn bắn hắn ra xa thế nhưng dị tượng lại xảy ra. Cơ thể Lâm Vũ Minh hiện lên những mạch văn màu vàng, một bộ phận kinh nghiệm chiến đấu của Kiana bị hắn chiếm được.
- Ra vậy thì ra Nhớ hết có tác dụng này sao.
Lâm Vũ Minh nở nụ cười tự tin trên khuôn mắt hắn. Điều này càng khiến Kiana phẫn nộ nàng càng tấn công dồn dập. Thế nhưng điều này càng đúng ý Lâm Vũ Minh đúng lúc hắn thiếu kinh nghiệm thực chiến, Kiana lại điên cuồng đâng chúng cho hắn. Lúc đầu hắn bị đồn vào hạ phong tuyệt đối thế nhưng càng bị đánh hắn càng hấp thụ nhiều tri thức của Kiana. Khiến hắn ngạc nhiên là trong những kí ức mà hắn hấp thụ có cả cách dùng cách loại vũ khí cổ quái hắn chưa nghe bao giờ.
Sau một lúc hắn cảm thấy đã đủ rồi đã đến lúc phản công, hắn đá một cước về phía quả đấm của Kiana khi nàng chuẩn bị đấm hắn khiến Kiana lùi lại vài bước.
- Thôi chơi thế đủ rồi nghiêm túc thôi
Lâm Vũ Minh nói thế nhưng vì quá tập trung vào mình Kiana nên tám cô nàng kia đã làm xong bẫy chỉ chờ hắn tiến vào thôi.
- Nhân loại ngu xuẩn ngươi nghĩ đánh trả lại ta là ngươi thắng sao. Lên đi Himeko tỷ chém hắn đi.
Thôi chết quên cô nàng hung hăng cầm đại kiếm rồi. Có lẽ nên thử xem sáng tạo lực có tác dụng gì thôi. Suy nghĩ về năng lực điện của Mei cùng kĩ năng chiến đấu của Kiana cùng bàn tay kim loại vừa nãy, hắn bỗng nghĩ ra ý tưởng.
Cánh tay của Lâm Vũ Minh bị một tầng giáp trụ bao phủ từng tia điện quang màu xanh trắng tập trung vào lòng bàn tay hắn tạo nên một lôi cầu xanh trắng.
Đại kiếm chém xuống Lâm Vũ Minh sử dụng lôi cầu để đỡ lấy thanh kiếm kia. Thanh kiếm vỡ nát, hắn dùng thường kiếm đâm qua trái tim của cô gái.
- Xin lỗi ta bắt buộc phải làm vậy hãy tha lỗi cho ta.
Himeko nhìn vào mắt hắn nhưng chỉ thấy sự thương tiếc cho nàng. Nàng hiểu hắn muốn cứu các nàng chỉ mong hắn thành công ngăn con bé ngốc kia lại.
Himeko dần dần tan biến.
- Dừng lại đi Kiana. Tất cả thật quá vô nghĩa chẳng lẽ cô muốn tiếp tục sự vô nghĩa này sao!
Lâm Vũ Minh có chút tức giận nhìn Kiana nói
- Ngươi thì hiểu cái gì cơ chứ. Ngươi không hiểu ta cũng như bọn họ nên ngươi không có quyên nói gì cả nhân loại ngu xuẩn.
- Cô sai rồi ta đã thấy đủ kí ức của cô rồi nên ta hiểu những gì cô đã trải qua. Hãy để ta giúp cô thoát khỏi cơn ác mộng này đi
Lâm Vũ Minh quyết định hắn sẽ không làm hại cô gái đáng thương này. Nàng đã chịu quá đủ đau thương rồi
Từng thân ảnh cô gái quanh Kiana dần biến mất thay vào đó là từng món binh khí. Những món binh khí này giống với những món binh khí mà Lâm Vũ Minh thấy trong kí ức của Kiana chẳng qua chúng bây giờ đã vỡ nát không còn như trong kí ức của Kiana. Kiana nhìn tất cả những món vũ khí này từng tia kí ức trở về từng hạt nước măt rơi xuống.
- Tại sao cơ chứ! Tại sao chỉ còn lại một mình ta cơ chứ! Tại sao mọi người lại bỏ ta cơ chứ!
Nhìn Kiana như vậy lòng Lâm Vũ Minh đau như cắt. Có lẽ do hấp thụ một phần kí ức của nàng nên hắn cảm thấy mình đã gặp nàng từ rất lâu rồi cho dù hai người chỉ gặp nhau mà thôi.
- Đừng khóc nữa, ta sẽ mãi ở bên ngươi ta hứa đó nên đừng khóc nữa được không
Lâm Vũ Minh không thể chịu được nên chỉ có thể dỗ Kiana nhưng không hiểu sao hắn có cảm giác rất lâu trước đây rất nhiều lần hắn đã luôn phải dỗ dành ai đó.
- Thật sao? Ngươi sẽ luôn ở bên ta sao?
Kiana ngây người nhìn vào hắn
- Đúng vậy ta sẽ mãi mãi ở bên Kiana.
Lâm Vũ Minh cảm thấy mình có chút tà ác khi nói thế với Kiana. Khác với vẻ điên cuồng vừa nãy, nàng bây giờ cho hắn cảm giác ấm áp như thái dương vậy cùng với vẻ ngoài yếu ớt kia kgieens hắn không thể nói không với nàng. Một giọng nói vang lên trong đầu hắn.
- Hoàn thành wave 20, Thường kiếm tiến hóa Tinh anh kiếm (giai vị 2). Thưởng cho [Gate of Babylon]. Hoàn thành nhiệm vụ đặc biêt Kiana’s trust, phần thưởng miễn phí triệu hoán Kiana.
- Kiana, cô sẽ đi với ta đi.
- Ta có thể đi đâu được cơ chứ nhân loại?
Kiana mắt vẫn hơn ướt hỏi Lâm Vũ Minh.
- Về nhà của chúng ta
Lâm Vũ Minh nhu hòa cười với Kiana nói
- Nhà ư?
- Đúng vậy là nơi mà cô có thể trở về dù đi đến bất cứ đâu
- Ai nói sẽ đi với ngươi
Kiana đỏ mặt nói
- Thôi mà đừng lo tại đó còn có một cái tháp linh lạnh lùng cùng với Ikaros nữa. Kiana sẽ không bao giờ cô đơn nữa.
- Thật sao! Cám ơn ngươi.
Kiana nhảy lên ôm lấy Lâm Vũ Minh nói
- Rồi đi nào Kiana và từ nay gọi ta là Vũ Minh đi.
- Được, Vũ Minh
Kiana thẹn thùng cúi đầu không dám nhìn người nói.
- Thứ nguyên thử thách hoàn thành. Thành công lĩnh ngộ sáng tạo quy tắc. Đẳng cấp thăng lên cấp 1. Mở khóa nguyên tố lực tình trạng phong ấn để giải phong ngài có thể học từng loại thuộc nguyên tố lực. Mỗi loại nguyên tố ngài học được tương đương một cấp.
Ánh sáng xám xanh bao quanh thân thể Lâm Vũ Minh tăng cường sức mạnh của hắn lên tầm cao mới. Nhìn những thứ vũ khí trên mặt đất hắn nhìn Kiana hỏi
- Nàng muốn ta thu lấy chúng không có thể ta biết người có thể sửa chữa chúng.
- Thật sao vậy nhờ ngươi, Vũ Minh.
Kiana trả lời. Với nàng những món vũ khí kia rất ý nghĩa nên nàng cũng muốn thu lấy chúng cho dù chúng không dùng được nữa.
- Thu!
Các món vũ khí kia bị Lâm Vũ Minh thu vào [Gate of Babylon] để sửa chữa.
Ở bên ngoài Thứ nguyên tháp Ikaros, Scarlet cùng Natalia ba thiếu nữ đang nói truyện vui vẻ bỗng nhiên. Bầu trời trong Thứ nguyên nhà xưởng biến thành màu xanh dương, mặt đất khô càn biến thành thảm cỏ màu xanh tươi đẹp. Cả ba kinh ngạc nhìn cảnh sắc này.
- Này Ikaros đã bao năm rồi nơi đây mới tươi đẹp như vậy.
Natalia nhìn nơi này cảm thán nói
- Ta không nhớ nữa có lẽ là từ khi trận quyết chiến cuối cùng nổ ra đi. Tuy tiêu diệt được đại họa nhưng cái giá phải trả quá cao so với kết quả mà chúng ta đạt được Thứ nguyên Vương vẫn lạc, Lục Dạo rơi vào luân hồi đến nay vẫn chưa ai thức tỉnh, các Thứ nguyên thần vị vô chủ không biết đến khi nào. Cũng chỉ còn ba chúng ta cùng tháp linh may mắn vượt qua. Khi vọng chủ nhân có thể gây dựng lại Thứ nguyên thần quần a.
Cách cửa mà Lâm Vũ Minh dùng để đi vào thứ nguyên bị vị tháp linh nào đó dịch chuyển đến trước mặt ba thiếu nữ từ đó Lâm Vũ Minh dẫn Kiana đi ra. Khi nhìn thấy ba thiếu nữ hắn ngạc nhiên. Sao lại có thêm mấy người vậy.
- Ikaros hai người bên cạch cô là ai.
Cả ba nhìn hắn chăm chú như lưu luyến cũng như hồi ước lại quá khứ kia. Ikaros giật mình tại sao hắn lại cho nàng cảm giác như gặp Thứ nguyên vuong năm đó vậy.
- Chúc mừng ngài trở về chủ nhân. Cô gái tóc đỏ là Thứ nguyên nhà xưởng tạo tác sư Scarlet. Còn cô gái tóc hồng là tỷ tỷ của nàng Natalia, nàng sẽ là người dạy chủ nhân cách chiến đấu.
- Xin chào ta là Lâm Vũ Minh. Hân hạnh được làm quen với hai ngươi.
- Xin chào chủ nhân.
Thiếu nữ tóc đỏ Scarlet ngượng ngùng nhìn Lâm Vũ Minh sao Ikaros tiền bối không nói cho nàng vị chủ nhân mới này giống thiếu niên bản Thứ nguyên vương cơ chứ. Đến cả Natalia cũng còn chút ngây người suýt nữa quỳ xuống dù sao Thứ nguyên vương cũng có thể coi là thầy của nàng.
Lâm Vũ Minh đi đến trước mặt Natalia nói:
- Vậy cô sẽ dạy ta chiến đấu sao. Xin hãy giúp ta mạnh hơn nữa.
Không hiểu sao có một cảm giác thôi thúc hắn phải trở lên mạnh hơn. Có lẽ là lời hứa với Kiana vừa rồi đi chỉ để có thể bảo vệ cùng mãi mãi bầu bạn nàng đi.
- Được thôi thế nhưng ngài sẽ trải qua địa ngục đó có chịu không.
- Ta sẽ chịu được
Lâm Vũ Minh kiên quyết nói
Ikaros cùng Scarlet nhìn cảnh tượng này có chút hồi ức: " Cô gái yếu ớt khi đó (tỷ tỷ) đã trở trưởng thành rồi Thứ nguyên vương đại nhân ".
- Ikaros đây là Kiana. Từ nay cô ấy sẽ là người nhà của ta. Chúng ta có phòng bếp không ta muốn ăn chút gì đó. Có chút đói bụng rồi.