Chương 384: Lối vào Lâu Lan

Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 384: Lối vào Lâu Lan

Ngay lúc đầu sa thú khổng lồ này hiện ra, Tiểu Lê hai tay hợp lại cầu nguyện nâng lên khung dây chuyền Nữ Thần Chi Lệ rồi đưa hai tay lên trời, theo đó một luồng màu xanh lam khí từ hai tay nàng thoát ly hợp thành một lá chắn màu xanh lam ngăn chặn lấy hai đầu Sa Xà to lớn.

Lại mấy phút trôi qua đột nhiên mặt cát vàng bắt đầu hạ xuống, tiếp sau đó một vòng xoáy cát xuất hiện quanh đám người Thiên An, ngay sau đó ở vòng xoáy hai bên hiện ra hai pho tượng làm bằng cát đầu rồng mình kỳ lân, chính là lối vào bên trong Lâu Lan vòng xoáy cát ngày càng nhiều hơn.

" Ta không đủ sức mạnh, xin lổi" Tiểu Lê chỉ vừa nói xong, đám người liền rơi xuống bên dưới như rơi tự do một dạng.

" Ùm" Một tiếng vang dội thanh âm vang lên chỉ thấy khung Bạch Hổ to lớn nhanh chóng rơi xuống mạch nước ngầm bên dưới, rồi theo dòng chảy bị cuốn trôi đi. Nhất thời tối đen không gian bao trùm đám người.

" Lạnh quá lạnh quá" Thiên Minh lấy tay ôm lấy thân mình, cảm nhận hơi lạnh bên trong nơi này, ánh mắt chớp chớp trong đêm tối sao đó hắn rất nhanh thấy được mọi thứ khi hỏa diễm bắt đầu tản ra ánh sáng.

"Hàn băng" Cái Nhiếp, Thiếu Vũ, Tiểu Lê giật mình đồng thời cũng hiểu rõ vì cái gì bọn họ rơi xuống nước lại không có nước tràn vào bên trong, xung quanh gian phòng nho nhỏ này hiện tại đả được phủ kín một lớp hàn băng mà người tạo ra không ai khác chính là Thiên An.

Tiểu Tỳ Hưu chớp chớp con mắt sau đó phóng nhanh lên vai Thiên An, đầu lưỡi vươn ra liếm trên mặt hắn, sau đó hưng phấn nhảy nhảy phóng vào bên trong chiếc thùng rương của Thiên Minh bên trong là những thỏi vàng nhanh chóng ăn lấy.

" Không" Thiên Minh ré lên, mặc kệ hơi lạnh truyền lại xông đến tranh giành với Tiểu Tỳ Hưu đây là ba người Thiên An cho hắn đây, chỉ bằng số này tiền hắn mua không biết bao nhiêu là gà nướng, mỹ thực ăn uống đây.

Thiên An cũng mặc kệ đám người phản ứng, thao tác cần điều khiển, nguyên bản bị cuốn trôi theo dòng nước Bạch Hổ các khớp chân nhanh chóng cử động, sau đó bắt đầu bơi lội theo dòng nước một hồi thông qua lớp kính thủy tinh phía trước đám người liền thấy ánh sáng phát ra từ một nơi, liền điều khiển khung Bạch Hổ di chuyển đến nơi đó.

" Đó là Hồ Nguyệt Nha, dòng chảy nước ngầm chảy thông qua hồ" Tiểu Lê lên tiếng giải thích cho đám người.

Bên ngoài lối vào Lâu Lan lúc này Sa Chu của Công Thâu Gia rốt cục cũng đả đuổi kịp tới, con tàu dừng lại cách vòng xoáy cát một khoảng cách vừa phải, đứng trước mũi thuyền chính là thân ảnh Vệ Trang cùng với Công Thâu Cừu.

" Là mạch nước ngầm dưới lòng đất sa mạc"

Vệ Trang vừa nói xong Công Thâu Cừu liền cất lời, ngữ khí có phần kích động: " Xem ra đây là lối vào bí mật mà chúng ta đang tìm kiếm bấy lâu"

Cùng thời gian, niên thùy tiểu trấn, hai mươi dặm bên ngoài.

Lúc này một chi quân đội trùng điệp di chuyển ra khỏi tòa thành, giữa trời nắng nóng thiết kỵ không ngừng di chuyển trên sa mạc. Mặc cho không khí oi bức chết người đoàn quân vẫn di chuyển, đám binh lính lúc này đả mồ hôi nhễ nhại thậm chí có phần đuối sức.

" Tướng quân, cứ tiếp tục thế này ty chức e rằng quân sỉ sẻ không đủ sức đi tiếp" Một tên Hiệu Úy nhanh chóng dục ngựa đi đến phía trước đang giục ngựa đi dưới một mái dù che râm mát, ánh mắt có chút bất mãn thể hiện rõ ra nhìn về tên to béo thân ảnh - Thủy Quả tướng quân.

Thủy Quả nghe được, ánh mắt thoáng qua tinh quang nhìn về phía sau trùng điệp đoàn quân lính, lớn giọng nói: " Phía trước năm dặm chính là ốc đảo, đến nơi đó chúng ta dừng lại đóng quân nghỉ ngơi"

" Tướng quân, lần trước ngài cũng nói như vậy" tên Hiệu Úy chắp tay cúi đầu cẩn trọng lên tiếng.

"Ta là tướng quân hay ngươi là tướng quân, nếu như tốc độ hành quân chậm không kịp tiếp viện Công Thâu Cừu đại nhân, nếu để Mặc Gia cướp được Binh Ma Thần ngươi biết hậu quả là gì không" Thủy Quả lớn giọng nói.

" Ty chức biết tội" Tên Hiệu Úy cung kính chắp tay nói lên.

Thủy Quả phất tay ra hiệu cho tên này rời đi, tiếp tục dục ngựa đi trong thời tiết oi bức, môi nhích lên độ cong khi quan sát thấy xuất hiện đám quân Tần đả bắt đầu xuất hiện rối loạn khi một số binh sỉ ngất xỉu vì nắng nóng mất nước quá độ.

Theo thời gian xuất hiện càng nhiều binh sỉ như vậy, đám người liên tục mất sức đầu vàng miệng khô khốc thậm chí rất nhiều con ngựa cũng kiệt quệ ngã xuống dưới cát vàng thoi thóp.

Cứ tưởng tình trạng này cứ tiếp diễn không ngừng thì đột nhiên dị biến lại phát sinh khi đột nhiên từ bên dưới lớp các vàng một cự hình cơ quan thú to lớn dài mấy trăm mét Long Xà từ bên dưới hiện lên, trườn bò đến đám người này rồi từ bên trong các đốt xương phóng ra vô số tấm lưới.

" Địch tập kích, địch tập kích" Thủy Quả hét lớn lên, chỉ kiếm về một phương hướng hét lớn: " Mau rút quân"

Đội quân tinh nhuệ An Tây Trấn Quân vừa định nâng lên vũ khí sống máy một trận khi mà thấy vô số những binh sỉ từ khung cơ quan này phóng ra, thì đả nghe hiệu lệnh của vị tướng quân này rút lui, đành mang theo tâm tình bực bội lẫn chút sức lực còn lại chạy theo hướng của hắn, bỏ lại vô số binh sỉ bị lưới sắt trói buộc.

" Tướng quân, trên bầu trời" một tên thân binh nhanh chóng đến gần Thủy Quả tướng quân chỉ tay lên bầu trời, ánh mắt mở to ra khi thấy được vô số khung Chu Tước trên bầu trời bay lượn, rồi thả từng tấm lưới lớn xuống đại quân bên dưới.

Thủy Quả môi nhích lên khi thấy một màn phát sinh này, tiếp tục xuất lĩnh đại quân chạy trốn, mà không huy động đại quân chống trả, hơn nữa lại không có tách phân tán ra mà cứ rồng rắn tụ chung một chổ di chuyển để cho quân số ngày càng thương vong lên.

" Ngươi không phải Thủy Quá, ngươi là ai" Lúc này tên Hiệu Úy xuất hiện trên tay rút ra bội kiếm chỉ về Thủy Quá, một màn này khiến hắn nghi ngờ.

Khi mà tên tướng quân này cơ hồ điều binh khiển tướng câu giờ tiêu hao sinh lực quân Tần, mười vạn quân tinh nhuệ lại không chống trả với hơn 3 ngàn quân địch, lại không bố trận phòng thủ chỉ chạy lanh quanh vòng tròn.

" Đoán được rồi, có điều đả muộn rồi" Thủy Quả cả người tản ra hắc khí, thân ảnh to béo nhanh chóng biến mất mà thay vào đó là một bộ hắc y sau đó thân ảnh nhanh chóng biến hóa thành một tên Tần quân khác hòa trộn vào đám quân.

" Bắt lấy hắn, hắn là kẻ giả mạo" Hiệu Úy đồng tử co rút lên chỉ lấy mũi kiếm về tên binh sỉ vừa rồi, nhưng rất nhanh hắn liền bi ai không phân rõ được là người nào tìm được ai cả, khi mà những tên Tần quân đều giống nhau như đúc.

" Ngu ngốc" Kỳ Lân Nhi lẩm bẩm, cả người nằm dài dưới lớp cát đóng giả làm binh sỉ mất đi sức chiến đấu, ánh mắt quan sát nhìn chiến trường phát sinh.

Đây là một hồi âm mưu do Thiên An bày ra, chính là hốt xác đám quân tinh nhuệ của nước Tần. Không cần binh lực nhiều cũng đủ ăn chắc đội quân này, ngay khi Thủy Quả cùng Công Thâu Cừu leo lên Sa Chu rời đi không lâu.

Hắc Kỳ Lân liền giả mạo làm Thủy Quả mang theo quân Tần, giả mạo trở về điều khiển Tần quan tiến vào sa mạc, hắn bản thân là tướng quân cai quản biên thùy có quyền điều binh nơi này.

Lại thêm mười vạn An Tây Trấn Quân khi nghe tin Binh Ma Thần bị Mặc Gia đánh cướp đang vây lấy Công Thâu Cừu, yêu cầu chi viện liền một đường xuất binh.

Chuyện về sau thì đơn giản, Kỳ Lân Nhi chỉ cần câu giờ để cho binh sỉ thiếu nước uống đi dưới trời sa mạc nhiệt độ đả nóng lại mặc thêm trên người áo giáp, đây không phải là tự đào mồ chôn mình sao khi mà kim loại thì dẫn nhiệt, không bị phỏng cũng bị kiệt sức, chỉ cần dẫn đến chổ mai phục sẵn là thuận lý thành chương.

" Rầm rầm rầm rầm" Trùng kích thanh âm vang lên từng thân ảnh to lớn Bạch Hổ hiện ra kéo theo phía sau là từng tấm ván lớn trên đó chất đầy những thùng nước, theo đệ tử Mặc Gia điều khiển nhanh chóng tiếp cận đám người này.

Mười vạn quân Tần đả sớm mất sức lại thêm có đại hình cơ quan thú tấn công, trên trời Chu Tước vứt lưới dưới đất lại có Thủy Quả củ hành, thế cục đả sớm nghiêng về một chiều, lại thêm mấy trăm khung Bạch Hổ di chuyển đến nơi này làm cho chiến cuộc ngã ngủ, không thể không vứt vũ khí đầu hàng. Ở chốn sa mạc mênh mông này chạy trốn mơ đi, kiếm chổ ẩn nấp mơ đi cho nên bé ngoan đầu hàng thì còn mạng sống.

Cuối cùng mười vạn quân Tần chi tinh nhuệ nhất An Tây Trấn Quân bị làm gỏi, bị trói buộc lên những tấm gỗ lớn theo hàng trăm khung Bạch Hổ kéo đi.

Đám người này chẳng mấy chốc sẻ trở thành đội ngủ cu ly xây dựng các công trình ở nơi này tạo thành một tòa thành lá chắn với đại Tần trở thành con dao cho Đại Việt chỉ cần lớn mạnh liền khảm một đao xuống sau lưng Đại Tần.Chỉ cần hắn chiếm luôn đất Ba Thục thông suốt với Tây Vực liền tạo thành mặt chữ C bao vây nước Tần.

Lâu Lan-Hồ Nguyệt Nha.

Thiên An đưa mắt nhìn mảnh thiên địa hiện ra trước mặt mình say mê nhìn lấy, chẳng khác gì một thế giới riêng biệc cả, sơn thanh thủy tụ mây trắng bồng bềnh vô số kiến trúc phương tây như Hy lạp cổ đại hiện ra.

Không có mái cong lợp ngói hay từ các cây gỗ kiến tạo mà hoàn toàn được dựng bằng các khối đá vuông vức mà thành.Mà ở trong đó cao nhất một toà kiến trúc trước, nhưng là đứng thẳng một tòa thật to nữ tử pho tượng, đây là Cửu Thiên Huyền Nữ tượng thần.

Đang ở Thiên An đám người quan sát cảnh vật xinh đẹp xung quanh này, thì sự xuất hiện bất hợp pháp của đoàn người cũng nhanh chóng bị phát hiện, khi mà khung Bạch Hổ to lớn kia quá nổi bậc. Một đội binh lính xuyên lấy khôi giáp đi đến bên bờ đều óng ánh màu vàng, khiến cho đám người kinh ngạc.

Quân lính mặc áo giáp vàng không phải là chưa thấy, nhưng số lượng cực kỳ ít ỏi hơn nữa là danh cho tướng lính hay người thân phận khi mà hoàng kim luôn đắt đỏ, ấy thế mà nơi này gần mấy chục người trang bị hoàng kim giáp rất đốt tiền.

Nhưng bảo Thiên An chế tạo cho binh sỉ mặc lên thì xin thưa mơ đi, một phần tốn kém một phần thì mẹ nó bắt mắt thế kia hành quân bí mật thì thế nào, nhất là chiến đấu về đêm liền lộ ra liền, chưa kể vàng so với các kim loại khác mềm hơn rất nhiều.

" Các ngươi là ai?" Một tên dường như là thủ lĩnh nhìn đám người ánh mắt bất thiện lên tiếng, trên tay hắn là một thanh vũ khí giống trường thương nhưng lại có thêm hai bên ngang ra giống kích.

Thiên An liền dành trước lên tiếng: " Chúng ta nhận được ủy thác đến nơi này đem trả Long Hồn cho Lâu Lan"

Nghe đến Long Hồn đám binh sỉ ánh mắt mừng rõ cả lên, ánh mắt nhìn lấy nhau liền người thủ lĩnh lên tiếng: " Nguyên lai là ngoại giới quý khách, chư vị xin mời đi theo ta"

" Hắc hắc" Thiên Minh cười lên hai tiếng hung hăn dần đầu bước đi.

Rất nhanh nhóm người nhanh chóng đi theo đám người này, cũng không quá xa khi mà nơi bọn họ hiện ở chính là đáy hồ trung tâm Lâu Lan, mà nơi họ cần đến chính là bức tượng nữ thần to lớn phía trước mặt đám người bọn họ.

Một đường di chuyển đám binh lính không nói một lời, đám người phóng mắt quan sát xung quanh một hồi dưới sự hướng dẫn đoàn người tiến vào một tòa tu kiến ở trên núi cao cung điện bên trong.

" Chư vị khách quý xin chờ trong đại điện nghỉ ngơi, ta cần phải đi thông báo Đại Tế Ti" tên thủ lĩnh lên tiếng, dẫn đám người đến một tòa cung điện nghỉ ngơi liền cáo lui.

Đợi đến khi đám binh sỉ này rời đi, thì thân ảnh Cái Nhiếp quay sang chắp tay nhìn ba người Thiên An lên tiếng: " tại hạ Cái Nhiếp, không biết ba vị Mặc Gia phương danh"

Thiên An không nói gì, hiện tại Cái Nhiếp không nhìn ra dung mạo ba người chính là do ba người đả dịch dung đi, liền nói: " Đến thời điểm ngươi sẻ biết"

Cái Nhiếp mặc dù từ giọng nói của Thiên An nghe lấy quen tai, dường như đả nghe được từ đâu, nhất là khí tức của đối phương cho hắn cảm nhận rất quen thuộc.Songđối phương không muốn nói ra hắn cũng không truy đuổi, dù sao nhân gia còn giúp đám người bọn họ đây.

Tầm khoảng mười phút trôi qua đám người yên lặng quan sát cảnh đẹp nơi này thì cửa phòng được mở ra, một hoàng kim võ sỉ nhanh chóng bước vào lên tiếng: "Chư vị quý khách, Đại Tế Ti đại nhân cho mời"

Theo chân tên binh sỉ này đám người nhanh chóng đi đến một đầu dài hành lang dẫn đến một tòa cung điện khác. Xuyên qua cầu đá, mọi người đi tới cung điện phía trước, tòa cung điện này cùng vùng Trung Nguyên bất đồng phương tây kiến trúc giống như Hy Lạp cổ đại, hoàn toàn một màu bạch sắc gần mấy trăm tầng bậc thang phía trước.

" Kẻ tiến vào thánh điện nếu không phải là tộc nhân Lâu Lan đều không được mang theo khí giới" Tên binh sĩ dừng lại xoay người lên tiếng nói.

Thiên An nhìn thấy Cái Nhiếp đem Uyên Hồng giao ra gật đầu, liền từ trong áo khoát mình lấy ra một chuôi kiếm hắc sắc.

" Mặc Mi" Cái Nhiếp kinh hô lên, nhận ra chuôi kiếm này chính là lịch đại Cự Tử của Mặc Gia mới cầm lấy, hắn không ngờ đối phương lại là Cự Tử thần long không thấy đầu đuôi của Mặc Gia.Nhưng để hắn kinh ngạc chính là một vũ khí khác Liên Xà Nhuyễn Kiếm của Hồng Liên thanh vũ khí này hắn đả từng thấy ở Tần Trịnh nhiều năm trước.

Thiên An gật đầu nhìn hắn, đem vũ khí đưa cho binh sỉ sau đó cất bước tiến vào tòa cung điện phương tây phía trước. Để lại Cái Nhiếp ánh mắt kinh ngạc chấn động trong lòng, hiển nhiên hắn biết đối phương đả đoán được thân phận của mình. Dù sao năm xưa Tử Nữ Liên Xà Nhuyễn Kiếm Cái Nhiếp cũng đả thấy qua, mà nàng là phu nhân của Thiên An đây.