Chương 371: Quốc tế phụ nữ

Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 371: Quốc tế phụ nữ

Từ khi hiểu rỏ luật chơi cũng như lá bài này phân phát khắp nơi trong thiên hạ, nhất là khi thấy đệ đệ mình lại có đất dụng võ như vậy thử hỏi hắn không kích động sau được, người đều có dục vọng hắn không có quyền lợi chưởng khống chỉ say mê cơ quan thuật lẫn các trò chơi đây.

" Khụ khụ" Ban Siêu hắng giọng rồi giải thích cho đám người, chỉ cần là người trong Bách Gia được tiến cử lẫn thẩm định sẻ được đưa đến chế tạo lá bài, mỗi người được chế tạo trong Bách Gia dựa trên lá bài bán ra sẻ chích lại số tiền lẫn khắc lấy học thuyết của mình trên đó.

" Ban Siêu lảo đầu, lúc nãy ta nghe ngươi nói hôm nay có lể hội, chả trách dân chúng trong thành đổ ra nhiều như vậy, rốt cục là lể hội gì vậy Nguyên Tiêu cũng qua lâu rồi mà" Đạo Chích nhìn qua khung cửa sổ thấy đông đảo dòng người đi trên đường, tấp nập cơ hồ rất nhiều người có mặt khắp nơi ở các ngỏ ngách.

" Lể hội, kỳ quái đàn ông đâu hết rồi sao ta lại thấy rất nhiều nữ tử" Đại Thiết Chùy gãy đầu nhìn qua khung cửa kính thấy hầu hết đa phần đêu là nữ nhân đi dạo trên đường.

Lời của hắn cũng làm cho Yên Đan, Cao Tiệm Ly, Tuyết Nữ, Ban lảo đầu chú ý quả thật bọn họ giờ mới để ý là có rất nhiều nữ tử đi dạo trên các con đường, số lượng nam tử bắt gặp được rất ít, bọn họ giờ mới nhận ra chính là do dòng xe tấp nập qua lại, không để ý.

" Đừng tìm, hôm nay là ngày lể hội của đất nước do bệ hạ dựng lên dành để tôn vinh một nửa của thế giới, chỉ cần là nữ tử ở đế quốc trong ngày hôm nay đều có thể nghỉ ngơi, các mặt hàng giảm giá" Ban Siêu vút râu cười nói.

Đạo Chích dựa lưng vào tường, thở dài nói: " Chả trách nữ nhân trong thiên hạ đều bị hắn lấy đi phương tâm, thật khiến người đố kỵ mà"

" Từ lâu đả nghe Đại Việt là thiên đường quốc thổ dành cho nữ giới, Việt vương Thiên An lại là thương hoa tiếc ngọc, chỉ có hắn mới dám làm ra những chuyện kinh thiên động địa như vậy?" Yên Đan cảm thán nói.

" Quốc tế phụ nữ, ta cũng nghe qua" Đại Thiết Chùy đem tay lên sờ cằm, rồi nói: " chả trách đám Nho Gia lại chỉ trích Đại Việt triều cương loạn phép, là quốc gia không hợp lể nghi"

Việc Thiên An dám dành riêng một ngày ra để tôn vinh phái nữ đả làm cho rất nhiều người vượt qua nhận thức, từ xưa Chu U Vương phóng hỏa hí chư hầu hay Ân Thương diệt vong do Đắc Kỷ, Ngô Vương Phù Sai bị Việt Vương Câu Tiễn dùng mỹ nhân kế Tây Thi nằm gai nếm mật mà diệt Ngô.

Thời đại này cho dù không phải là lúc Nho Gia độc tôn nhưng thân phận của nữ tử không cao lắm, nhất là khi triều đại sụp đổ thế giới của nam nhân này đều đổ lỗi cho nữ nhân, triều chính không cho phép nữ nhân vào triều hay ái phi bên người can dự vào quân vương triều chính.

Nhưng Thiên An là người hiện đại mấy cái vớ vẩn này hắn đều quăng lên chín tầng mây cả, thế giới hắn sống thời đại đó nữ nhân làm tổng thống cũng có còn hơn cả đấng mày râu đây, cho nên khi đả ổn định đế quốc hắn liền đem ngày quốc tế phụ nữ ra làm tôn vinh phái đẹp của đế quốc.

"Mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng, Cửu Thiên Huyền Nữ lập ra phiến thiên địa này, tạo ra nhân loại sinh sôi nảy nở ban cho nhân loại quyền được sống, tự do và mưu cầu hạnh phúc" Ban Siêu chậm rải lên tiếng ánh mắt tràn đầy sùng kính nói: " Đây là hiến pháp chương đầu của Đại Việt đế quốc, ở nơi này không có nam nữ tôn ti lẫn thân phận giai cấp chỉ có thần dân đế quốc"

Ngừng một hơi hắn nhìn về Yên Đan nói: " Việt vương tài trí hơn người, kiến thức hạn hẹp người làm sao có thể hiểu hết được trong đó, Yên điện hạ nếu ngài lên làm Yên vương ngài có dám để cho bách tính vào triều làm quan, dựng lên các lớp học cho dân chúng mở ra các y viện bách tính, xoa bỏ giai cấp tôn ti không?"

Yên Đan chắp tay cúi đầu nói: " Yên Đan hổ thẹn không bằng"

Ban Siêu lại nói tiếp: " Nơi này bách tính trăm họ an cư lạc nghiệp, người biết chữ hơn đến 30 vạn người, mỗi năm dân chúng làm nông thu hoạch mùa màng bội thu không chỉ lo đói mà còn dư dả. Nghèo đói lạc hậu bệnh tật càng ngày càng giảm dần, trái luân phải đạo trong mắt Trung Nguyên nhưng là quốc thái dân an ở nơi này, là mảnh đất mà Mặc Gia bao đời hướng đến."

Tuyết Nữ ánh mắt lay động, nàng từ lâu đả nghe Việt vương Thiên An dành riêng một ngày cho nữ tử, khi đó nàng cũng kinh ngạc khiếp sợ lấy, thủ đoạn lẫn phách lực đả vượt xa cả các đời quân vương.

Chu U Vương phóng hóa hí chư hầu để lấy nụ cười của Bao Tự còn Thiên An lại còn mạnh mẻ bức ép cả triều chính trên dưới đế quốc để dành cho phụ nữ một ngày lể, cho dù bất cứ nữ tử nào cũng bị hắn sở tác cho rung động.

Tuyết Nữ buông lời: " Cách làm của người, khác với thường nhân, nhảy khỏi thế tục ánh mắt bất cứ ai cũng khó mà tin được nhất là đụng chạm đến rất nhiều người"

Lời của Tuyết Nữ đám người liền hiểu được cũng tò mò muốn biết làm cách nào mà Thiên An có thể đem Đại Việt uốn nắn ra một đất nước như vậy, khi mà những chính sách hay quyền lợi ở nơi này đều đụng chạm rất nhiều người.

Nhất là việc nữ tử địa vị chỉ tính sơ một ngày lể này, liệu có bao nhiêu đàn ông chấp nhận được, chẳng lẻ không có phát sinh bạo động.

Ban Siêu vuốt râu cười nói: " Đó là cái hay của bệ hạ, lấy ân đức kiêm ái phục người, ở nơi này bệ hạ như thần linh đồng dạng, người tạo ra chữ viết định ra pháp tắc dạy dân trồng trọt chăn nuôi lẫn truyền dạy nghề nghiệp mà không đòi hỏi bất cứ gì, ngài tham lam tài sản các nơi lại đổ vào dân chúng mở rộng các công trình công cộng Bệnh Viện, Xe buýt, Trường Học, Nhà Vệ Sinh.. mọc lên như nấm.. những chiếc như thế Mặc Gia chúng ta chế tạo đả hơn đến một vạn chiếc, chỉ để cho dân chúng đi lại hằng ngày"

Đám người cũng từ Ban Siêu nhìn thấy những chiếc xe buýt công cộng, cả người chấn động hơn 10 000 chiếc xe cơ quan bọn họ cũng bị chấn động lẫn bội phục khi mà Thiên An dám để cho Mặc Gia lớn mạnh như vậy. Khi mà những cổ máy điều khiển trên đó đều là Mặc Gia đệ tử cả. Chế tạo nhiều cơ quan xe như vậy đến ngay cả Cơ Quan Thành cũng chưa từng có.

Bọn họ không biết là Thiên An ở trong lòng dân chúng lẫn Mặc Gia đệ tử ở nơi này tựa như thần linh một dạng, bất cứ mệnh lệnh nào ban ra đều như fan cuồng một dạng làm theo cả.

Đây là do từ khi Đại Việt dựng nước nền móng đả vững chắc, khi Thiên An đem những chính sách lợi dân ích nước cho dân chúng nhất là toàn dân chúng đều được ban phát dạy học miễn phí. Rồi sau khi có Mặc Gia gia nhập vào hàng loạt các cơ quan được ứng dụng nhiều hơn trong đời sống, làm cho dân chúng cuộc sống thay đổi tốt hơn.

Mưa lũ nước dân lũ lụt đã không sợ hãi khi những tuyến sông đều có những tuyến đê do cơ quan thuật lắp dựng, mùa mưa có thể trử nước vào những hồ chứa lớn để cho mùa khô tưới tiêu. Nước được đẩy đến những nơi khô cạn những con kênh nhân tạo được đào xuyên vào những nơi sâu xa nhất, những gò núi cao khô khốc mọi thứ đều nhờ có cơ quan thuật phụ giúp.

Hay những máy móc phục vụ gieo trồng sản xuất, những vũng đất khai khoảng đất hoang mở ra dân chúng tỵ nạn các nước được vận chuyển đến nơi này được đội ngủ quan viên hổ trợ, từ thôn làng dựng lên nhanh chóng bám vào gốc rễ.

" Chỉ cần bất cứ ai đến đây, đều sẻ yêu thích mảnh thổ địa này, tin tưởng ta mọi người sẻ nhanh chóng nhận ra thôi" Ban Siêu mở ra cửa lớn trong ánh hoàng hôn nhìn về khung cảnh thơ mộng, trời chiều mỹ lệ con đường hai bên là hoa thơm dị thảo lúc này dòng người bắt đầu đổ ra đường nhiều hơn

" Nhiều như vậy hài đồng.. Mặc Gia Học Viện" Tuyết Nữ nhìn về chiếc xe đả dừng lại, cánh cửa đả mở ra liền thấy trước mặt là một tòa kiến trúc to lớn rộng rải với những bánh xe to lớn mọc lên cùng với những bức tượng điêu khắc khắp nơi, từ cổng lớn vô số trẻ nhỏ cất bước đi ra.

" Siêu gia gia, A Hồng gặp qua người"

"Siêu gia gia, ta là tiểu Thúy"

" Siêu gia gia quân bài của ta đâu"

" Siêu gia gia tốt"

Chỉ thấy khi Ban Siêu bước xuống cánh cửa liền thấy được một đám hài tử nhanh chân chạy đến chổ hắn, bu bám lôi kéo nài nỉ ỉ ôi sau đó reo hò vui sướng khi thấy từ hắn phát ra những quân bài của hắn.

Lá bài của Ban Siêu được xếp vào bảy sao nằm ở tầm trung nhưng chế tác rất ít, những quan bài trên bảy sao trở nên số lượng cực kỳ ít để tạo ra tính kịch tính, những lá bài từ năm sao trở xuống đều được sản xuất hàng loạt được khắc trên đó các học thuyết của các nhà hay những nhân vật thành danh nổi tiếng.

" Tiểu Hỏa, ngươi lại dám tranh với ta, hôm nay là ngày phụ nữ ngươi có còn là nam nhi hay không?" Một bé gái tám tuổi tức giận nhìn chòng chọc về bé trai đang nắm trên một quân bài của Ban Siêu, đây là lá bài cuối rồi.

" Cá nhỏ ngươi chỉ là nữ hài mà thôi, hôm nay có liên quan gì ngươi?" Bé trai ánh mắt linh động trả lời, ngu sao hắn có thể nhường ra được quân bài này chất lượng khá cao hơn nữa không dùng đổi đi cũng được số tiền kha khá đây.

" Nữ hài lớn lên thành nữ nhân, ngươi từ nhỏ đả phân biệc đối xử như vậy lớn lên tất như đám vũ phu kia" bé gái chống nạnh lên tiếng, mà đám bé gái nghe được ánh mắt sáng lên sau đó hùa nhau trợ trận đem những nam hài đoạt được lấy lại.

Phong Kê thành, một tháng sau.

" Ầm Ầm Ầm Ầm" hàng loạt tiếng vang dội thanh âm vang lên bức tường thành không ngừng bị đủ vở sụp xuống bởi những cú húc đầu hay móng vuốt Bạch Hổ vung ra, đem tòa thành làm bằng đất hòa lẫn cọc tre bện thành dựng lên đánh toái vở nát.

Không chỉ có bức tường thành này bị húc đổ san phẳng, mà toàn bộ kiến trúc bên trong đô thành đều bị san phẳng thành bình địa, mà thay vào đó là hàng ngàn cơ quan thú đang vận chuyển xây dựng các công trình lẫn vô số con người hòa lẫn vào đó.

Tại một vùng đồng ruộng phù sa màu mở, vô số thân ảnh người dân đang tụ tập ở nơi này ánh mắt đều nhìn về bên dưới các cổ máy cơ quan đang cấy mạ.

Hàng lối đều tăm tắp mà nơi họ đang đứng lên là một con đê đang được giang dở dựng lên bởi các khung Bạch Hổ, đám người dân quan sát bên trên đều trợn mắt há muồm rung động không tin được về những thứ phát sinh trong một tháng nay.

Cách nơi này một đoạn trên một tuyến đường đê hoàn chỉnh, một đám người đang di chuyển trên nền đá bê tông với những bánh xe cơ quan được lắp dựng. Nhìn về dòng người đông đúc tấp nập tới lui di chuyển, bọn họ hiện tại cũng tràn ngập rung động cũng như người say tỉnh mộng một dạng.

"Lịch sử đả sang trang mới, sau này sẻ không còn đói nghèo bệnh tật" Thiên An chậm rãi cất bước đi trên tuyến đường đê, mà phía sau hắn chính là thân ảnh đám người Lạc Hầu Lạc Tướng lẫn quân chủ An Dương Vương.

Trước vũ lực nghiền ép hoàn toàn từ các cơ quan thú, đám người cũng chỉ có thể bấm bụng mà đầu hàng, có lo sợ hoang mang khi đầu nhập lở Thiên An nuốt lời đem bọn họ diệt rụng.

Nhưng mà hắn đúng như cam kết không có hại một ai cả, thậm chí còn đem đến đại lượng hạt giống cây trồng sách vở dựng lên các công trình kiến trúc mới, chỉ trong một tháng này đám người dân trong nơi này trùng kích không thôi.

Họ thấy được vô số thùng lớn thùng nhỏ muối với giá rẻ, vô số lương thực được vận chuyển, những trang giấy vật phẩm lẫn thuốc men xuất hiện. Bọn họ giàu lên nhanh chóng khi mà có đất đai được gieo trồng, có thể làm việc ở các xưởng xí nghiệp do Thiên An mở ra quan trọng hơn họ được ở cư trú trong những dãy ký túc xá làm bằng xi măng bê tông tạm thời, để họ ngở ngàng.

Chăn ấm nệm êm lương thực sung túc đó là tầng lớp thượng lưu, nhất là chữ viết đây nhưng đến nơi này hoàn toàn là miễn phí, chỉ cần lao động do những hạng mục được yêu cầu có thể nhận thêm tiền lương kha khá, đương nhiên vẫn tồn tại bất mãn từ tầng lớp quý tộc có điều đều bị Thiên An cho đi cải tạo lao động tham dự xây dựng miễn phí cả.

" Ngài không sợ nơi này lớn mạnh, phản loạn sao" Một giọng nử tính mềm mại từ một thiếu nữ, ở phía sau cất lên.

Tóc dài đen như gỗ muôn gương mặt thanh lệ thoát tục, thân hình nhỏ nhắn khoác lên một bộ hồng y áo ngoài được kết bằng các lông chim trắng, trên đầu mang một chiếc mũ khắc ghi hình chim lạc, Mị Nương công chúa.

Đám người bên cạnh nghe được gương mặt trở nên lo lắng, mồ hôi tuôn ra ánh mắt nhìn về nữ tử này có phần quở trách. Gương mặt lờ đi chổ khác hay cúi gầm nhưng lại dõng tai nghe ngóng chờ đợi câu trả lời.

" Phản loạn xảy ra chiến tranh là do ngu muội và đói kém mà ra, dân chúng đều ấm no lại được mở rộng tri thức, thì sao lại phản loạn. Có chăng chỉ do một số người tồn tư tâm mà thôi" Thiên An cười nhạt lên tiếng.

Tiếp tục nói: " Ta nói thời đại chiến loạn đả qua rồi, các ngươi chỉ cần chờ đợi là được dõi mắt chứng kiến lịch sử sinh ra, là lưu danh sử sách ngàn năm hay là để con cháu sau này oán hận ngàn năm đều do các vị"

Phí công đi đến nơi này là Âu Việt có vị trí rất đặc biệc với hắn, dù sao trước khi xuyên không hắn là người Việt Nam à. Mặc dù biết nơi này không phải là quê hương hắn, nhưng lịch sử na ná nhau. Hắn cũng ưu tiên cho quốc gia này, so với các nước Việt khác lân cận như Dạ Lang, Điền Việt hắn thẳng tay hơn nhiều.