Chương 123: Sơ gặp Esdeth

Thời Không Hỗn Loạn

Chương 123: Sơ gặp Esdeth

Chương 123: Sơ gặp Esdeth

Do hết đời này qua đời khác người ở vùng đất băng tuyết phía bắc luôn phải sống trong điều kiện khắc nghiệt như vậy nên đã tiến hoá để nhạy cảm với nguy hiểm hơn, gần giống như kiểu trực cảm dã thú, có thể giúp cảm nhận được nguy hiểm.

Trực cảm dã thú này là khả năng cảm nhận nguy hiểm chứ không phải giống như Kenbunshoku haki, hai loại cực kỳ khác nhau.

Thêm nữa Esdeth lại là con gái của tộc trưởng, thấm nhuần tư tưởng mạnh được yếu thua từ nhỏ cho nên lại càng cố gắng luyện tập để trở nên mạnh mẽ, về sau có thêm Teigu dạng máu càng làm cho nàng tiến thêm một bước, nói không ngoa nàng là người mạnh nhất trên đảo quốc này.

Thậm chí In đã từng đoán Akame thua Esdeth rất nhiều, lúc cuối Esdeth thua chủ yếu là vì thấy Tatsumi chết, nản lòng thoái chí nên mới thả nước cho Akame, thậm chí cuối cùng cũng là nàng ôm xác Tatsumi tự tử chứ không phải Akame giết.

Esdeth không nhìn thấy được In đi nhưng cảm giác bị nhìn trộm đã biến mất nên nàng có thể đoán được đám người kia cũng phát hiện nàng nên đã rời đi, nhưng nàng cũng không chủ quan, khả năng cao là sẽ có người mai phục bên ngoài thung lũng đầu rồng, dù sao nơi này chỉ có một cửa ra, rất dễ để mai phục, nàng không tin kẻ địch sẽ ngu đến mức không biết cái này.

Esdeth thu hồi tầm mắt lại, quay sang mở miệng.

" Dặn dò mọi người cẩn thận, ăn xong nghỉ ngơi tốt, chúng ta sắp có khách."

Giọng nói nàng lành lạnh, tuy nhiên nói đến chữ "khách" thì miệng hơi cong lên biểu hiện rõ vẻ hứng thú, nàng cũng không sợ kẻ địch tìm tới, nàng sợ là sợ không có kẻ địch nào mà thôi, bản tính của nàng vốn dĩ là hiếu chiến nên mới rời đi vùng đất băng tuyết mà tòng quân trong quân đội đế quốc, mục đích chính là để có được nhiều cơ hội chiến đấu chém giết, có thể nói nàng là chiến đấu cuồng nhân.

Đám thuộc hạ vừa nghe thấy thì giật mình, kiểu nói này, nụ cười này bọn thuộc hạ rất quen thuộc, đây chính là khi tướng quân hứng thú, mà tướng quân hứng thú thì chỉ có chém giết chiến đấu, vậy thì chắc chắn sắp tới sẽ có chiến đấu, cũng có thể nói là có quân địch mai phục.

Hít~

Nghĩ đến đây, đám thuộc hạ không khỏi hít một hơi khí lạnh, mẹ nó là thằng ngu nào chán sống đến vây giết tướng quân?

Bọn họ thừa biết tướng quân Esdeth mạnh cỡ nào, đến bao nhiêu chết bấy nhiêu, đây thuần tuý là tặng đầu người, thuật ngữ hay dùng là " Tìm đường chết!!".

Tuy nhiên bọn họ cũng không hỏi nhiều, vâng dạ lui ra phân phó quân lính, dù sao tướng quân bọn họ cái gì cũng tốt, chỉ có là quá lạnh mà thôi, nhiều khi đám thuộc hạ cũng có chút vì chồng tương lai của nàng mà mặc niệm.

Không, có lẽ cũng không có ai dám cưới nàng đi, nhìn xem, một gương mặt xinh đẹp lại cực lạnh lùng, khí chất uy nghiêm sát phạt quả đoán cùng với sát khí lượn lờ kia thì có tên nào tài cao gan lớn lắm mới dám nói chuyện chứ còn cưới thì…không có khả năng lắm, có lẽ tướng quân của bọn họ đã định trước là ế cả đời.

Haiz~

Ai nấy đều thở dài một hơi.

Tuy nhiên cũng chỉ là suy nghĩ trong lòng, không ai dám nói ra, bản thân Esdeth cũng không biết hình tượng bản thân bên trong lòng thuộc hạ đã biến đến mức này, nếu không thì chắc chắn sẽ hét lên một câu.

" Lão nương còn muốn cưới chồng, lão nương chắc chắn không có ế, lần này ta về cưới chồng liền!"

Mà nếu đúng nguyên tác thì lần này Esdeth về cũng là có cưới chồng thật, vì để tìm ra người vừa ý nàng còn tổ chức cả một cuộc thi đấu, về sau trời xui đất khiến nhờ nhân vật chính quang hoàn nên Tatsumi lọt vào mắt xanh Esdeth, bị nàng mang về kém chút còn gạo nấu thành cơm tổ chức cái đám cưới.

Được hơn hai tiếng sau, ăn uống nghỉ ngơi lấy lại sức đã xong Esdeth phát lệnh nhổ trại tiến quân.

" Quân lính, tiến lên!"

Cả đoàn quân nghe được lệnh của nàng thì bắt đầu di chuyển lên phía trước, thanh thế cực kỳ to lớn, bụi mù che phủ một mảng bầu trời, quân lính rậm rạp như kiến bò lít nha lít nhít trên đất, hơn bốn trăm ngàn quân hướng thẳng về phía lối ra thung lũng đầu rồng tiến tới.

Vừa ra khỏi thung lũng đầu rồng, thân ảnh Esdeth ngừng lại, đoàn quân phía sau nàng cũng ngừng theo nàng, đám thuộc hạ thân tín của nàng thì hai mắt hơi ngưng trọng nhìn về thân ảnh nhóm người phía trước.

Phía trước là một thân ảnh nam nhân cao lớn hơn ba mét cùng với ba nữ nhân cao lớn hơn hai mét đang nhàn nhã ngồi phía trước chờ đợi, xung quanh đứng lấy năm thân ảnh đeo mặt nạ thân trùm áo choàng kín mít như người hầu, phía sau lại có tám thân ảnh bốn nam bốn nữ đang đứng tản ra hình vòng cung canh chừng lấy xung quanh như hộ vệ.

Cái chính khiến bọn hắn ngưng trọng là bọn họ cảm thấy được uy hiếp rất mạnh, từ mấy tên hộ vệ lẫn người hầu kia toả ra khí thế cũng chỉ kém hơn tướng quân bọn hắn đôi chút mà thôi, chưa kể đến bốn thân ảnh đang nhàn nhã ngồi thưởng trà kia, đồng thời cũng không khỏi suy đoán đây rốt cuộc là người của phe nào.

Một đoàn người rất giống như là quý tộc đi cắm trại đang dùng trà chiều, tuy nhiên nếu nơi khác thì có lẽ sẽ là bức tranh rất đẹp nhưng nơi này lại là quỷ dị, quý tộc nhà ai lại mạnh như vậy, lại rãnh nhức cả trứng ngồi chặn lại đại quân?

Đừng nói vô tâm, lời này ai tin ai ngu, thanh thế quân đội to lớn như thế đi đến đâu ai chả biết, dùng đầu ngón chân cũng biết là đám người kia hướng về bọn hắn và tướng quân tiến đến, là có mục đích mà đến....

In cùng nhóm người Anna, Reiju, Gion sau khi rời đi sườn núi thì trực tiếp đứng trước lối vào thung lũng đầu rồng chờ đợi, hắn biết Esdeth sẽ tới, nàng sẽ không quay đầu lại, một phần là do bản tính hiếu chiến cùng với lòng tự tin của bản thân, một phần là một đoàn quân khổng lồ như vầy cũng không phải dễ dàng nói quay đầu là quay đầu.

Nào là lương thảo cần thiết, sắp xếp chỗ nghĩ lại địa hình sao cho họp lý tránh bị phục kích, thêm nữa quay đầu lại cũng chỉ có thể trở lại quốc gia băng tuyết phía bắc mà thôi, nơi đó vốn dĩ không đủ điều kiện để nuôi sống đoàn quân này, điều kiện tự nhiên hoàn toàn không cho phép số lượng lớn người sinh sống tập trung cùng nhau, đây là yếu tố thiên nhiên, không cách nào tránh khỏi.

Đừng nói thời lạc hậu đói kém này mà thậm chí là thời hiện đại cũng rất khó đánh lâu dài dưới địa hình đó, thời tiết đó, điển hình nhất là thế chiến thứ hai, quân đội phát-xít Đức của Hít-le đã thua trận chiến với quân đội Liên-Xô do cố chấp tấn công trong mùa đông, khi mà nơi này nhiệt độ cực kỳ lạnh lẽo, âm mấy chục độ khiến cho quân lính thua trận cực kỳ thảm tệ, thua tan tác.

Thậm chí đến cả quân đội thế giới hải tặc đối với cái này cũng cực kỳ đau đầu chứ huống chi là quân đội lạc hậu của đế quốc.

In cùng ba nữ đang nhàn nhã một bên uống trà nói chuyện, một bên chờ đợi lấu Esdeth cùng quân đội của nàng, còn về từ đâu có được bàn trà ghế các thứ thì đừng nghĩ nhiều, không phải không gian giới chỉ các thứ mang theo, cái này là trên phi cơ dẫn tới, với địa vị của In thì đi ra ngoài đều sẽ có phi cơ cùng vệ tinh canh giữ trên bầu trời cho nên cũng thuận tiện từ trên kia lấy xuống bàn ghế cùng bình trà các thứ.

Trò chuyện một hồi thì In cảm nhận được Esdeth, hắn quay người nhìn kỹ nàng, người sau cũng chăm chú đánh giá lấy hắn, cả hai vẫn không nói gì.

Tận mắt nhìn thấy được Esdeth khiến In cũng không khỏi nói thầm vài câu.

" Nhìn ngoài đời đúng là khác xa trong anime, không hổ danh là tướng quân Esdeth!"

Nhìn thấy được khiến hắn không khỏi càng vững chắc phải thu nàng vào hậu cung…khụ khụ, nói lệch, phải thu nàng vào dưới trướng.

Một thân khí phách uy nghiêm lẫm liệt, sát khí tung hoàng chiến trường, ánh mắt sắc lẹm tràn đầy uy hiếp nhìn về phía trước.

Trong lúc In đang đánh giá Esdeth thì nàng cũng quét mắt qua đám người phe In sau đó ánh mắt dừng lại trên người In tỉ mỉ đánh giá.

Trong mắt nàng là một người thanh niên khoản hai mấy, gương mặt anh tuấn mang theo nhàn nhạt uy nghiêm vương giả, mái tóc vàng kim cùng với đôi mắt rất đặc biệt gồm các vòng trắng đỏ đan xen lẫn nhau, trong mắt không có vui buồn giận hờn chỉ có là sự hờ hững, đúng vậy, chính là sự hờ hững, hờ hững với cả sinh mạng.

Bỗng nhiên nàng cảm nhận được ánh mắt của In quét trên người nàng, ánh mắt đó giống như là đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật, khác xa các ánh mắt người khác nhìn nàng có hoảng sợ có thèm khát, chỉ thuần tuý là đánh giá mà thôi.

Esdeth còn chưa mở miệng thì một thành viên CP 0 đã mở miệng, hắn cũng không phải là CP 01 nhưng cũng là khá cao, chiến lực cấp S, là thâm niên CP 0.

" Lớn mật, gặp điện hạ còn không quỳ xuống, lại dám ngồi trên yên ngựa?"

Đây không phải là kiếm chuyện mà đều có mục đích, hắn hô lên là vì để biểu hiện một thoáng thân phận In cao quý, đồng thời cũng dựa vào đó để bộc lộ thực lực bản thân khiến cho phe kia có chuẩn bị tâm lý, cân nhắc mà giao tiếp với bọn họ.

Esdeth nghe được thành viên CP 0 kia hô lên thì hơi chút nhíu mày, nàng lúc nào lại bị một nô tài hô hoán như vậy?

Thân phận nàng cũng không hề thấp đi nơi nào, là tướng quân nắm trọn binh quyền đế quốc, thậm chí có thể phản lại lật đổ nhà vua nhỏ tuổi để đăng lên vương vị, chẳng qua đó cũng không phải là mục tiêu của nàng mà thôi, thậm chí tỷ lệ thành công của nàng còn cao hơn quân cách mạng rất nhiều.

Phía sau Esdeth, một tên thuộc hạ nghe được không khỏi nổi giận lên, lại có kẻ dám nói như thế với tướng quân, thậm chí còn là một tên người hầu nữa chứ, quá đáng, không thể nhịn được.