Chương 2: Năng lực và lần đầu săn thú

Thời Không Ăn Tạp Giả

Chương 2: Năng lực và lần đầu săn thú

Dùng hai cánh tay bé nhỏ và mũm mĩm chống thân hình nhỏ bé của mình dậy, Hoang Nguyên băt đầu dùng tay kiểm tra cơ thể mình. Cao khoảng khoảng 1m, da thịt trắng trẻo và bóng bẩy, tóc nâu ngắn ngang tai, tầm nhìn tốt đạt 10/10.
-Cơ thể của ta thật ở 5 tuổi nha. Còn khá là khỏe mạnh nữa. Mà thuộc tính của ta thì sao nhỉ.
Lập tức một cửa sổ màu xanh nhạt hiện ra trước mắt Hoang Nguyên.
-------
Hoang Nguyên
Tuổi:5
Level:1
Sức mạnh: lv 1(đặt cố định ngang với một người trưởng thành bình thường)
Nhanh nhẹn: lv1(đặt cố định ngang với một người trưởng thành bình thường)
Bền bỉ: lv1(đặt cố định ngang với một người trưởng thành bình thường)
Trí lực: lv1(đặt cố định ngang với một người trưởng thành bình thường)
Kĩ năng: hấp thụ(có khả năng ăn và hấp thụ khả năng của mọi thứ), nhận biết lv1(mang đặc tính bính thường của người ở thế giới này, tự thân nhận biết được lv một vật không quá đặc biệt và không cao hơn lv bản thân là 10lv), giả heo ăn thịt hổ(skill bị động không lv)(Là một kẻ mang linh hồn 18 tuổi nhưng lại dùng thân xác 5 tuổi chứng tỏ bản thân rất gian trá. Khiến lv hiển thị trong mắt người khác sẽ giảm đi 10lv), mồi ngon(cần xác nhận có học hay không Có/Không)(skill chủ động lv1)(phát động khiến bạn trở nên ngon lành trong mắt đối tượng chỉ định, lv càng cao càng có sức hấp dẫn)
-------
-Éc, skill này có hơi quá đặc biệt không, ta thích mỹ thực chứ có muốn thành mỹ thực đâu. Mà thôi cứ học đi, nó có thể sẽ phát huy tác dụng cũng nên.
Tuy hơi khó chịu vì kĩ năng mình nhận được nhưng Hoang Nguyên vẫn quyết định sẽ học kĩ năng này, hắn nghĩ đây cũng là một kĩ năng dụ quái cũng không tệ đâu.
Sau khi xem xét xong xuôi cơ thể Hoang Nguyên bắt đầu xem lại một chút thông tin về thế giới này đã được đặt sẵn trong đầu của hắn. Thế giới này lớn gấp 12 lần trái đất, có muôn vàn rừng núi và động vật thì phát triển cao gấp cả trăm nghìn lần ở trái đất. Con người ở đây cũng vậy, họ không phát triển khoa học kĩ thuật mà phát triển nhiều ngành nghề về ma pháp, và đấu khí(xem qua truyện dị giới phương Tây chắc sẽ hiệu) như ma pháp sư, mực sư, đấu sĩ, kiếm sĩ, lãng khách,..
Và đặc biệt là tất cả sinh vật ở thế giới này đề phân chia sức mạnh bằng lv, bắt đầu thì đều từ level 0 nhưng phát triển đến như thế nào thì tùy vào khả năng của bản thân. Như Hoang Nguyên thì lại có một lợi thế, tuy thân thể hắn bé nhưng nhờ bảng biểu đặt mặc định lv thấp nhất là 1 nên các thông số của hắn được đắt ngang một người bình thường nhờ vậy mà Hoang Nguyên có thể dùng cơ thể 5 tuổi để phát huy ra sức của một người bình thường.
''Ục ục'' đang đắm chìm trong kiến thức thì Hoang Nguyên bị kéo về hiện tại vì tính ham ăn của mình, hắn đói rồi.
-Ta cũng nên bắt đầu hành trình của mình thôi nhỉ.
Hét một hơi thật dài Hoang Nguyên đứng hẳn dậy rồi bắt đầu bước đi. Nhưng hắn mới đi được vài bước thì mới nhận ra một điều, hắn không biết mình nên đi đâu. Quay đầu xem trái phải, Hoang Nguyên nhận ra phía bên phải mình là một khu rừng khá rậm rạp nên quyết định tạt vào rìa rừng tìm kiếm chút đồ ăn rồi sẽ đi tìm nơi trú ẩn tạm thời.
Đi thêm khoảng 300m vào rừng, Hoang Nguyên lại phát hiện ra một bãi cỏ lớn. Nhưng bãi cỏ này không chống vắng như hồi nãy mà có một đàn thỏ.
"Thỏ lửa(Fire rabbit)lv2, không có khả năng phun lửa nhưng khá nhanh nhẹn và có tính cách nóng nảy, có một nhúm lông đỏ trên đầu. Khi nhúm lông này cháy lên sẽ tăng sức mạnh và tốc độ di chuyển.
-Nha, ca tùy tiện tìm một con thỏ cũng lv cao hơn mình, ca không phục nha. Đấu một mình ca không sợ nhưng bọn thỏ kia có hơn chục con, nhớ chúng nó biết đánh hội đồng không phải ca sẽ chịu ủy khuất lớn sao.
Vò đâu bứt tai vài phút, cuối cùng Hoang Nguyên cũng nghĩ ra một cách ''không phỉa ta có kĩ năng mồi ngon sao, không ngờ nó có đất dụng võ sớm thế, kaka''. Hoang Nguyên lập tức cúi đầu nhìn mấy viên đá dưới chân rồi lựa lấy một viên vừa tay và có vẻ cứng rắn. Tiếp đó Hoang Nguyên đi vòng ra mạn phía động bãi cỏ, nơi hắn thấy có một con thỏ duy nhất trong phạm vi 30m đang ăn cỏ. Tìm một gốc cây rồi ngồi xuống, Hoang Nguyên hít thở sâu vài hơi rồi nhìn chằm chằm vào con thỏ rồi ngầm phát động kĩ năng mồi ngon, rồi nhắm híp mắt và ngả đầu vào cây trong khi cánh tay trái nắm chặt hòn đá vẫn đặt sau lưng.
Con thỏ lửa đang ăn cỏ lập tức bị hấp dẫn bởi Hoang Nguyên, bình thường thì nó sẽ không quá chú ý vào mấy thứ sinh vật này nhưng có thứ gì đó làm nó cảm giác thèm thuồng trên người sinh vật này này. Nó nghĩ sinh vật này sẽ ăn rất ngon nên chậm rãi tiến đến gần.
Khoảng cách giữa con thỏ lửa và Hoang Nguyên ngày càng gần 25m, 14m, 9m, 1m. Cảng ở gần Hoang Nguyên càng quan sát con thỏ này được rõ hơn, nó dài và to phải gấp 1,5 lần thỏ bình thường. Điều này khiến Hoang Nguyên hơi ngạc nhiên nhưng hắn vẫn tin mình có khả năng làm thịt được con thỏ này.
Vài giây tiếp tục trôi qua, con thỏ giờ chỉ cách mặt Hoang Nguyên hơn 10cm hay nói rõ hơn là nó đã đứng vào giữa hai chân hắn và nhìn xung quanh như đang cố tìm kiếm vật gì trên cơ thể sinh vật này lại hấp dẫn mình.
Lúc này, hai chân đang buông thõng của Hoang Nguyên chợt căng lên đạp thẳng vào hai bên bụng con thỏ và tay trái cầm hòn đá phang mạnh vào đầu con thỏ lửa. Thỏ lửa bị đánh bất chợt lâm ngay vào tình trạng sắp chết nhưng lại không chạy trốn mà huých thẳng vào bụng Hoang Nguyên.
''Nó khỏe vậy sau'' tuy sức mạnh của con thỏ làm Hoang Nguyên có chút bất ngờ nhưng tay hắn không dừng lại mà đập thêm vài ba cú vào đầu con thỏ. Lập tức con thỏ kia nằm nhoài trên mặt đất, sau khi chân đập thêm 3,4 cái thì tắt thở hẳn.
''Kĩ năng của ta cũng không kém đi đâu'' nhìn thành quả nằm trên mặt đất Hoang Nguyên không khỏi tự tán thưởng mình. Hắn vốn là một đứa trẻ mồ côi được một thợ săn nhận nuôi, sau này khi người thợ săn chết thì hắn mới phải vào viện mồ côi. Nhưng khoảng thời gian trước đó hắn cũng được người thợ săn dạy bảo rất nhiều trong khoản săn bắn.
-Giờ thì thử dùng kĩ năng mới nào.
Lập tức hởi động skill hấp thụ, Hoang Nguyên cảm thấy con thỏ trước mặt, hay nói là tất cả mọi thứ trong mắt hắn đều ngon lạ thường, hắn cảm giác như mình có thể ăn cả thế giới. Không suy nghĩ nhiều thêm nữa, Hoang Nguyên dùng đôi tay nhỏ bé trắng trẻo của mình xé con thỏ lửa kia ra và bắt đầu ăn thịt một cách mĩ mãn.
Có lẽ nhờ skill hấp thụ mà Hoang Nguyên chẳng cảm thấy chút ghê tởm nào, nếu có cảm nhận thì đó chỉ có thể là vị tươi ngon và nóng hổi của thịt thỏ. Ngoại nội tạng và đầu thì kể trái tim, thịt và lông thỏ đều bị Hoang Nguyên ăn sạch sau 10 phút. Tuy không có thêm skill hay tăng trưởng gì về sức mạnh nhưng Hoang Nguyên vẫn cảm thấy mĩ mãn vì bừa ắn của mình, mà nhân tiện thì hắn vẫn chưa có cảm giác no đâu.
Bằng phương pháp cũ, trong vòng 3 tiếng Hoang Nguyên tiếp tục làm thịt thêm 5 con thỏ và hắn cũng thử ăn luôn viên đá trong tay mình và vài ngọn cỏ khá sắc bén đã cứa đứt chân hắn lúc không để ý. Sau 3 tiếng mặt trời cũng dần lặn xuống phía, Hoang Nguyên cũng đi ra khỏi khu rừng, vì tốn quá nhiều thời gian vào việc ăn uống nên hắn vẫn chưa tìm ra được một nơi ở phù hợp cho mình nên đành quay lại tảng đá nơi mình xuyền qua rồi nằm xuống và tổng kết về ngày hôm nay. Hăn đã nhận được tăng nhanh nhẹn lên lv2 khi ăn thịt đến con thỏ thứ 3 và 1 skill bùng cháy lv1(tăng sức mạnh và tốc độ thêm 1 lv trong 2 phút,15p hồi chiêu). Và lv bền bỉ cũng tăng lên lv3 khi hắn thử ăn cục đá của mình, giờ thì cơ thể hắn cững cáp hơn nhiều. Cuối cùng là được thêm một skill chủ động là sắc bén lv1(khi sử dụng tăng độ sắc bén cho đòn đánh), kĩ năng này hắn lấy được khi ăn mấy ngọn cỏ sắc bén dưới chân mình.
-Đây mới là sống chứ.
Hét lên một tiếng, Hoang Nguyên lập tức chìm vào giấc ngủ sâu.