Chương 12: Busujima Saeko

Thiên Thượng Chí Thần

Chương 12: Busujima Saeko

Những cánh hoa anh đào tràn ngập con đường, anh đào vốn không đẹp nếu đứng một mình mà chỉ đẹp khi nở rộ thành tầng mây hoa, con người cũng như vậy, họ không thể mạnh nếu đứng một mình mà còn phải biết đoàn kết, biểu dương sức mạnh của cộng đồng.

Những cánh hoa nhẹ bay trong gió, màu trắng tinh khôi đầy thơ mộng với tuổi học trò, liệu sau hôm nay còn vậy chăng?

Một người đàn ông trong bộ vest đen đang đập cửa trước cổng trường, ba giáo viên và một bảo vệ đang tiến đến, trên sân thượng cậu học sinh năm hai Takashi đang cúp tiết đưa mắt nhìn xuống dưới.

" Bắt đầu rồi "

Tử đáp xuống cạnh Takashi, thiên thần là một sinh vật đặc hữu, trừ khi họ nguyện ý hiện thân còn không trong mắt sinh vật khác họ thuộc về tồn tại vô hình, Takashi vẫn thản nhiên quan sát diễn biến trước cổng trường mà không hay biết.

" Anh là ai vậy hả?, có thôi ngay cái hành động kỳ dị đó không thì bảo?, dừng lại mau nếu anh không dừng lại chúng tôi sẽ báo cảnh sát... "

" Bình tĩnh nào Hayashi – sensei, không cần phải gọi ai cả, chúng ta chỉ cần cho tên này biết ai mới là đại ca ở đây. "

Nam giáo viên ngăn Hayashi lại, ông ta xắn tay áo lên cười nói, rồi ông nắm lấy áo người đàn ông kéo mạnh vào song cửa.

" Chờ đã Teshima – sensei, đừng mạnh tay quá, người đàn ông này.. "

Hayashi nói chưa hết câu, một vật trông giống ngón tay rớt xuống từ song cửa, cô khiếp hãi ngã bật ra sau.

" Ah...ngón tay... cảnh... cảnh sát "

Bằng một sức mạnh khổng tưởng, người đàn ông kéo ngược tay Teshima ra, hắn cắn mất một mảng thịt ngay bắp tay trước khi Teshima kịp phản ứng.

" Dừng...dừng lại...ah...hắn ăn tay tôi!!! "

Teshima giãy mạnh, ông bật ngữa ra sau, những người xung quanh thấy thế liền cầm máu và gọi ý tà cùng xe cứu thương.

" Tashima – sensei, cố gắng lên, ở lại với chúng tôi. "

Hayashi khóc trong nước mắt, mặc dù đã băng vết thương lại nhưng máu vẫn không ngừng trào ra, Teshima liên tục co giật và thở dốc, chẳng mấy chốc ông tắt thở.

" Anh ấy... anh ấy chết rồi. "

Một giáo viên hói đầu ngồi bên cạnh Hayashi lắp bắp nói.

" Sao lại ra thế này chứ..."

Hayashi hai tay che miệng khóc.

Gương mặt Teshima chuyển sang màu trắng bệch, từng đường gân xanh dữ tợn nổi lên, từ hai con ngươi máu không ngừng chảy.

" Anh ổn chứ Teshima – sensei, tôi yên tâm r... "

Các khớp tay Teshima có dấu hiệu cử động, là người gần Teshima nhất, Hayashi cúi xuống động viên nhưng nói chưa hết câu thảm cảnh của Teshima một lần nữa lặp lại, cô là nạn nhân tiếp theo, Teshima kéo Hayashi xuống cắn mạnh vào cổ.

" Chuyện...chuyện gì thế này...? "

Đứng trên sân thượng Takashi chứng kiến hết thảy, linh tính chẳng lành, cậu liền chạy về phía lớp học của mình, cậu phải báo cho Rei và Hisashi biết.

Tử không đi theo Takashi, ít nhất là bây giờ, kẻ xuyên việt sẽ tự tìm đến cậu ta, chỉ cần xuất hiện kẻ nằm ngoài nguyên tác thì sẽ rõ, trước hết cậu phải tìm một người.

Mọi việc chỉ vừa mới diễn ra, cái chết vẫn chưa bao phủ ngôi trường này, những con người nơi đây vẫn còn vô tư không biết địa ngục đang đến gần.

" Tất cả học sinh và giáo viên chú ý...tất cả học sinh và giáo viên chú ý, hiện trong trường đang xảy ra một vụ bạo lực đặc biệt nghiêm trọng!!!, học sinh hãy ở lại cùng giáo viên của mình và nghe theo chỉ dẫn của họ. "

Tiếng thông báo từ các loa phát thanh vang vọng toàn trường, từ các lớp học tiếng xôn xao, bàn tán cho đến khi tiếng hét kinh hoàng cầu cứu của một học sinh nào đó vang lên, zombie tràn vào địa ngục chính thức bắt đầu.

Câu lạc bộ kendo lúc này không một bóng người, Busujima Saeko đội trưởng kendo đang một mình ở trong phòng, cô thu kiếm lại chuẩn bị ra ngoài.

" Busujima Saeko là cô? "

Giọng nói từ hư không vang lên, Saeko quay người nhìn khắp phòng, căn phòng vẫn thế, tĩnh lặng không một bóng người.

" Là ai? "

Saeko hét lớn, một tay cầm kiếm thủ thế, ánh mắt đề phòng nhìn xung quanh.

" Đừng sợ, ta muốn làm một cuộc giao dịch "

Tiếng thì thầm như sát bên tai, Saeko bật nhảy về sau, cô dáo dát nhìn xung quanh, không có ai cả, giọng nói tựa như rất gần, tựa như rất xa, phiêu diêu mộng ảo.

" Ta không có thói quen làm những việc mờ ám, trước hết ngươi hãy đối mặt với ta như là một sự tôn trọng tối thiểu. "

Saeko đứng sát vào tường, tay nắm chặt thanh kiếm, chỉ cần nguy hiểm cô sẽ lập tức tấn công không do dự.

" Đối với các ngươi ta thuộc về thần thoại, ngươi có đủ can đảm để đối mặt với ta không, nhân loại? "

Vẫn chất giọng vô định ấy, nó khiến Saeko khó chịu nhiều hơn là sợ hãi, tò mò luôn là thiên tính của con người, Saeko cũng không ngoại lệ, gạt những cảm xúc ức chế của mình lại, cô nói.

" Ngươi nói thế là ý gì? "

Tiếng cười vang vọng khắp phòng, mặc dù không nhìn thấy gì nhưng Saeko có cảm giác như mình đang hoàn toàn lộ thể.

" Ha ha ha ha...nhắc lại một lần nữa, ta muốn làm một cuộc giao dịch với ngươi. "

Không gian quanh Saeko dường như rung động theo tiếng cười ấy, áp lực vô hình khiến cô gần như nghẹt thở.

" Giao dịch, ta có thể làm cho ngươi? "

Gian nan lau những giọt mồ hôi chảy dài trên mặt, Saeko khó khăn nói.

" Giết một người. "

" Với khả năng của ngươi, tin chắc việc đó rất dễ dàng. "

Saeko cắn răng, nói chuyện với một tồn tại vô hình thế này không dễ chịu chút nào.

" Ta chỉ cần đáp án, có hoặc không. "

Saeko có thể cảm nhận rõ hàn ý từ trong đó, xem ra kẻ này không muốn giỡn nữa.

" Ta đồng ý, kẻ ngươi muốn giết là ai và ta sẽ được những gì? "

Giao dịch là giao kèo hay giao hiệp do nhiều đối tác hay đối tượng riêng biệt tiến hành và dĩ nhiên điều kiện đưa ra đáp ứng được mong muốn của cả hai, Saeko hiểu rõ điều đó, cô cần một thứ có thể hấp dẫn mình nếu không cho dù có mất mạng cô cũng sẽ không làm trái bản tâm của mình.

" Một kẻ không thuộc thế giới này, ta cho ngươi biết khi gặp hắn, đổi lại ta sẽ đảm bảo sự an toàn của ngươi. "

Saeko phì cười, giết người vì bảo đảm mạng sống của mình, cô không làm được, con gái nhà Busujima không yếu đuối như thế.

" Không thuộc thế giới này, ngươi đang đùa sao, vả lại ta có đủ tự tin để đảm bảo sự an toàn cho mình. "

Saeko lạnh giọng, mặc dù chưa biết đối phương thế nào nhưng tinh thần võ sỹ đạo không cho phép cô lùi bước.

" Kẻ đó sẽ phá vỡ trật tự thế giới này và ta là người nắm giữ cán cân cân bằng ấy, ngươi nên suy nghĩ kỹ, ngoài ra ta có thể giúp ngươi đột phá trên con đường kiếm đạo, hãy trả lời ta, có hoặc không, ta không có thời gian. "

Cơ thể Saeko bị nhấc bổng lên không trung, mặc cô giãy dụa thế nào cũng vô ích, một bàn tay vô hình nào đó đang giữ cô lại.

" Được, ta đồng ý. "

Saeko thở dốc, có thể nhấc bổng cô lên sát trần nhà thế này đủ biết kẻ đó kinh khủng thế nào rồi, nhưng cô không vì đó mà sợ hãi, ngược lại càng tò mò về tồn tại này hơn.

" Trước hết ta sẽ tặng cô một món quà nho nhỏ, hãy cảm nhận nó và làm những gì cô muốn. "

Sako bị thả bịch xuống sàn nhà nhưng cô không hề tỏ ra đau đờn, từng luồng thông tin kỳ dịu tuôn chảy trong não bộ của cô, nó mở cho cô một chân trời mới.

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Saeko, Tử di chuyển lên sân thương, theo nguyên tác thì trên này có ba người là Kumoro Takashi, Igou Hisashi và Rei.

Nhưng hiện tại không phải, trên đây còn sự xuất hiện của kẻ thứ tư, theo cách gọi của Hisashi, tên hắn là Vương Hạo.

Theo nguyên tác, Hisashi bị cắn, Vương Hạo có thể cứu Hisashi nhưng hắn không làm thế, cái chết của Hisashi là điều tất yếu nếu không hắn sẽ không chiếm được tình cảm của Rei.

Trông Vương Hạo cũng không khác nhiều so với nhóm người Takashi, hắn mang đồng phục học sinh bình thường chỉ khác ở chổ tóc hắn để dài và luôn cầm thanh trường kiếm bên người, Vương Hạo đến thế giới này với thân phận là một du học sinh.

Một con zombie bước đến, Rei dùng thanh sắt đâm xuyên tim nó nhưng con zombie vẫn tiếp tục di chuyển, nó dùng tay quật ngã cô bé xuống.

" Không...arh...dừng lại ngay...dừng lại. "

Rei khóc thét lên, cô bé nhắm chặt mắt lại, co người ngồi khóc.

" Huỵch!!! "

" Cậu đã không đập nát đầu của chúng, có bị thương không? "

Hisashi dùng thanh sắt quật mạnh đầu con zombie vào tường, máu văng tung tóe, dùng ánh mắt quan tâm nhìn Rei, cậu nói.

" Hisashi "

Rei mừng rỡ kêu lên, cô chạy nhanh về phía Hisashi dìu cậu ta về phía sân thượng do trong quá trình lên đây Hisashi đã bị cắn trước đó.

" Cậu biết tình huống của mình rồi chứ? "

Đứng bên cạnh Takashi, Vương Hạo không hề làm gì, hắn thản nhiên nói, hắn chỉ việc chờ tới khi Hisashi chết thì sẽ thực hiện mục đích của mình, đá Takashi ra thay vào đó làm nhân vật chính của truyện.

" Đúng vậy, cũng giống như trong phim...khụ...sau khi bị cắn sẽ trớ thành chúng. "

Hisashi khó khăn nói, cậu ho ra máu liên tục.

" Cậu nhầm rồi, đây có phải trong phim đâu? "

Rei ôm chầm lấy Hisashi hét lên, cô bé không thể chấp nhận sự thật này.

" Cậu sẽ không sao, chỉ là bị cắn thôi mà. "

Takashi nói, mặc dù là tình địch nhưng vẻ lo lắng trên khuôn mặt cậu là thật.

" Nếu cậu thả tớ từ trên đây, cú va chạm sẽ làm vỡ đầu tớ. "

Takashi ho khan, gương mặt cậu tái nhợt, từ miệng cậu máu không ngừng chảy.

" Cậu đang nói gì vậy? "

Rei hét lên.

" Tớ không muốn trở thành một trong số chúng, xin các cậu, khi tớ chết hãy ném cơ thể tớ...khục... "

Ho ra một búng máu, Hisashi liền gục xuống.

" Đừng chết Hisashi...đừng...không. "

Cúi xuống bên thi thể Hisashi, Rei khóc lên, Takashi với gương mặt đầy lo lắng và do dự, tay không tự chủ được nắm chặt thanh sắt bước tới.

Trái ngược với hai người còn lại, Vương Hạo mỉm cười, hắn chờ giây phút này lâu quá rồi, gạt Takashi sang một bên, hắn bước tới ôm Rei vào lòng nhưng bị cô bé đẩy ra.

" Tránh ra đi. "

Takashi nắm tay Vương Hạo kéo lại, cậu bước tới xác của Hisashi, vốn đang có dấu hiệu tỉnh dậy.

" Nhìn kìa...Hisashi không chết. "

Rei nắm lấy cổ áo Takashi đẩy ra.

" Không.. điều này. "

Rei quỳ xuống, cô không tin đây là sự thật, biểu hiện của Hisashi giống hệt lũ zombie.

" Để ta. "

Vương Hạo từ phía sau rút kiếm chém tới, đường kiếm chặt bay đầu Hisashi xuống dưới.