chương: ngoại truyện 1

Thiên Linh

chương: ngoại truyện 1

mọi người thông cảm cho Âu, Âu chuẩn bị thi nên không ra chương mới được qua thi Âu sẽ bạo chương cho mọi người ạ mong mọi người thông cảm để xin lỗi mọi người Âu làm ngoại truyện ngắn cho mọi người đọc mọi người đừng bỏ Âu nha

----------

Ngũ sắc quốc

Linh Nguyệt điện, Ngự hoa viên

Minh Nguyệt vận lam y nằm ngủ trên nhành cây, khuôn mặt tuyệt mĩ phượng mâu xinh đẹp khẽ nhíu lại, nàng giật mình tỉnh dậy đôi mắt đầy tơ máu sát khí của một tướng quân bỗng chóc tản ra làm người kiếp sợ tỳ nữ đứng dưới gốc cây khẽ rùng mình lấp bấp nói

-N...Nh...Nhị thập c...cô...công chúa cầu người tha mạng

Minh Nguyệt bình tĩnh lại ngọc thủ xoa nguyệt thái dương phấp tay cho cung nữ lui đi nàng nhìn xa xăm nước mắt trào ra khẽ lẩm bẩm

-Lung Linh Nguyệt là ngươi phải không Lung Linh Nguyệt

Trong giấc mơ của Minh Nguyệt nàng vận huyết y hai tay cầm kiếm đứng giữa chiến trường nàng đi tới đâu quân giặc liền né hoặc ngã xuống đất, Minh Nguyệt nhìn về phía Tây của chiến trường nàng liền run rẩy dùng phép thuật dịch chuyển về phía Tây, uyển chuyển múa kiếm nàng nhẹ nhàng kéo thiếu nữ vận tử y cả người đầy máu vào lòng, tay run rẩy Minh Nguyệt khẽ quát:

-Lung Linh Nguyệt ngươi tới đây làm gì hả???

-Nguyệt Nguyệt ta tới giúp ngươi - Lung Linh Nguyệt nói rồi bắt đầu ho

-ngươi không được ở đây, về doanh trại ngay CHO TA

-Nguyệt Nguyệt đừng cáu không sao rồi -LLN (Lung Linh Nguyệt)vỗ tay nàng cười khẽ, dung nhan xinh đẹp tái nhợt không còn huyết sắc, nàng ta (Lung Linh Nguyệt) vừa nói xong liền thổ huyết sắc mặt càng tái nhợt

-Linh Nguyệt đừng nói nữa ta...mang ngươi về cuộc chiến kết thúc rồi...chúng ta thắng

-Nguyệt Nguyệt t...t...ta không sao, nếu ta chết thì chúng ta vẫn s...s...sẽ gặp lại, ngươi không được t...t...tự trách mình đâu đấy h...h...hứa nhé...hứa...đ...-LLN nói chưa tròn chữ thì tắt thở trên môi nở nụ cười

-KKKKKKKKKKKKKKKKKHÔNG LINH NGUYỆT

Nàng bế Lung Linh Nguyệt về doanh trại, thì Minh Nguyệt tỉnh giấc nàng luôn tự trách mình vì không bảo vệ được Linh Nguyệt, nhưng có lẽ Linh Nguyệt không muốn nàng tự trách nữa, nên đã nhắc nàng rằng vẫn có thể gặp nàng ta (Linh Nguyệt)một lần nữa

Minh Nguyệt ngồi trên cây gương mặt tuyệt mĩ xuất hiện nụ cười hiếm thấy, xa xa Ngọc Nữ vận bạch y cười tươi nhìn về một bóng dáng mờ ảo phía sau mình đùa giỡn

-Linh Nguyệt tỷ tỷ sau không xuất hiện trực tiếp nói với Nguyệt tỷ tỷ sức mạnh ta tuy không đủ làm tỷ sống lại nhưng nói chuyện trực tiếp với Nguyệt tỷ tỷ vẫn được mà

-Tứ thập công chúa giờ không phải là lúc ta gặp Nguyệt Nguyệt nên...

-Rồi rồi tùy tỷ thật là không biết tại sao linh hồn ai gặp muội cũng nói thế không biết, muội đi đây

Linh Nguyệt cười rồi bay theo Ngọc Nữ cả hai biến mất trong màng sương mờ ảo

-----------