Chương 9: Ta Sẽ Khiến Nàng Phải Thích Nam Nhân!

Thiên Hạ Đệ Nhất Tông

Chương 9: Ta Sẽ Khiến Nàng Phải Thích Nam Nhân!

Hôn lễ được diễn ra vô cùng long trọng, toàn bộ Thanh Long thành này có lẽ không có cái hôn lễ nào lớn hơn. Long Thiên đứng tại phòng thờ cúng tổ tiên đợi Uyên Uyên đến, Uyên Uyên hôm nay mặc cho mình một bộ váy cưới vô cùng lộng lẫy, hoa văn trên váy sống động vô cùng. Nàng cũng giống như Nguyệt Tuyết trong ngày cưới, một thân đeo đầy thượng phẩm trang sức.

Long Thiên cùng Uyên Uyên thắp hương hành lễ với tổ tiên sau đó mới di chuyển đến đại điện. Đại điện lúc này không phải chỉ có cha mẹ hai bên cùng các trưởng lão nữa mà còn có Nguyệt Tuyết ngồi trong đó, nàng là vợ cả đương nhiên ngày này phải tham dự. Nguyệt Tuyết mặt lạnh như băng, so với mọi khi thì không khác biệt nhưng Long Thiên cảm thấy rất lạnh gáy a.

Sau khi hành lễ với cha mẹ hai bên, Long Thiên lấy ra một cái nhẫn đeo vào tay Uyên Uyên. Mọi người tham dự trước cảnh tượng này đều đồng loạt vỗ tay. Long Thiên cùng Uyên Uyên đi rót trà mời cha mẹ cùng các vị trưởng lão. Trong lúc rót trà, Long Thiên nhìn thấy một đệ tử đứng thở hổn hển như vừa gấp gáp từ đâu chạy đến. Đệ tử này giơ ba ngón tay ra, Long Thiên thấy vậy liền giơ ngón tay cái. Tên đệ tử hiểu ý gật đầu lại vội vã chạy đi.

Cái này là ám hiệu Long Thiên đã quy định từ trước với đám đệ tử tuần tra. Hai ngón tay có nghĩa là đệ tử tuần tra phát hiện có địch ẩn nấp, ba ngón có nghĩa là Lăng Thiên Hàn phát hiện có địch ẩn nấp. Vừa rồi Long Thiên giơ ngón tay cái chính là ám hiệu giết chết không tha.

Long Thiên trong lòng sớm đã có phòng bị, hắn lẽ nào lại không biết sẽ có kẻ giở trò. "Choang!", một tiếng vỡ phát ra từ phía bên ngoài, người vừa làm vỡ bát là tông chủ Vũ Long Tông, Vũ Kiến Hoa. Long Thiên cười khểnh "Ngươi có đập vỡ ngàn cái bát làm ám hiệu thì cũng không có biến đâu!". Long Thiên cố ý đi đến chỗ Vũ Kiến Hoa, hắn là bộ mặt quan tâm lo lắng

"Vũ tông chủ, ngươi không biết có sao không vậy?"

"Ta không sao! Chỉ là có lẽ ta say rồi!" - Vũ Kiến Hoa làm bộ say xỉn cười cười

"Người đâu? Mau đưa Vũ tông chủ đi nghỉ ngơi!" - Long Thiên nói lớn

"Dạ!" - hai tên nô tài thi lễ rồi đưa Vũ Kiến Hoa đi

Trời bắt đầu cũng đã tối, trong phòng quần áo cô dâu, khăn mỏng che mặt e thẹn ngồi chờ. Cửa phòng mở ra, bước vào không có phải là Long Thiên mà là một tên thanh niên hơn ba mươi tuổi mặc quần áo của Huyền Quy Tông. Thanh niên say rượu, chân đi lảo đảo tưởng rằng bình thường nhưng thực chất đây chính là những bước chuyển động của một môn võ kỹ say rượu.

Bên ngoài Hàn Phong một tay bịt miệng cười, hắn đứng thủ hộ bên ngoài đảm bảo không ai làm phiền. Thanh niên ngửi thấy một mùi hương thơm phức, cái này chính là mê hồn hương, cùng với một loại hương thơm khác nhẹ hơn phát ra từ người đang ngồi trên giường. Thanh niên đè ra cưỡng bức, hai mắt hắn rõ ràng nhìn thấy mình đang cùng với Lăng Uyên Uyên giao hợp.

Long Thiên không có ngu như vậy, hắn cùng Uyên Uyên lúc này ở tại một khu vực trồng linh thảo trong phạm vi Bá Long Tông. Uyên Uyên nhìn hắn cau mày hỏi

"Đêm tân hôn ngươi dẫn ta tới đây là để làm gì?"

"Chẳng phải động phòng nơi đây thú vị hơn trong phòng rất nhiều sao?" - hắn cười

"Đầu óc ngươi có vấn đề à? Ma nhân tiện nói cho ngươi biết, ta không có hứng thú với nam nhân, chỉ có nữ nhân mới khiến ta thăng hoa." - nàng nói

"Ta sẽ khiến nàng phải thích nam nhân!"

Long Thiên cười gian, đem nàng đè xuống rồi cưỡng hôn nàng. Với một kẻ hơn mười năm kinh nghiệm giường chiếu như hắn thì việc tìm ra điểm nhạy cảm của nàng dễ như trở bàn tay, cứ thế từng chút từng chút một hắn khiến nàng toàn thân rạo rực. Uyên Uyên càng lúc càng hổn hển, suối cứ như thế mà thỉnh thoảng chảy. Đã không thể chịu đựng được nữa, nàng bỏ qua thể diện đỏ mặt hỏi

"Ngươi không định làm thế ư?"

"Làm gì?" - Long Thiên tỏ vẻ ngây thơ

"Còn phải hỏi ta à? Vô liêm sỉ!" - nàng mắng

"Hửm? Ta thấy nàng mới chính là vô liêm sỉ. Miệng nói không có hứng thú với nam nhân vậy mà...." - nói đến đây hắn liền cười gian

"Tên đáng ghét!" - nàng mắng

"Được rồi, nếu như nàng chịu cầu xin thì ta sẽ xem xét" - hắn cười

"Không đời nào!" - Uyên Uyên nói

"Vậy sao?"

Long Thiên miệng khẽ ngậm đỉnh nũi, hắn cắn nhẹ một cái liền khiến nàng kêu lên, suối lại chảy ra. Uyên Uyên cuối cùng đầu hàng

"Được rồi, ta thua rồi! Cầu xin ngươi!"

Long Thiên cười lưu manh, nữ nhân này không dạy dỗ một chút sau này sẽ rất khó bảo a. Long Thiên đến với thế giới này với cái tự tin không có nữ nhân nào hắn không chinh phục được, bất luận là nữ nhân thế nào chỉ cần cùng hắn lên giường liền trở thành của hắn.

Sáng sớm, Long Thiên trên tay bế Uyên Uyên quần áo tả tơi còn đang nằm ngủ. Thấy Hàn Phong đang tủm tỉm cười ở ngoài phòng, Long Thiên đương nhiên biết bẫy đã sập. Hắn bế Uyên Uyên đến một cái phòng đã chuẩn bị từ trước, đặt nàng nằm xuống rồi đắp chăn cho nàng.

Long Thiên đi đến phòng tân hôn, hắn cười cười hỏi

"Đêm qua nhất định rất kịch liệt a!"

"Hahahaaaa..... Hàn tiểu thư đêm qua kêu gào như điên, tên kia quả nhiên dũng mãnh" - Hàn Phong phì cười

"Mau mau đi gọi Hàn tông chủ và Huyền tông chủ tới đây" - Long Thiên cười

Đêm hôm qua mùi hương thoảng qua phát ra từ người nữ nhân mặc váy cưới e thẹn trên giường chính là ảo ảnh hương. Ảo ảnh hương sẽ cho người ngửi thấy được hình dáng của người mà người đó muốn thấy. Huyền Quy Tông chính là muốn phá hôn lễ của Long Thiên làm hắn một phen bẽ mặt nhưng Long Thiên lại sớm đoán ra liền tương kế tựu kế chuẩn bị sẵn mọi thứ gậy ông đập lưng ông.

Hôm qua sau khi nam nhân kia đi vào phòng, người hắn muốn thấy nhất chính là Lăng Uyên Uyên, tuyệt thế mỹ nhân nên ảo ảnh hương đã khiến cho hắn nhìn nhầm, hắn nhìn Hàn tiểu thư của Hàn Thiên Tông thành Uyên Uyên nên mới cười thầm kế hoạch cha hắn bày ra đã thành công. Hàn PHong sau khi thấy nam nhân kia đã sập bẫy liền đem tháo toàn bộ đồ trang trí phòng tân hôn ra cho người đem bố trí lại ở bên ngoài căn phòng Long Thiên chuẩn bị từ trước, biến cái phòng mà thiếu chủ của Huyền Quy Tông vừa bước vào thành một cái phòng bình thường.

Huyền tông chủ cùng Hàn tông chủ vội vàng đi tới, Huyền Thiên Sơn làm bộ mặt lo lắng hốt hoảng nhưng thực ra đang mừng thầm trong lòng, còn Hàn tông chủ lại không biết đã xảy ra chuyện gì. Ba người gặp nhau, cùng nhau thi lễ chào một cái

"Long tông chủ không biết sáng sớm tìm bọn ta là có chuyện gì?" - Hàn tông chủ hỏi

"Các vị cứ mở cửa đi vào là sẽ rõ!" - Long Thiên cười

Hàn tông chủ cùng Huyền tông chủ tò mò mở cửa đi vào, cửa vừa mở ra cả hai mặt đều biến sắc. Trên giường nam nhân không một mảnh vải che thân đang ôm ấp một thiếu nữ dáng người cao gầy, chân cong, mặt xấu, da lại còn hơi đen. Nữ nhân này đích thị là con gái của Hàn tông chủ, còn nam nhân kia chính là con trai độc nhất của Huyền Thiên Sơn. Hàn Dương phẫn nộ quát

"Các ngươi đang làm cái gì thế hả?"

Tiếng mắng của Hàn Dương khiến đôi nam nữ tỉnh giấc. Huyền Thiên Long nhìn thấy nữ nhân nằm trong vòng tay của mình tướng mạo xấu xí vô cùng liền vô cùng sợ hãi vội vã nhảy lui về sau. Nữ nhân e thẹn quấn chăn quanh người, vừa nói vừa khóc

"Ngươi hôm qua không hiểu vì sao tự nhiên vào phòng của ta, đè ta ra làm nhục giờ lại còn giả bộ!"

"Cái gì? Ta...ta...." - Huyền Thiên Long cứng miệng không nói được câu nào

Huyền Thiên Sơn tức đến điên người, bất quá đắc tội với Hàn Thiên Tông chính là rước họa vào thân. Hàn Thiên Tông tuy chỉ là Đệ Bát Tông nhưng lại có quan hệ vô cùng thân thiết với một vài Đệ Thất Tông, không chỉ vậy mà Hàn Thiên tông còn có một cái liên minh với ba Đệ Bát Tông lớn mạnh khác. Hàn Thiên Tông chính là thế lực mà Huyền Thiên Tông không dám đắc tội.

"Huyền Thiên Sơn, con trai ngươi cưỡng bức con gái ta, việc này ngươi tính thế nào đây? Một là ta cho Huyền Quy Tông các ngươi máu chảy thành thông, xác chất thành núi. Hai là Huyền Quy Tông các ngươi lập tức đến xin cưới, con trai ngươi phải thành thân với con gái ta."

Hàn tông chủ giọng lạnh như băng, đem theo sát khí hòa lẫn bên trong thanh âm khiến Huyền Thiên Sơn sợ đến xanh mặt. Huyền Thiên Sơn không có đường lui liền chấp nhận số phận nói

"Được, một tuần sau ta sẽ mang lễ tới xin cưới hàn tiểu thư cho con trai ta!"

"Cha!!!" - Huyền Thiên Long thảm thiết kêu lên

"Ngươi còn dám mở mồm? Nếu không phải tại ngươi thì đã không phải như vậy!" - Huyền Thiên Sơn đem toàn bộ tức giận trút lên Huyền Thiên Long

Long Thiên bên ngoài cùng Hàn Phong chứng kiến một màn hài kịch cố không cười thành tiếng. Huyền Thiên Phong cùng Huyền Thiên Long cùng nhau rời đi rồi Long Thiên không nhịn được mà cười thành tiếng. Hàn tiểu thư nói

"Long Thiên huynh, thật cám ơn ngươi! Cha, con gái có thể lấy chồng tất cả đều là nhờ Long Thiên huynh" - Hàn tiểu thư cười

Hàn Dương nghe được con gái nói vậy liền vô cùng xúc động ôm lấy Long Thiên khóc rưng rức

"Long Thiên, thật cám ơn ngươi! Đời này ta và con gái mang ơn ngươi!"

"Haha.......chuyện nhỏ ý mà Hàn tông chủ!" - Long Thiên cười

"Như vậy đi, ta sẽ họp bàn với tông chủ Hồng Lôi Tông, Dị Phong Tông, Vân Vũ Tông, Bạch Hạc Tông cho Bá Long Tông được gia nhập liên minh. Long Thiên, ngươi thấy thế nào?" - Hàn tông chủ cười nói

"Như vậy thì thật tốt quá! Làm phiền Hàn tông chủ rồi!" - Long Thiên vui mừng nói

"Bá Long Tông của ta nếu như gia nhập liên minh chẳng phải Huyền Quy Tông cùng Vũ Long Tông sẽ không dám động tới sao?", Long Thiên cười gian.