Chương 125: Hai đại thiên kiêu.

Thiên Hạ Chí Tôn

Chương 125: Hai đại thiên kiêu.

Đổ Thiên dứt lời liền trực tiếp động thủ, trên cơ thể hắn oán khí, ma khí cùng kinh thiên sát khí mãnh liệt phun trào, tu vi cũng ngay tại chỗ oanh minh bộc phát, từ Hợp Đạo hậu kỳ kéo thẳng lên đến Hợp Đạo hậu kỳ đỉnh phong, chưa dừng lại ở đó tiếp tục nhảy vọt đạt tới Vấn Đỉnh cảnh Hợp Đạo viên mãn, tiếp theo là nửa bước Hóa Hư, bên trong cơ thể Đạo Nguyên ngưng tụ hóa thành một đóa U Liên mờ nhạt, Nguyên Thần bên trong thức hải đã có hình dáng sơ khai của Đạo Thần.

Tu vi bực ấy quốc gia Đại Việt hiện tại tuyệt đối không có người thứ hai, nếu như hắn không vì thù hận, nếu như hắn dốc lòng phụng sự quốc gia thì trận chiến sắp tới đây cơ hội cải biến kết cục sẽ có thêm ít nhiều kỳ vọng, bất quá, Đổ Thiên lòng mang thâm thù, hắn hiện tại chính là một cái mầm mống của di thiên đại họa.

Đổ Thiên động thân, hai tay bắt quyết, trên cơ thể ma khí trận trận phun trào, sau một tiếng quỷ khiếu sắc lạnh cả người hắn hóa thành một đạo tàn ảnh, ở giữa thiên địa trực tiếp biến mất.

Vũ Thiên Long ngưng thần quan sát, không có bất kỳ động thái gì, thần sắc trước sau bình thản, chiến bào theo gió phiêu diêu vũ động.

Chớp mắt, bên trên bầu trời, phạm vi trăm trượng phía trên đỉnh đầu Vũ Thiên Long thình lình huyễn hóa ra một tấm khuôn mặt to lớn, khuôn mặt này là quỷ diện, thiếu hụt ngũ quan, không mũi, chỉ có hai con mắt đỏ rực như đèn lồng cùng với chiếc miệng lớn um tùm răng nanh, chảy xuống máu tanh.

Khuôn mặt biểu tình cực kỳ dữ tợn, tựa hồ muốn nuốt trọn thương khung, càng tỏa ra kinh thiên uy áp, sát na, hướng Vũ Thiên Long cách không thôn phệ.

Một đạo vòi rồng do áp lực tạo thành ở giữa hư vô trống rỗng xuất hiện, vòi rồng đi trước mãnh liệt quay cuồng khiến cho hư vô kịch chấn, thương khung bên trên cũng vì vậy bắt đầu vặn vẹo.

Khuôn mặt theo sau nuốt hết phong vân, ầm ầm rơi xuống.

Thời điểm quỷ diện to lớn kia muốn cách không giáng lâm, Vũ Thiên Long mới lạnh nhạt nhấc tay, miệng nhẩm pháp ngôn, gần như ngay lập tức một cái hư ảnh bình trà sừng sửng hiện ra, chống đỡ thương khung, ngăn cản quỷ diện đang rơi xuống.

Một trận gió lạnh quét ngang, Thần thông Tuế Nguyệt Vô Ưu có dịp tái hiện, cơn gió này mang theo khí tức của Nhân Sinh Chi Đạo, đối với quỷ diện kia trực tiếp xộc thẳng vào mặt, hư ảnh bình trà ở giữa quay cuồng, lóe lên hào quang bàng bạc, hư ảnh càng lúc càng trở nên chân thực, là một cái bình trà phong cách cổ xưa, thân cao ngàn trượng, lớn như một ngọn núi, bình trà dựng thẳng đỉnh chạm cao thiên tán ra Thần quang chói mắt.

Quỷ diện bị hư ảnh bình trà chặn lại, ở giữa thiên địa hình thành nên thế cục giằng co, tại đó uy áp cùng kình lực tản ra quét về bốn phương tám hướng.

Trời đất rung chuyển vang lên một tiếng nổ trầm buồn, tiếng nổ này kinh thế hãi nhân cùng với song phương lực lượng cuốn chặt lấy nhau sáng bùng hào quang.

Bá tánh bên ngoài ngàn dặm nhìn đến Trung Bộ lúc này sẽ thấy một vầng mặt trời lớn lao đang tản mát ra từng đợt khí tức cực kỳ cuồng dã, khí tức đủ mạnh để trấn áp hết thảy thiên địa vạn vật, vầng mặt trời lay động, cả Trung Bộ ầm vang.

Trận chiến này, lực lượng dạng này đã vượt ngoài cực hạn thừa nhận của thế giới, ngay lập tức Thế Giới Chi Võng buộc phải hiện thân, vô cùng vô tận mắt lưới tử kim ngang dọc phủ xuống tạo thành một cái kinh thiên phong ấn, nhìn qua tựa hồ một tấm lưới điện lôi muốn che đậy đi vầng đại chiến dương.

Khung cảnh hết sức hoành tráng khiến cho toàn bộ bá tánh đều phải hướng mắt nhìn về Trung Bộ, ở đó lực lượng bài sơn đảo hải như hồng thủy lật trời, lấy xu thế quét sạch bát phương cấp tốc lan tràn.

Tại Vọng Tiên Sơn, 13 cái nhân ảnh đạo phục bất đồng đang xếp bằng đả tọa, bọn hắn tâm trí tương thông tựa hồ đang muốn rút ra từ chỗ sâu mặt đất một thứ gì đó, sau tiếng nổ kinh thiên động địa kia, ai nấy đều đồng thời hướng ánh mắt hãi nhiên nhìn về điểm tận cùng Trung Bộ.

" Chuyện gì?" Nam Bộ Càn Khôn Tông phó tông chủ Kiều Nguyệt Nga thần sắc kịch biến, thanh âm kia, lực lượng kia không phải thứ thường nhân có thể tạo ra, cũng không phải thứ mà tu sĩ Vấn Đỉnh như nàng có thể mường tượng được.. Tất cả đều viễn siêu nhận thức.

Thứ gì lại tạo thành oanh động khủng khiếp như vậy?.

Không ai trả lời.

Như mặt trời rơi xuống, như tinh thần vẫn lạc, lực lượng không những không giảm bớt mà còn có xu thế bạo tăng, mặt biển Đông Hải nhấc lên sóng lớn trăm trượng, sóng lớn quét thẳng vào bờ nổ tung bọt nước, hư vô phạm vi lớn, bầu trời oanh minh vặn vẹo, thậm chí thiên không bên trên cũng đều có dấu hiệu nứt vỡ.

" Ở Trung Bộ có hai cỗ lực lượng khủng khiếp đang triển khai đối kháng, Thần thức của ta vậy mà không cách nào nhìn thấu.. Là ai? Là thứ gì làm ra oanh động to lớn đến vậy?" Môn chủ Đoàn Thế Khánh híp mắt, khuôn miệng mấp máy, đối với đám người bên cạnh run run truyền âm.

" Lực lượng này chỉ sợ đã vượt ngoài Vấn Đỉnh, chẳng lẽ là Tây Thiên Tiên Tộc?" Thạch Sanh biến sắc, mở ra hai mắt, biểu tình khuôn mặt có chút khó coi.

Hắn lúc này đã là một trung niên nhân trầm ổn, đầu tóc hoa râm, tướng mạo bình phàm, cái phong trần sương gió của dĩ vãng đã bị tuế nguyệt nuốt trôi, có chăng tồn đọng lại là sự già dặn trải đời, Thạch Sanh tại hơn trăm năm trước thành công bước vào hàng ngũ Vấn Đỉnh cảnh.

" Không thể nào.. Chúng ta cùng Tiên Tộc có ước định ngàn năm.. Một khi quần tộc phong ấn chưa mở ra Tiên Tộc nhất định sẽ không trở mặt, người Tây Thiên rất trọng chữ tín" Đoàn Thế Khánh lắc đầu phủ nhận.

" Ta cũng không nhìn ra được rốt cuộc là chuyện gì phát sinh.. Địa bàn Trung Bộ đã bị Thế Giới Chi Võng phong ấn lại.. Nhưng lực lượng thế nào mới có thể khiến cho Thế Giới Chi Võng hiện thân?" Lý Trác Thần già nua, đôi môi mấp máy, cơ thể hắn hết sức gầy gò mặc lên người một bộ đạo phục đã cũ, so với dĩ vãng hình dung càng thêm tàn tạ, nhưng trong 13 Vấn Đỉnh cảnh có mặt ở đây, khí tức của hắn mới thực sự kinh khủng nhất.

" Mặc cho chuyện gì phát sinh, chúng ta cũng không thể rời khỏi Vọng Tiên Sơn vào lúc này.. Chỉ còn hơn 10 năm!" Trần Tử Nam thở sâu, thanh âm mang theo nhàn nhạt thê lương.

Trương Kiếm Phi, Võ Văn Quân gật đầu đồng tình.

Trong số 13 người chỉ có Trương Kiếm Phi, Võ Văn Quân, Trần Tử Nam, Kiều Nguyệt Nga cùng Lý Trác Thần là tiền bối thuộc về thế hệ trước, những người còn lại ngay cả Đoàn Thế Khánh cũng chỉ là hậu sinh, ở trong tân thời đại đột phá đến Vấn Đỉnh cảnh, cho nên lời nói của bọn hắn xưa nay đều rất có trọng lượng.

Lúc này bầu trời Trung Bộ chấn động càng thêm dữ dội, từ xa phóng nhãn chỉ nhìn thấy hai ngôi lưu tinh đang phá không rượt đuổi, thi thoảng lại đụng chạm vào nhau vang lên từng hồi tiếng oanh minh chói tai, lực lượng trùng kích lan tràn đến tận cùng Bắc Bộ, khiến cho Đông Hải phong ấn cũng bộc phát ra ngập trời hào quang.

Trung Bộ, Đông Hải thôn chài, Vũ Thiên Long cùng Đổ Thiên sau một kích thăm dò lúc này mới thực sự triển khai đối chiến, hai người bọn hắn không ai muốn dùng đến Thần thông thuật pháp, ở cấp độ của bọn hắn thì nhấc tay nhấc chân thông thường cũng đủ để tạo thành lực lượng hủy thiên diệt địa.

Vũ Thiên Long hóa thành một đạo lưu tinh màu trắng bạc hướng cửu trùng thiên bên trên gào thét tiến nhập...Đổ Thiên cũng vặn người hóa thành hắc ám lưu tinh kịch liệt rượt đuổi.

Bầu trời trong phút chốc bị đốt lên từng đợt quang mang, khí thế bài sơn đảo hải như hồng thủy cuồn cuộn quét về bốn phương tám hướng..Bá tánh bên dưới, thời điểm này chỉ cảm nhận được chỗ sâu tinh không thi thoảng vọng lại tiếng oanh minh như vũ trụ đại âm cùng lực lượng phản chấn kinh thiên động địa.

Tại mấy mươi chiêu nhục thân đối kháng vì không muốn dư lực chiến đấu ảnh hưởng đến bá tánh bên dưới, Vũ Thiên Long đành phải dẫn dụ Đổ Thiên.. Tại trong tinh không tiến hành một trận sinh tử chi chiến.

Vũ Thiên Long có Đạo Thần làm chỗ dựa, hắn tự tin nhất định sẽ chém giết được Đổ Thiên.

Hai ngôi lưu tinh đốt sáng tinh không, liên tục va chạm vào nhau, lực lượng trùng kích thoát ly khỏi Thế Giới Chi Võng thì lấy xu thế của hồng thủy hướng vũ trụ quét tới.

Không biết bao nhiêu lần nhục thân va chạm, thời điểm này khuôn miệng Vũ Thiên Long nhàn nhạt máu tươi, tóc tai rối bời, chiến bào phá toái.

Ở phía đối diện Đổ Thiên cũng không khá hơn, ma khí quanh thân bị đánh cho xơ xác, từ miệng hắn một vệt hắc tuyến tràn ra, bộ dáng càng thêm kinh khủng, biểu tình càng thêm điên cuồng.

Hai người bọn hắn đều âm thầm thừa nhận, đối phương chính là trong đời này địch nhân hiếm gặp.. Vũ Thiên Long từ phàm phu một bước, dưới khí vận nghịch thiên, dưới bản tâm điên cuồng đi đến độ cao hiện tại, còn Đổ Thiên là Oán Anh, bởi lòng mang thù hận không thể xóa bỏ mà đạp lên đỉnh phong Ma Đạo.

Hai người bọn hắn không ai không phải là một đời thiên kiêu, thiên kiêu dạng này mỗi thời đại hiếm hoi lắm mới sản sinh ra được một người, vẫn biết thiên chi kiêu tử khó cùng chung chí hướng, nhưng ở giữa hai người bọn hắn hiện tại, mối quan hệ đã không thể vãn hồi.

Khí thế liên tục kéo lên, chiến đấu vừa mới bắt đầu.