Chương 3: Đồng bọn

Thiên Đạo Hành Trình

Chương 3: Đồng bọn

5 tuổi là lúc Trần Ngọc được phép ra khỏi nhà một mình và cũng chính là lúc hắn gặp Nhị Đản, Vương Cẩu. Nhị đản có vóc người nhỏ bé mặc dù đã 6 tuổi nhưng do dinh dưỡng không đầy đủ nên thấp hơn Trần Ngọc gần 1 cái đầu. Vương Cẩu, 7 tuổi, tính cách thẳng thắn, hiếu chiến, tự ngạo, tự nhận mình vô địch đồng lứa trong làng nhưng sau khi bị Trần Ngọc tẩn cho 1 trận rất thảm ngay ngày đầu gặp mặt thì tên này xác định trung thực nhiều tôn Trần Ngọc lên làm lão đại, Vương Cẩu lão nhị còn Nhị đản lão tam... Thảm thế nào ư? đơn giản là bị đống thịt nặng gần gấp đôi mình đè lên đánh nửa canh giờ mặt mũi bầm dập mặc dù chỉ toàn là vết thương ngoài da nhưng cũng đau ra nước mắt...
'-Đại ca, hôm nay chúng ta chơi gì tiếp theo?'- Nhị đản hỏi mò
Trần Ngọc sầm mặt
'-Chơi gì? hôm nay ta dẫn 2 ngươi đi làm chính sự'
'- Chính sự>? Nếu không phải ngươi dẫn chúng ta đi trộn thuốc xổ vào thóc cho đám gà đẻ nhà Trương Thẩm cạnh nhà ta ăn khiến cho chúng nó nguyên 1 đêm đẻ không được mà ỉa cũng không xong hại nhà ta hôm đấy không ngủ được vì đàn gà kêu cả đêm rồi tiếng Trương Thẩm chửi rủa om sòm, còn chưa hết không có việc gì làm lấy rơm chất thành vòng tròn rồi đẩy 2 người bọn ra vào nói là cái gì ly hỏa luyện thể.. ám hại ta suýt chết sặc vì bị khói hun...Còn có..còn có...ư....ư....ư...' - Vương Cẩu tức giận nói
' Bé cái mồm nếu để Trương Thẩm biết không khéo lại bị lột 2 lớp da không chừng... Mà cũng nói tên nào bảo muốn đi xem gà đẻ dẫn bọn ta đi xem. Nếu xem không còn không nói ngươi đây lại thấy gà sắp đẻ ra rồi còn lấy tay ấn nó lại làm gì..? 1,2 lần còn đỡ ngươi đây còn chọc cả ngón tay vào rồi khiến con gà bị tắc... chỉ kêu quắc quắc còn quay sang hỏi ta tìm cách giải quyết... Lại còn hỏi là muốn mạnh mẽ muốn thắng ta thì ta chỉ cho ngươi cách lấy lửa luyện thân..'
'- Thôi nhị ca, nếu không có đại ca nhanh trí dẫn 2 ta chạy nhanh thì giờ này chắc cũng bị mất 1 lớp da nhà Trương Thẩm còn có đại ca dẫn chúng ta đi bẫy cá, mò ổ gà đồng mới có lộc ăn?.'
'-Thế bây giờ 2 ngươi có theo ta đi làm chính sự không>? Nếu sợ thì về nhà đi'
'- Sợ? ta Vương Cẩu nhân sinh 7 tuổi đến giờ chưa biết sợ viết như thế nào cả...'
'- Vậy đi thôi. theo ta kiếm ít cành lá buộc vào người nhanh lên..'
'- Để làm gì?'
'-Tất có chỗ dụng? nói lắm.. Làm nhanh lên sắp đến giờ rồi.'
Thiên ngả về chiều trên bầu trời chỉ còn thấy lấp nó 2 mặt trời sắp xuống núi, sau nhà Hà thiếu phụ. Hà thiếu phụ chồng là Phương tú tài mới kết hôn không lâu thì ngã bệnh chết chỉ để lại Hà thiếu phụ mới 20 diện mạo bình thường nhưng lại tỏ ra rất thành thục đầy mị lực còn có được 2 cặp vũ khí đủ đến sát bất kì thằng đàn ông nào đắm chìm trong đó... quả thật đối với kẻ có linh hồn 21 tuổi Trần Ngọc đây không thể hận đem về trói vào hàng yêu trừ nghiệt...khụ...khụ nghĩ đến đây Trần Ngọc mặt lại đỏ nhưng khi nghĩ đến thân thể mới 5 tuổi thì mặt lại xanh đến cực điểm... Cứ như ngươi khi đi đại t**n gặp 1 cục rất to nghĩ đến cho ra thì sướng nhưng sự thật lỗ lại nhỏ không thể ra được.
'-Đại ca.. ngươi làm sao vậy? có phải không rất khó chịu hay ta khuyên ngươi nên về trước để ta cùng lão nhị ở đây coi cho dù sao cái lỗ cũng quá bé không thể để 3 người xem hết được.'
'Về cái đầu ngươi.. ta vất vả phát hiện ra chỗ này chưa kịp xem quá bây giờ ta làm lão đại lại nhường 2 ngươi xem trước.'
' Đúng.. đúng lão đại thật vất vả, lần sau ta có kẹo đường sẽ nhường cho lão đại 1 nửa..'
'-Tốt, lão tam ngươi xem lão nhị từ đầu đến giờ có phải không trúng tà mà chân tay run cầm cập thế kia'
'-T...A..ta.. khô..n..g...có...run'
'-Đúng là cho bọn trẻ con mao chưa dài xem không có gì gọi là kích thích..''- Trần Ngọc nhỏ giọng
'lão đại nhỏ giọng.. tới rồi..'
Trần Ngọc đành phải lùi ra sau để 2 tên tiểu tử xem trước... không phải đợi lâu trong phòng đã phát ra tiếng cởi quần áo cùng hơi nước ấm bay nhè nhẹ..
'-Lão đại thật trắng, thì ra của con gái như này ha..'
'-Đúng nhưng thật ra có một vết bớt đỏ ở phía dưới'
'-Thật tròn a'
'-cũng không tròn lắm nhưng được cái to và vểnh cao ta chấm 9 điểm'
'-Lão đại sao ngươi nói chưa xem bao giờ'
'-Khụ Khụ dù sao ta cũng là lão đại có gì mà không đoán được'
'-Lão đại ngươi ngưu;'
'-Ơ sao ta không thấy vết bớt nào? chỉ thấy lông lách giống của cha ta bên dưới thôi?..'
'-Đâu? tránh ra đến lượt ta xem..?'
Trần Ngọc dòm vào thì đập vào mắt là không phải bên trên mà là bên dưới.Mọi ngày hắn chỉ là nhìn nghiêng không thấy phần dưới do bị thau nước che mất rồi nhưng hôm nay Hà thiếu phụ lại quay người bọn hắn chỉ thấy được phía sau... 1 mảnh tùng lâm lá liễu phấp phới rung trong từng lần dội nước..
'-Thật cmn kích thích...'
'-Đại ca, nhị ca bất tỉnh rồi nhanh nhanh kéo nhị ca về..'
p/S tự mình cảm thấy hành văn còn kéo quá mong được chỉ bảo nhiều hơn