Chương 23: Tà Ma Biến (2)
Chu Duy Thanh nằm trên mặt đất, trên người không người tỏa ra từng tầng khí lưu màu đen xám. Nếu như nói trước kia khí tức trên người hắn chỉ làm cho bọn Tùng Lâm Thiên Lang hơi sợ hãi, thì bây giờ, trừ Thiên Lang Vương ra, còn lại những con khác cảm nhận được cổ khí tức này đều phủ phục trên mặt đất, thậm chí ngay cả dũng khí phản kháng cũng không có.
Trong miệng Thiên Lang Vương không ngừng phát ra tiếng hú dồn dập, nhưng những con Thiên Lang kia một chút phản ứng cũng không có, để tùy ý nó gầm thét.
Thiên Lang Vương cũng đang run sợ, người trước mắt nó còn là loài người sao? Hơi thở trên người hắn tản mát ra, cho dù là Thú trung chi vương cũng không thể sáng bằng.
Đang tức giận cùng sợ hãi, đồng thời dưới áp lực như vậy, Thiên Lang Vương nổi giận gầm lên một tiếng, hai chân trước đột nhiên giơ lên, quang mang màu xanh trên người trong nháy mắt tăng cường gấp đôi, nhuộm luôn rừng rậm xung quanh hoàn toàn thành một màu xanh ngọc bích. Ngay sau đó, hai chân trước của nó tiến về phía trước, một đạo hư ảnh cùng thân thể giống nhau như đúc cấp tốc hướng về Chu Duy Thanh.
Đây là một trong những kỹ năng mạnh nhất của Thiên Lang Vương, tên là Thiên Lang Phân Thân Phá, có thể sánh ngang với Long Quyển Phong về cường độ cắt phá, được ca tụng là một trong những kỹ năng Phong hệ cao cấp mà Châu Sư dưới Lục châu có thể thác ấn. Chẳng những tốc độ cực nhanh, một khi tập trung vào đối thủ trong khoảng năm mươi mã, thì sẽ không chết không thôi, thủy chung dây dưa cho đến khi đánh trúng mục tiêu mới dừng lại.
Đúng lúc này, một tiếng gầm trầm thấp từ trong miệng của Chu Duy Thanh phát ra. Âm thanh âm trầm như tiếng hổ khiếu, khí lưu màu xám đen lưu chuyển xung quanh thân thể hắn nhất thời tỏa ra bốn phía vài phần, những dòng khí lưu bò lổm ngổm trên mặt đất hướng đến những con Thiên Lang, khiến cho nhiều con sùi bọt mép ngã vật xuống, thậm chí ngay cả nước **, *** cũng lưu lại đầy trên mặt đất.
Chu Duy Thanh vừa động, cái chân phải đang giơ cao phía sau đột nhiên liền dẫm mạnh xuống đất, cả thân thể hắn tựa như một đạo hắc sắc nhanh như tia chớp bay ra ngoài, để tránh Thiên Lang Phân Thân Phá đang đánh sâu vào chính diện. Thân hình vừa lộn trên không đã đến trên hai con Thiên Lang, chỉ thấy hai tay của hắn lộ ra, trên đầu hai con Thiên Lang đã vang lên những tiếng răng rắc nho nhỏ, thế nhưng hai cái đầu ấy đã bể nát ra như quả dưa hấu.
Sói là một loài động vật được xưng danh Đồng đầu thiết cốt, Đậu hũ thắt lưng, toàn thân cứng rắn nhất đúng là cái đầu. Nhưng dưới hai cánh tay tràn đầy ma văn da hổ cũng không chịu nổi một kích.
Chu Duy Thanh cũng không có nửa điểm dừng lại, thân thể vừa mới hạ xuống liền ngay lập tức tránh sự truy kích của Thiên Lang Phân Thân Phá. Động tác của hắn nhanh vô cùng, hơn nữa lại vô cùng hài hòa. Đôi huyết mâu lạnh như băng, không có một chút tình cảm nào của hắn khiến cho linh hồn người khác cũng run rẩy, giống như đôi mắt của một Ma vương vĩnh viễn không thay đổi.
Một màn quỷ dị xuất hiện, thời điểm hai con Thiên Lang bị Chu Duy Thanh giết chết vừa ngã xuống thì hai đạo thanh mang từ cái đầu lâu bể tan bay ra, Chu Duy Thanh khẽ há mồm hút một cái, hai đạo thanh mang kia liền bị hắn nuốt vào trong miệng. Ngay sau đó, cái chân phải của hắn cũng đã vung lên, cùng Thiên Lang Phân Thân Phá va chạm.
Trong tiếng nổ ầm ầm, cái chân phải đen như mực ấy hoàn toàn phá tan Thiên Lang Phân Thân Phá, khiến nó trong không trung vỡ tan thành từng mảnh, Phong hệ Thiên lực trong không trung bay ra tứ phía phát ra liên tiếp những tiếng phốc phốc, cũng có không ít bắn lên trên người Chu Duy Thanh, để lại trên thân thể hắn hơn mười đạo vết thương đang rỉ máu.
Nhưng một màn kinh khủng lại xuất hiện, bằng mắt thường có thể thấy được những đạo vết thương ấy đang khép lại với tốc độ kinh người, mà hắn vẫn như cũ tiến đến công kích Thiên Lang Vương. Thân thể chợt lóe lên, thêm hai đầu Thiên Lang bị hắn tiễn về với mẹ, bọn chúng căn bản không hề có lực phản kháng, chẳng khác nào những quả dưa hấu bị Chu Duy Thanh chụp lấy. Hơn nữa, mỗi lần đánh chết một đầu Thiên Lang thì lại xuất hiện một đạo thanh mang bị hấn nuốt vào trong miệng. Mỗi lúc, dòng khí lưu xám đen quanh người Chu Duy Thanh lại càng nồng đậm thêm mấy phần.
Nếu lúc này thần trí Chu Duy Thanh đang thanh tỉnh mà nói…, hắn sẽ phát hiện ra, Thuộc tính luân bàn của mình thủy chung vẫn đang trong khu vực màu xám tro của thuộc tính Tà ác thần bí kia. Lúc này thi triển chính là kỹ năng mà hắn vẫn chưa khám phá ra của Tà ác thuộc tính: Thôn Phệ.
Kỹ năng này đến từ khỏa Hắc châu, có thể nói đây là kỹ năng được truyền thừa và đây cũng là nguyên nhân mà thuộc tính Tà ác không cần tiến hành thác ấn.
Tính huống Chu Duy Thanh tà ma hóa, thực chất vẫn là Chu Duy Thanh, chỉ là lực lượng của hắn mạnh hơn hơn lúc bình thường gấp mấy lần. Cảm giác đồng dạng vẫn thế, nhưng đáng sợ hơn chính là hắn và Thiên Châu Sư bình thường tà ma hóa lại khác biệt hoàn toàn. Không chỉ là chỉ có giết chóc cùng khiến mình trở nên mạnh mẽ hơn. Đang trong thời điểm tiến hành Tà ma hóa, Thiên lực trong người hắn không còn bao nhiêu, cho dù là theo tà ma hóa mà tăng trưởng cũng không đủ chống đỡ cho hắn điên cuồng giết chóc. Vì vậy hắn mới không công kích Thiên Lang Vương ngay lập tức, mà không ngừng đánh chết những đầu Thiên Lang bình thường, thông qua Thôn Phệ Phong hệ Thiên lực để tăng cường Thiên lực của bản thân. Mà lúc hắn đánh tan Thiên Lang Phân Thân Phá cũng sử dụng Thiên lực của hai đầu Thiên lang hắn giết, hơn nữa lại sử dụng cái chân phải tà ma kỳ dị kia mới thành công.
Ở trạng thái Tà ma biến của Chu Duy Thanh, kỹ năng Tà ác Thôn Phệ không chỉ có cắn nuốt Thiên lực, mà thậm chí còn có thể cắn nuốt được cả Sinh mệng lực. Đây cũng là nguyên nhân tại sao vết thương trên người hắn có thể nhanh chóng khôi phục lại như thế.
Chỉ một chút thoáng qua, dưới đôi tay của Chu Duy Thanh mười mấy đầu Thiên Lang đã được hắn cho về với mẹ, khiến cho khí tức trên thân thể hắn phát ra lại càng thêm kinh khủng.
Thiên Lang Vương không tiếp tục công kích Chu Duy Thanh, hai mắt màu thanh ngọc bích của nó gắt gao chăm chú nhìn Chu Duy Thanh, nhưng thân thể lại dần lùi về phía sau. Tà khí kinh khủng trên người Chu Duy Thanh khiến cho nó không còn dám sinh ra tư tưởng chống lại, nếu như không phải là không nỡ để chủng tộc của nó chết như vậy thì nó đã chạy lâu rồi.
Chỉ là Thiên Lang Vương không ngừng phát ra những tiếng gầm nhỏ, cố gắng cùng Chu Duy Thanh trao đổi, nhưng Chu Duy Thanh đang bị vây trong tình trạng tà ma hóa thì làm sao có thể trao đổi cùng nó?
Đầu Thiên lang thứ hai mươi chết trong tay Chu Duy Thanh, hơn nữa sau khi cắn nuốt năng lượng, đột nhiên thân thể của hắn rơi ầm xuống đất, hắn mạnh mẽ ngẩng đầu lên, một tiếng hổ gầm đinh tai nhức óc chợt từ trong miệng của hắn vang lên.