Chương 3: Bí bảo

Thập Tự Đại Lục

Chương 3: Bí bảo

Thập Tự Đại Lục

Quyển 1: Doanh trại tân binh

Chương 3: Bí bảo

Năng lượng của bí bảo chính là năng lượng từ vật chất tạo ra nó. Nhờ có năng lượng nên những sản phẩm được tạo thành bí bảo cũng có sự khác biệt so với những sản phẩm thông thường. Sự khác biệt nằm trong cách chế tạo của bí bảo. Có bí bảo được chế tạo để làm công cụ lao động, có bí bảo được chế tạo để làm vũ trang. Tất cả bí bảo khác nhau đều có cách chế tạo khác nhau.

Với kiến thức của ông lão chỉ có thể giải thích như vậy mà thôi. Bí mật của bí bảo chính là cách thức kết nối năng lượng. Hiện nay đa phần bí bảo đều thuộc loại vũ trang do chiến tranh thúc đẩy nên bí bảo công cụ thì rất thưa thớt. Ông lão lại không có kiến thức về bí bảo vũ trang nên sinh ý kém thất nghiệp và lang bạt tới Cưc Nam Trấn này. Trước khi chết ông có nguyện vọng là truyền lại toàn bộ sở học của mình cho đời sau. Và ông đã lựa chon Vũ Nam.

Sau khi truyền đạt toàn bộ sở học của mình cho Vũ Nam ông lão biến mất chỉ để lại cho hắn hai bộ đồ. Một bộ là sửa chữa đồ thông thường còn khá mới, một bộ là sửa chữa bí bảo. Bộ đồ sửa chữa thông thường mới cũng có giá 50 đồng bằng tiền sinh hoạt cả tháng của Vũ Nam. Còn cái bộ sửa chữa bí bảo kia càng khoa trương hơn 5.000 đồng một bộ.

Sau khi biết được cái giá của bộ sửa chữa bí bảo Vũ Nam dằn vặt mất cả một tháng không biết nên bán đi hay là giữ lại. Cuối cùng hắn đem chôn dưới gầm giường. Nếu ông lão mà biết chắc có lẽ tức hộc máu mà chết rồi.

Vũ Nam hiện tại cũng có thể được gọi là một gã thợ sửa chữa nghiệp dư. Vì hầu hết kinh nghiệm của ông lão là sửa chữa bí bảo, còn mấy đồ bình thường thì biết đấy, nhưng là do đúc kết kinh nghiệm sửa chữa bí bảo bao năm qua mà hình thành lên, chứ không như là những người thợ sửa chữa chuyên nghiệp khác. Thành ra khi truyền lại cho Vũ Nam thì hắn cũng trở thành một gã sửa chữa đồ nghiệp dư.

Vũ Nam đi tới lượn qua nhìn các món đồ may mắn được đào ra khỏi bãi rác. Những món đồ này hầu như là đồ điện tử gia dụng thông thường. Hiện tại chúng nằm ở đây chắc chắn vì một lý do đó là hỏng. Đồ hỏng tại thành phố lớn hay đem bỏ vì chúng giá trị không lớn với người dân ở đấy.

Nhưng với những người dân như ở Trấn Cực Nam này thì những món đồ cũ này là một món tài sản hữu ích có giá trị. Vì vậy để đáp ứng như cầu nhóm đào rác đã xuất hiện và ngày một tăng trưởng lớn hơn. Mười năm trước nhóm đào rác chỉ đếm trên đầu ngón tay còn nay thì nhân số đã vượt qua hai trăm người rồi.

Vũ Nam hiện tại để ý một cái lò nướng nhỏ, trước đây hắn từng sửa qua một cái lò nướng cỡ lớn nên có chút nắm chắc sửa chữa được cái lò nhỏ này. Tại thị Trấn Cực Nam, mấy món như kiểu lò nướng bán rất chạy vì khí hậu nơi đây giá rét quanh năm.

Một cái lò nướng có thể làm được khá nhiều việc nếu so với một cái tủ lạnh. Giá trị của chúng cũng cao hơn nhiều so với các đồ vật khác. Theo định giá của Vũ Nam cái lò nướng này hỏng hóc cũng có giá ít nhất là 6 đồng nếu có thể sửa chữa giá của nó sẽ lên tới 10 đồng. Nếu hắn sửa được thì cơm trưa sắp tới có lẽ hắn không phải buồn bực bỏ tiền tiết kiệm ra để mua.

Vũ Nam nhanh chân bước tới thì một bóng người đi tới trước. Người này dáng thấp nhỏ tròn tròn không ai khác chính là Cao mét bốn. Chủ của cái lò nướng này là Chú Nhân. Thấy thợ sửa chữa dừng chân lại bên đồ của mình sắc mặt vui vẻ ngẩng đầu lên. Khi thấy khuôn mặt Cao mét bốn thì khuôn mặt Chú Nhân thay đổi buồn bực như nhìn thấy đống cứt trước mặt vậy.

Chú Nhân buồn bực nói "Anh Cao, anh nhìn trúng món gì rồi a"

Chú Nhân tên thật là Chí Nhân. Dáng người vạm vỡ, da đen sạm. Ông vốn là người phía Bắc Đại Nam Đế Quốc vì chiến tranh nên mới di cư vào phía Nam sinh sống. Hôm nay Chú Nhân làm việc thu hoạch cũng không tệ cho lắm. Ông đào được hai món đồ còn khá nguyên vẹn ngoài cái lò nướng còn một cái chảo điện nữa.

Hôm nay đáng ra là một ngày rất vui vẻ với Chú Nhân cho tới khi Cao mét bốn tới. Xú danh của Cao mét bốn ai cũng biết là tham lam, ích kỷ, vô sỉ. Mấy năm nay không chỉ có một người bị Cao mét bốn lừa, thậm chí có người còn bị hắn lừa vài lần. Hiện tại Cao mét bốn xuất hiện ở chỗ của Chú Nhân khiến ông có cảm giác số mình hôm nay đen đi ít nhiều.

Cao mét bốn nhìn cái chảo hai mắt híp lại nói "Cái chảo này không có nắp, không có dây nguồn, chỉ là cái chảo hiện tại có sửa cũng không sử dụng được vậy thì mang về làm gì"

"Lại tới rồi" Chú Nhân trong đầu hiện lên một hồi ức không mấy vui vẻ cho lắm bắt đầu cũng vì cái nồi cơm điện. Lúc đó hắn mới tới đây đào được cái nồi cơm điện cũ. Lúc đó hắn rất vui vẻ cho tới khi Cao mét bốn tới nói rằng nồi cơm điện của hắn thiếu dây nguồn, thiếu ruột, có sửa cũng không bán được khiến hắn rất buồn bực cảm giác mình như con bò, mình ngu như bò.

Sau đó Cao mét bốn yêu cầu mua lại cái nồi cơm điện của Chú Nhân với giá rẻ ngay lập tức hắn đáp ứng luôn, thậm chí còn vui mừng khi tống được cái của nợ đi. Nhưng ngay tuần sau hắn đã hối hận. Vợ của hắn đi ra chợ và mua về cái nồi cơm điện đấy với giá gấp năm lần, tất nhiên có dây nguồn và ruột. Sau khi thăm hỏi hắn mới biết rằng Cao mét bốn sau khi mang về sửa lại bán được lãi gấp ba lần và cửa hàng bên kia hoàn thiện nốt cái dây và cái ruột rồi bán lại cho nhà hắn gấp năm lần.

Lúc này Chú Nhân mới hiểu ra mình bị Cao mét bốn lừa. Từ lúc đó Chú Nhân hạn chế tiếp xúc với Cao mét bốn và nếu đối phương có yêu cầu không quá đáng thì hắn cũng có thể tiếp nhận. Nhưng hôm nay kịch bản cũ lặp lại. Chú Nhân sao có thể bị lừa tiếp tập hai đây. Chú Nhân nhe răng cười nhẹ nhàng nói với Cao mét bốn "Tôi thích thì tôi cầm về. Có vấn đề gì không"

Cao mét bốn nhìn vẻ mặt của Chú Nhân biết mình không lừa được rồi liền lái qua cái lò nướng nói "Cái lò nướng này trông ổn nha. Hôm nay Anh Nhân cũng thu hoạch không tệ a. Tiếc là cái lò nướng này nhỏ quá chắc giá nó cũng không cao lắm đâu sửa xong có khi bán lỗ vốn đấy"

Chú Nhân nghe Cao mét bốn nói mặt hắn trở nên đen lại cắn răng nói "Sửa được hay không cũng chưa biết được. Anh Cao có sửa được thì sửa không sửa được thì xin đi chỗ khác dùm. Hôm nay có nhiều đồ cần sửa lắm, đâu chỉ riêng đồ nhà tôi"

Cao mét bốn cười cười biết hôm nay không đả động được Chú Nhân nên đứng dậy rời đi. Trong bụng hắn vẫn còn nghĩ "Lần này không kiếm được thì lại có lần sau, còn gặp nhau dài dài" nên Cao mét bốn cũng chẳng bao giờ để ý chuyện mình bị liệt vào danh sách đen của mọi người. Chỉ cần hắn nói có lý có ai không nghe chứ. Sau khi Cao mét bốn rời khỏi chỗ của Chú Nhân, Vũ Nam ngay lập tức thế chỗ của hắn.

Nhìn thấy Vũ Nam ngồi xuống. Khuôn mặt Chú Nhân nở ra một nụ cười vui vẻ nói "Tiểu Nam hôm nay tới muộn đừng nói không thu hoạch được gì nhé"