Chương 4: Nhiệm vụ đầu tiên

Thành Lập Đế Quốc Ở Dị Giới

Chương 4: Nhiệm vụ đầu tiên

Omuro xuất phát mang theo 2 trung đội(tính theo biên chế của quân đội Mỹ thì 1 trung đội có 41 người) được chở trên 3 chiếc xe quân dụng, đoàn xe được hộ tống bởi 4 chiếc xe tăng T-34/85M, 5 xe gắn máy 3 chỗ ngồi, chỗ ngồi thứ 3 được trang bị súng máy hạng nhẹ Lewis. Trung đội được trang bị súng tiểu liên Thompson M1928A1, súng trường bắn tỉa M1930 Springfield, lựu đạn cầm tay Mk.II, dao quân dụng Ka-Bar, kính nhìn đêm. Sau vài phút thì cậu đã đến nơi, đội trinh sát của Omuro đã đóng quân ngoài ngôi làng khoảng 200m.
Cậu và Chun-li đi đến lều chỉ huy, tất cả mọi người đã có mặt
"Tất cả đứng dậy. Nghiêm"
"Được rồi, tiếp tục báo cáo đi"
Một quân nhân đúng dậy báo cáo:
" Thưa ngài sau khi nhận được lệnh tiến vào ngôi làng để trinh sát thì lính của ta đã phát hiên vài người còn sống, tất cả đều là trẻ con tuổi từ 11 đến 17 tuổi"
"Lũ trẻ bây giờ ra sao?"
"Khi chúng tôi tìm thấy chúng thì đa số đều hoảng sợ. Tất cả giờ đang được chăm sóc ở khu vực y tế"
"Các anh có thu được tin gì từ bọn trẻ không?"
"Chỉ thu được một ít thông tin, bọn trẻ vừa trải qua cú sốc lớn vẫn còn rất hoảng sợ. Nhưng từ những thông tin thu được thì ngôi làng này đã bị tấn công."
"Bị quái vật tấn công sao?"
"Không phải, là do con người làm. Bọn chúng có thể là bọn thảo khấu hoặc một tổ chức buôn nô lệ, bằng chứng là đa số xác chết là người già hoặc thanh niên trai tráng. Chỉ có vài cái xác là phụ nữ trong tình trạng loã thể, có dấu hiệu bị xâm hại tình dục. Hơn nữa tất cả lương thực, gia súc trong làng đều biến mất"
"Được rồi, mau chóng tăng cường tuần tra đề phòng bọn chúng quay lại. Buổi báo cáo đến đây là kết thúc, tất cả giải tán trở về vị trí tiếp tục thực hiện nhiệm vụ."
"Rõ~~~"
Sau khi buổi báo cáo kết thúc Omuro và Chun-li đi đến khu vực y tế để gặp bọn trẻ, khi thấy chúng cậu khá ngạc nhiên vì trên đầu bọn trẻ có hai cái tai thú, một cái đuôi đang nhô ra ở phía dưới thắt lưng. Bọn trẻ thuộc tộc người thú vậy thì ngôi làng này là ngôi làng của người thú sao, khi thấy cậu đến lữ trẻ trông có vẻ hoảng sợ nhưng ngay lập tức được các nhân viên y tế trấn an.
Tò mò bởi sự xuất hiện của cậu một cô gái có vẻ lớn tuổi nhất trong nhóm tiến lên hỏi cậu:
"Anh là chỉ huy của những người này phải không?"
"Sao cô biết?"- Omuro ngạc nhiên hỏi lại
"Bởi vì sau khi anh vào đây thì những người trong đây đều nhìn anh với đôi mắt kính trọng, đó là ánh mắt dành cho những người đứng đầu. Hơn nữa xung quanh anh còn có người bảo vệ chứng tỏ anh là người chỉ huy bọn họ."
Omuro ngạc nhiên bởi sự sắc sảo trong những suy đoán của cô gái thú nhân. Nhìn kĩ thì đó là một cô gái xinh đẹp, mái tóc bạc kết hợp với đôi tai và chiếc đuôi màu trắng càng tôn vinh khôn mặt xinh đẹp của cô, đôi mắt chứa đầy sự kiên định pha them chút cô đau buồn càng khiến cho người khác có suy nghĩ bảo vệ cô. Body thì "e hèm" đúng chuẩn ‘ngực phụ huynh mặt học sinh’.
"Đúng vậy, tôi là lãnh đạo của bọn họ còn đây là Chun-li- Trợ lí riêng của tôi. Cô muốn hỏi chuyện gì?"
Nghe câu hỏi của cậu mặt cô gái tối sầm lại, đôi mắt hiện lên sự căm thù giọng nói thì đầy sát khí, khác hẳn với hình ảnh cô gái thiên sứ lúc nãy
"Anh giúp bọn tôi trả thù được không, tôi sẽ trả công cho anh"
"Không"
"Tại sao?"
"Chúng tôi ko biết kẻ thù của mình là ai quân số của chúng là bao nhiêu, quá nguy hiểm nếu không có thông tin chính xác. Cô nói cô sẽ trả công nhưng ngôi làng này đã bị phá huỷ thì cô lấy gì để trả cho chúng tôi đây"
Cô gái cúi gằm khuôn mặt xuống trông cũng tội mà thôi cũng kệ, cậu đâu muốn trở thành mấy thằng Hero trong những cuốn truyện mà cậu đọc đâu chứ. Cái thứ chính nghĩa nhảm shit đó chỉ dành cho mấy chứa học mẫu giáo mà thôi.
"Trước hết hãy cho tôi biết tên của cô đi, nói chuyện nãy giờ mà không biết tên nhau cảm giác hơi ngại. Tên của tôi là Omuro Kenji"
"Tên của tôi là Chiyaki, anh thực sự không muốn giúp sao?"
"Không phải không muốn mà là cô có đủ sức để tri trả khoản này không"
"Thưa ngài chúng tôi phát hiện một nhóm khả nghi khoảng 50 người đang tiến về nơi đây, mong ngài đưa ra chỉ thị"- Một người lính đi vào báo cáo
"Thông báo cho tất cả vào tư thế chuẩn bị chiến đấu. Cô có thể đi cùng tôi để xác nhận nhóm người này không?"
"Được rồi, tôi đồng ý"
Cách ngôi làng 1dặm có một đám người đang tến về phía ngôi làng, tên cầm đầu có khuôn mặt cực kì hèn mọn xung quanh là những tên lâu la mặt tên nào cũng đầy vết sẹo, có tên còn bị mất đi một cái tai.
" Nhị ca, chúng ta trở về nơi này mà không xin phép đại ca có sao không, nhỡ đại ca biết thì chúng ta sẽ bị phạt nặng lắm"- Một tên tiểu đệ lo lắng hỏi
"Đúng là cái đồ mới gia nhập nên ko biết gì cả, trước khi đến đây nhị ca đã tính kĩ hết rồi nên đại ca không biết gì đâu, cứ yên tâm mà hành động."- Một tên khác nói xen vào
"Tất nhiên rồi, các ngươi xem ta là ai chứ. Ta chính là quân sư siêu cấp đẹp trai tài giỏi của trại Hắc Long, ko ai có thể vượt qua ta về trí tuệ cả"- Tên nhị ca nói với giọng đầy kiêu ngạo.
‘Có mà xấu như ma ý, đẹp cái nỗi gì’- Đây là tiếng lòng của tất cả mọi người nhưng không ai dám nói ra. Tên nhị ca này nổi tiếng là âm hiểm, ai đắc tội hắn đều không có kết quả tốt.
Ngôi làng đang ở trước mặt nhớ lục soát kĩ, không được bỏ qua một căn nhà nào cho dù nó đã bị phá huỷ
Lũ cướp nhanh chóng tiến vào ngôi làng mà kho biết rằng có một cái bẫy đã rang sẵn chờ bọn chúng
"Nhị ca ơi sao em có cảm giác bất an khi tiến vào cái làng này"
"Phủi phui cái mồm của mày đi, tất cả mau chóng lục soát rồi con trở về trại nữa. Mẹ nó có mấy con bé mới bắt về ngon phết, tí nữa anh em về làm mấy nháy chứ nhỉ?"
" Đó là hàng của đại ca đó, ko được phép động vào đâu. Chúng ta chỉ được dùng hàng đã qua sử dụng được thôi"
Omuro, Chun-li và Chiyaki đang quan sát bọn chúng ở nơi gần đó, cậu phát hiện cơ thể của Chiyaki đang run lên bần bật
" Cô có sao không Chiyaki"- Omuro lo lắng hỏi
" Chính là bọn chúng, chính bọn chúng là những kẻ cướp bóc ngôi làng này. Cha mẹ ơi con sợ lắm, ai đó giúp tôi với"- Chiyaki bỗng ngồi thụp xuống và nói đi nói lại những câu đó. Bề ngoài cô tỏ ra mạnh mẽ nhưng cô vẫn chỉ là 1 cô gái 18 tuổi cần sự chăm sóc của gia đình.
Thấy cảnh này Omuro không biết phải làm gì, cậu đành ôm lấy Chiyaki mà an ủi
" Không sao đâu, có tôi ở đây rồi ko ai có thẻ làm hại cô được đâu."
" Mau thực hiện kế hoạch đi, giết bất cứ ai chống đối hoặc bỏ chạy"
" Rõ thưa chủ nhân, tất cả các đơn vị lập tức thực hiện nhiệm vụ. Giết bất cứ ai chống đối hoặc bỏ chạy. Đây là mệnh lệnh của chỉ huy. Hết"
‘Đoàng~~’ Khi lũ cướp đang mải tìm kiếm thì một tiếng súng vang lên, một tên cưỡi ngựa bật ngửa ra sau với lỗ máu trên trán.
" Cái gì thế chúng mày mau chóng kiểm tra nhanh lên"- Tên nhị ca hét lên với đám đệ.
‘ Đoàng… đoàng… pằng…pằng…’ những tiếng súng vang lên kèm theo tính mạng của bọn cướp.
" Chúng ta bị tấn công, mau chạy đi"- một tên cướp hét lên và mau chóng bỏ chạy nhưng chưa chạy được bao lâu thì một viên đạn bay đến bắn toác đầu hắn ta.
Tất cả đều hoảng sợ bởi cách thức giết người này, chết khi chưa biết mặt đối phương là ai. Khi đang hoang mang thì các binh lính xông ra bao vây mọi đường chạy của bọn chúng.
Các ngươi là ai?
Ta chưa gặp các ngươi bao giờ, vì sao lại tấn công bọn ta
" Chúng ta chỉ nhận nhiệm vụ bắt giữ các ngươi mà thôi, nếu hạ vũ khí xuống thì các ngươi sẽ sống nếu không thì chết. Các ngươi chỉ cần biết thế thôi, lựa chọn là ở các ngươi."
" Nhị ca làm thế nào bây giờ? "
" Chúng ta đông người hơn, không cần phải sợ. Mau mở đường máu thoát ra ngoài"- Tên nhị ca bình tĩnh nói nhưng trong lòng thì lạ cực kì sợ hãi, gã đang tìm cách hi sinh đám đàn em để chạy trốn một mình.
" Đúng vậy, chúng ta đông người hơn chỉ cần tấn công vào một điểm thì chúng ta mới có thể chạy thoát. Tất cả an hem cùng xông lên"- Một tên lâu la đang cổ vũ sĩ khí cho đám cướp.
" Xông lên… Mau tiến lên…" tất cả lũ cướp đều xông lên
" Một lũ ngu xuẩn, giết chúng đi chỉ để vài thằng sống thôi"- Omuro ra lệnh
‘ Pằng…pằng…pằng’, ‘Đoàng…đoàng…đoàng’. Lũ cướp chỉ mới đi được vài bước thì đã bị hạ gục chỉ sau vài loạt đạn. Tất cả đều chết như ngả rạ
Sau loạt súng thì chỉ có gần 10 tên sống sót trong đó có tên Nhị ca.
"Bây giờ thì các ngươi biết lựa chọn chính xác chứ."
Tất cả lũ còn lại đều sợ hãi thực sự, có tên còn ướt cả quần,tên thì không còn đứng vững nữa mà ngồi sụp xuống ôm đầu khóc lóc.
Riêng tên nhị ca do sợ quá gã liền ngất đi, đũng quần còn có cái gì chảy ra.
Omuro ra lệnh trói tất cả bọn chúng rồi đưa đi thẩm vấn. Xong xuôi cậu liền đi đến chỗ Chiyaki, hiện giờ cô ấy vẫn còn ngất do quá xúc động. Đang trên đường thì một bảng thông báo hiện ra
‘ Nhiệm vụ: Tiêu diệt bang cướp Hắc Long và giải cứu những người đang bị Hắc Long giam giữ.’