Chương 7: Tiểu siêu thị
Sau khi mặc vào phòng hộ phục thể lực của Nhạc Trọng đã đạt tới 13 điểm hạn mức cao nhất, hắn nghỉ ngơi năm phút thể lực khôi phục tới 7 điểm. Nhưng Nhạc Trọng nghỉ ngơi thêm hai mươi phút mà thể lực cũng không gia tăng thêm nữa.
- Chiến đấu quá lâu cơ thể của mình quá mỏi mệt sao? Thể lực vẫn quá thấp!
Nhạc Trọng nhướng mày, lẳng lặng suy nghĩ nhủ thầm. Hôm nay hắn chiến đấu với cường độ cao, cho dù đã trải qua cường hóa nhưng thể lực cũng không thể vô hạn khôi phục.
- Chỉ có thể dùng quả táo này!
Nhạc Trọng lấy ra quả táo hoạt lực, cắn lên.
Một cỗ hương vị ngọt ngào tràn vào trong miệng, chảy vào trong thân thể hắn.
Nhạc Trọng chỉ cắn vài cái đã ăn xong quả táo, một cỗ dòng khí thanh lương chảy xuôi trong thân thể, chữa trị cơ thể đầy mệt mỏi của hắn.
Năm phút sau, Nhạc Trọng được cỗ dòng khí thanh lương tẩm bổ, thân thể mỏi mệt dần dần khôi phục lại, thể lực tăng lên tới 12 điểm.
Nghỉ ngơi xong, Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt đi ra tiểu siêu thị.
- Hắn đã ra rồi!
Tôn Vũ vừa nhìn thấy Nhạc Trọng xuất hiện, chợt hưng phấn nói với Trần Cương.
Trần Cương nhìn thấy Nhạc Trọng, trong mắt thoáng hiện nét hưng phấn lẫn lo lắng. Nếu Nhạc Trọng không đến cứu bọn họ mà lựa chọn một mình rời đi, bọn họ cũng không có cách nào.
Nhạc Trọng nhìn thấy mười sáu con tang thi vây dưới đại thụ, phất tay ném một *** bia xuống đất.
- Keng!
Thanh âm thanh thúy quanh quẩn trong khu vực chung quanh, mười sáu con tang thi vây quanh dưới gốc đại thụ chợt quay đầu lại, hướng bên này lảo đảo đi qua.
- Chúng ta lên! Bạch Cốt!
Nhạc Trọng cầm chặt mộc bổng hướng Bạch Cốt quát.
Nhận được mệnh lệnh của hắn, Bạch Cốt bước ra một bước dài hướng mười sáu con tang thi vọt tới.
Mười giây sau Bạch Cốt vọt tới trước người một con tang thi, búa lớn vung lên, một đầu tang thi bị chém bay.
Dễ dàng thủ tiêu một con tang thi, ba con tang thi khác từ một bên hướng Bạch Cốt đánh tới.
Nhạc Trọng tiến lên hung hăng một gậy đánh lên trên đầu một con tang thi, ngạnh sanh sanh đem đầu của nó oanh lệch sang một bên, thuận thế một cước đá vào trên thân thể một con tang thi khác, đem con tang thi kia đá ngã trên mặt đất.
Sau khi mặc vào kiện phòng hộ phục dũng khí của Nhạc Trọng lớn hơn rất nhiều, nếu không có phòng hộ phục hắn tuyệt đối không dám đá vào người tang thi. Bởi vì chỉ cần có chút không cẩn thận sẽ bị nắm phá một lỗ hổng hắn sẽ chết.
Bạch Cốt bổ xuống một búa, thuận thế đem một con tang thi chém bay.
Sau khi thăng lên cấp bốn, thực lực tổng hợp của Bạch Cốt đã được đề cao 30% sức chiến đấu, biểu hiện trực tiếp nhất là phản ứng của nó nhanh nhẹn hơn rất nhiều.
Nhạc Trọng tiến lên một bước dài, hung hăng đập một gậy vào đầu một con tang thi, đem đầu nó trực tiếp gõ nghiêng.
Chỉ trong vài lần hô hấp, đã có bốn con tang thi ngã xuống dưới sự liên thủ của hắn cùng Bạch Cốt.
Thủ tiêu xong bốn con tang thi, Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt chợt lui ra phía sau, vòng quanh mười hai con tang thi sót lại di chuyển thành vòng tròn, sau đó một người hung hăng vọt tới một con tang thi, một xung phong thủ tiêu ba con tang thi lại nhanh chóng lui về phía sau.
Chỉ vài lần đàn tang thi thứ ba hành động chậm chạp đã bị hai người Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt liên thủ xử lý.
- Thật là lợi hại! Thật không ngờ trong trường học chúng ta lại che giấu một người mạnh như vậy!
Nhìn thấy hai người Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt dễ dàng liệp sát đàn tang thi, Trần Cương cảm thán nói.
Tôn Vũ cùng Vương Song đều gật gật đầu.
Xử lý xong thi đàn, thể lực của Nhạc Trọng tiêu hao 3 điểm, hạ xuống còn 9 điểm. Lực lượng cùng thể lực trải qua cường hóa, lực bền bỉ trong chiến đấu càng ngày càng mạnh.
Thanh tẩy xong thi đàn, Nhạc Trọng nhanh tay thu lấy sinh tồn tệ rơi rụng trên mặt đất.
Nhìn thấy tang thi chung quanh đại thụ đều đã bị Nhạc Trọng xử lý xong sạch sẽ, ba gã nam sinh đều nhanh nhẹn leo xuống bên dưới.
- Chào đồng học, tôi là Trần Cương của năm thứ ba quản lý hệ!
Trần Cương bò xuống tới dưới, đi tới bên cạnh Nhạc Trọng tự giới thiệu.
- Tôi là Tôn Vũ cũng thuộc quản lý hệ!
- Tôi là Vương Song, quản lý hệ năm ba!
Tôn Vũ cùng Vương Sơn đều đi tới bên cạnh tự giới thiệu mình.
Nhạc Trọng hướng Trần Cương cảm tạ:
- Tôi là Nhạc Trọng, vừa rồi đa tạ!
Vừa rồi Trần Cương giúp Nhạc Trọng dẫn dắt đi phân nửa nhân số tang thi, nhờ vậy Nhạc Trọng đủ khả năng tiêu diệt đợt thi đàn thứ nhất, nếu không hắn cũng chỉ có khả năng chạy trốn mà không thể tiêu diệt thi đàn.
Tang thi đáng sợ nhất không phải thực lực cá nhân nó mà là tổng số lượng lây nhiễm. Số lượng của tang thi vừa tăng lên chừng hai mươi con sẽ rất khó đối phó, cho dù có thể xử lý cũng hao tổn thể lực cùng tinh lực vô cùng kinh người.
- Khách khí cái gì, tôi còn chưa cảm ơn cậu đã cứu chúng tôi đâu!
Trần Cương cười sang sảng, sau đó chỉ vào Bạch Cốt đứng bên cạnh Nhạc Trọng hỏi:
- Nhạc Trọng, vật này làm sao tới?
Vẻ mặt Tôn Vũ cùng Vương Song cũng hâm mộ nhìn khô lâu đặc chủng Bạch Cốt đứng cạnh Nhạc Trọng. Vừa rồi bọn hắn nhìn ra được thực lực mạnh mẽ của Bạch Cốt, mỗi lần vung búa liền dễ dàng tiêu diệt một đầu tang thi.
- Đi vào bên trong nói đi, nơi này không phải chỗ nói chuyện!
Nhạc Trọng nhìn chung quanh, chỉ vào tiểu siêu thị nói với ba người. Tang thi gần bên đã bị Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt thanh tẩy, nhưng bên trong trường học số lượng tang thi chỉ sợ phải hơn ngàn con, bọn họ còn chưa được an toàn.
Ba người Trần Cương liên tục gật đầu, đi theo Nhạc Trọng nhanh chóng tiến nhập vào bên trong tiểu siêu thị.
Vừa tiến vào tiểu siêu thị, Tôn Vũ nhặt lên một *** bia mở ra uống ừng ực, sau đó thở ra một hơi thật dài, tùy tiện nói:
- Hô, rốt cục sống sót, khát chết tôi!
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Tôn Vũ, khẽ cau mày, lúc này còn chưa được an toàn, ngoại trừ cần phải trao đổi hắn cũng không thích nghe có thanh âm phát ra.
Trần Cương uống xong hớp nước đi tới bên cạnh, chỉ vào Bạch Cốt lại hỏi:
- Nhạc Trọng, vật này cậu làm sao lấy được? Có thể nói với chúng tôi một chút không?
Tôn Vũ cùng Vương Song cũng đưa mắt nhìn Nhạc Trọng, trong mắt tràn ngập khát vọng. Ở trong thế giới đột nhiên dị biến, tang thi hoành hành, ai cũng rõ ràng chỉ có được thực lực mới có thể sống sót.
Nhạc Trọng nhìn chằm chằm Trần Cương hỏi:
- Thanh âm tự xưng là thần các cậu nghe được không?
- Tôi nghe thấy được!
Trần Cương nói.
- Tôi cũng nghe thấy!
- Tôi cũng nghe thấy!
Tôn Vũ cùng Vương Song đều nói.
Nhạc Trọng chậm rãi nói:
- Tôi thủ tiêu một con tang thi, từ trên người nó tuôn ra một bản kỹ năng thư. Sử dụng bản kỹ năng thư kia mới có thể triệu hồi ra bộ khô lâu này!
Điều này cũng không có gì đáng giấu diếm, lúc này nếu họ muốn chạy thoát khỏi đây, có thể thêm một phần lực lượng là tốt nhất.