Chương 9: Trở Về.

Thần Hồn Đại Đế

Chương 9: Trở Về.

Lâm Hoàng thấy vậy liền cười ha ha lên nói: "Ha Ha, tụi mày đòi giết tao á... hãy coi tao giết tụi mày lại nè."

Thấy con gần mạnh nhất trong đàn đã chết bơi một kích của Lâm Hoàng.

Những Sát Lang còn lại cũng không có sợ hãi, không có buông tha cho, lần nữa công tới.

Sau khi trải qua công kích, Lâm Hoàng đã dần qua nắm giữ tiết tấu, nhưng lúc này phiền toái lại tới nữa, bốn con Sát Lang bị giết chết, vũ lực của Lâm Hoàng tiêu hao cực lớn do dùng dù cho linh lực dồi dào đến đâu cũng sẽ không chịu nỗi với kỹ năng này, nếu như không được bổ sung, như vậy khả năng sẽ gặp nguy hiểm.

Lâm Hoàng không biết ở đâu lại ra một cái ý nghĩ điên rồ đó là dùng nội lực để vận chuyển.

" tầng thứ nhất nhất kiếm hoá trăm."

"Ầm..."

Lúc này quyên một bầy đàn sói dưới lực công phá cực mạnh nên một bộ phân đã ngã xuống.

Còn Lâm Hoàng lúc này mừng như điên hắn không ngờ dùng nội lực lại mạnh như vậy.

Mấy con sói kia lúc này cũng đã điến hết cả người thì lúc này một con Sát Lang nhất giai yêu thú xuất hiến trong bầy tru lên một phát làm bình tĩnh lại mấy con sát lang trong bầy.

"Hú..."

Con này Lâm Hoàng nhìn vào cũng phát rùng mình muốn bỏ chạy ngay nhưng không hiểu sao chiến ý trong người hắn nhiều đến như vậy nên hắn vẫn không chạy...

" tầng 1 nhất kiếm hoá trăm."

Một thanh kiếm biến thành 100 thành tung hoàng ngang dọc.

Phốc...

Lại thêm một mảng lớn.

Lang Vương thấy vậy ngao lên một tiếng giận dữ.

"Ngao."

Lâm Hoàng cũng không có sợ gì nó liền nấm chắc thanh kiếm trên tay chờ lang vương hành động.

Lang Vương thấy Lâm Hoàng làm một hành động khiêu khích như vậy liên ngao ngao rống lên bay lên phía Lâm Hoàng vồ.

"Ngao... Ngao..."

Thấy vậy Lâm Hoàng liền né ra vận chuyển Nội Lực liền rống: " tầng 1 nhất kiếm hoá trăm."

Keng... Keng... Keng...

Những mảnh kiếm khí này đâm vào thân của Lang Vương như đâm vào thép tạo ra những tiếng như kim loại va chạm.

Lâm Hoàng liền thấy không ổn nhảy ngay đến bên cái cây gần đó.

Lang Vương thấy vậy liền tưởng Lâm Hoàng chạy trốn nên hú lên triệu tập các con Sat Lang truy sát Lâm Hoàng.

Nghe Lang Vương hú Lâm Hoàng liền thấy không ổn nên ngay lập tức kêu lại Tiểu Hoả.

"Tiểu Hoả chúng ta đi thôi nào..."

Lâm Hoàng kêu lại Tiểu Hoả xong thì một đường chạy điên cuồng vào trong rừng.

Vừa chạy Lâm Hoàng vừa mắng: "má nó, tao có chọc gì tụi bây đâu mà sao truy sát ta dữ vậy..."

Rất nhanh Lâm Hoàng chạy không thoát hắn vũ lực và nội lực cũng sắp hết nhưng vẫn còn một cái cơ hội đó là kếu Tiểu Hoả giúp mình cầm cự 1 đến 2 phút trong lúc mình khôi phục đủ vũ lực để dùng.

Nghĩ tới đây Lâm Hoàng liền kêu lại Tiểu Hoả: "Tiểu Hoả ngươi giúp ta cầm cự mấy con sói này được không? Ta sẽ ngồi tu luyện trong 1 đến 2 phút để khôi phục lại linh lực."

Tiểu Hoả nghe như hiểu đang chạy quay lại ra sau chiến cùng Lang Vương.

Lâm Hoàng thấy vậy mừng rỡ liền đã toạ xuống khôi phục thể lực.

Ầm...

Tiểu Hoả đập một phát vào con Sát Lang cấp 6 dã thú làm cho con sói đó bây ngược ra sau.

Nhưng rất nhanh Tiểu Hoả bị bao quay bởi lũ sói.

Lang Vương đi tới trước mặt Tiểu Hoả rống lên: "ngao."

Tiểu Hoả nghe xong tức giận rống lên lại: "ngao... ngao... ngao..."

Ý của Tiểu Hoả bảo là: "Ngươi có dám solo với ta không đồ con sói già kia..."

Nghe vậy Lang Vương giận lên rông:

"Hừ ta mà lại để cho một con vật cỏn con như ngươi khiêu khích sao..."

"Các ngươi lui ra, ta và con mèo này sẽ solo mất công nó bảo là ỷ đông hiếp yếu."

Nghe Lang Vương rống lên bầy sói ở xung quanh liền tất cả lùi ra tạo thành một vòng tròn bao vây Tiểu Hoả và Lang Vướng vì bọn nó sợ Tiểu Hoả sẽ thừa cơ chạy trốn.

Tiểu Hoả rống lên: "hảo hảo, ngươi đã dám chiến thì ta sẽ cho ngươi biết thế nào là mùi lợi hại của ta."

Rống xong thì Tiểu Hoả liền vận chuyển linh lực trong cơ thể tạo nên trên thân một ngọn lửa huyền bí.

Tiểu Hoả chạy thất nhanh tới Lang Vương rồi một phát đập vào ngực của Lang Vương...

Nhưng đâu như ý nguyện của nó Lang Vương liền né thân đi... mà dù sao Tiểu Hoả cũng chỉ là cấp 5 dã thú thôi mà...

Tiểu Hoả mặt dù có hơi chút thất vọng nhưng mà cũng không sao vì trong cớ thể nó còn có một bí mật mà...

Lấy lại Tinh thần tiểu Hoả lần nữa nhảy vào lần theo tốc độ của Lang Vương rồi định một phát gõ vào đầu Lang Vương thì không biết từ lúc nào Lang Vương cái chân đã đập tới ngươi của nó.

Tiểu Hoả bị đập bay xuống đất.

Ầm...

Mặt dù rất đau nhưng Tiểu Hoả vẫn cầm cự đứng dạy khai mở bí pháp trong người...

"Hoả Diễm Miêu huyết mạch Lửa Phệ Thiên Hạ."

Trong phút chốc từ trong miệng của Tiểu Hoả phun ra một quả cầu lửa bay về phía của Lang Vướng...

Thấy vậy Lang Vương liền định né thì quả cầu lại truy đuổi nó.

Lập tức mất hồn nó chạy tới những góc cây đứng thì quat cầu đó cũng đâm xuyên qua những gốc cây tiếp tục truy sát...

Tiểu Hoả thấy một màng Lang Vương chạy như một con chó con mà cười đứt cả ruột:

"Ha Ha, mắc cười quá..."

Biết mình đã không thoát được nữa Lang Vương đành dừng lại để cho quả lầu lửa đó đánh vào mình.

Bùm...

Quả cầu mới bay vào người của Lang Vương liền đốt sạch lông của nó nhưng mà nó không có chết ngoài thực lực bị suy giảm một chút.

Thấy một màng như vậy Tiểu Hoả liền thất vọng.

Còn Lang Vương cười ha hả rồi phát động tất cả tấn công Tiểu Hoả vì cái tội dám nhỉ nhục nó.

Đang trong lúc Tiểu Hoả tuyệt vọng thì ở trên trời bay xuống một cậu bé, mình trần, chân đất tóc dài bay theo gió.

Thấy cậu bé này Tiểu Hoả liền mừng lên phát khóc.

Nhảy lên lưng của cậu bé đó đứng.

"Bí kiếp vận dụng."

Mới vừa vận chuyển lên bí kiếp Lâm Hoàng liền cảm nhận lực lượng trong cơ thể mình tăng trưởng lên gấp 2 lần...

Lâm Hoàng thấy Tiểu Hoả đứng trên vai của mình liền hỏi: "xin lôi nha ta đã tới chễ, mà ngươi có bị sao không vậy?"

Nghe vậy Tiểu Hoả lắc đầu.

"Ừ, không sao là tốt rồi..." nói xong Lâm Hoàng liền quay mặt qua nhìn bọn Sát Lang rồi toả ra sát khí.

"Mẹ kiếp, dám truy sát bố mày thì đây là ngày tàn của tụi mày." Nói xong Lâm Hoàng liền cầm lên thanh kiếm xương rồi la lên: " tầng thứ nhất nhất kiềm hoá trăm>

Trong chớp mắt 100 thanh kiếm khí bầy ra trước mắt... Lâm Hoàng liền điều khiển cho tụi nó đi giết hết tất cả bọn sói con này...

Qua nữa tiếng rốt cục cũng giết sạch bọn chúng. Do Lang Vương lúc đầu bị Tiểu Hoả suy giảm thực lực và Lâm Hoàng có bí kiếp tăng gấp đôi thực lực nên hâu như chỉ bị 1 nhát kiếm khí đâm chết.

Giết xong đám này Lâm Hoàng lấy những món răn nanh, móng vuốt, lông,... trên người của bọn này để đem bán.

Thu dọn xong Lâm Hoàng liền một mạch chạy về Lâm Gia Trang.