Chương 10: Vương Tộc Đại Hội

Thần Đạo Thiên Ma

Chương 10: Vương Tộc Đại Hội

Đã biết mình thực lực lúc này không có khả năng thi triển ra thần ma lực lượng, Quân Phong Liệt cũng dứt khoát từ bỏ.

- Từ bây giờ đến vương tộc đại hội thời điểm bắt đầu còn có gần một tuần thời gian! Ta nhất định liền muốn củng cố một chút tu vi, đến lúc đó nắm chắc sẽ lại càng lớn!

Quân Phong Liệt nghĩ kỹ về sau, liền tiến vào Nghịch Thần Bia bên trong thể nội thế giới, bắt đầu tiến hành tu luyện.

Bên trong Nghịch Thần Bia không gian, Quân Phong Liệt có tổng cộng ba tuần thời gian tu luyện, hắn một chút cũng không lãng phí, đem một phần ba thời gian dành tu luyện kiếm đạo, một phần ba thời gian lại luyện chưởng pháp, cuối cùng lại là rèn luyện tinh thần lực.

Ba tuần qua đi, hắn trong cơ thể mở ra kinh mạch, đạt đến 18 đầu, khí hải trong cơ thể cũng đã đạt đến cực hạn, bất cứ lúc nào đều có thể trùng kích Nhân Võ Cảnh đỉnh phong.

Quân Phong Liệt rời khỏi Nghịch Thần Bia không gian về sau, liền lập tức quay về Tử Linh Điện, vừa vặn gặp Lâm Uyển cùng Tiêu Nhi đã ở đó đợi hắn từ lâu.

- Phong nhi! Ngươi rốt cuộc về rồi, lại chậm một chút liền không kịp dự vương tộc đại hội!

Lâm Uyển nhìn thấy Quân Phong Liệt trở về, khuôn mặt hiện ra vẻ cưng chiều yêu thương, nói:

- Đi nào! Mẫu thân giúp ngươi thay đổi một bộ y phục!

Nói rồi cũng không chờ Quân Phong Liệt trả lời, nàng liền cầm tay hắn lôi vào bên trong nhà, cầm đến một bộ mới tinh trường bào, giúp hắn thay y phục.

Lâm Uyển ôn nhu giúp hắn thay đổi một bộ bạch y trường bào, bên trên có thêu bốn chữ " Thiên Hà quận quốc " cổ lão, lại thêm phát quan, đai lưng ngọc, kim giày.

Ba tháng tu luyện vừa qua, Quân Phong Liệt thân thể đã không có như trước thiếu niên bệnh trạng, mà đã trở nên cường tráng dị thường, trên mỗi cơ bắp nhìn vào đều mang theo cảm giác tràn đầy lực lượng.

Thành thực mà nói, Quân Phong Liệt cỗ thân thể kiếp này dung mạo kỳ thực rất anh tuấn, chỉ là bởi vì lúc trước bệnh nặng ốm yếu mà trở nên tiều tuỵ, mới không khiến người khác chú ý đến.

Bởi vì có kiếp trước trời sinh vương giả khí chất cùng kinh nghiệm từng là một đời Quang Minh đế quốc hoàng tử, Quân Phong Liệt sau khi mặc lên vương tộc quân áo, trên người tự động toát ra một cỗ cao quý không thể chạm khí chất, khiến cho cả căn phòng đều muốn sáng rực lên.

- Của ta Phong Nhi thực sự đã lớn rồi, lại tuấn tú như vậy, e rằng sau này sẽ hấp dẫn không ít cô nương yêu mến mất thôi!

Lâm Uyển hài lòng nhìn trước mặt mình nhi tử, mặc dù là đang hài hước nói chuyện, nhưng hốc mắt lại có chút ửng đỏ vì vui mừng.

Nhi tử của nàng so với lúc trước, thật sự là quá khác biệt rồi! Không chỉ là cao lớn mạnh mẽ hơn trước không biết bao nhiêu lần, khí chất cũng trở nên khác lạ, không còn giống như lúc trước e dè nhút nhát.

- Mẫu thân người đừng trêu ta!

Quân Phong Liệt cười khổ một tiếng, cầm tay Lâm Uyển đi ra ngoài.

Tiêu Nhi vốn là đang đứng đợi bên ngoài, nghe thấy tiếng bước chân liền quay đầu lại, nhìn thấy Quân Phong Liệt dung mạo cùng trên thân khí chất vương tử hấp dẫn đến, hai mắt giống như hoa si nhìn hắn chằm chằm, ngay cả nửa chữ đều không thốt ra được.

- Ai nha! Tiêu Nhi, ta biết ta nhi tử rất tuấn tú, nhưng ngươi thân là nữ nhi, phải biết tự tiết chế a!

Lâm Uyển cười cười nhìn Tiêu Nhi nói, lại nhìn Quân Phong Liệt một mặt, lộ ra một cái trêu chọc dáng tươi cười.

- A... nương nương... người lại nói đùa a...

Tiêu Nhi hai gò má lập tức đỏ bừng như táo chín, vội vàng đem ánh mắt của mình dời đi, nhưng Quân Phong Liệt cái kia anh tuấn hình bóng vẫn cứ quanh quẩn trong đầu, như thế nào cũng không thể xoá đi.

……………

Vương tộc võ tràng, được xây tại vương cung bên cạnh.

Vương tử, đại thần, tần phi, quận chúa, từ sớm đã ở đây chờ đợi Thiên Hà Quận Vương giá lâm, tất cả đều bởi vì muốn tại trong mắt hắn ghi điểm.

Thiên Hà Quận Vương ngồi bên trên võ tràng cao nhất vị trí, thân mặc một bộ trường bào mặc đen lịch lãm, tuổi khoảng chừng 40 tuổi tả hữu, toàn thân tràn ra một cỗ ổn trọng không giận tự uy khí thế.

Lúc này Thiên Hà Quận Vương lại hướng về bên cạnh ngồi ngang hàng với mình một vị trung niên nam tử nhìn thoáng qua, cười nói:

- Hoàng huynh! Ngươi thấy lần này một đời tuổi trẻ vương tộc võ giả của chúng ta thế nào?

Người kia, tuổi cũng gần như tương tự với Thiên Hà Quận Vương tầm đó, thậm chí ngay cả dung mạo cũng rất giống cái trước, chỉ là nhìn sơ qua có chút hơi già hơn một điểm, trên người lại không có Thiên Hà Quân Vương cái kia bá đạo vương giả khí thế, ngược lại có vẻ hiền hoà hơn rất nhiều.

Người này, chính là Thiên Hà Quận Vương huynh trưởng, hiệu là Khổng Tước Vương – Quân Danh Tước.

Khổng Tước Vương mặc dù không phải chân chính Quận Quốc chi vương, nhưng địa vị cùng thực lực tuyệt đối không tại Thiên Hà Quận Vương bên dưới, thậm chí có nhiều còn cho rằng, hắn mới là Thiên Hà Quận Quốc đệ nhất cao thủ.

Mà Khổng Tước Vương sau lưng thế lực, cũng không chút nào thua kém Thiên Hà Quận Vương trong tay lực lượng.

Tất nhiên, lời đồn cũng là lời đồn mà thôi, dù sao lúc này, Thiên Hà Quận Vương mới là Thiên Hà Quận Quốc chính thức vương giả!

Khổng Tước Vương ánh mắt hiền hoà đảo qua bên dưới tuổi trẻ võ giả, khẽ cười nói:

- Tố chất ngược lại không tệ, chỉ là quá thiếu một điểm huyết tính, giống như chim được nuôi trong lòng, nếu không thay đổi e khó thành đại sự!

Thiên Hà Quận Vương cười ha hả, nói:

- Hoàng huynh nói rất đúng, võ giả nếu thiếu đi thực chiến, tuyệt đối không thể trưởng thành!

Khổng Tước Vương gật đầu, lại hỏi:

- Đại vương tử, Tứ vương tử và Thập vương tử bọn hắn còn chưa có trở về sao?

Thiên Hà Quận Vương nói:

- Ba người bọn hắn đều có việc trọng đại còn làm, hơn nữa dựa vào thực lực của bọn hắn, cái này vương tộc đại hội kỳ thực đã không có nhiều ý nghĩa.

Lại nói:

- Bất quá gần đây cũng có một cái tốt tin tức!

Khổng Tước Vương hơi ghé mắt, nói:

- Là chuyện Thập Thất vương tử sao?

Thiên Hà Quận Vương tâm tình có chút tốt đẹp, cười nói:

- Không sai! Chính là hắn, ba tháng trước mở ra " Võ Ấn ", lại không ngờ tốc độ tu luyện cực kỳ mau chóng, tu vi đã là Nhân Võ Cảnh trung kỳ, hơn nữa còn dễ dàng đánh bại Bát nhi! Thật là để cho người cha này cũng phải kinh ngạc!

- Mới mở ra " Võ Ấn " chưa đầy ba tháng, lại có thể đánh bại Bát vương tử?

Khổng Tước Vương trong mắt lộ ra một đạo kỳ lạ quang hoa, khẽ cười nói:

- Thật muốn nhìn hắn một lần!

Bát vương tử mẹ đẻ Trương Như, đi về phía trước một bước, nói:

- Đại vương, cái kia Thập Thất vương tử lần đó chẳng qua là dùng một ít thủ đoạn không sạch mới may mắn chiến thắng! Luận chân chính chiến lực, hắn vẫn kém xa ta Bát nhi!

- Nha? Lại chuyện này?

Thiên Hà Quận Vương cau mày, có chút không vui nói.

- Tuyệt đối là thật!

Trương Như chắc như đinh đóng cột nói.

- Trương Phi nương nương, cơm có thể ăn bậy, nhưng nói lại không thể nói bậy! Con mắt của ngươi nhìn thấy, ta là dùng tì tiện thủ đoạn đánh bại Bát vương tử?

Đúng lúc này, một đạo thanh âm lạnh như băng truyền tới, chỉ thấy Quân Phong Liệt một thân bạch y trắng như tuyết, khí vũ hiên ngang, khuôn mặt tràn ngập anh khí nhìn chằm chằm Trương Như.

- Quân Phong Liệt, ngươi cái này vô sỉ hèn hạ tiểu nhân, còn dám vác mặt đến đây?

Còn chưa đợi Trương Như kịp trả lời, Bát vương tử một bên đã nhảy vọt ra ngoài, chỉ vào Quân Phong Liệt nghiến răng nghiến lợi nói.

- A? Bại tướng, ngươi ở đây la cái gì a? Chẳng lẽ là muốn cùng ta giao thủ?

Quân Phong Liệt cười khẩy nói, không chút nào đem Bát vương tử để vào mắt.

- Ngươi chớ có miệng lưỡi giảo biện, có dám tại đây cùng ta tái chiến một trận! Lần này tại trước mặt phụ vương, ta xem ngươi như thể dùng tì tiện thủ đoạn đối phó ta!

Bát vương tử song quyền nắm thật chặt, một cỗ cường đại khí thế từ trên người trong nháy mắt bộc phát.

- Nhân Võ Cảnh đại thành? Bát vương tử tu vi vậy mà đạt đến Nhân Võ Cảnh đại thành rồi?

- Lần này Thập Thất vương tử liền muốn ăn đau khổ rồi! Nói như thế nào, hắn cũng chỉ là Nhân Võ Cảnh trung kỳ a!

- Bất quá cái này Bát vương tử rõ ràng là vì lần trước thua không nổi, bây giờ lại đột phá tu vi, mới dám quay lại tìm Thập Thất vương tử báo thù!

Mọi người đứng ngoài mục quang nhất thời xôn xao cả lên, cảm giác lần này Quân Phong Liệt nhất định là không có quả ngon để ăn.

Mà Trương Như đứng một bên thì lại lộ ra một cái đắc ý dáng tươi cười.

Vì đế Bát vương tử dành lại chút uy phong, nàng đã phải hao tốn rất nhiều ngân tệ giúp hắn mua sắm tài nguyên chồng lên tu vi, bất quá xem như là đáng giá.

- Quân Phong Liệt, ngươi thật không dám cùng ta đánh một trận?

Bát vương tử nghe được những cái kia lời bàn tán, trên mặt cũng lộ ra một vẻ tiểu nhân đắc ý bộ dáng, hướng Quân Phong Liệt quăng đến khiêu khích ánh mắt mà nói.

- A? Xem ra là ngươi rất tự tin?

Quân Phong Liệt khẽ cười một tiếng, một cỗ Nhân Võ Cảnh đại thành khí thế không chút nào thua kém Bát vương tử từ trên người cuồn cuộn xông ra, hung hăng đem khí thế của y đẩy ngược về phía sau, lạnh nhạt nói:

- Chỉ là... cũng không phải chỉ có ngươi là đột phá tu vi!

- Hả...?

Nhìn khí thế hùng mạnh trên người Quân Phong Liệt, thậm chí so với Bát vương tử còn thâm hậu hơn mấy phần, trong võ tràng nhất thời vang lên từng đạo oanh động âm thanh.

- Lão thiên! Ta nhìn thấy cái gì kia? Thập Thất vương tử hắn dĩ nhiên cũng là Nhân Võ Cảnh đại thành!

- Mẹ của ta! Hắn mới tu luyện được bao lâu? Làm sao tốc độ tiến cấp lại nhanh như vậy?

- Hắc hắc! Cái kia Bát vương tử xem ra muốn xui xẻo, ngang cảnh giới mà nói, e rằng hắn không phải Thập Thất vương tử đối thủ!

Bây giờ, lại không còn có người dám không xem Quân Phong Liệt thực lực, dù sao tốc độ tăng cấp cũng hắn thật sự là quá kinh khủng rồi, có chút khiến người ta phải tức lộn ruột.

- Tiểu tử này...

Thiên Hà Quận Vương sửng sờ nhìn thân ảnh mà trước đây mình đã từng rất thất vọng, không ngờ lại cảm giác vô cùng xa lạ, cái kia bễ nghễ thiên hạ khí chất, không ngờ khiến cho hắn người này quận vương cũng cảm giác mặc cảm.