Chương 483: Kết cuộc của Đỗ Biến kết cuộc! Kết cuộc của chúa tể Ma Đế!

Thái Giám Võ Đế

Chương 483: Kết cuộc của Đỗ Biến kết cuộc! Kết cuộc của chúa tể Ma Đế!

Đỗ Biến nói: "Ta đã tới, xin hỏi các ngươi có thể giải trừ phong tỏa trái đất được không?"

Ma Vương đầu tiên nói: "Không thể, chờ sau khi ngươi gặp qua Ma Đế bệ hạ sẽ tháo ra."

Đỗ Biến nói: "Trước khi gặp Ma Đế bệ hạ, ta có thể dạo chơi thế giới này à?"

Đệ nhất Ma Vương gật đầu một cái nói: "Có thể."

Tiếp đó, mười một tên Ma Vương lẳng lặng đứng sững ở tại chỗ, thực sự như là cột chống trời vậy.

Đỗ Biến nhẹ nhàng bay.

Bay mấy nghìn mét, mấy vạn mét, mấy chục vạn mét,

Ở địa cầu khoảng chừng bay đến hai ba trăm cây số trên bầu trời, là có thể nhìn tới địa cầu toàn cảnh (nói cho đúng là một nửa trái đất)

Thế nhưng Đỗ Biến ước chừng bay một nghìn cây số, vẫn không nhìn thấy toàn cảnh cái lục địa Long Huyết này, luôn luôn bay đến 1500 cây số trên bầu trời, mới nhìn đến toàn cảnh của hành tinh Long Huyết (đương nhiên cũng là một nửa).

Điều này có nghĩa đường kính của hành tinh Long Huyết gấp mấy lần trái đất.

Cái lục địa Long Huyết này ở nơi nào?

Nói cho đúng, nó ở hướng nào trong vũ trụ?

Đỗ Biến thực sự không biết, có thể nó cùng trái đất cũng cùng ở một chiều không gian.

Nhưng tóm lại nó lớn hơn trái đất nhiều lắm lắm.

Trọng lực của nó ước chừng hơn trái đất 15 lần.

Chỉ là cái trọng lực này, liền quyết định thân thể tố chất Long Duệ so với người địa cầu mạnh hơn rất nhiều, xương cốt cùng cơ bắp bọn họ đều so với trái đất cứng rắn nhiều đủ để chịu được bội số trọng lực đáng sợ như vậy.

Nhưng mà thế giới này cũng đã hoàn toàn chết!

So với trái đất nó càng chết lặng hơn.

Thế giới này không có không khí, bởi vì nó trung tâm hành tinh đã nguội lạnh và ngừng quay, cả cái tinh cầu mất đi từ trường, cho nên bề mặt mặt trời phóng ra bão điện từ đem tầng khí quyển đều quét sạch.

Mà đã không có tầng khí quyển tập trung bao phù, tất cả nước lục địa Long Huyết đều biến mất.

Một hành tinh đầy nham thạch không một giọt nước, trên căn bản là đặc biệt xấu xí.

Ban ngày đang có mặt trời chiếu rọi, nhiệt độ bên ngoài hành tinh Long Huyết đặc biệt cao, đạt tới ba bốn trăm độ C kinh người.

Điều này đã chứng minh khoảng cách nó đến mặt trời còn gần hơn so với khoảng cách trái đất cùng mặt trời.

Đương nhiên, cũng có thể là mặt trời thế giới này lớn hơn.

Mà khi không có mặt trời chiếu sáng, nhiệt độ bên ngoài lục địa Long Huyết nhanh chóng giảm xuống âm dưới hơn hai trăm độ C.

Tinh cầu này đã không có bất luận dấu vết văn minh tồn tại nào nữa.

Nơi này văn minh Long Duệ từng phát triển phi thường, có vô số nhà cao tầng, còn có vô số quảng trường vườn hoa trôi lơ lửng trên không trung.

Tóm lại, thế giới Kṣetra chính là bản thu nhỏ của văn minh Long Duệ.

Có thể vào mười sáu năm trước, tuy rằng văn minh lục địa Long Huyết đã hủy diệt, nhưng ít ra còn có dấu vết văn minh, còn có thành thị chi chít, còn có kiến trúc hùng vĩ trôi lơ lửng trên không trung.

Lúc đó Đỗ Biến nhớ kỹ rất rõ ràng, thế giới lục địa Long Huyết cùng trái đất lại một lần nữa đổ vào, bầu trời lục địa Long Huyết vẫn còn tuyết rơi, tuyết màu xanh nhạt.

Mà bây giờ, ngắn ngủi thời gian mười mấy năm trôi qua, lục địa Long Huyết chỉ còn lại có có nham thạch trụi lủi, bất luận cái dấu vết văn minh gì đều không còn lại.

Nhìn qua giống như hoàn toàn không có khả năng.

Chỉ mười sáu năm, có thể xóa đi dấu vết toàn bộ thế giới văn minh tồn tại à?

Trên thực tế căn bản không cần mười sáu năm, thậm chí từ sáng đến tối đều không cần.

Khi khiến cho cả cái tinh cầu dừng chuyển, toàn bộ tầng khí quyển vẫn còn đang chuyển động, cho nên sẽ xuất hiện lốc xoáy khủng khiếp.

Nếu như trái đất dừng chuyển, như vậy lốc xoáy sẽ đạt được tốc độ 343 mét mỗi giây.

Đây là khái niệm gì?

Bão mạnh nhất với nhân loại chúng ta là cấp 12, tốc độ gió cao nhất là 36. 9 mét mỗi giây.

Mà khi trái đất ngừng quay, bạo phát cơn lốc là gấp mười lần bão cấp 12.

Mà lục địa Long Huyết so với trái đất lớn hơn rất nhiều lần, nếu như từ sáng đến tối cũng là 24 tiếng đồng hồ, như vậy tốc độ hành tinh Long Huyết tự quay cũng gấp mấy lần trái đất, vậy xuất hiện cơn bão cũng gấp mấy lần so với trái đất, có thể sẽ đạt được 3000 mét mỗi giây, là gấp trăm lần bão cấp 12.

Dưới cơn bão đầy uy lực này.

Căn bản không cần một giờ, hết thảy tất cả phía ngoài cả cái tinh cầu, đều có thể tan thành mây khói.

Dù cho kiến trúc vững chắc trải rộng đến đâu, cũng trên cơ bản trong nháy mắt hóa thành bột mịn.

Sau cơn lốc.

Bề mặt mặt trời phóng ra dòng điện cuốn đi tầng khí quyển, cuốn nốt tất cả nước.

Toàn bộ hành tinh Long Huyết liền biến thành cái tinh cầu đất đá xấu xí này.

Đương nhiên, nếu như cứu trễ, trái đất cũng sẽ biến thành như thế.

...

Lục địa Long Huyết đã không có bất luận cái gì để xem.

Thành một tinh cầu, nó thậm chí ngay cả tính chất thần bíđều biến mất, chỉ là một khối nham thạch cỡ bự mà thôi.

Lúc trước khối nham thạch bên trong còn tràn đầy đủ loại năng lượng tinh thạch, bởi vì đây là cái nôi của văn minh năng lượng sinh ra.

Mà bây giờ trên tinh cầu này dù cho một viên năng lượng tinh thạch cũng không có, đều bị Ma Vương cắn nuốt sạch sẽ.

Lục địa Long Huyết đã từng là mỹ nhân tuyệt thế xinh đẹp, no đủ, sinh lực bắn ra bốn phía.

Thế nhưng sau khi bị Ác Ma giày xéo một vạn lần, liền nuốt cả xương sống vào trong bụng, hiện tại ngay cả khung xương lôi ra tới cũng không, chẳng qua là một đám cặn bã.

Kế tiếp Đỗ Biến chỉ có thể ở trong đầu tưởng tượng văn minh năng lượng đã từng hoa lệ rực rỡ trên lục địa Long Huyết.

Đỗ Biến trở lại ở giữa mười một Ma Vương.

"Đi thôi, dẫn ta đi gặp Ma Đế bệ hạ các ngươi!" Đỗ Biến nói.

Kế tiếp, mười một Ma Vương làm một chuyện để Đỗ Biến vô cùng rung động!

Bàn tay của bọn họ túm được hai bên hành tinh Long Huyết, chợt xé ra!

"Răng rắc..."

Cả cái tinh cầu đều đang run rẩy kịch liệt.

Tiếp đó, hành tinh Long Huyết vô cùng to lớn, trước mắt bị xé thành hai nửa.

Một màn này, quả thực đạt đến cực hạn bạo lực mỹ học!

Đường kính của ;ục địa Long Huyết là gấp sáu lần địa cầu, khối lượng càng thêm không biết gấp bao nhiêu lần trái đất.

Tiếp đó, mười một tên Ma Vương này như là đang đào đất, đem cả cái tinh cầu tách ra, mở thành hai nửa!

Mười một tên Ma Vương này mạnh cỡ nào?

Hoàn toàn có thể tưởng tượng được.

Đem trái đất xé rách hai nửa cần bao nhiêu lực lượng? Trời biết?

Thế nhưng đem hành tinh Long Huyết xé rách thành hai nửa, cần lực lượng lớn hơn gấp trăm lần.

...

Hành tinh Long Huyết bị xé thành hai nửa, liền trở thành hai cái bán cầu nham thạch, mỗi cái có đường kính vượt qua hơn hai vạn cây số.

Mười một tên Ma Vương khác nhau đứng ở phía trên hai cái bán cầu.

Dù cho đang trong vũ trụ, đây đã coi như là thiên thể không nhỏ.

Sau khi thiên thể bị xé thành hai nửa, sẽ xuất hiện lực hấp dẫn hỗn loạn khổng lồ, hai cái này bán cầu nhất định sẽ từng trải vô số lần va chạm, lại vô số lần tách ra.

Thế nhưng, mười một tên Ma Vương dùng lực lượng cường đại bản thân, vững vàng cố định ở hai nửa hành tinh Long Huyết.

"Bệ hạ ở ngay tâm của hành tinh Long Huyết." Đệ nhất Ma Vương nói: "Ngươi đi gặp ngài đi."

Đỗ Biến hướng trung tâm của hành tinh này bay đến.

Xấp xỉ muốn bay hơn một vạn cây số.

Hắn bay phía trên mặt cắt ngang của hành tinh Long Huyết.

Nếu như đang trước đây, nơi này nhất định là thần bí vô cùng xinh đẹp. Bởi vì lõi của hành tinh Long Huyết chắc chắn tràn đầy các loại kim loại lỏng đầy màu sắc, còn có vô số năng lượng tinh thể.

Thế nhưng hiện tại... Chỉ còn lại nham thạch xấu xí, cho dù là kim loại cũng hoàn toàn cứng lại trở thành khối đá.

Đỗ Biến không ngừng bay, bay mãi!

Cuối cùng bay đến tâm của hành tinh Long Huyết.

Đây là một Ma cung!

Hắn cuối cùng thấy một dấu vết văn minh, cho dù là thuộc về Ác Ma.

Đây là kiến trúc còn sót lại trên lục địa Long Huyết, chẳng qua là ở sâu trong lõi của hành tinh Long Huyết.

Cái Ma cung này không có uy nghi hoành tráng xa hoa như trong tưởng tượng thậm chí có vẻ còn theo phong cách thời tiền sử.

Nó cũng không phải dùng nham thạch kiến tạo, mà là kim loại, tâm của hành tinh Long Huyết.

Toàn bộ Ma cung cao đến một vạn ba nghìn thước, rộng hơn ba ngàn mét, dài hơn năm ngàn thước!

Hơn nữa toàn bộ Ma cung cũng chỉ có một đại điện!

Đỗ Biến chậm rãi đi vào bên trong đại điện này.

Đại điện thênh thang rộng rãi, mười lăm cây số vuông, cao một vạn ba nghìn thước.

Thế nhưng... Đỗ Biến chỉ đi tới một nửa liền kết thúc.

Bởi vì mười một tên Ma Vương đem toàn bộ hành tinh Long Huyết xé thành hai nửa, cho nên đem toàn bộ Ma cung cũng xé thành hai nửa.

Mà lúc này, từng đợt nổ vàng!

Mười một tên Ma Vương lại đem hành tinh Long Huyết xé thành hai nửa nối liền, lại một lần nữa hợp thành một hình cầu.

Ở giữa Ma cung cũng hợp lại hai làm một, khôi phục hoàn chỉnh!

Đỗ Biến tiếp tục hướng phía trước đi tới!

Phía trước là một ngai vàng của Ma Đế.

Một thân ảnh khổng lồ lười biếng ngồi ở phía trên.

Chiều cao của hắn ta so với bên ngoài mười một Ma Vương mà nói giống như không coi vào đâu, cũng chỉ có chín ngàn mét, khoảng chừng tương đương với một ngọn núi.

Không nhìn thấy khuôn mặt của hắn, bởi vì hắn chỉ còn sót một hình bóng đường nét.

Chỉ bất quá hắn tư thế ngồi đặc biệt mệt mỏi rã rời, cánh tay chống đỡ trên tay vịn, nắm tay chống cằm của mình.

Hắn... Chính là chúa tể Ma Đế?

Vị chúa tể Ma Đế dựa vào sức một mình tiêu diệt vô số Long Tộc?

Chủ nhân của mười ba Ma Vương!

Hắn đại khái là sự tồn tại mạnh nhất của cả cái toàn bộ thế giới trong thiên hà này.

Hắn cũng là đầu sỏ gây nên sự hủy diệt của vô số thế giới xung quanh, kể cả lục địa Long Huyết cùng trái đất.

Nhưng Đỗ Biến phát hiện, đỉnh đầu của hắn cũng không có vương miện.

Thành một Ma Đế, lấy tư cách đánh bại chí tôn chúa tể Long Tộc, lại không có vương miện.

Đỗ Biến chậm rãi hướng chúa tể Ma Đế đi tới.

"Vù vù vù vù..."

Cùng lúc đó.

Mười một Ma Vương xuất hiện ở bên trong đại điện Ma cung.

Bọn họ đã không giống như là ở bên ngoài khổng lồ như vậy, mỗi người thân cao đều chỉ có một phần ba chúa tể Ma Đế, khoảng chừng ba nghìn mét.

Mỗi một người đều cung kính quỳ rạp dưới đất.

Đỗ Biến xoay người, nói: "Hiện tại, có thể giải trừ phong tỏa trái đất à?"

Mười một Ma Vương đưa ánh mắt nhìn về chúa tể Ma Đế.

Cái bóng đen to lớn lẳng lặng không tiếng động.

"Tuân chỉ, bệ hạ." Mười một Ma Vương nói.

Tiếp đó, mười một Ma Vương thu hồi bộ mặt của mình.

Nguyên bản khuôn mặt bọn họ cũng chỉ là một đám hình bóng, không có bất kỳ ngũ quan. Lúc này, khuôn mặt bọn họ khôi phục.

Mỗi một gương mặt đều không giống nhau, thậm chí có cảm giác không phải một chủng tộc.

...

Sự sống của trái đất đã tiến vào hời gian đếm ngược.

Bởi vì, mặt trời cùng trái đất bị ngăn cách đã vượt qua ba ngày.

Chưa tới sáu ngày, tâm trái đất sẽ cứng lại, tiếp đó trái đất hoàn toàn dừng chuyển.

Nói cách khác sáu ngày sau, trái đất hủy diệt, loài người hủy diệt, thế giới Kṣetra cũng hủy diệt.

Nhưng lúc này đây đế quốc Thái Khang không ai tự sát.

Thấy được chết, biết thời gian hủy diệt, ngược lại không có đáng sợ, không phải sao?

Hiểu mập thậm chí có thể rõ ràng cảm giác được, trái đất tự quay càng ngày càng chậm.

Đối với tai hoạ lúc này đây, tất cả mọi người trên địa cầu cầu nguyện, nhưng không hy vọng xa vời.

Bởi vì Đỗ Biến bệ hạ muốn đối mặt là mười một cái cường đại Ma Vương, còn có một chúa tể Ma Đế càng cường đại hơn.

Nhưng mà...

Không có nghĩ tới là, bỗng nhiên giữa trời đã sáng.

Những khuôn mặt bao phủ bầu trời đế quốc Thái Khang từng cái một biến mất.

Mặt trời rực rỡ lại trực tiếp soi ở trên địa cầu.

Hơn nữa điên cuồng hơn chính là, bầu trời lại có trời xanh mây trắng.

Ánh nắng trực tiếp chiếu vào trên mặt đất.

Mười sáu năm trước, trái đất sau tận thế, đám Ác Ma còn dẫn bạo tất cả bom nguyên tử toàn cầu, tạo thành mùa đông hạt nhân đáng sợ.

Cho nên toàn bộ bầu trời trái đất đều bị bụi hạt nhân cùng mây đen che phủ, tia nắng mặt trời rất khó xuyên thấu những mây đen cùng bụi hạt nhân này, cho nên bầu trời vĩnh viễn là mờ mịt.

Trên mặt đất trừ cây cối đột biếnra, gần như tất cả cây cối đều chết hết.

Đã trọn mười mấy năm không có thấy qua trời xanh mây trắng.

Mà bây giờ...

Toàn bộ bầu trời giống như được trải qua tắm gội sạch sẽ, màu xanh da trời giống như đá quý.

Tất cả mây đen, tất cả bụi hạt nhân không thấy.

Nguyên bản ít nhất phải mấy trăm năm mới có thể tiêu tán mùa đông hạt nhân, trực tiếp kết thúc.

Đương nhiên, cũng không phải mười một Ma Vương tốt bụng như vậy, thuận tiện giúp trái đất bỏ đi bụi hạt nhân.

Mà là bởi vì những thứ bụi hạt nhân, sương hạt nhân này trong đó có năng lượng phóng xạ, lấy tư cách Ma Vương bọn họ ngay cả một chút năng lượng đều không không buông tha, toàn bộ cho cắn nuốt.

Cho nên, trái đất khôi phục trời xanh xinh đẹp.

Tất cả bức xạ hạt nhân, trong nháy mắt biến mất sạch sẽ.

Ánh sáng mặt trời chiếu khắp nơi!

Trái đất vốn đóng băng hoàn toàn nay đã tan băng!

Đương nhiên!

Toàn bộ trái đất nhiệt độ từ không xuống hơn hai trăm độ C trực tiếp tăng lên đến mấy chục độ, đây cũng là một thảm họa, toàn bộ trái đất cần phải hao phí thời gian nhất định lần nữa khôi phục hệ sinh thái.

Thế nhưng, người trong thành của thủ đô đế quốc Thái Khang lại bình yên vô sự, bởi vì bọn họ có lồng năng lượng bảo hộ.

Hơn nữa, được mặt trời rực rỡ, lồng năng lượng năng lượng có thể tiến thêm một bước được bổ sung.

Mấy chục con người may mắn còn sống sót hân hoan, toàn bộ vọt tới quảng trường trước hoàng cung đế quốc Thái quỳ lạy hoan hô.

"Bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!"

Dưới ánh mặt trời chiếu xuống, chuyển động tâm trái đất cũng đang dần dần lấy lại, tuy rằng muốn chuyển động đến tốc độ trước kia cần thời gian rất lâu.

Nhưng ít ra, đã không có nguy cơ hủy diệt!

...

Mà càng thêm hưng phấn là thế giới Kṣetra!

Bọn họ so với trái đất càng thêm thuần túy.

Trận năng lượng Long Tộc mạnh mẽ của bọn họ chỉ cần lấy được mặt trời chiếu xuống, lập tức là có thể lấy lại toàn bộ nguồn sinh lực, toàn bộ động lực.

Toàn bộ thế giới Kṣetra trong nháy mắt lấy lại đèn đuốc sáng trưng, khôi phục nhiệt độ ổn định thư thái, vô số phi thuyền, phi thuyền, lại vui sướng mà bay.

Chẳng bao lâu, vô số đồ ăn lại có thể liên tục không ngừng sản xuất ra.

Vô số Long Duệ đi tới trước pho tượng Đỗ Biến, mừng đến chảy nước mắt mà vái lạy.

"Bệ hạ, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!"

Toàn bộ thế giới lại một lần nữa bị cứu vớt.

Tất cả Long Duệ vẫn đem công lao đổ ở trên đầu Đỗ Biến, mà không phải nữ hoàng Mạc Hàn.

Tuy rằng nàng vô cùng gan dạ đi cứu thế giới, thế nhưng... Chính nàng cũng nói, nàng là một não tàn, cho nên sẽ chờ tin tức xấu nàng thất bại đi.

...

Sự hoan hô lớn hơn cả là ở thế giới đế quốc Đại Ninh!

Vô số con dân vọt ra, ôm lấy ánh mặt trời ấm áp.

Chỉ vài ngày trôi qua, cuộc sống hoàn toàn như địa ngục vậy.

Mặc dù có vô số người chết đi.

Nhưng ít ra mặt trời lại đang một lần nữa mọc lên.

Chí ít toàn bộ thế giới được cứu.

"Ba, mẹ..."

Con của Ninh Tuyết đứng ở bên trong đình viện, mặc quần áo mỏng, mở cánh tay trắng nõn bé nhỏ, như là chú vịt nhỏ, lung lay lắc lư hướng trong lòng mẹ chập chững bước đi.

Cô bé mới mấy tháng đã đi rất giỏi, cũng thông minh nhạy bén như Hiểu mập vậy.

Cuối cùng vài bước, đứa bé tăng nhanh tốc độ, chập chững, chợt vọt vào trong lòng mẹ.

"Hi hi hi hi..." Tiếp đó, cô bé cười vui vẻ vô cùng.

"Nhóc con thật lợi hại..." Ninh Tuyết ôm lấy đứa bé, hướng phía trên cái mũi nhỏ xinh của bé hôn một cái, cất giọng nói: "Ba con khi nhìn thấy con rồi, nhất định sẽ vui vẻ vô cùng."

...

Mà lúc này, khẩn trương nhất chính là nữ hoàng Mạc Hàn.

Mười một khuôn mặt Ma Vương rời khỏi, không còn che đậy toàn bộ bầu trời.

Nàng đang nhìn một góc trời.

Nhanh lên, nhanh lên!

May là, Đỗ Biến cùng nàng từng có ràng buộc tinh thần, trực tiếp đang trong đầu nàng đặt ra một tọa độ.

"Ôi chao, thiếu chút nữa hỏi Đỗ Biến bay xa bao nhiêu, bay đến bao lâu,4.37 năm ánh sáng rốt cuộc là xa bao nhiêu vậy? Mười vạn dặm? Chắc không có khả năng vượt qua năm mươi nghìn dặm đi!"

Tiếp đó, Mạc Hàn chợt hóa thành một luồng ánh sáng vàng, hướng một cái tọa độ trên bầu trời bay đi.

"Vù..."

Trong nháy mắt liền bay khỏi trái đất.

Lúc này, nàng nên quay đầu lại liếc mắt nhìn trái đất mỗi giây.

Thế nhưng nàng không dám, Đỗ Biến để cho nàng luôn luôn bay theo đường thẳng, dù cho nghiêng đầu một chút cũng sẽ sai lầm.

Quầng sáng của nàng dần dần ngưng tụ, cuối cùng thân ảnh của nàng biến mất, trực tiếp ngưng tụ trở thành một điểm.

Tốc độ phi hành vô tận tiếp cận với tốc độ ánh sáng.

Chẳng bao lâu, trái đất đang sau lưng nàng liền biến thành một điểm, ngay sau đó mặt trời lại sau lưng nàng, biến thành một điểm màu đỏ.

"Ba cái mặt trời, ba cái mặt trời, ba cái mặt trời..."

Mạc Hàn ngưng tụ biến thành điểm sáng, vẫn lẩm bẩm đích đến của mình.

Nàng căn bản không biết mình muốn đi đâu, chỉ nhớ rõ Đỗ Biến nói qua, nếu như thấy ba cái mặt trời, vậy đã đến.

...

Trong trung tâm Ma cung hành tinh Long Huyết!

"Chúng ta đã giải trừ phong toả đối với địa cầu, ngài Đỗ Biến hãy tiếp tục đi!" Đệ nhất Ma Vương nói: "Trận quyết đấu giữa ngươi và Ma Đế bệ hạ cuối cùng phải bắt đầu."

Đỗ Biến hướng chúa tể Ma Đế chậm rãi đi tới.

Không biết vì sao, hắn càng đến gần, cảm thấy thân thể chúa tể Ma Đế càng nhỏ.

Chẳng bao lâu hắn phát hiện không phải thân thể chúa tể Ma Đế nhỏ đi, mà là thân thể hắn trở nên lớn hơn.

Chẳng bao lâu!

Hắn đi tới phần cuối đại điện, đi tới trước ngai vàng Bóng Tối, đi tới trước mặt chúa tể Ma Đế.

Đến trước mặt của kẻ hủy diệt vô số thế giới, trước mặt của kẻ mạnh nhất từ trước đến nay.

Đỗ Biến vươn tay, thản nhiên nói: "Ma Đế bệ hạ, chúng ta quyết chiến, chính thức bắt đầu?"

"Chính thức bắt đầu!" Hình bóng của chúa tể Ma Đế nói.

Tiếp đó, hình bóng của chúa tể Ma Đế, chậm rãi đứng lên!

Chúa tể Ma Đế đây coi như là sống lại?

Hắn vốn chẳng bao giờ mở miệng nói chuyện, vĩnh viễn tĩnh lặng ngồi ở trên ngai vàng? Sống lại?

Đối với các cao thủ hàng đầu, một chiêu định thắng bại!

Huống chi là loại quyết đấu giữa chúa tể thế giới.

Tiếp đó, Đỗ Biến rút kiếm ra!

Hình bóng của chúa tể Ma Đế cũng rút kiếm ra.

Đỗ Biến đâm ra.

Kiếm Chúa tể Ma Đế cũng đâm ra.

Động tác của hai người giống hệt nhau!

Kiếm của Đỗ Biến và chúa tể Ma Đế không ngừng tới gần, tới gần, tới gần...

Cuối cùng!

Hai cái mũi kiếm, đụng vào nhau!

Giữa hai thanh kiếm bỗng nhiên lóe lên, đúng sau khi ngưng tụ ra một màn sáng, một cái màng sáng như gương.

Trong màn sáng, là chỉ có hình bóng đường nét chúa tể Ma Đế, chỉ là một hình bóng, không có khuôn mặt, không có chi tiết tứ chi.

Thế nhưng, theo mũi kiếm của Đỗ Biến và hắn ta va chạm vào nhau.

Khuôn mặt của gã dần dần xuất hiện.

Một gương mặt tuấn mỹ vô cùng!

Trên đầu mọc sừng ma bóng tối.

Gương mặt này, thế nào nhìn quen mắt như vậy?!

Đỗ Biến nheo mắt lại.

Trong tấm gương sáng chúa tể Ma Đế cũng nheo mắt lại.

Đỗ Biến nghiêng đầu, chúa tể Ma Đế trong gương sáng cũng nghiêng đầu.

"A..." Đỗ Biến thở phào một hơi.

Chúa tể Ma Đế trong gương sáng, cũng thở phào một hơi.

Động tác hai người, giống hệt nhau.

Liền hoàn toàn là cái bóng trong gương.

Đỗ Biến vươn tay, vuốt tóc.

Chúa tể Ma Đế trong gương sáng, cũng đưa tay ra vuốt tóc của mình.

Đỗ Biến mò lấy sừng trên đầu.

Trong gương chúa tể Ma Đế cũng mò lấy sừng của mình.

Đỗ Biến thở dài nói: "Xin chào, Đỗ Biến! Xin chào, Ma Đế bệ hạ!"

Trong gương chúa tể Ma Đế mở miệng nói: "Xin chào, Đỗ Biến! Xin chào, Ma Đế bệ hạ!"

...

Chú thích của Bánh: Up chương thứ nhất, lạy xin hỗ trợ, lạy xin vé tháng, cảm ơn mọi người!