Chương 1: Chuyển kiếp

Thái Giám Võ Đế

Chương 1: Chuyển kiếp

Phần đệm:

Công nguyên năm thứ 8, Vương Mãng soán vị, thành lập nhà Tân, Tây Hán diệt vong.

Công nguyên năm 23, trận Côn Dương (*) bạo phát, Vương Mãng nhà Tân bốn mươi ba vạn đại quân đối chiến lục lâm quân (Hán quân) hai vạn người.

Lý Dật và Lưu Tú các tướng lãnh suất lĩnh Hán quân lấy một địch hai mươi, đánh bại Vương Mãng bốn mươi mấy vạn đại quân, do đó từ trên căn bản tan rã Vương Mãng thực lực quân sự.

Cùng năm, Hán quân tiến vào Trường An, hoàng đế Vương Mãng nhà Tân binh bại bỏ mình, nhà Tân diệt vong. Canh Thuỷ đế Lưu Huyền nhập chủ Trường An, thành lập Huyền Hán.

Công nguyên năm 25, quân Xích Mi và đại quân của Lưu Tú vây thế gọng kìm Huyền Hán, Canh Thuỷ đế Lưu Huyền đầu hàng bị giết. Cùng năm Lưu Tú xưng đế, cải nguyên Kiến Vũ, nhà Đông Hán chính thức thành lập.

Mà một đoạn này lịch sử then chốt bước ngoặt, chính là cuộc chiến Côn Dương.

Hai vạn đối chiến bốn mươi ba vạn mà thu hoạch thắng, trở thành trong lịch sử cực kỳ hiếm thấy quân sự kỳ tích, do đó triệt để hạ gục nhà Tân, làm Đông Hán vương triều thành lập điện định cơ sở.

Mà ở trận đại chiến này trong đó còn có cảnh tượng kỳ bí khác, đó chính là trời giáng thiên thạch.

Ở nhiều truyền thuyết hậu thế, trong rất nhiều tác phẩm văn học đã ghi lại nhiều sự việc quan trọng của trận mưa thiên thạch này. Sự kiện được nhào nặn đến độ nó được ví như ngày tận thế, trận thiên thạch kinh thiên đã làm chết vô số Mãng quân của nhà Tân cho nên Hán quân mới có thể thu được thắng lợi kỳ tích như vậy.

Thậm chí rất nhiều người tán dóc nói Vương Mãng là người đổi kiếp, lại gặp Lưu Tú - con của cả cái chiều không gian có sức gọi luôn mưa sao băng, cho nên mới binh bại bỏ mình, ngã xuống khỏi con đường cải biến lịch sử.

Đương nhiên, trong lịch sử cuộc chiến Côn Dương phức tạp hơn so với sự việc này nhiều lắm, một là vì quân Vương Mãng khinh địch, hai là những biến cố bất ngờ trên chiến trường, e là trận mưa thiên thạch cũng chỉ có tác dụng bé nhỏ mà thôi.

Sau trận Côn Dương, lịch sử Trung quốc cũng dựa theo vốn có quán tính vận chuyển tiếp nữa.

Nhưng mà, lúc thiên thạch rơi xuống trong trận Côn Dương trong nháy mắt, giống như bất đồng thế giới thế giới thiên cầu đổ vào, rất nhiều năng lượng của thế giới khác đi theo thiên thạch tràn vào trái đất.

Trong nháy mắt này, lịch sử xuất hiện phân nhánh, một là trái đất bình thường, chính là trái đất chúng ta hiện tại sinh hoạt, Đông Hán sau đó là tam quốc Ngụy Tấn Nam Bắc triều, Tùy Đường Tống Nguyên Minh Thanh Dân quốc cùng với chúng ta bây giờ sinh hoạt tại nước cộng hoà nhân dân Trung Hoa

Mà ở trái đất bất thường khác, bị năng lượng của thế giới khác xâm chiếm, có một trái đất đậm màu sắc kỳ ảo, tại đây lịch sử bị triệt để sửa chữa!

Chuyện xưa của chúng ta phát sinh ở một trái đất như thế tại một trái đất khác, sau cuộc chiến Côn Dương 1600 năm.

--

(*) Phụ chú thêm về bối cảnh lịch sử của truyện này: Câu chuyện lấy bối cảnh vào hậu vương triều nhà Tân do Vương Mãng sáng lập. Đây là triều đại đã làm gián đoạn sự phát triển của nhà Hán, kết thúc Tây Hán và mở đầu Đông Hán.

Bản thân hoàng đế Vương Mãng là một người có nhiều cải cách tiên tiến đi trước thời đại (chế độ nhà nước hoàn toàn sở hữu ruộng đất, chấm dứt chế độ nô lệ, nô tì, thay đổi tiền tệ nhẹ hơn, chuyên doanh kinh tế và đóng thuế thu nhập cá nhân), chính vì thế mà quần chúng nhân dân theo không kịp (về mặt nào đó cũng giống như Hồ Quý Ly bên nước mình). Rất nhiều cải cách của Vương Mãng cho thấy giống như ông đã tiếp thu giáo dục của TQ hiện đại mà đem áp dụng vào thời phong kiến vậy.

Lão Bánh đặt giả thiết: Ở trận Côn Dương có 1 trận mưa thiên thạch đã tràn năng lượng ngoài trái đất xuống khiến xuất hiện thế giới song song: một thế giới mà chúng ta đang sống mà lịch sử TQ ghi nhận sự tiêu vong của nhà Tân và một thế giới kia lại phát triển theo hướng hoạch định của Vương Mãng.

Cho nên, trên thực tế, đây vẫn là bối cảnh dị giới huyền huyễn, chỉ là "tạm thời" không có siêu năng lực thôi. Hy vọng mọi người còn nhớ chuyện Bánh thiu từng tổ lái cái bộ Diệt Thế Ma Đế từ quân sự, quyền mưu sang luôn khoa huyễn như thế nào -_-

---------

Chương 1: Chuyển Kiếp

Đỗ Biến đang xỉn bị từng tiếng khẩu hiệu đánh thức.

"Thiến một mình ta, hạnh phúc cả người nhà! Học viện Yêm Đảng, tốt nghiệp trăm phần trăm bao phân phối, công việc tốt, phúc lợi cao."

"Quan văn chỉ biết văn, võ quan chỉ hiểu võ, chỉ có ta Yêm đảng văn võ toàn tài."

"Yêm đảng là lương tâm sau cùng của vương triều Đại Ninh, là trường thành cuối cùng bảo vệ hoàng đế bệ hạ."

Đỗ Biến sau khi tỉnh lại đau đầu như búa cổ, cảm giác mình như cũ đang nằm mơ, bởi vì hắn phát hiện thấy mình trong một thế giới hoàn toàn lạ lẫm.

Hắn là con át chủ bài trong các chuyên viên PR của một tập đoàn Ma Đô, hôm qua cùng một đám nam nữ đọ sức uống đến say như chết, sau đó ôm luôn tổng giám đốc nữ vào phòng, một phen điên loạn sau đó liền trực tiếp lăn ra ngủ chết rồi bất tỉnh nhân sự.

Sau khi tỉnh lại, thì xuất hiện ở nơi này?

Hết thảy chung quanh cũng là như vậy lạ, cái này dường như là một nhà tù. Bên cạnh bàn, đèn dầu, còn có phía ngoài bảo vệ, cũng là cổ kính... như vậy.

Nhìn nữa quần áo trên người mình, cũng đồng dạng là ly kỳ thế này, hình thức phong cách cổ xưa còn chưa tính, mấu chốt là trước ngực còn có một chữ Tù thật to?

Đang nghe phía ngoài khẩu hiệu, cái gì vương triều Đại Ninh, cái gì học viện Yêm Đảng?

Lúc nào thái giám lớn lối như vậy, công nhiên tự xưng làm Yêm đảng, vẫn xưng mình là vương triều Đại Ninh sau cùng lương tâm? Thậm chí còn chuyên xây dựng một học viện, trong lịch sử ngụy trung hiền cầm quyền thời điểm Yêm đảng cũng không có lớn lối như vậy đi.

Chẳng lẽ mình chuyển kiếp?

Không, không thể nào! Xuyên qua đó là ở tiểu thuyết YY mới phải xuất hiện chuyện tình, làm sao có thể đến phiên trên người mình.

Chẳng lẽ là có người cùng mình hay nói giỡn tiến hành tình cảnh sắm vai? Hay hoặc là ở vỗ vào làm trò a? Nơi này là cái quỷ gì nơi ấy a?

Lẽ nào chồng của mấy cô gái cùng mình lêu lổng phát hiện, cho nên đem mình nhốt vào địa lao tiến hành dằn vặt? Chơi trò biến thái cosplay nhân vật cổ đại? Nghĩ tới đây Đỗ Biến cực sợ, nghề nghiệp của hắn trong khu vực xám, cho nên biết rất nhiều bí mật đen tối không muốn người biết.

Nếu như nói là thực sự bị nhốt, những ngày kế tiếp kia tuyệt đối là thảm như địa ngục, sống không bằng chết.

Vì nghiệm chứng điểm này, Đỗ Biến tiến đến trước mặt, bắt được nhà tù song sắt vội vàng hướng thủ vệ lấy lòng nói: "Đại ca, đại ca, phiền phức nói cho ngươi biết ông chủ, đêm qua ta uống say, thực sự cái gì cũng không biết, ta và vợ hắn ninh cuối cùng thực sự không có gì cả phát sinh a!"

Thủ vệ xoay người lại, giọng the thé nói: "Chết đã đến nơi vẫn nói bậy, không cứu!"

Đỗ Biến cầu khẩn nói: "Làm phiền ngươi đi thông báo chủ nhân của ngươi, để cho ta thấy ta một bên, ta đem chuyện nói rõ ràng a, sau khi ra ngoài nhất định không quên cho đại ca chỗ tốt."

"Cút về..." Giọng thủ vệ tức điên, sau đó chợt một chưởng hư không.

"Rầm!" Một cổ lực lượng bay bổng nhào tới, trực tiếp đem Đỗ Biến đánh bay ra ngoài hai ba thước, hắn phía sau lưng hung hăng đánh vào địa lao cứng rắn trên vách tường, sau đó rớt xuống đất, mắt nổ đom đóm, trực tiếp bất tỉnh đi.

Bất tỉnh lúc trước, Đỗ Biến gần như can đảm dục liệt.

Hắn xác định một việc, hắn... Thực sự chuyển kiếp! Bởi vì hắn chỗ ở trái đất, không có võ công lợi hại như vậy.

*****

Lại một lần nữa tỉnh lại, đã là bầu trời tối đen, bên ngoài lại truyền tới từng cơn khẩu hiệu.

"Hôm nay ta lấy Yêm đảng làm quang vinh, ngày mai Yêm đảng lấy ta làm quang vinh."

"Chúng ta chỉ có một nhà, đó chính là hoàng cung. Chúng ta chỉ có một ngày, đó chính là hoàng đế bệ hạ."

"Cúc cung tận tụy, sau khi chết, vì bệ hạ tận trung, vì lê dân thương sinh linh mưu phúc lợi."

Chuyển kiếp? Bản thân dĩ nhiên chuyển kiếp?

Dù cho đã bất tỉnh qua một lần, nhưng Đỗ Biến vẫn cảm thấy vô cùng sai lầm, hơn hết cuối cùng cũng thoáng tiếp nhận rồi sự thật này, dù sao ở bất tỉnh trong đó sinh lực hoà hoãn mười mấy tiếng đồng hồ.

Hơn nữa xuyên qua đối với Đỗ Biến mà nói, cũng chưa chắc hoàn toàn là một chuyện xấu, dù sao hắn tại nơi cái trên địa cầu là vô khiên vô quải.

Đỗ Biến ở cô nhi viện lớn lên, hoàn toàn không biết mình cha mẹ là ai.

Hắn chỉ số thông minh cao, từ nhỏ chính là một học sinh đứng top, nhưng lại là đặc biệt giỏi thay đổi. Khi còn bé thích khoa học, trung học thích văn học, lớn lên lại si mê triết học, cho nên sau cùng lựa chọn một đại học danh tiếng khoa Triết.

Tốt nghiệp khoa Triết thì ý nghĩa thất nghiệp, bất quá hắn coi là trâu bò, vào được danh sách giáo viên, học viên sau khi tốt nghiệp trở thành một giảng viên đại học, hắn còn chuẩn bị tiếp tục ra sức cày học vị tiến sĩ, sau này trong vòng mười năm hắn sẽ trở thành giáo sư khoa triết học. (Mèo Thầy Mo: ở bản Trung, học viên cao học là nghiên cứu sinh, thạc sĩ là tiến sĩ, tiến sĩ là bác sĩ, mình chuyển sang cho phù hợp để mọi người dễ hiểu thôi)

Bạn gái của hắn là con gái của trưởng khoa Triết, cũng là giảng viên của khoa thanh nhạc trường đại học. Mặc dù không cách nào đại phú đại quý, nhưng là cuộc đời của hắn nếu như không phát sinh ngoài ý muốn, cũng có thể là hạnh phúc êm ả.

Nhưng Đỗ Biến là một gã đàn ông đẹp trai và tính cách hay thay đổi, giả dối lại mang ánh mắt ngây thơ đối với nữ nhân rất có lực sát thương. Hơn nữa hắn vô cùng dễ bị nhiều loại đàn bà bất đồng thu hút, đối với cảm xúc mới mẻ có cố chấp đuổi theo.

Bạn gái của hắn tốt, xinh xắn lại có tài hoa. Thế nhưng ở khoảng cách kết hôn còn có hai tháng Đỗ Biến cuối cùng đánh không lại mới mẻ cảm xúc mê hoặc ngoại tình, hơn nữa đối phương còn là một cô vũ nữ bên trong quán rươuị.

Bạn gái là một cô gái có tình cảm tuyệt đối trong sạch, tức khắc nghĩ Thiên Đô sập xuống, trực tiếp lựa chọn uống thuốc ngủ tự sát. Đương nhiên mấy phút sau đã bị kéo đi bệnh viện rửa ruột, không có bất kỳ nguy hiểm tánh mạng.

Sau khi chia tay, Đỗ Biến rời đi khỏi chức vụ ở trường đại học, bắt đầu triệt để phóng túng bản thân. Khoa Triết học ở bên ngoài khó tìm được công việc, thế nhưng hắn dáng dấp đẹp trai, tri thức uyên bác, phía trên có thể cùng học giả cao đàm khoát luận, xuống có thể cùng quá muội uống rượu đánh cái rắm. Nhìn giống học giả, nhưng thật ra là lưu manh, nhìn giống lưu manh, nhưng thật ra là học giả.

Tài năng như vậy đương nhiên không thể lãng phí, hơn nữa dáng dấp đẹp trai như vậy. Cho nên Đỗ Biến trở thành một chuyên gia PR át chủ bài của một tập đoàn lớn, chiến tích văn hoa, gần như không hướng mà không lợi, mỗi một lần đều tóm được tiền huê hồng tới tay.

Kế tiếp mấy năm bên trong, hắn ở Ma Đô mua căn phòng lớn, xe thể thao Porsche, mỗi ngày đều đứng ở giữa quyền quý tiền tài. Cuộc sống thanh sắc khuyển mã, mỗi sáng sớm mở mắt chuyện thứ nhất chính là: Đờ mờ, cô gái này bên cạnh ta là ai a?

Đã từng xả ga thoải mái, thế nhưng không hạnh phúc, vô cùng trống rỗng.

Cho nên, Đỗ Biến thực sự vô khiên vô quải, xuyên qua đến một cái thế giới khác, có lẽ sẽ có càng thêm phong phú kích thích nhân sinh.

Đỗ Biến tự an ủi mình: "Chuyển kiếp cũng tốt, chí ít không cần giống ở trên địa cầu một dạng đần độn, sống mơ mơ màng màng, tìm không được hướng, cũng tìm không được mục tiêu."

Ngay sau đó, hắn bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện phi thường trọng yếu!

Cái này... Nơi này là học viện Yêm Đảng, vậy có phải hay không tất cả mọi người là thái giám a?

Hắn vội vàng luồn tới đũng quần bên trong sờ một cái, sau đó thở nhẹ nhõm một cái thật dài.

Hoàn hảo, hoàn hảo, "hàng" vẫn còn!

Thế nhưng ngay sau đó, phía sau mồ hôi lạnh của Đỗ Biến tuôn ra, phát sinh một tiếng thét tuyệt vọng.

Bởi vì hắn phát hiện, của quý của mình là vẫn còn, thế nhưng... Hòn bi không thấy!

Thái giám chính là chỉ cắt bi, không cắt tr*m!

Lão tặc thiên khốn nạn, ta không được xin ngươi để cho ta xuyên qua đến công tử vương hầu hay thanh niên tuấn kiệt nghèo túng cũng là có thể a, hô một tiếng sờ lấn thiếu niên nghèo, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, sau đó không ngừng làm mất mặt có bao nhiêu thoải mái a.

Ngươi, ngươi để cho ta xuyên qua trở thành một tên thái giám, cái này... Đây là ý gì a?

Có còn hay không trông cậy vào, có hay không tương lai?

"Ồn ào cái gì? Câm miệng! Ngươi ngày mai sẽ phải lên đường, yên lặng cả đêm, thực sự không chịu được nữa, thì tự bản thân kết thúc đi, cũng đỡ phải cho Yêm đảng chúng ta mất mặt!" Thủ vệ phía ngoài cất giọng the thé nói.

Lúc này, Đỗ Biến mới phát hiện cái gã bảo vệ cũng có đầy đủ giọng. Quả nhiên phương diện này mỗi người cũng là Yêm đảng, cũng là thái giám!

"Ông trời, ngươi là nghiêm phạt ta chơi gái quá nhiều, cho nên để cho ta trở thành một tên thái giám à? Ngươi cũng quá tàn nhẫn đi!" Đỗ Biến nói liền một mách, ruột gan đứt từng khúc. Tuy rằng mỗi sáng sớm cũng không cùng cô gái bên người thân tỉnh lại là rất trống rỗng, nhưng... Đó cũng là kiểu cách trống rỗng a, ở sâu trong nội tâm hay là dào dạt đắc ý a.

Cuộc sống không có đàn bà thì làm sao sống a?

Thế nhưng, ngay sau đó Đỗ Biến lại may mắn phát hiện, bản thân không có dấu vết bị thiến, chính là bên trong bìu trống không, không có trứng mà thôi.

Loại này gọi là tinh hoàn ẩn,tức là không phải bản thân không có khả năng, mà là đang trong bụng không có xuống mà thôi. Ở thế giới này có thể y học không phát đạt, không biết tinh hoàn ẩn tồn tại, còn tưởng rằng là vô sinh, cho nên bị bắt vào học viện Yêm Đảng.

Tức khắc, Đỗ Biến lại tràn ngập hy vọng.

Mặc dù sau này vẫn vô cùng xa vời, nhưng... Chỉ cần có nhỡ ra có khả năng mình có thể biến thành nam nhân bình thường, hay là đáng giá bản thân khứ bính đập không phải sao?

Lớn như vậy bi thương vui mừng, Đỗ Biến trên người mồ hôi đầm đìa, thở dài một tiếng nói: "Ta không thể buông tha, ta còn là có tương lai!"

Lúc này, phía ngoài địa lao thủ vệ lạnh lùng nói: "Không, ngươi không có tương lai, bởi vì ngươi ngày mai sẽ phải chết!"

Đỗ Biến nói: "Cái gì? Đến tột cùng xảy ra chuyện gì? Ta tại sao lại bị giam vào địa lao? Ngày mai tại sao lại chết?"

Thủ vệ nói: "Đỗ Biến, ngươi làm qua cái gì chuyện chính ngươi chẳng lẽ không rõ ràng à? Giả chết không có ích lợi gì, ngày mai ngươi hẳn phải chết, ai cũng không thể nào cứu được ngươi."

Hắn xuyên qua thân thể này chủ nhân, cũng gọi là Đỗ Biến.

Tiếp tục thủ vệ cười lạnh nói: "Không ngờ Đỗ Biến nhà ngươi dám làm vậy, tuy vô sinh, lại vẫn có thể đi trêu chọc khuê nữ. Hơn nữa còn là thiên kim tiểu thư Thôi thị gia tộc, thật là chết cũng đáng."

Đùa giỡn khuê nữ? Nghe nói đó là một thiên kim tiểu thư của đại gia tộc?

Thế giới này Đỗ Biến cho phép a? Rất có phong lưu thần vận của hắn a, mà lại trở thành thái giám vẫn đi làm chuyện như vậy, thật là thân tàn chí kiên a.

Chỉ bất quá, ngươi bản lãnh này cũng quá tệ, chẳng những không cua được mỹ nhân, ngược lại đem mình đưa vào địa lao, ngày mai sẽ phải bị giết chết, nhưng mà đem ta cho hại thảm.

Xuyên qua biến thành thái giám đã vô cùng thảm, thảm hại hơn chính là ngày mai sẽ phải bị giết chết, xuyên qua thời gian không tới hai ngày nữa? Thế giới này còn có chuyện nào bi thương hơn chuyện này nữa?

Đỗ Biến bắt đầu dùng sức nhớ lại, hắn xuyên vào trên người chủ nhân của cái thân thể này, đến tột cùng xảy ra chuyện gì?

Tức khắc, một dãy tin tức dài dằng dặc tức khắc mạnh mẽ nhậo vào hắn, cái này là ký ức thuộc về nguyên chủ nhân của thân thể này.

Sau khi đọc xong những ký ức này, Đỗ Biến trong lòng chỉ có một chữ.

Oan a!