Chương 11. Uchiha Shisui.

Tenseigan Tung Hoành Dị Thế

Chương 11. Uchiha Shisui.

Trời nhá nhem tối, Naruto và Naori đang tiếp tục chạy bộ. Dự kiến thì cũng chỉ còn vòng cuối cùng này nữa là buổi tập luyện sẽ kết thúc. Nhưng đời không như mơ...

" Á!".

Tiếng kêu đau đớn của Naori vang lên khiến cho Naruto khẽ giật mình. Hắn dừng lại cước bộ rồi quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy Naori đang ngồi ôm bàn chân, có lẽ là nàng bị trật chân thì phải.

" Cậu không sao đấy chứ?". Chạy tới gần, Naruto lo lắng hỏi.

" Chắc là bị bong gân rồi, bất cẩn quá". Naori nhăn mặt nói.

" Hay tôi đưa cậu tới bệnh viện xem sao nhé?". Naruto tiếp tục hỏi.

" Ah! Không cần đâu, chỉ là bong gân thôi mà, tôi không sao đâu." Nghe tới hai chữ " Bệnh Viện", Naori bỗng chốc biến sắc, nàng xua xua tay nói.

" Thôi được rồi, vậy để tôi đưa cậu về nhà vậy". Không để cho Naori kịp phản ững Naruto đã quay lưng lại ra hiệu cho nàng leo lên.

Thấy Naruto làm vậy, Naori có chút giật mình, dù sao thì nàng cũng là con gái, như vậy thì có chút không tiện. Nhưng thấy hắn như vậy, nàng cũng đành đỏ mặt ôm lấy cổ của Naruto.

" Rồi, bám chắc đấy". Nói rồi Naruto bật người lên ngọn cây rồi hắn tiếp tục nhảy sang bất cứ một thứ gì mà hắn đứng được.

Vị trí của tộc Uchiha thì Naruto cũng ngờ ngợ, lúc nhỏ hắn có một hai lần chạy ngang qua đó.

Tốc độ của Naruto đúng thật là rất nhanh, dù cõng theo Naori cùng với hơn 50kg phụ trọng đeo trên người nhưng tốc độ của hắn vẫn như thoắt vậy. Hắn bật quá không biết bao nhiêu toà nhà rồi cuối cùng thì cửa lớn của tộc Uchiha cũng hiện ra trước mắt của hắn.

Còn Naori lúc này, khuôn mặt đỏ như gấc, trông không khác gì Hinata lúc bị Naruto nhìn chằm chằm vậy. Nhưng vậy trông cũng rất đáng yêu.

Naori lúc này đã tựa hẳn một bên mặt của mình áp sát vào lưng của Naruto. Bởi vì nàng cảm nhận được sự ấm áp, giống như là cảm giác được Itachi cõng lúc nhỏ vậy. Cảm giác rất yên bình cùng thoải mái.

" Naori, nhà của cậu ở chỗ nào vậy!". Lúc này, thanh âm của Naruto vang lên cắt đứt đi dòng suy nghĩ của Naori. Nàng có hơi bất ngờ về câu hỏi của Naruto, nhưng khi nhận ra đây là lần đầu hắn tới tộc của mình, không biết cũng là chuyện đương nhiên.

" Ở phía trung tâm của tộc, ngôi nhà nhỏ phía sau bức tường đó đó...". Naori chỉ chỉ tay về phía căn nhà nhỏ cách đó không xa.

" Rồi, thấy rồi".
Nói rồi Naruto cõng theo Naori tiếp tục chạy tới căn nhà của nàng. Mất tới vài phút hắn mới chen qua mấy căn nhà khác để tới nơi đó được. Cũng khá là vất vả...

Ở Nhà của Naori lúc này, Naruto phát hiện chỉ có một người phụ nữ đang từ trong nhà bước ra. Hắn định lên tiếng chào hỏi, thì Naori lại trước hắn một bước, nàng hô lên.
" Mẹ".

Người phụ nữ có gương mặt hiền hậu kia nghe thấy thanh âm của Naori liền giật mình ngước đầu lên. Thấy con gái của mình đang được một đứa con trai cùng tuổi cõng trên lưng. Phản ứng của nàng đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là giật mình, cuối cùng là khẽ cười.

" Chào cô! Cô là mẹ của Naori phải không ạ?". Lúc này, Naruto đỡ Naori đứng xuống đất rồi cúi đầu chào mẹ của nàng. Ân! Hình như là Mikoto thì phải.

" Ừm! Cháu là". Mikoto nhìn Naruto gật đầu một cái rồi hỏi.

" Cháu là Uzumaki Naruto, bạn cùng lớp với cậu ấy. Chiều nay trong lúc luyện tập, cậu ấy bị bong gân, mên cháu đưa cậu ấy về". Naruto tỏ ra ngoan ngoãn nói.

" Ừm! Cảm ơn cháu nhé". Mikoto mỉm cười nói.

Khác với dự kiến của Naruto. Mới đầu hắn cứ nghĩ rằng mẹ của Naori sẽ có một chút gì đó bài xích đối với hắn. Nhưng mà kết quả lại hoàn toàn ngược lại. Từ nụ cười của bà, Naruto cảm nhận được sự biết ơn khá đậm.
" Xem ra mình nghĩ nhiều rồi".
Trong đầu Naruto thầm nói.

Lúc này, hắn rìu Naori tới chỗ Mikoto rồi mới chào lượt hai để ra về. Mặc dù hắn không có việc bận, nhưng hắn không muốn lê la ở đâu đó quá lâu.

" Này! Con không sao chứ". Naruto đi rồi, Mikoto mới ôn nhu nhìn đứa con gái bé bỏng của mình lo lắng hỏi.

" Con chỉ bị bong gân thôi, không sao đâu". Naori khẽ nói.

" Ừm không sao thì tốt. Thế nào! Chiều nay tập luyện có mệt không?". Mikoto từ tốn hỏi.

" Hừ! Cái tên đó chủ yếu là bắt nạt con, cậu ta bắt con chạy bộ 30 vòng, sau đó thì hít đất, đứng lên ngồi xuống,... Mỗi thứ cũng 30 cái, mệt gần chết luốn ý". Naori bắt đầu ca thán.

" Ý con là cậu bé vừa nãy ý hả". Mikoto hơi giật mình hỏi lại.

" Vâng! Mà hình như cậu ta có chuyện gì đó thì phải, hôm trước con có thấy đám bạn cùng lớp bàn tán về cậu ta. Họ nói cậu ấy là Quái vật thì phải". Naori nhớ lại nhưng câu nói của đám trẻ cùng lớp ngày hôm qua rồi nghi hoặc kể lại.

" Vậy ra đúng là thằng bé đáng thương ấy à! Thằng bé Naruto này thực sự rất đáng thương, nó mất cha mẹ từ khi vừa sinh ra. Trong người thì lại bị phong ấn một con quái vật". Mikoto có chút hoài niệm nói, chuyện của 6 năm trước, nàng cũng là người biết rõ nhất. Tuy không biết đến sự hiện diện của Obito, nhưng mà thân phận của Naruto thì nàng lại biết rất rõ.

" Tại sao lại vậy, con không hiểu?". Naori tò mò hỏi.

" Được rồi, đó là truyện từ sáu năm trước lúc đó làng lá xảy ra một thảm hoạ, một con quái vật chín đuôi đột nhiên xuất hiện. Người ta gọi nó là Kuybi, vĩ thú mạnh nhất trong cửu đại vĩ thú...." Mikoto bắt đầu kể lại.

" Vậy có nghĩa là hai người đó chính là con trai của ngài hokage đệ tứ,đồng thời cũng là anh hùng cứu sống làng lá sao? Thật buồn cười, thế mà họ lại coi người đã cứu sống họ là hai con quái vật.Mẹ tại sao không ai đứng ra giải thích a"

Naori nghe xong cảm thấy bực mình,những kẻ đang sống vui vẻ ngoài kia vậy mà lại như thế đối với người đã cứu sống họ. Nàng nắm chặt tay nhìn về phía Mikoto chất vấn.

" Đó là vì bảo vệ cho thằng bé không bị kẻ thù chú ý, theo như cao tầng Konoha nói. Như vậy một số người biết bí mật trong truyện này đều bị cấm không được tiết lộ cho người dân biết để tránh kẻ thù gây bất lợi cho thằng bé đó"

Mikoto xoa đầu Sasuke mỉm cười nói.

"Naori à! Con có vẻ rất để ý đến thằng bé Naruto đó nha"

Nghe mẹ mình nói vậy, hai má của Naori khẽ đỏ ửng, nhưng nghĩ tới điều gì đó nàng lại phản bác.
" Nhưng mà con thấy cậu ta mặc dù trong lớp lúc nào cũng tỏ ra nhàm chán rồi ngủ gật ở trong lớp. Nhưng mà con lại không thấy cậu ta giống như là bị ảnh hưởng như người khác nói. Chiều nay cậu ta còn dùng Chakra trị thương cho con cơ".

" Cái gì! Con bị thương?". Nghe Naori nói vậy, Mikoto liền giật mình, nàng nhìn Naori một hai lượt rồi nói.

" Không phải, chuyện là như vầy!...". Thế là Naori kể hết tất cả những gì nàng trải qua lúc chiều nay. Từ việc, nàng bị kiệt sức và được Naruto dùng Chakra trị liệu cho. Tới cả nhữn cử chỉ của hắn tromg chiều nay, nàng không giấu diếm một chút nào cả.

Còn về Naruto lúc này, hắn đang trên đường từ trong tộc Uchiha đi ra ngoài. Trong đầu là hàng tá những suy nghi linh tinh khác nhau.

Đúng lúc này, hắn phát hiện, hai thân ảnh đang bước vào theo hướng ngược chiều với Naruto. Và hai người này, có một người là Naruto đã gặp, đó là Itachi. Còn một người còn lại trông cũng khá đẹp trai và " Ngầu lòi", nếu như Naruto đoán không nhầm, thì đó có lẽ chính là thiên tài của tộc Uchiha, Uchiha Shisui.